- Không biết, là do bản thể ta theo bản năng ghi nhận lại, dường như cái tên này đặc biệt dài. Có người còn gọi ta là Thiên Ma Trì, tuy nhiên ta không thích chút nào.
Ảo ảnh nữ nhân vẻ mặt bất đắc dĩ nói.
- Vậy ngươi có thể tự mình đặt một cái!
Chung Sơn cười nói.
- Tự mình đặt một cái?
Ảo ảnh nữ nhân suy nghĩ nửa ngày, không nghĩ ra một cái tên rõ ràng, phảng phất tự đặt tên cho mình vô cùng khó khăn.
- Nếu không, để ta đặt cho ngươi một cái đi!
Chung Sơn cười nói.
- Ách, cũng tốt, ngươi đặt đi, ta tham khảo một chút!
Ảo ảnh nữ nhân cười nói.
- Ngươi có thể sáng tạo Thiên Ma, Thiên Ma là do huyễn tâm biến thành, cơ là cách gọi khác của mỹ nữ, không bằng gọi ngươi là kêu Huyễn Cơ đi!
Chung Sơn ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
Ảo ảnh nữ nhân nghĩ nghĩ, tiếp đó ánh mắt càng ngày càng sáng.
- Vậy ta tên Huyễn Cơ!
Ảo ảnh nữ nhân hưng phấn nói.
- Ngươi về sau có tính toán gì không?
Chung Sơn hỏi.
- Ta không biết a! Đúng rồi, ngươi không triệt hồi Bách Thế Động Thiên này được không? Không có nó, ta có thể sẽ bị đánh thành nguyên hình!
Huyễn Cơ đáng yêu điềm đạm nói.
- Yên tâm đi, Bách Thế Động Thiên vĩnh viễn sẽ không triệt, về sau nó chính là động phủ của ngươi!
Chung Sơn khẳng định cười nói.
- Cảm ơn!
Huyễn Cơ vui mừng cười nói, tuy nhiên trong nụ cười, lộ ra một tia giảo hoạt không dễ phát hiện.
- Tuy nhiên, sau này sẽ có người lục tục tiến vào Luân Hồi muôn đời, ngươi nên chiếu cố bọn họ một chút.
- Yên tâm, ngươi đã không triệt hồi Bách Thế Động Thiên, ta đây sẽ giúp thuộc hạ ngươi rèn luyện tâm cảnh!
Huyễn Cơ vô cùng khẳng định nói.
- Ừ!
Chung Sơn ra khỏi Bách Thế Động Thiên, trấn an đám triều thần, sau đó một mình bế quan tiếp.
Lần này đột phá tâm linh, khiến cho Chung Sơn được lợi rất nhiều, quỷ dị nhất chính là, với căn cốt khủng bố kia của Chung Sơn, không ngờ vì cảnh giới thăng hoa, mà đột phá tầng một.
Đế Cực Cảnh tầng thứ hai!
Xuất quan, Chung Sơn còn không tin vào chính mình, tâm cảnh mình đã tăng trưởng tới mức độ khiến người ta sợ hãi. Dùng tâm cảnh, không ngờ khiến cho tu vi tăng lên một tầng.
Chung Sơn một người hai thể, bản thể căn cốt kém đến dọa người, mà ảnh thân căn cốt lại tốt tới quỷ dị, chỉ cần bản thể đột phá, ảnh thân cũng lập tức đột phá theo, nếu không phải do hạn chế bản thể, ảnh thân đã sớm thành tiên.
Năm năm sau, âm phủ, Xương Kinh, trong thư phòng Chung Sơn.
Đám người Lâm Khiếu, Diêm Trùng Chi, Thi tiên sinh nhao nhao đứng yên hai bên.
Hai đại Đế triều đã bị Lâm Khiếu và Diêm Trùng Chi bình định! Cử quốc yên ổn. Đại Tranh cũng vừa mới định yên địa vị Đế triều cường thế ở âm phủ.
- Bệ hạ, chiến tranh giữa Thiên gia và Đại Diễn Thiên triều, xem ra sắp tới giai đoạn chót.
Lâm Khiếu nói.
- Không.
Chung Sơn nhíu mày nói.
- Ồ?
- Đại Diễn Thiên triều đã trở thành lịch sử, ba tháng trước!
Chung Sơn hít sâu một hơi nói.
- Đại Diễn Thiên triều bị huỷ diệt?
