Chung Sơn và Quy Thọ lạnh lùng nhìn nhau, Quy Xà đứng ở một bên, cũng không mở miệng.
- Đại Tranh? Chung Sơn? Khá lắm, Đại Tranh chỉ mất một năm lại khiến Chí Tôn ta mất đi quyền lực!
Quy Thọ híp mắt nói.
- Người tới là khách, mời ngồi đi!
Chung Sơn bỗng nhiên đổi thành bộ dạng tươi cười nói.
Quy Thọ nhíu nhíu mày, cảm giác theo không kịp lối suy nghĩ của Chung Sơn.
- Gia gia, người ngồi đi!
Quy Xà ở một bên nói giúp.
Quay đầu nhìn về phía Quy Xà, Quy Thọ thản nhiên nói:
- Ngươi còn nhận gia gia ta sao?
- Quy Xà vĩnh viễn là con cháu người, nhưng gia sự và tộc sự không thể đánh đồng, ta không thể vì việc tư, tôn nhi nhất thời ngỗ nghịch, nhưng cũng chỉ nguyện đổi lấy nơi náu thân cho Huyền Vũ bộ tộc!
Quy Xà quật cường nói.
Nghe Quy Xà nói vậy, vẻ mặt Quy Thọ dịu đi rất nhiều, khe khẽ thở dài nói:
- Ngươi làm sao biết ngươi lựa chọn đúng? Vì sao không thương lượng với ta?
Quy Xà ngẩng đầu nói:
- Ta đã đề cập với gia gia qua ít nhất mười lần, nhưng mà khi đó gia gia giống như bị ma nhập, dù thế nào cũng không muốn nghe ta nói, về phần vì sao chọn Đại Tranh, trước kia tôn nhi không có sức thuyết phục, trận chiến ở Lăng Tiêu Thiên Đình, gia gia chắc cũng vô cùng rõ ràng rồi chứ?
Nhíu mày nhìn lại Quy Xà, lại nhìn lại Chung Sơn thở dài nói:
- Ôi! Ta mặc kệ các ngươi, Huyền Vũ tộc truyền vào tay ngươi, ta cũng không làm... liệt tổ liệt tông thất vọng!
- Tạ gia gia!
Quy Xà hạ giọng nói.
- Chung Sơn, Xà nhi quyết định liên minh với Đại Tranh đã hoàn toàn tuyên chiến với Trường Sinh Giới. Hy vọng ngươi đối đãi cho tốt, nếu không, đến đại thế giới, ta cũng không tha cho ngươi!
Quy Thọ lạnh lùng nói.
- Quy tiên nhân yên tâm, lời Chung Sơn ta nói ra, từ trước đến nay đều là nhất ngôn cửu đỉnh, chỉ cần Chung Sơn ta còn một ngày, Huyền Vũ bộ tộc luôn luôn hưng thịnh!
Chung Sơn khẳng định nói.
- Ừ!
Quy Thọ gật gật đầu. Trong mắt hiện lên vẻ hơi mất mát.
Không phải thất vọng đối với Chung Sơn, mà là đối với mình bôn ba tới cuối cùng nhưng lại không đạt được thứ mình muốn mà mất mát.
- Không biết ngươi tìm ta là có việc gì?
Chung Sơn hỏi.
- Không, nếu Huyền Vũ bộ tộc gia nhập liên minh Đại Tranh, Phượng Hoàng cũng gia nhập Đại Tranh, Đại Tranh đúng là có số phận này, có vài thứ, ta có thể nói cho các ngươi, ta cũng hy vọng triều ngươi, có thể học Cổ Thần Thông khai thiên lập địa, mang theo toàn bộ thế giới này phi thăng đại thế giới.
Quy Thọ ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Ồ?
- Bí mật này cho dù Đế Huyền Sát cũng không biết, bí mật từ viễn cổ, quá cổ xưa rồi, chỉ có chủng tộc yêu thú cổ lão nhất như chúng ta mới biết được.
Quy Thọ ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Bí mật viễn cổ?
Chung Sơn ngoài ý muốn.
- Tiểu thế giới chúng ta, ở thời kì thượng cổ, từng có hai vị Thánh nhân đi tới.
Quy Thọ nói.
- Thánh nhân? Trên Thiên Tiên, không phải là không thể tiến vào được tiểu thế giới sao?
Chung Sơn nhíu mày nói.
- Trên Thiên Tiên thì không thể, nhưng mà Thánh nhân thì có thể. Hai vị Thánh nhân tiến vào tiểu thế giới này, hình như là vì tranh đoạt công pháp gì đó tên là công pháp Thiên Kinh, nhưng mà Thánh nhân uy quá mạnh, sợ tiểu thế giới này vỡ nát, đưa tới vô tận nghiệp lực, bởi vậy, Thánh nhân cũng không ra tay, mà lại mượn thế của thiên hạ này chiến đấu với nhau. Mà lúc ấy, Huyền Vũ bộ tộc ta đã từng tham dự, được Thánh nhân ban thưởng trận pháp tổ hợp tên là Tứ Tương Đại Trận để mà tranh đua với thiên hạ!
Quy Thọ nói.
