Trường Sinh Bất Tử

Quyển 7 - Chương 8: Thiên kiếp



Thiên Cực Cảnh chiến đấu, chỉ có thể dùng nhanh và mạnh để hình dung, người bình thường căn bản không nhìn thấy dấu vết của bọn họ, trừ phi Lục Tiên Kiếm chém ra màn kiếm màu đen, còn có lúc bọn họ va chạm, dừng lại trong giây lát.

Diệp Khuynh Thành chiến đấu, không thể dùng rực rỡ để hình dung, chỉ có thể dùng xé trời để hình dung. Cường thế chiến đấu, không gian trên vùng trời Trầm phù huyết hải vỡ nát, không gian bốn phía không ngừng chấn động, trình độ chiến đấu loại này, khiến mọi người nhìn thấy đều xấu hổ, một lần nữa tiếp tục thối lui.

Chiến đấu khủng bố diễn ra ba ngày ba đêm, dù sao chiến đấu với chính mình không phải chuyện dễ dàng như vậy. Nhưng mà bắt đầu từ ba ngày trước, khắp không gian dường như bị quản chế.

Không ngờ đối thủ giống mình, lại quỷ dị bị Diệp Khuynh Thành áp chế.

Chẳng lẽ Diệp Khuynh Thành phát hiện sơ hở của mình? Đồng thời cũng công kích vào những chỗ sơ hở đó? Mọi người không rõ, chỉ nhìn ra được, không gian thể liên tiếp bại lui, vết thương trên người cũng càng ngày càng nhiều.

- Vút...................

Diệp Khuynh Thành một kiếm đâm xuyên thân thể không gian thể, chiến đấu chấm dứt.

Diệp Khuynh Thành thắng.

Sau khi Lục Tiên Kiếm xuyên thủng thân thể đối phương, Diệp Khuynh Thành hơi hơi nhắm mắt, ba giây sau, hai mắt chậm rãi mở ra, giờ phút này trong hai mắt, không còn trong sáng như lúc trước, mà lại trở nên như lúc đầu.

Diệp Khuynh Thành đột phá tâm cảnh! Diệp Khuynh Thành càng thêm lợi hại!

Thi thể không gian thể chậm rãi tiêu tán, hình như chưa từng xuất hiện vậy.

Diệp Khuynh Thành nhìn qua rất bình tĩnh, nhưng mà mảnh vỡ không gian lại chứng tỏ toàn cảnh chiến đấu vừa rồi.

Giới chủ Bất Lão Giới, thực lực mạnh tới như thế.

Dần dần, không gian bốn phía chậm rãi trở lại yên bình, tất cả khôi phục, lại lần nữa khôi phục lại như lúc trước khi toàn trường giằng co.

Chỉ là lúc này, ngón tay phải Nam Cung Thắng cũng không còn là quân cờ màu trắng, mà lại đổi thành màu đen.

- Lâm trận phá cục? Diệp Giới chủ, thiên phú thật cao nha!

Nam Cung Thắng nói.

- Đa tạ thành toàn, tuy nhiên, lần này Bất Lão Giới bắt buộc phải có Địa Thư, Nam Cung Thiên chủ chớ trách! Quân cờ thứ 35, ta nghĩ Nam Cung Thiên chủ cũng không phải tới đó là hết chứ?

Diệp Khuynh Thành nhìn chằm chằm Nam Cung Thắng nói.

Diệp Khuynh Thành vừa mới đột phá tâm cảnh, thực lực lại lần nữa tăng lên, lúc này, Diệp Khuynh Thành cần đối thủ, càng mạnh càng tốt, mà Nam Cung Thắng tự nhiên là lựa chọn tốt nhất.

- Đương nhiên sẽ không, còn có quân cờ thứ 36, Diệp Giới chủ có thể tiếp được chứ!

Nam Cung Thắng nhìn chằm chằm Diệp Khuynh Thành cười nói.

Quân cờ thứ 36? Lúc đám người Chung Sơn nghe một tiếng như thế là lúc đều nhướng mày lên, còn có trận pháp càng mạnh hơn vừa rồi?

