Trường Sinh Bất Tử

Quyển 7 - Chương 1: Bốn đại Thiên triều



Ads Đế triều mới là chủ đạo ở Thần Châu đại địa, chỉ có đạt tới Đế triều mới có thể tham dự vào trong thiên hạ đại thế, toàn bộ đất Thần Châu, Đế triều cũng chỉ có hơn trăm mà thôi.

Chung Sơn, bây giờ bất kể là thực lực, địa vị, thế lực, đều có thể tiến vào vòng tròn tranh bá của Thần Châu.

Đối mặt với loạn thế, Đại Tranh thăng cấp có thể nói là vừa lúc.

Sau khi tế thiên, Đại Tranh Đế triều thăng cấp thành công, tất cả tiến vào kỷ nguyên mới, Chung Sơn thu hồi Phương Thiên Ngọc Tỉ, thu hồi Phong Thần Bảng, bay lên đài cao.

Lượng lớn lễ quan nhanh chóng dọn dẹp bốn phía, thậm chí dẹp luôn cả cái đài cao mới dựng. Đủ loại quan lại tung hô vạn tuế, sau đó tiến vào. Khắp nơi vui mừng.

Giờ phút này, bất kể thành trì nào của Đại Tranh đều bày đầy tiệc rượu, ăn mừng một ngày vui Đại Tranh thăng cấp thành công. Đây cũng là yến hội đầu tiên của Đại Tranh Đế triều.

Phía dưới Lăng Tiêu Thiên Đình, Lý Tư thấy Đại Tranh dần ổn định, sửa soạn lại quần áo lầm bẩm:

- Đúng lúc!

Lý Tư đạp một bước, bay về phía Lăng Tiêu Thiên Đình.

Khi Lý Tư bay gần tới, bỗng nhiên nghe được:

- Thánh thượng Đại Ly Thiên triều, chúc mừng Đại Tranh Đế triều thăng cấp thành công............

Trước Trường Sinh Điện, Chung Sơn còn chưa vào điện, một đám người đã nhanh chóng bay lại, những người này đều là sứ giả minh triều của Chung Sơn. Sứ giả Đại Ly Thiên triều, Thiếu Phi Hầu đi sứ, những người này tự nhiên được Chung Sơn cho phép vào Lăng Tiêu Thiên Đình.

Đế triều thăng cấp thành công, Thiếu Phi Hầu liền làm đầy đủ triều lễ. Cũng trình lên lễ vật do Đại Ly Thiên triều mang đến.

- Tạ ơn Đại Ly Thánh thượng...................

Chung Sơn đáp lễ nói.

Vung tay lên, lượng lớn lễ quan tiếp nhận lễ vật.

- Đại Ly Thiên triều đến chúc mừng, Đại Tranh tạ ơn............

“Đại Ly Thiên triều đến chúc mừng, Đại Tranh tạ ơn............

.....................

Có quan viên lễ bộ chuyên môn phụ trách truyền tin tức khắp Lăng Tiêu Thiên Đình, đồng thời truyền tới mỗi góc Đại Tranh.

Dưới Lăng Tiêu Thiên Đình, vô số cường giả vây xem nghe được tiếng truyền tới, mỗi người đều kinh ngạc, Đại Ly Thiên triều? Đó chính là ở phương bắc Thần Châu à, Đại Tranh ở cực nam Thần Châu, chọc 8 gậy tre không tới, không ngờ Niết Phàm Trần vì một cái Đế triều thăng cấp mà phái sứ giả tới.

Mọi người kinh ngạc là rất bình thường, Đại Ly Thiên triều thuộc loại Thiên triều thượng quốc, Đại Tranh Đế triều chỉ là Đế triều trung quốc (nước hạng trung chứ không phải là China nhé), thượng quốc sao lại tới chúc mừng trung quốc?

- Đại Tranh Đế triều, mặt mũi ghê gớm thật!

- Đúng vậy, không ngờ từ Thiên triều tới chúc mừng, từ xưa đến nay chưa hề có!

..........