- Phượng Hoàng bộ tộc, cũng giống các ngươi?
Chung Sơn nhíu mày hỏi.
- Đúng, lúc ấy Phượng Hoàng bộ tộc cũng là đại tộc, trận pháp tổ hợp này của chúng ta, phải có tứ tộc cùng ra tay mới được, Huyền Vũ, Phượng Hoàng, Long, Hổ, tứ tộc cùng phát trận, thế như long trời lở đất!
Quy Thọ cảm thán nói.
- Ồ?
- Ngươi đã tụ tập được Phượng Hoàng, Huyền Vũ, còn Long, Hổ xem ra khá khó, nhưng trận đồ này vẫn truyền cho ngươi, hy vọng ngươi có thể đối xử tử tế với Huyền Vũ bộ tộc!
Một bên Quy Xà nhìn không hiểu sao lại vậy, nhưng mà Chung Sơn lại hiểu, đây là dụng tâm khổ cực của Quy Thọ, bày tỏ với Đại Tranh rằng Huyền Vũ bộ tộc, bây giờ đã phản bội một lần, không nói Trường Sinh Giới xem như kẻ thù, nếu như Chung Sơn cũng buông bỏ Huyền Vũ bộ tộc, thiên hạ sẽ không có vận triều nào tiếp tục tiếp nhận Huyền Vũ tộc, dù sao, dám phản bội một lần, sẽ có lần thứ hai, ai dám tiếp nhận đây? Đến lúc đó Huyền Vũ bộ tộc bị diệt không thể nghi ngờ gì.
Trận đồ này, Quy Thọ hoàn toàn có thể không cho Chung Sơn biết, dù sao, tụ tập yêu thú tứ tộc trên cơ bản là chuyện không có khả năng, một bộ tộc ở Đại Ung, một bộ tộc ở Đại Tần, làm sao tụ tập đây? Tuy nhiên, sau khi giao cho Chung Sơn, chính là chuyện của hắn. Cũng coi như địa vị của Huyền Vũ bộ tộc gia tăng một chút.
Tứ Tương Đại Trận?
Trong một tòa thành trì ở phương nam Thần Châu, trong một tửu lâu.
- Các ngươi biết không? Quần thần cộng phản bệ hạ, bệ hạ không ngờ bị giết ở Nam Vũ Môn, sau đó quốc hiệu liền đổi thành Đại Tranh!
Một nam nhân kinh ngạc nói.
- Chúng ta đương nhiên biết, hiện tại ai chẳng biết chuyện này? Đại Tranh cũng quá có tiền đi, không ngờ thu mua văn võ cả triều!
Lại một người nói.
- Ngươi biết cái rắm, thu mua? Những đại thần này mỗi ngày đều nộp lên Đại Tranh Đế triều vô số linh thạch đấy!
- Không thể nào? Những đại thần này ngu như vậy? Nộp linh thạch lên, còn giúp Đại Tranh mưu phản, thậm chí bây giờ quân đội Đại Tranh đã phái người tới đây tiếp nhận!
Lại một người không tin nói.
- Chuyện này ngươi không biết đâu!
- Xin chỉ giáo!
- Đó là bởi vì Đại Vinh Thương Hội chính là Đại Tranh Đại đế mở ra.
- Đại Vinh Thương Hội? Đó là Đại Vinh Thương Hội?
Một người cả kinh kêu lên.
- Đương nhiên, Đại Vinh Thương Hội mở rộng buôn bán Phong Cảnh Ngọc Bích, quả thực bán chạy như điên, ta còn là một hội viên cấp hai đây, sao, các ngươi có hứng thú hay không, ta mang bọn ngươi đi, chỉ cần các ngươi nguyện ý, ta đảm bảo các ngươi nửa năm sau, một ngày thu được mười vạn linh thạch
Người kia đắc ý nói.
- Mười vạn linh thạch? Thiệt hay giả?
Người kia trợn tròn mắt nói:
- Đương nhiên là thật, hơn nữa đều là linh thạch thượng phẩm. Ngươi cho là những đại thần kia là kẻ ngốc sao, bọn họ một ngày có thể thu được trăm vạn linh thạch thượng phẩm, đó là một ức linh thạch hạ phẩm a!
- Nhưng...!
- Nhưng nhị cái gì, ngươi phá cái cửa hàng kia đi, còn mở làm gì? Đi theo ta đi, sau này có khi linh thạch còn dùng không hết.
..........................
Lại một Đế triều.
- Tất cả hội viên nghe đây, hôm nay, người tổng bộ tới, bảo chúng ta cùng nhau tiến vào phủ Thành chủ, bọn họ cản con đường phát tài của chúng ta, chính là bọn họ, khiến cho chúng ta không thể phát triển hội viên cấp dưới, chính là bọn họ khiến chúng ta bị mất đi linh thạch, các ngươi nói, chúng ta có nên tiến vào hay không?
- Tiến vào...................!
Vạn người cùng nhau hô to.
- Đánh tới tham quan!
- Đánh tới tham quan...................!
..........................
Lại 1 Đế triều, trong thư phòng Hoàng đế.