Diệp Khuynh Thành vô cùng ngưng trọng, người khác chỉ nhìn thấy, nhưng mà Diệp Khuynh Thành tự mình thể hội, Dịch Thiên Tiên Trận này quá mạnh mẽ, mỗi lần công sát của đại trận lại biến đổi, căn bản không có bất kỳ ý nghĩ nào, mỗi một lần buông xuống thì cường đại hơn mấy lần, chính mình ỷ vào Lục Tiên Kiếm a, phân thực lực này, có thể đối mặt với tiên nhân bình thường mà không thua, thậm chí còn đi sâu hơn.

Nhưng Dịch Thiên Tiên Trận này cũng dị thường cường đại, mình quá quan trảm tướng đến quân cờ thứ 35, thiếu chút nữa không qua được, quân cờ thứ 35, chính Ta? Vừa rồi cũng dọa mình nhảy dựng lên, kia là Lục Tiên Kiếm a, không ngờ cũng mô phỏng ra được?

Còn có quân cờ thứ 36? Diệp Khuynh Thành không dám có chút sơ suất, chờ đợi Nam Cung Thắng hạ cờ.

Nam Cung Thắng nhìn Diệp Khuynh Thành, mỉm cười, quân cờ màu đen trong tay, hơi hơi hạ xuống hư không.

Hư không lại lần nữa hiện lên ảo ảnh lúc trước, một bàn cờ quỷ dị, quân cờ đen hạ xuống.

- Bùng!

Một tiếng cờ đặt xuống, toàn bộ Trầm phù huyết hải lại lần nữa cuồn cuộn dựng lên, vô số hải đảo lại lần nữa chìm xuống. Cảnh tượng bốn phía biến đổi lớn, ánh sáng đỏ ban đầu cũng biến mất.

Đổi lại cũng là một cổ áp lực, vô cùng áp lực, khiến cho người ta có loại cảm giác không thể hô hấp, cảm giác này vô cùng nặng nề, mặc dù ở xa xa, đám người Chung Sơn cũng cảm nhận được áp lực nặng nề, không ngừng thối lui về phía sau.

Tiên nhân? Đây là uy của tiên nhân?

Diệp Khuynh Thành cẩn thận đề phòng, ánh mắt trợn tròn, điều tra bốn phía.

Bốn phía bỗng nhiên dậy lên một cơn gió to, gió mát khiến lông tơ Diệp Khuynh Thành dựng thẳng lên.

Một cỗ uy áp lớn, từ trên trời phủ xuống!

Diệp Khuynh Thành đột nhiên vừa ngẩng đầu, nhìn phía bầu trời.

Vừa nhì, Diệp Khuynh Thành lập tức há hốc khóe miệng.

Quân cờ thứ 36? Không thể nào?

Trên bầu trời, đột nhiên xuất hiện mây đen vô tận, mây đen càng càng lúc càng nhiều, càng tích lũy càng dày, vô số lôi điện lóng lánh phun ra nuốt vào trong mây đen, một cỗ uy áp diệt thế từ trên trời phủ xuống.

- Đây, đây là cái gì?

Diệp Khuynh Thành cảm nhận được uy hiếp khôn cùng, trong lòng tràn ngập kinh hãi kêu lên.

Nam Cung Thắng tự tin nhìn thoáng qua Diệp Khuynh Thành, tươi cười nói:

- Dịch Thiên Tiên Trận, quân cờ thứ 36, Thiên Kiếp!

Quân cờ thứ 36, Thiên Kiếp?

Thanh âm của Nam Cung Thắng không lớn, nhưng mà truyền khắp toàn trường, thậm chí truyền khắp bốn phương tám hướng bên ngoài, Nam Cung Thắng muốn cảnh cáo, cho nên cố ý truyền ra ngoài, để cho người bên ngoài không dám mạo hiểm quấy rầy hắn.

Thiên kiếp?

Đó là khái niệm gì? Nam Cung Thắng dùng trận pháp câu ra thiên kiếp, dùng thiên kiếp đánh xuống Diệp Khuynh Thành?

