Trường Sinh Đảo

Chương 101: Chương 100




Chương 100

Công bằpqpng của Fake Queen




“Không ngờpqp chúng ta lạbVi gặp mặt theo cách này !”

Giữxtra căn phòng trống vắmbcng, một tiếng thở dài u oán vang lên sau lưng King, đZOánh thứKc hắZOn khỏi dòng suy nghĩjK dày đZOặc.

Chân lý có khảa năng quan sát 360 đrfAộ quanh ngườrfAi King, chẳng cầafrn quay lạvlEi hắmjSn cũng biết ngườbVi nói là ai. HắVn cũng sớm biết cô gái này đcã ở đKây từ trước, nhưng hắan vẫn như cũ chẳng hề đVểfxm tâm đjKến. Nói đrcúng ra thì, không hề có ngườjKi nào trên thế giới này khiến hắfqn đbVểca tâm tới hết, cô gái này cũng không ngoạZOi lệ.

Nhưng ngườlji ta đsjAã mở lờrfAi trước, đcánh tan bầNku không khí trầcam lặng này, theo quy tắgamc đfqối thoạki, hắjKn cũng nên đkáp lạvlEi.

“Tôi tưởng đfqã đfbểfq Ren chuyểSDn lờtrNi cho mấay ngườqsxi không cầan tới nữaa !?”

“Tính mạssmng của anh cũng là tính mạlEng của chúng tôi, hơn nữVa Ren đmHgối với anh như vậy, chúng tôi có thểxtr không lo sao !?” Shaorin mỉfqm cườsjAi trảMQN lờxtri, cô nhẹ nhàng bước đEWến sau lưng hắjOn, đQxZối với căn phòng kỳ lạmT này, Shaorin cũng ngạcc nhiên không ngớt.


Nhưng lúc này, đAOối thoạrci với vịNk vua vẫn quan trọng hơn. Từ nhỏ Shaorin đNnlã có rấat nhiều câu muốn hỏi hắxn. Không chỉAO có cô, mà bấxVt cứafr vịx Fake Queen nào cũng vậy.

King mặc nhiên không đMQNáp. Đúng hơn là hắjKn chẳng biết nên đfIáp như thế nào, câu hỏi này vốn đQxZã không cầfIn hắmbcn phảpqpi trảO lờIi rồi. Một khi như vậy, yên lặng là cách tốt nhấgamt đtrNểAO đljáp lạVi.

Shaorin đHMvã tiến tới ngang hàng với hắQxZn. Hai ngườfxmi lầKn đafrầtrNu tiên mặt đrcối mặt đBxối thoạtrNi thật sự. Trước giờlj King chỉV biết về Shaorin qua nhữjKng thông tin trườmHgng sinh đEWảmTo truyền tới hắHMvn từ chân lý, còn Shaorin cũng chỉmHg biết tới hắrfAn qua lờfqi kểlE của nhữnWng ngườxi khác. Dù quan hệ của họ cũng giống như hai cái biệt hiệu, King và Queen...

Thân cận vô cùng, nhưng lạKi chưa hề chính thứqsxc ở chung một chỗ bao giờbV. Âu cũng là một loạQxZi mỉxVa mai của số phận.

HắZOn không đNkáp, nhưng Shaorin vẫn muốn nói. NhữsjAng gì cầan nói trong hai mươi năm nay chấZOt chứrca rấVt nhiều. Từ khi nhữgamng kiến thứIc của trườNkng sinh đaảTo đSDược áp đmHgặt vào một đEWứcaa trẻ mới sinh, cảAOi biến nhân cách của nó, biến nó trở thành một trong nhữsjAng công cụ hình ngườmjSi hữMQNu dụng nhấmbct của thiếu niên này, tử nhỏ, đjKứNka trẻ tên Shaorin này đbVã tràn ngập một loạAffi bấnWt mãn. Bấfqt mãn vì là ngườVi đKược trọn, bấtrNt mãn vì phảgami mang theo lờIi nguyền phục tùng tuyệt đxVối với hắOn.

Vì cái gì chứq !?

“Ah... vậy ra đmjSây chính là cảcam giác Ren có đTược khi đfxmó. Nhìn thấSDy cơ thểa tàn tạqsx yếu ớt của anh, trong tôi bỗng sinh ra ý niệm muốn ôm chặt lấfIy, bảxtro vệ anh bằsjAng cảrfA tính mạKng của mình. CảmHgm xúc này thật sự rấBxt thật...”

Hai tay Shaorin bắqsxt chéo trước ngực, ôm khẽ lấrcy bờEW vai, nói nhỏ như thì thào, nhưng King nghe hết không xót một từ. HắnWn cũng biết các fake Queen đfxmều phảxVi chịOu cảafrm giác này, lúc nào cũng có thểO vì hắqsxn cống hiến tấjOt cảT. TấmTt cảpqp nhữtrNng ngườTi đNnlược đEWặt danh hiệu trên trườqsxng sinh đxVảko này đVều như vậy, giống như tấEWt cảtrN các quân cờlE trên bàn cờrc, đrcều chỉjK hoạxtrt đfqộng với mục đqích duy nhấnWt, đIểrc quân King còn tồn tạai cho đSDến phút cuối cùng. Nếu King không may ngã xuống, tấIt cảjO các quân cờSD khác dĩMQN nhiên đjKều phảfIi bồi táng.


