Trường Sinh Bất Tử

Quyển 9 - Chương 152: Tư mã gia tộc diệt



- Đi? Các ngươi ai cũng đừng muốn đi!

Trong hư không đột nhiên vang lên một tiếng hét lớn.

Hư không, Chung Sơn đứng trên người Bát Cực Thiên Vĩ, Bát Cực Thiên Vĩ hóa thân lớn vạn trượng, tám đuôi vẫy động phát ra tường luồng sóng khí cường thế. Thiên Lão không có tư cách đứng ở trên Bát Cực Thiên Vĩ, chỉ có thể đứng ở đằng xa nhìn.

Quảng trương fHoàng cung lập tức yên tĩnh!

Trong Thiên La Địa Võng Địa Võng, Tô Nhu Nương sắc mặt có chút vui mừng, Tô Mị Nương vẻ mặt không đổi.

Ly tiên sinh bị phong bế tu vi vẻ mặt có chút chua xót, không có hưng phấn, chỉ có một cỗ bất đắc dĩ sâu sắc. Thanh Khâu, hết thuốc chữa rồi!

Tư Mã Thanh, Trình Bạch Y hai mắt đều lóe lên lệ khí, hiển nhiên đã kết thù oán với Chung Sơn.

Nhìn Thiên La Địa Võng Địa Võng cực đại, Chung Sơn giận dữ, một cái đuôi màu tím của Bát Cực Thiên Vĩ đâm tới.

- Hỗn trướng!

Mã trưởng tay cầm một thanh trường kiếm màu tím, trường kiếm màu tím của Mã trưởng lão nghênh đón Bát Cực Thiên Vĩ, xung quanh trường kiếm màu tím phát ra lôi điện mênh mông, sau khi kiếm tím đâm ra hình thành một luồng lôi bạo, gào thét đâm tới Bát Cực Thiên Vĩ vạn trượng, như một mảnh sóng lớn, muốn nhấn chìm cả Bát Cực Thiên Vĩ và Chung Sơn vào trong đó.

Kiếm tím kinh khủng như mang theo Thiên uy vô cùng bá đạo, vô tiền khoáng hậu vọt tới Bát Cực Thiên Vĩ.

Một chủng kiếm thế xung kích!

Trên Bát Cực Thiên Vĩ, Chung Sơn lạnh lùng nói:

- Vậy cũng là kiếm?

Nghe Chung Sơn nới lời này, Mã trưởng lão cả giận, kiếm tím trong tay lại nữa bạo xuất ra một cỗ hàn khí hung hãn. Chung Sơn khẽ trừng mắt, cái đuôi Tru Tiên Kiếm cùng kiếm tím của Mã trưởng lão va chạm.

- OANH...!

Bầu trời nổ vang một tiếng, hình thành một cổ sóng khí cường đại phá hủy vô số kiến trúc, dưới một tiếng nổ vang, lôi điện vô tận trên không trung ầm ầm tan đi, phần lớn rơi trên đất phá hủy một mảnh kiến trúc hoàng cung.

- Rắc!

Cái đuôi Tru Tiên Kiếm hoàn hảo vô tổn, mà kiếm tím của Mã trưởng lão lại vang lên một tiếng vỡ giòn tan, ầm ầm vỡ vụn.

Vỡ vụn?

Bàn tay của Mã trưởng lão máu thịt mơ hồ, mảnh vụn kím tím rơi xuống đất, nhìn vào cái đuôi Tru Tiên Kiếm trên không trung gào thét mà đến, trong lòng kinh hãi.

- BÙM...!

Mã trưởng lão mang theo Trình Bạch Y mau tránh ra, mà cái đuôi Tru Tiên Kiếm cũng không truy đuổi, mà lại mềm nhũn cuốn lại Thiên La Địa Võng Địa Võng.

- Dừng tay!

Trình Bạch Y cả giận kêu lên.

Nhưng mà Trình Bạch Y bị Mã trưởng lão sít sao nắm chặt, không cách nào xông lên.

- A ô!

Bát Cực Thiên Vĩ một ngụm nuốt Thiên La Địa Võng.

Chúng nhân một hồi kinh hãi.

Thôn Thiên La Địa Võng, Chung Sơn căn bản không để ý cái pháp bảo này, tiêu hóa sạch pháp bảo, nhị nữ có thể đi ra, Chung Sơn lại nữa nhìn một đám người này, nhóm người này hôm nay phải tiêu diệt.