- Thiên kiếp? Đây là thiệt hay giả?

Tiên Tiên mặt đầy kinh hãi nói.

- Thật sự!

Dần Lạc Nhật kinh hãi nói.

- Giả dối!

Cổ Thiên U lắc đầu phân tích.

Không chỉ đám người Chung Sơn, vô số cường giả bên ngoài cũng thảo luận đề tài này, đây là thật hay là giả?

Diệp Khuynh Thành cũng vô cùng kinh ngạc nhìn bầu trời.

Thật sự? Giả dối? Quân cờ thứ 36, Thiên Kiếp?

Diệp Khuynh Thành đã đánh giá trận pháp này rất cao, nhưng Nam Cung Thắng mỗi lần hạ xuống, đều phủ định ý tưởng của mình, cũng đem trận pháp để cao vô hạn, bây giờ lại gọi cả thiên kiếp ra?

Diệp Khuynh Thành ánh mắt tràn ngập kinh ngạc, vẻ mặt không ngừng biến ảo, dường như đang suy nghĩ điều gì.

Trong lòng Diệp Khuynh Thành trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nhưng mà thiên kiếp cũng không chờ hắn.

- Oanh...................

Một tiếng nổ khủng bố vang lên, trong mây đen bắn ra một đạo lôi điện màu tím trăm trượng, dường như là một con rồng tim, từ trên trời giáng xuống, hung hăng bổ xuống Diệp Khuynh Thành. Rồng điện màu tím một đường đi qua khiến cho không gian chấn động, xung quanh lôi điện màu tím hình thành từng vết ngấn đen kịt.

- Oanh...................

Lục Tiên Kiếm một kiếm vọt mạnh lên trời, cùng với rồng điện màu tím ầm ầm va chạm sát, va chạm mạnh mẽ ép Diệp Khuynh Thành lún xuống trăm trượng, mà rồng điện màu tím đánh lên Lục Tiên Kiếm, cũng chỉ có thể nuốt hận tiêu tan.

Trên không trung lưu lại một hắc động khổng lồ, không ngừng hấp thu không gian bốn phía.

Bên ngoài mọi người đều cảm nhận được sự mạnh mẽ của Thiên kiếp này, từng người há mồm ngạc nhiên, trong lòng tràn ngập vẻ kinh hãi.

- Diệp Khuynh Thành bị đánh bại!

Chung Sơn thản nhiên nói.

- Ách?

Mọi người hơi hơi nghi hoặc.

- Nam Cung Thiên chủ, đắc tội, Bất Lão Giới từ giờ dừng tay!

Diệp Khuynh Thành nhận thua quay sang Nam Cung Thắng nói.

Ách? Gần như mọi người đều sửng sốt, vừa rồi Nam Cung Thắng vẫn chưa tỏ ra bị bại nha, làm sao lại dừng tay?

Nam Cung Thắng nhìn Diệp Khuynh Thành, khuôn mặt tươi cười, cuối cùng gật gật đầu, tay áo vung, lôi vân trên bầu trời đột nhiên tan thành mây khói, giờ khắc này, mọi người đều biết, đây chỉ vẻn vẹn là trận pháp mà thôi, cũng không phải là thiên kiếp chân chính, nếu không, thiên kiếp buông xuống, cho dù tiên nhân cũng không nhúng tay vào được.

- Diệp Khuynh Thành sao lại nhận thua chứ?

Tiên Tiên nhíu mày nói.

- Diệp Khuynh Thành không thể không nhận thua!

Cổ Thiên U nói.

- Ồ?

- Thiên kiếp này có hai cách giải thích, nếu như là thiên kiếp thật sự, Diệp Khuynh Thành tuyệt đối không muốn độ kiếp lúc này, tuy rằng hắn có năng lực vượt qua, nhưng mà sau khi vượt qua, trở thành tiên, sẽ bị tiểu thế giới bài xích, ở tiểu thế giới không được bao lâu, Diệp Khuynh Thành cũng không muốn nhất thời hành động theo cảm tình, để mình bị bức ra khỏi tiểu thế giới. Ở tiểu thế giới, hắn khẳng định còn có rất nhiều chuyện chưa xong. Cho nên thiên kiếp tới trước mặt, Diệp Khuynh Thành khẳng định sẽ nhận thua!