- Bệ hạ, làm sao bây giờ? Rất nhiều Thành chủ đều tuyên cáo tự lực, chúng ta chỉ còn lại triều đô này, phần lớn người bên ngoài đều chống lại chúng ta.
Một tên thần tử lo lắng nói.
- Phần lớn? Không phải còn có một bộ phận nhỏ sao?
Hoàng đế tức giận nói.
- Một phần nhỏ, một phần nhỏ dân chúng đều suy sụp.
- Phụ hoàng, quốc gia cạnh triều ta, Đại đế bị triều thần giết chết, phụ hoàng phải cẩn thận đám triều thần.
- Giết, giết, giết toàn bộ!
............
Lại thêm một tòa thành trì.
- Thành chủ, quân đội Đại Tranh đến rồi!
Một tướng sĩ kêu lên.
- Mau, mau mở cửa thành, bảo đám quan viên trong thành theo ta đi nghênh đón quân đội Đại Tranh!
Thành chủ kích động nói.
- Nhưng, Thành chủ, như vậy có phải hay không có chút...!
Tên tướng sĩ kia khẽ nhíu mày.
- Ngươi điên ư, Thành chủ khác chỉ cần nghênh đón quân đội Đại Tranh, cấp bậc hội viên sẽ tăng lên 1 cấp, ngươi bây giờ là cấp mấy?
Thành chủ trừng mắt nói.
- Thêm cấp một? Vâng, thuộc hạ lập tức đi ngay!
Tên tướng sĩ kia rất nhanh không còn bóng dáng.
............
Phương nam này đã bị Phong Cảnh Ngọc Bích làm cho chướng khí mù mịt, mỗi một đại Đế triều đều tiêu điều không chịu nổi. Quân đội Đại Tranh căn bản không cần tốn nhiều sức thu phục được lượng lớn Đế triều.
Một cái, hai cái, ba cái,..., mười, 11 cái!
Ba năm, Đại Tranh Đế triều dễ dàng thu được 11 cái Đế triều.
Mà lúc này, binh lực ba đại Thiên triều cũng gần như tập trung đến đây, thần tâm hướng về Đại Tranh, không hướng về ba đại Thiên triều nữa, bởi vậy, ba đại Thiên triều cũng không được thuận lợi như Đại Tranh, thông thuận như vậy.
Chín Đế triều còn lại, thu đều có chút độ khó khăn, sau khi Đại Tranh một đường thông thuận, rốt cục gặp phải chiến đấu.
Một đường đi qua, Đại Tranh lại đánh hạ hai đại Đế triều.
Chỗ đại doanh Dịch Diễn.
- Nguyên soái, vì sao không cho ta tiếp tục, chúng ta ít nhất còn có thể tiếp tục đoạt được một hai Đế triều nữa à!
Thiết Huyết lập tức kêu lên.
- Không cần, những Đế triều còn lại, để bọn họ đi làm, chúng ta ăn thịt, cũng phải cho ba đại Thiên triều chén canh, dùng những Đế triều này làm hao mòn hỏa khí của ba đại Thiên triều, nếu không, một khi chúng ta lấy thêm Đế triều, sẽ chân chính giao chiến với ba đại Thiên triều, trước mặt thiên hạ đại thế, một hai Đế triều cũng không đáng kể!
Liếc mắt một cái trầm giọng nói.
- Vâng!
Thiết Huyết gật gật đầu.
Đến tận lúc này, 24 Đế triều phương nam, Đại Tranh chính thức thu được 17 cái, dùng một cái Đế triều, thu được 17 cái Đế triều, đây là thu hoạch lớn nhất từ cổ chí kim.
Vô cùng số mệnh hội tụ về phía Lăng Tiêu Thiên Đình, càng ngày càng nhiều, số mệnh khổng lồ chiếu toàn bộ bầu trời vàng rực, mặc dù ban đêm, toàn bộ Lăng Tiêu Thiên Đình đều giống như ban ngày vậy.
Đế triều khổng lồ không ngờ số mệnh còn nhiều hơn Thiên triều, là Đế triều đệ nhất từ xưa tới giờ!
Trong Thiên Duyến Các.
Chung Sơn nhìn đám mưu sĩ.
- Thủy Kính, những nhân tài khoa cử chọn ra, đã trải qua sàng chọn, tâm tính bọn họ không có vấn đề, bằng tốc độ nhanh nhất, đưa tới những thành trì lớn đảm nhiệm chức vị quan trọng đi!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Vâng!
- Bệ hạ, chúng ta đã nuốt những Đế triều này, nhưng, bán hàng đa cấp ảnh hưởng quá lớn, ta lo sau này sẽ xảy ra hư hoại lớn hơn nữa, khi nào thì chúng ta hủy bỏ?
Dịch Diễn nhíu mày lo lắng nói.
Nhắm mắt suy nghĩ sâu xa một hồi, Chung Sơn trầm giọng nói:
- Đợi một năm nữa, trong một năm, chúng ta mở khoa cửa tuyển nhân tài, thay thế tất cả hội viên quyền thế, đến lúc đó, tiến hành bước cuối cùng của Kế hoạch đại thôn tính, trảm thủ thu cung!