Nhưng lúc Chung Sơn quay đầu lại, Chung Sơn thấy một đạo ánh sáng xanh gào vọt tới.

Là Tư Mã Thanh, tròng mắt Tư Mã Thanh đột nhiên biến thành màu xanh! Ánh sáng xanh chính là từ hắn mắt bắn ra, tốc độ ánh sáng luôn là nhanh đến kinh người. Chung Sơn chỉ kịp hình thành một tầng hộ tráo.

Nhưng mà ánh sáng xanh này có thể xuyên qua hộ tráo, trong nháy mắt xông vào thân thể Chung Sơn. Chung Sơn biến sắc, biết không tốt, Bát Cực Thiên Vĩ nhanh chóng hộ thân.

Nhưng mà Bát Cực Thiên Vĩ 4 cái đuôi Tru Tiên tứ kiếm ra, bốn cái đuôi khác tốc độ dường như chậm lại, chỉ còn lại một phần ba tốc độ.

Thậm chí, Chung Sơn phát hiện động tác của mình cũng trì hoãn, vung tay cũng chậm chỉ gấp ba thời gian.

Tư Mã Thanh sắc mặt hơi trắng, hiển nhiên cái Đồng Thuật này tiêu hao quá lớn.

- Trình huynh, Chung Sơn bị đại thần thông của ta làm cho trì hoãn, tốc độ chỉ còn lại một phần trăm, mau thừa dịp này tru sát Chung Sơn!

Tư Mã Thanh hét lớn.

Một phần trăm? Không, Chung Sơn chỉ trì hoãn đến một phần ba mà thôi.

Một bên Trình Bạch Y nghe vậy, vừa muốn ra tay.

- Rắc.

Mã trưởng lão nắm chặt Trình Bạch Y.

- Không thể địch lại, chúng ta mau đi!

Mã trưởng lão lập tức nói.

Mã trưởng lão chụp tay mình, lập tức thức tỉnh Trình Bạch Y, bởi vì Trình Bạch Y cũng biết Chung Sơn cũng có Đồng Thuật, hơn nữa Đồng Thuật kia càng biến thái kinh khủng, Tư Mã Nguyên bị chết, Nhiên Đăng trốn chạy như chuột, Tử Tiêu giáo chủ đời trước cũng bị hành tới chết, còn có Tuyết Mai lão tổ kia, quan trọng nhất là cánh tay Mã trưởng lão bắt lấy tay mình, lúc này lại đang run run, không phải sợ hãi, mà là thương thế vừa rồi bị cái đuôi kia của Bát Cực Thiên Vĩ tạo thành.

- Đi!

Mã trưởng lão kéo Trình Bạch Y chạy về phương xa.

Tư Mã Thanh vừa thấy như thế, vẻ mặt tức giận, một bên Uy Vũ Vương hình như cảm nhận được tâm tình của Tư Mã Thanh, thân hình hơi lắc nhảy ra.

Cổ Tiên Uy Vũ Vương, đối chiến với Chung Sơn chỉ còn lại một phần ba tốc độ! Ánh mắt mọi người đều tập qua.

Đặc biệt Tư Mã Thanh, vừa rồi Đồng Thuật tiêu hao quá lớn, sắc mặt trắng bệch, nhưng vẫn quan sát sinh tử của Chung Sơn.

- Vút!

Thiên địa yên tĩnh.

Ngực Tư Mã Thanh đột nhiên xuyên qua một thanh kiếm tím.

Thích khách đáng sợ kia lại xuất hiện nữa, hơn nữa lại nắm bắt thời cơ tốt nhất. Một kích mất mạng.

Tư Mã Thanh khó tin nhìn ngực mình.

Mình không ngờ bị ám sát uất ức như vậy sao?

Ta không tin, ta còn muốn mở mang thánh đình, ta còn muốn xưng bá thiên hạ, ta không tin!

Tư Mã Thanh trong lòng không ngừng gào thét, nhưng mà tất cả đã quá muộn, Ám Hoàng ám sát cực kỳ ác độc, xuyên tim một cái liền xẻ dọc diệt thần hồn.

Biến hóa thình linh, khiến mọi người chấn kinh, Tư Mã Thanh bị ám sát rồi?

Uy Vũ Vương vừa bay lên trời thân hình ngừng lại.

- Thánh Thượng!

Uy Vũ Vương cả kinh kêu lên.

Nhưng mà Ám Hoàng sau khi một kích liền trốn vào trong đám đông.