Đang trong lúc cường giả vây xem cảm thán, bỗng:

- Thánh thượng Đại Tần Thiên triều, chúc mừng Đại Tranh Đế triều thăng cấp thành công............

Lý Tư làm đủ lễ tiết cao giọng nói, thân hình chậm rãi hạ xuống trước quảng trường Trường Sinh Điện.

Đại Tần? Chung Sơn hơi hơi ngoài ý muốn, nhưng người tới là khách, Chung Sơn tự nhiên lấy lễ đối đáp.

- Tạ ơn Đại Tần Thánh thượng............

Lý Tư lấy ra một phần lễ vật, lễ quan lập tức tiếp nhận.

Lý Tư gật gật đầu, đi sang một bên, cùng Thiếu Phi Hầu hơi nhìn nhau, hai người gật gật đầu, trong lòng đều có suy nghĩ.

- Đại Tần Thiên triều đến chúc mừng, Đại Tranh tạ ơn............

Khi tin tức truyền hướng tới khắp nơi, vô số cường giả đều há mồm, lộ ra vẻ kinh hãi.

Biết Đại Tranh Đế triều cường đại, nhưng mà cũng không đến mức khoa trương như vậy a? Hai cái Thiên triều? Lại một cái Thiên triều chúc mừng? Lại còn là Đại Tần Thiên triều thần bí nhất.

- Gặp quỷ, Đại Tranh này còn có phúc khí như vậy?

Một nam nhân ghen ghét nhỏ giọng nói.

- Thánh thượng Thái Tuế Thiên triều, chúc mừng Đại Tranh Đế triều thăng cấp thành công............

Một tiếng từ xa vọng tới, cắt đứt khiếp sợ của mọi người. Thiên triều? Lại là một cái Thiên triều?

Đại Tranh này rốt cuộc có bao nhiêu mặt mũi? Khoa trương như vậy?

Người tới Chung Sơn cũng biết, Sắc Không hòa thượng, chỉ là lúc này thay một thân quan phục, nhìn về phía Chung Sơn vẫn có chút mập mờ, hiển nhiên vẫn sợ hãi Chung Sơn đến cực điểm, nếu không phải hôm nay không tìm Chung Sơn phiền toái, có đánh chết Sắc Không hòa thượng cũng không dám đến.

Nhiệm vụ của Sắc Không hòa thượng chính là tìm hiểu tình huống của Đại Tranh, triều yến tự nhiên chính là địa điểm chính.

Nhìn thấy Sắc Không hòa thượng, Chung Sơn hai mắt nhíu lại, hàn trong trong mắt Chung Sơn lóe ra, mà lúc này, Sắc Không hòa thượng mẫn cảm đến cực điểm không khỏi rùng mình một cái, có chút sợ hãi nhìn về phía Chung Sơn.

- Tạ ơn Thái Tuế Thánh thượng........

Chung Sơn giọng điệu có chút không lưu loát.

Lý Tư nhìn lại Chung Sơn, khóe miệng mỉm cười, Thiếu Phi Hầu cũng hơi hơi trầm tư, Sắc Không hòa thượng cũng không dám vọng động.

- Thái Tuế Thiên triều đến chúc mừng, Đại Tranh tạ ơn............

Tin tức lễ quan truyền về bốn phía, đám cường giả vây xem đều mở to mắt.

- Lại là Thiên triều? Thái Tuế Thiên triều? Ta không có nghe lầm chứ?

- Ba đại Thiên triều cùng đến, Đại Tranh này thật sự cường đại mức nào?

- Ba đại Thiên triều đến chúc mừng, Đại Tranh lần này không muốn chấn động cũng khó.

.....................

Nhóm cường giả vây xem lại tiếp tục ngưỡng mộ Chung Sơn hơn, Đại Tranh này quá mạnh mẽ. Mà kế tiếp, lại một chuyện quỷ dị xảy ra.

- Thánh thượng Đại Ung Thiên triều, chúc mừng Đại Tranh Đế triều thăng cấp thành công............

Xa xa ngoài Trường Sinh Điện, lại lần nữa vang lên tiếng chúc mừng.