Mọi người kinh ngạc nói.
- Đây là tình báo vừa mới truyền lại! Quần hùng Thiên gia xông vào triều đô Đại Diễn Thiên triều, với thế công mạnh mẽ, trong vòng 3 ngày, phá nát triều đô, hủy diệt triều đình, số mạnh tán đầy trời, dưới tấn công cường thế, Đại Diễn Thiên triều chính thức sụp đổ!
Chung Sơn nhíu chặt mày nói.
- Thiên triều, đó chính là Thiên triều nha, là một trong hai đại Thiên triều âm phủ, không ngờ lại bị một gia tộc huỷ diệt? Này......
Lâm Khiếu khó tin nói.
- Thực lực Thiên gia rất mạnh, nội tình cũng cực kỳ thâm hậu, tồn tại không biết bao nhiêu vạn năm, bình thường không tham dự tranh bá thiên hạ, nhưng mà khi tham dự, nhất định cường thế ngập trời!
Diêm Trùng Chi ở một bên nhíu nhíu mày nói.
- Thiên triều khổng lồ không ngờ bị hủy diệt?
Lâm Khiếu hít thật sâu một hơi nói.
- Đại Diễn Thiên triều tuy là Thiên triều, nhưng mà nội tình cũng không thâm hậu, ngay cả tu vi Tinh Thái Đấu cũng không phải là vô địch, Nam Cung Thắng từng nói qua, Tinh Thái Đấu là Thiên Cực Cảnh tầng thứ chín, Đại Diễn Thiên triều, tự nhiên không thể so với đám Thiên triều trên dương gian!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Thiên gia, đúng là đáng sợ!
Lâm Khiếu nhíu mày nói.
- Thiên gia ở âm phủ có quyền độc tài tuyệt đối, có thể nói, mạnh nhất ở âm phủ chính là Thiên gia, nhưng mà bình thường Thiên gia không cùng Thiên triều, Thánh địa gây thù kết oán, trừ phi ai cấu kết với người của đại thế giới. Thiên hạ tranh bá, Thiên gia chưa bao giờ quản.
Diêm Trùng Chi ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Nhưng mà tồn tại một con quái vật lớn như vậy, nhất định là nghi kỵ của vô số người!
Chung Sơn nói.
- Đúng vậy, ai đều sợ nó, cho nên không ai dám đắc tội nó, bởi vì không ai biết Thiên gia nội tình sâu bao nhiêu, những thế lực lớn dám chọc giận Thiên gia, toàn bộ đều bị Thiên gia diệt sạch. Lần này Đại Diễn Thiên triều cũng không ngoại lệ, 1 đại Thiên triều cường thế ngập trời, kết quả, trong thời gian năm năm ngắn ngủi đã bị hủy diệt!
Diêm Trùng Chi lộ ra nụ cười khổ nói.
- Kẻ giám thị tiểu thế giới sao?
Chung Sơn lộ ra nụ cười lạnh.
Nhìn thấy vẻ mặt Chung Sơn, Diêm Trùng Chi nheo mắt, tiếp đó lộ ra vẻ kinh hãi. Bởi vì Diêm Trùng Chi từ ánh mắt này của Chung Sơn nhìn thấy được dã tâm của Chung Sơn.
Thiên gia? Bệ hạ dã tâm thật lớn!
- Bệ hạ, vậy Tinh Thái Đấu đã chết sao?
Lâm Khiếu hỏi.
- Không, Tinh Thái Đấu dù sao cũng là Thiên Cực Cảnh, nếu muốn giết chết hắn rất khó, Tinh Thái Đấu chạy thoát.
Chung Sơn nói.
- Chạy thoát?
Lâm Khiếu không khỏi cổ quái.
- Ừ, chạy trốn tới Bất Lão Giới, Thiên gia lại cho sứ giả tới, bảo Bất Lão Giới giao Tinh Thái Đấu ra, nếu không sẽ luận tội cấu kết với người đại thế giới.
Chung Sơn cười lạnh nói.
- Luận tội? Thiên gia này thật sự coi tiểu thế giới này là của bọn họ sao?
Lâm Khiếu khó chịu nói.
- Hắn có thực lực, hắn có được.
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Ừ!
Lâm Khiếu gật gật đầu.
Hiển nhiên, nếu như ngươi có năng lực kia, ngươi cũng có thể luận tội thiên hạ. Đây là cường quyền, ai bảo Thiên gia mạnh chứ?