- Thánh Thượng? Ngươi gọi ai là Thánh Thượng?

Bên trên không trung đột nhiên vang lên một giọng nữ.

Thái Sơ thánh vương và Cửu Vĩ quận chúa đã đi ra, cùng lúc giận dữ trừng mắt nhìn Uy Vũ Vương.

Mà giờ khắc này, Chung Sơn lại biến mất không thấy gì nữa. Tư Mã Thanh bị chết trong giây lát kia, Đồng Thuật toàn bộ giải khai, hơn nữa, Thiên La Địa Võng không hổ là pháp bảo tiếp cận Tổ Tiên khí nhất, Chung Sơn đã miễn dịch với Cổ Tiên khí, tự nhiên từ Đại Tiên tầng ba đỉnh phong trực tiếp đột phá lên Đại Tiên tầng bốn.

Đại tiên tầng 4, tốc độ không sánh bằng ảnh thân, nhưng mà Chung Sơn so với đám Đại Tiên khác thì nhanh hơn rất nhiều.

Đuổi theo Trình Bạch Y đang chạy trốn.

Mã trưởng lão vừa vặn bị Tru Tiên Kiếm đánh cho trọng thương, bản thân cũng bị trọng thương, tốc độ dĩ nhiên cũng không nhanh được.

Mắt thấy sắp đuổi kịp.

- Ngươi chạy mau, mang theo Tử Tiêu Đạo Tràng đi tới chỗ sư tổ, Phong Trủng cương vực đã không còn ở được, ta tới ngăn Chung Sơn!

Mã trưởng lão vẻ mặt lộ ra sự quyết tuyệt.

Không phải Mã trưởng lão không sợ chết, mà là có một số chuyện, Mã trưởng lão không làm không được, Trình Bạch Y phải sống, bằng không cho dù mình trốn tới chân trời góc biển thì cũng phải chết, nhưng mà con hậu đại của mình nữa.

Trước sinh tử, Trình Bạch Y không nghĩ nhiều như vậy, quay vọt đi.

Mã trưởng lão ngăn tại trước mặt Chung Sơn, trong tay xuất hiện một cái khối tròn, hiển nhiên cũng là một pháp bảo Cổ Tiên khí.

- Tìm chết!

Chung Sơn mắt chớp hiện lên 1 cỗ phẫn nộ.

Một tên Cổ Tiên trọng thương. Bát Cực Thiên Vĩ cũng đủ rồi, thân hình Chung Sơn hơi lắc muốn vượt qua Mã trưởng lão.

- Chết đi!

Mã trưởng lão mắt chớp qua một cỗ điên cuồng.

- OANH...!

Một tiếng nổ vang lên, Mã trưởng lão thúc giục khối tròn đột nhiên nổ tung, vụ nổ cường liệt chấn hư không rung lên mạnh mẽ.

Không gian mạnh mẽ lay động, Chung Sơn trong lòng cả kinh, bởi vì với đại tiên thể hiện tại căn ban hắn không ngăn cản được không gian chấn động.

Tâm niệm vừa động, Bát Cực Thiên Vĩ nhanh bao bọc Chung Sơn.

- Oanh long long!

Bát Cực Thiên Vĩ lắc lư một hồi. Chung Sơn lại lần nữa xuất hiện giữa thiên địa.

Thu lại Bát Cực Thiên Vĩ, thiên địa trở nên trong sáng, mảng lớn xung quanh biến thành bột mịn.

Trình Bạch Y đã chạy mất dạng, mà Mã trưởng lão cũng triệt để chết. Chung Sơn trong lòng cổ quái, Trình Bạch Y? Hắn đến cùng có thân phận gì, một tên Đại Tiên lại có hai tên Cổ Tiên làm thuộc hạ? Thậm chí Cổ Tiên không tiếc dùng cái chết bảo hộ hắn?

Xem ra, Tử Tiêu Đạo Tràng cũng không đơn giản như vậy.

Khẽ vung tay áo thu lại Bát Cực Thiên Vĩ, Chung Sơn bay trở về.

Không bao lâu liền về tới quảng trường hoàng cung, Uy Vũ Vương cũng bị Tô Mị Nương không chế.

Phản quân thất bại trong gang tấc!

Tô Mị Nương chế trụ Uy Vũ Vương, mặt lại không có chút vui sướng nào, chúng thần tử được cứu, quân phản bội tự nhiên đầu hàng!

- Thánh vương, ngươi cuối cùng đã trở lại!