Đại Ung Thiên triều? Nghe được lời này, gần như mọi người đều mê man.

Đại Ung Thiên triều? Gặp quỷ, đất Thần Châu chỉ có ba đại Thiên triều, khi nào lại có thêm một cái Đại Ung Thiên triều? Người nọ là giả mạo sao?

Đương nhiên, mọi người cũng chỉ dám nghĩ, cũng ai không nhảy ra chỉ trích.

Mà Chung Sơn cũng híp mắt lại, ánh mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.

Trong nháy mắt, điểm đen xa xa đã tới gần.

Người tới, Chung Sơn cũng biết, Thái sư Đại La Thiên triều, Huyễn Đồ Long, Đại La Thiên triều về sau bị bốn đại Thái tử phân liệt ra, Huyễn Đồ Long theo đám triều thần cũ của Đại La Thiên triều gia nhập trận doanh của đại Thái tử Cổ Chính Nhất, lập quốc hiệu Ung. Đại Ung Hoàng đế, trên danh nghĩa cũng là cha nuôi của Cổ Thiên U.

Huyễn Đồ Long? Đại Ung Thiên triều? Chẳng lẽ Cổ Chính Nhất bằng vào bộ hạ cũ của Đại La Thiên triều, lại lần nữa kéo lên Thiên triều? Trong thời gian ngắn ngủi, cho dù có nội tình Đại La Thiên triều cũ thì cũng không nhanh như vậy a, Cổ Chính Nhất thật là lợi hại.

- Huyễn Đồ Long, lại gặp mặt, không biết ngươi đây là?

Chung Sơn nhìn về phía Huyễn Đồ Long nghi hoặc hỏi.

- Đông Phương Công, hôm nay tấn chức Đại đế thật đáng mừng, lại nói tiếp, Đại Ung Thiên triều lập triều cũng không lâu hơn so với Đại Tranh, Đại La Thánh thượng đã sớm lập kế hoạch tương lai. Bộ máy Đại La cũ gia nhập Đại Ung Thiên triều, từ lúc Thánh thượng chấp chưởng tới bây giờ, trước đó không lâu, Đại Ung chính thức tấn chức Thiên triều.

Huyễn Đồ Long giải thích nói.

Chung Sơn trong lòng bừng tỉnh, sau đó nghĩ đến ngày đó Phạm Nhất Phẩm vì sao lại đột nhiên rời đi, nhất định là phương đông Thần Châu có biến.

- LúcThiên triều mới vừa lập, không ngờ Đại Ung Thánh thượng lại nghĩ đến Chung Sơn, Chung Sơn đa tạ Đại Ung Thánh thượng!

Chung Sơn đáp lễ nói.

- Đại Ung Thiên triều đến chúc mừng, Đại Tranh tạ ơn............

Lễ quan lại đem tin tức truyền ra, gần như tất cả cường giả vây xem đều trợn tròn mắt. Hơn nữa, ngay cả bọn họ cũng không biết vì sao mình lại trợn tròn mắt, cảm giác giống như nghe được một chuyện cực độ khó tin vậy, hình như trong lúc lơ đãng, thiên hạ đã đại biến.

Lại một cái Thiên triều? Đại Ung Thiên triều?

Bốn đại Thiên triều, cho dù bốn đại Thiên triều đi, bốn đại Thiên triều lại cùng chúc mừng một cái Đế triều? Chuyện này từ xưa đến nay chưa từng có, chưa từng có quá a?

- Chư vị, bên trong, mời!

Chung Sơn vung tay lên, làm lễ nghênh đón sứ giả bốn đại Thiên triều, tiến vào Trường Sinh Điện!

- Đại Tranh Đại đế mời đi hết!

Chung Sơn cũng không khách khí, dù sao mình cũng là chủ nhân, dẫn đường bước vào trong đại điện.

Sứ giả bốn đại Thiên triều nhao nhao đi vào. Tiếp đó là 1 đám trọng thần Đại Tranh Đế triều.

Bài trí trong Trường Sinh Điện cũng đã thay đổi lớn.