Cổ Thiên U giải thích nói.

- Đây không phải là thiên kiếp giả sao?

Tiên Tiên nghi hoặc nói.

- Giả dối? Có thể là giả dối, nếu như là thiên kiếp giả, vậy thì Nam Cung Thắng có thể mô phỏng ra đủ mạnh, Diệp Khuynh Thành chắc là có thể vượt qua, nhưng, một khi độ thiên kiếp có mức độ chân thực cực cao này, Diệp Khuynh Thành không thể không toàn lực ứng phó, thậm chí phải thả ra mệnh cách để chống lại thiên kiếp. Khí tức không bị cản trở vọt lên trời, rất có thể thật sự đưa tới thiên kiếp, đến lúc đó không độ cũng phải độ, đây là ở tiểu thế giới, chưa tới lúc trước khi thọ nguyên kết thúc, bình thường Thiên Cực Cảnh tuyệt đối không muốn độ thiên kiếp.

Cổ Thiên U giải thích nói.

- Ừ!

Mọi người gật gật đầu, hiểu được ý tứ của Cổ Thiên U.

Xa xa, Diệp Khuynh Thành nhìn Nam Cung Thắng, vẻ mặt vô cùng cổ quái, nhìn đi nhìn lại nói:

- Nam Cung Thiên chủ, hôm nay Diệp Khuynh Thành tự nhận thua một bậc, sau này sẽ nhất quyết cùng Nam Cung Thiên chủ phân cao thấp!

- Bất cứ lúc nào xin đợi!

Nam Cung Thắng cười nói.

Dịch Thiên Tiên Trận, 36 nước, toàn thắng Bất Lão Giới.

Bên ngoài vô số người vây xem đều lộ ra vẻ kinh hãi. Nam Cung Thắng này thật sự mạnh như thế sao? Giới chủ 1 giới, tự nhận bị bại?

- Chúng Bất Lão Giới, đi...................

Diệp Khuynh Thành cũng không chần chừ, ra lệnh một tiếng, mấy vạn đệ tử Bất Lão Giới nhao nhao bay lên trời, bay về phía Diệp Khuynh Thành, theo Diệp Khuynh Thành đông kịt bay về một phương. Một đường đi qua, không người nào dám ngăn cản.

Đường đường là Bất Lão Giới, một trong hai đại Thánh địa âm phủ, không ngờ cuối cùng thất bại, vậy thì còn tiểu thế lực khác thì sao?

Nam Cung Thắng cường đại đã không cần phải nói, từ đầu tới cuối, Nam Cung Thắng cũng chưa tự mình ra tay, chỉ vẻn vẹn triển khai một cái Dịch Thiên Tiên Trận mà thôi, trận pháp khổng lồ ngay cả thiên kiếp cũng có thể câu ra? Ai còn dám tiếp tục quấy rối?

Đây là quân cờ thứ 36, vậy liệu có còn quân thứ 37? 38 thì sao?

Mọi người đều kính sợ nhìn về phía Nam Cung Thắng chỗ trung tâm hải đảo, Nam Cung Thắng tươi cười, không thèm để ý cường giả bên ngoài, trải qua một trận chiến vừa rồi, những người này chắc sẽ không cố tình gây sự nữa.

Nam Cung Thắng vung tay lên, nhiên gian, vô tận sương máu trong biển máu bốc lên, sương đỏ tươi càng ngày càng nhiều, trong nháy mắt, đã bao phủ Trầm phù huyết hải khổng lồ, dần dần nhìn không thấy bên trong dù chỉ 1 chút, thần thức cũng không tiến được vào.

Nam Cung Thắng dùng trận pháp che đậy tất cả.

- Nam Cung Thắng vì sao không rời khỏi nơi này?

Tiên Tiên tò mò nhìn về phía Chung Sơn hỏi.

- - - - - oOo- - - - -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.