Một đám cựu thần vẻ mặt kích động nói.

Một bên Ly tiên sinh sắc mặt cũng trở nên cực kỳ khó coi, Tô Mị Nương lại đoạt quyền khống chế Thái Sơ, nhưng Thái Sơ bây giờ còn là Thái Sơ sao? Thanh Khâu bị triệt để phá hủy, hồ giới mở ra, hồ tộc nguyền rủa bị phát ra. Còn về mọi người nhìn lên Khí Vận Kim Long mười tám trảo hư nhược trên bàu trời là sẽ biết.

- Con dân Thái Sơ, Tư Mã gia tộc phản loạn, tội đền tội, trẫm muốn tru sát tất cả người Tư Mã gia tộc, phàm là người giết người Tư Mã gia tộc, đều có thể lập công chuộc tội!

Tô Mị Nương thản nhiên nói.

Đây là quyền mưu, Tư Mã gia đại thế đã mất, đám người phản loạn đi theo Tư Mã gia, chỉ cần giết người Tư Mã gia thì có thể được tha tội? Tư Mã gia tự nhiên chạy trời không khỏi nắng.

Thiên hạ Thái Sơ đều là thanh âm chiến đấu, chỉ là trước kia đi phản loạn, còn bây giờ đi bình định.

Nơi xa, ba trăm ngàn vong hồn Thanh Khâu đi tới.

- Thánh vương!

Ba trăm ngàn vong hồn Thanh Khâu vẻ mặt bi thương.

Mặc dù lần đầu tiên nhìn thấy dung mạo Tô Mị Nương, nhưng cổ khí độ này chỉ cần nhìn thấy là nhận ra, huống hồ vừa rồi còn khống chế Khí Vận Kim Long.

Tô Mị Nương không nói gì, nhắm mắt hít vào một hơi thật sâu. Cục diện đã tới tình cảnh hỏng bét.

Mở mắt ra, Tô Mị Nương nhìn Chung Sơn nói:

- Lần này đa tạ ngươi!

- Năm đó cũng ngươi đã cứu Đại Tranh ta một lần!

Chung Sơn nói.

Lộ ra một nụ cười khổ, Tô Mị Nương lắc lắc đầu nói:

-Thái Sơ vì hồ tộc mà sinh, thiên hạ hồ tộc bị nguyền rủa, Thái Sơ còn hay không còn cũng không có bao nhiêu ý nghĩa. Bất quá cuối cùng cảm tạ ngươi!

Chung Sơn không nói nhiều, mà lại lấy ra một cái quạt nhỏ.

- Bao Tự trước khi chết bảo ta mang đưa cái này cho ngươi!

Chung Sơn nói.

Nhìn Chiêu Yêu Phiên, Tô Mị Nương có chút ngạc nhiên, mà một bên Tô Nhu Nương lại hơi hơi vui mừng.

Tô Mị Nương tiếp nhận Chiêu Yêu Phiên, ngoài ý muốn nhìn Chung Sơn, thật sâu gật đầu nói:

- Đa tạ, có Chiêu Yêu Phiên, có lẽ còn có một đường sinh cơ!

- Ồ?

Chung Sơn ngoài ý nói.

- Tổ tiên lưu lại di huấn, Chiêu Yêu Phiên có lẽ có phương pháp phá giải nguyền rủa!

Tô Mị Nương ánh mắt lóe sáng nói.

Nói xong, Tô Nhu Nương và Tô Mị Nương liếc nhau, khí thế quanh người phóng ra, Tô Nhu Nương chín đuôi hồ ly, Tô Mị Nương một một đuôi hồ ly, nhị nữ vừa động, hợp hai làm một, hóa thành 10 đuôi.

Ngửa đầu, hồ ly 10 đuôi nhìn trời nói:

- Thiên hạ quần hồ nghe lệnh!

- Thanh Khâu đã loạn, cổ rủa lại đến hồ tộc, hồ tộc tai kiếp hiện, trong vòng tám năm phải tới Thanh Khâu, tiến vào hồ giới lánh tai kiếp, tám năm sau, hồ giới đóng cửa, người không tới chỉ có thể tự mình nghênh đón tai kiếp!

Hồ ly 10 đuôi mở miệng nói.

Thiên hạ quần hồ? Một bên Chung Sơn trong mắt hiện ra vẻ ngoài ý muốn, hồ ly 10 đuôi có thể hiệu lệnh thiên hạ quần hồ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.