Lúc này, bỗng nhiên một gã thị vệ vọt vào.
Sắc mặt Chung Sơn trầm xuống. Bởi vì, quy củ Đại Tranh, lúc Chung Sơn đang họp, trừ Cổ Thiên U ra, không ai được tiến vào.
- Vô liêm sỉ, không biết bây giờ đang bàn luận quốc gia đại sự sao? Ai cho ngươi lá gan?
Diêm Trùng Chi sắc mặt nghiêm nói.
- Khởi bẩm bệ hạ, có người mang theo Cửu Long Lệnh nói phải gặp mặt bệ hạ, thần bất đắc dĩ, xin bệ hạ thứ tội!
Tên thị vệ lập tức quỳ xuống đất nói.
Cửu Long Lệnh, thấy lệnh như gặp quân! Ai dám chậm trễ?
- Cửu Long Lệnh? Mời vào!
Chung Sơn lập tức kêu lên.
Cửu Long Lệnh? Ở Âm phủ ai có Cửu Long Lệnh?
- Bệ hạ...................
Một tiếng kêu lo lắng vang lên, người áo bào đen được mời vào quỳ rạp xuống đất.
Diêm Trùng Chi lộ ra vẻ mặt cổ quái, này, này là ai?
- Thái Trung, ngươi làm cái gì vậy?
Chung Sơn lập tức đi tới nâng người áo bào đen lên.
Người áo bào đen đúng là đại nội tổng quản của Đại Tranh Đế triều, Ngụy Thái Trung, sau khi Ngụy Thái Trung cùng Chung Sơn lần dầu tới âm phủ, một mình đi tìm Anh Lan.
Giờ phút này, Ngụy Thái Trung vẻ mặt mỏi mệt, vô cùng tiều tụy. Tóc biến thành màu đỏ quỷ dị. Đầy mặt đầy nếp nhăn.
- Bệ hạ, lão nô không đứng dậy, chỉ xin bệ hạ cứu Anh Lan ra!
Ngụy Thái Trung quỳ xuống đất không dậy nói.
- Anh Lan? Ngươi tìm được Anh Lan?
Chung Sơn vô cùng ngạc nhiên vui mừng.
- Vâng, Anh Lan bị giam trong tù, thần vô năng, không thể cứu ra, xin bệ hạ ra tay, cứu Anh Lan ra!
Chung Sơn cả giận nói, hai mắt lập tức phun ra một cỗ lệ khí hung bạo.
- Thiên gia, Vạn Trượng Địa Ngục Thiên gia.
Ngụy Thái Trung nói.
Nghe Ngụy Thái Trung nói vậy, Diêm Trùng Chi ở một bên mí mắt giật lên. Hai mắt phun ra một vẻ mặt cực độ quỷ dị, Thiên gia? Ngươi bảo bệ hạ bây giờ đi chọc vào Thiên gia?
- Đứng lên chậm rãi nói!
Chung Sơn lập tức nói.
- Không, bệ hạ không đáp ứng cứu Anh Lan, lão nô sẽ không đứng dậy!
Ngụy Thái Trung lập tức quật cường nói.
- Vô liêm sỉ, nếu biết chỗ Anh Lan, ta làm sao mà không cứu? Đứng lên nói tỉ mỉ cho ta!
Chung Sơn trừng mắt nói.
- Vâng!
Ngụy Thái Trung lộ ra vẻ cảm kích đứng dậy.
Ngụy Anh Lan, chính là người thân nhất của Ngụy Thái Trung kiếp này.
- Người đâu, truyền Giám chính Dịch Thiên Giám! Còn có Dần Lạc Nhật và lão già nát rượu!
Chung Sơn hướng ngoài cửa kêu lên.
- Vâng!
Bên ngoài một gã thủ vệ lập tức đáp.
- Sao lại thế này? Anh Lan làm sao lại ở Thiên gia? Ngươi làm sao lại nhận được tin tức này?
Chung Sơn nhìn chằm chằm Ngụy Thái Trung nói.
- Mấy năm nay Lão nô cũng có chút kỳ ngộ. Cũng kết giao được một ít cường giả, lúc hỏi thăm Anh Lan, không ngờ may mắn cho gặp được một tên quỷ tướng biết được tin tức Anh Lan!
Ngụy Thái Trung lập tức nói.