Chung Sơn ngồi ở vị trí xa nhất phía bắc, cũng là cao nhất, tiếp đó là tầng thứ hai, Bảo Nhi, Linh Nhi và Bi Thanh Ti, ba hoàng hậu chậm rãi xuất hiện, ngồi ở chỗ tầng thứ hai.

Tầng thứ ba, cũng chính là tầng dưới cùng, chia làm hai hàng, hàng bên trái Thiếu Phi Hầu, Lý Tư, Sắc Không, Huyễn Đồ Long dựa theo thứ tự đến trước và sau, phân biệt ngồi xuống.

Hàng bên phải, phân biệt là Chung Thiên, Đế Huyền Sát, Dịch Diễn, Thủy Vô Ngân, Thủy Kính, Triệu Sở Hướng, Vương Khô.

Sau khi ngồi xuống, cả đám sứ giả Thiên triều đều có đối tượng.

Thiếu Phi Hầu nhìn về phía Chung Thiên, trong mắt hơi hơi hiện lên vẻ ngoài ý muốn. Không phải ngoài ý muốn vì thân phận của Chung Thiên, mà là ngoài ý muốn là chính giáo nhất thể, Giáo chủ Đại Minh Giáo?

Lý Tư trực tiếp nhìn về phía hoàng hậu Cam Bảo Nhi, đồng tử hơi co lại, nhíu mày, Bảo Nhi cảm thấy Lý Tư nhìn nàng, vô cùng tức giận nhìn lại, nhẹ nhàng gật gật đầu, xem như cấp bậc lễ nghĩa, Lý Tư tự nhiên hiểu không thể lại nhìn, gật gật đầu dời ánh mắt đi.

Sắc Không cũng nhìn chằm chằm về phía Vương Khô, Sắc Không hòa thượng có dị năng, chính là cảm giác vô cùng mẫn tuệ, đây cũng là nguyên nhân vì sao Thái Tuế Thiên triều ủy thác trọng trách cho hắn. Sắc Không hòa thượng khóa chặt Vương Khô giấu trong áo bào đen, mí mắt nhảy lên. Chỉ cảm thấy toàn thân lông tơ dựng lên. Trong cảm giác của Sắc Không thì toàn bộ trong đại điện, trừ Chung Sơn ra, người khủng bố nhất, uy hiếp lớn nhất chính là Vương Khô trước mắt này. Rất khủng bố.

Huyễn Đồ Long nhìn ba hoàng hậu tầng hai, mày hơi hơi nhăn lại, bởi vì Huyễn Đồ Long không nhìn thấy người mình muốn thấy, Huyễn Đồ Long đang tìm Cổ Thiên U, đó là nghĩa nữ trên danh nghĩa của Đại Ung Thánh thượng, nàng sao lại không tới?

Sứ giả bốn đại Thiên triều, vẻ mặt mỗi người không giống nhau, nhưng rất nhanh ổn định tâm tình, nhìn về phía Chung Sơn.

Trước mặt mọi người đều có một cái bàn nhỏ. Đại Tranh quốc yến, tự nhiên đưa tới thức ăn tốt nhất.

Chung Sơn nhìn thoáng qua bốn sứ giả, tự nhiên biết ý đồ bốn người đến đây đều không giống nhau, tươi cười, nâng chén rượu trước mặt nói:

- Chư vị bỏ thời gian đến tham dự yến tiệc Đại Tranh Đế triều ta, Chung Sơn vô cùng vinh hạnh, mượn chén rượu này cảm tạ chư vị!

- Đại Tranh Đại đế khách sáo!

Bốn đại sứ giả nhao nhao nâng chén.

Mặc kệ mọi người có tâm tư gì, nhưng mà lời này cũng phải nói, chén thứ nhất mở tiệc cũng phải uống.

Chung Sơn kính rượu, mọi người cũng nhao nhao uống rượu, một chén rượu xuống bụng, xem như yến hội chính thức bắt đầu, có nói cái gì, cũng có thể bắt đầu nói.

- - - - - oOo- - - - -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.