- Ồ?
Chung Sơn lộ ra một tia nghi hoặc.
- Mới đầu lão nô còn không tin, nhưng, khi ta nhìn thấy cái đó ghi lại, ta không thể không tin, bệ hạ, đây là cái đó ghi lại.
Ngụy Thái Trung lập tức lấy ra một cái thủy tinh ký ức.
Chung Sơn vội vã mở ra, trong thủy tinh ký ức, một nam nhân áo trắng cầm lấy một cái bình nhỏ, hút quỷ hồn Anh Lan vào, Anh Lan lập tức bị hút vào. Trước ngực Nam nhân áo trắng có thêu một chữ Thiên. Đúng là y phục truyền thống của Thiên gia.
- Thiên gia?
Chung Sơn hai mắt nhíu lại.
- Mới đầu lão nô còn có nghi hoặc, về sau tự mình đi tới Vạn Trượng Địa Ngục, rốt cục khiến ta tìm được người áo trắng này, hắn đúng là người của Thiên gia, ngoài thu thập quỷ hồn Anh Lan ra, hắn còn thu thập quỷ hồn khác, cuối cùng đưa vào bên trong Thiên gia, sau đó gia chủ đưa tới Tĩnh Ba Trì Thiên gia. Lão nô muốn lẻn vào, nhưng mà căn bản không vào được, cùng người Thiên gia lý luận nhưng mà bọn họ lại mặc kệ, bệ hạ, Anh Lan bây giờ đang ở Tĩnh Ba Trì của Thiên gia, ngươi nhất định phải cứu Anh Lan ra a!
Ngụy Thái Trung kêu lên.
- Tĩnh Ba Trì, là nơi nào?
Chung Sơn hỏi.
- Lão nô không biết! Đã từng bắt một con cháu Thiên gia ép hỏi, hắn cũng không biết.
Ngụy Thái Trung lắc đầu nói.
Chung Sơn mặt mày nhăn thành chữ “Xuyên” (川).
- Bệ hạ, ngươi không đi đấy chứ?
Diêm Trùng Chi lập tức lo lắng nói.
- Nếu Anh Lan ở Thiên gia, ta tự nhiên muốn đi!
Chung Sơn khẳng định nói.
- Nhưng, bệ hạ, Tĩnh Ba Trì ngay cả con cháu Thiên gia cũng không biết được, có thể thấy được nó rất bí ẩn, Thiên gia chắc là không có khả năng báo cho bệ hạ biết, nếu như mạnh mẽ tiến vào lại rất nguy hiểm, lần trước thần không đi Huyết Hải Trầm Phù, không gặp được ba đại Vu tộc, nhưng mà thần có thể khẳng định, Thiên gia còn nguy hiểm hơn so với Huyết Hải Trầm Phù, bệ hạ, xin hãy nghĩ lại a!
Diêm Trùng Chi lập tức kêu lên.
- Không cần phải nói, Anh Lan ở đó, trẫm cần phải đi!
Chung Sơn lập tức kiên quyết nói.
Thấy Chung Sơn kiên quyết như vậy, Diêm Trùng Chi chỉ có thể than nhẹ 1 tiếng, lui sang một bên.
Lẳng lặng chờ, rất nhanh, Nam Cung Thắng, lão già nát rượu và Dần Lạc Nhật đã được mời tới.
Luân Hồi thông đạo, cuối cùng đó chính là Luân Hồi thông đạo a, rốt cuộc Chung Sơn không chết, Dần Lạc Nhật vô cùng tò mò, hắn tu dưỡng một thời gian, lập tức chạy tới Đại Tranh Đế triều, trong lòng thiên điều vạn tự, Hổ tộc có tục hẹn với Cổ Thiên U, nhưng mà về sau Hổ tộc có muốn toàn lực hỗ trợ Đại Tranh Đế triều hay không? Đại Tranh Đế triều đáng giá Hổ tộc ta bán mạng sao? Dần Lạc Nhật tham khảo một phen.
Mà khi Dần Lạc Nhật đuổi tới Đại Tranh, không nhìn thấy Chung Sơn, nhưng khi gặp lại Nam Cung Thắng là lúc, khóe miệng Dần Lạc Nhật nửa ngày cũng không khép lại được, Nam Cung Thắng? Là thần tử Đại Tranh? Đây, đây là chuyện gì xảy ra? Lão tử không gặp mộng chứ?