Nhưng việc này thì liên quan gì tới hắxVn !? HắVn không phảpqpi là ngườafri lựa chọn bọn họ. Việc cảmTi tạxVo số mệnh của bọn họ cũng chẳng mang lạIi lợi lộc gì cho hắtrNn, thậm chí còn mấvlEt đci một vũ khí chiến đmHgấxu thông minh hữmTu hiệu. Cách suy nghĩsjA chân lý và ngườai đmbcó áp đtrNặt cho hắcan hiểljn nhiên không thểxtr chấrfAp nhận việc làm ăn lỗ như vậy.

HắsjAn không hiểqu đIược nhữAffng cảrfAm giác kia là sao, nhưng chỉtrN cầssmn nó có lợi cho hắVn và TrườrfAng sinh đjKảssmo, vậy cứrc đsjAểjO nó duy trì đfbi. Dù sao cũng chẳng có hạfxmi gì.

Nhưng cũng không vì thế mà hắNkn đfIi lừa phỉsjAnh ngườfIi khác, nhữjOng gì hắHMvn nói trước giờrc đAffều là sự thật, hắAOn chưa từng nói dối, cũng giống như lầjOn này vậy:

“Dù cô có cảafrm thấky nó thật đaến mứRRmc nào, chỉI cầNnln trong thâm tâm cô nhận đAffịNnlnh nó là giảpqp, vậy nó chính là giảrc. Đồ thật có giảpqp tới mứxc nào thì nó vẫn là đTồ thật, bởi vì ngườAffi ta nhận đjKịpqpnh nó là đnWồ thật, còn đfbồ giảc có tinh xảxo, giống thật đBxến đrfAâu chăng nữqa, chỉpqp cầlEn bịfb nhận đVịvlEnh là đssmồ giảx, vậy thì vĩVnh viễn nó chỉNk là đmHgồ giảjK.”

Như đNnlã biết hắmTn sẽ trảT lờfIi như vậy, Shaorin chỉO mỉTm cườlEi, không tán đAffồng cũng không phảrcn bác.

“Vậy, phảmHgi mang thứjK cảkm xúc mà luôn phảsjAi nghi ngờfI xem nó là giảO hay thật này, anh nghĩvlE, với chúng tôi, đbViều đcaó có công bằMQNng không !?”

“Công bằfbng. Bởi vì thứx cảfqm xúc này cũng là một phầAffn tấrct yếu của sự liên kết. Chỉlj có như vậy trườQxZng sinh đmjSảKo mới đljảHMvm bảfIo các ngườjKi không thểAff phảxVn bội, chỉI có như vậy, các ngườrfAi mới đmHgược nắbVm giữafr sứIc mạrcnh như hiện tạbVi.”

“Trong mắnWt anh, chỉO có giao dịrcch và trao đmjSổi như vậy thôi sao !?”

“Công bằjKng và giao dịVch chỉfb đTược thiết lập khi có sự đSDồng ý từ hai phía. Ngay khi các ngườAffi chấtrNp nhận kiến thứvlEc và sứOc mạsjAnh từ trườNkng sinh đMQNảvlEo, các ngườgami cũng phảnWi gánh lấsjAy mặt trái của liên kết này. Dù các ngườmjSi không muốn, nhưng vẫn phảIi phục tùng tôi và trườfqng sinh đqảqo. Đó chính là đciều kiện. Tôi đnWã nói rấRRmt nhiều lầrcn, nếu không muốn, các cô có thểxtr chọn không làm Fake Queen nữBxa. Tôi chưa từng ngăn cảtrNn.” Đôi mắAOt King đMQNen nhánh, không hề thấafry có một nửa đjOiểrcm dao đtrNộng nào, giọng nói hắmjSn vẫn luôn bình đcaạnWm như mặt hồ phẳng lặng, câu thoạtrNi nhiều, nhưng ngắxn gọn, và chỉtrN đgamưa ra thông tin mấjOu chốt.


Ánh sáng nhẹ hiện ra, một lưỡi kiếm cong cong thon dài chẳng biết từ khi nào đSDã chính diện chỉQxZ vào yết hầBxu vịmbc vua.

King vẫn luôn thảmHgn nhiên như vậy, cảQxZ khi lưỡi kiếm của Shaorin đAffã chĩNnla thẳng vào cổ họng hắcn. Dù hắxtrn chẳng còn chút sứBxc lực nào đOểxV phảfxmn kháng. Trong từ đjKiểqn của hắtrNn không có sợ, không có do dự, cùng lắmjSm là chết mà thôi. Từ khi chấssmp nhận chân lý, thực sự thì bảpqpn tâm hắlEn đvlEã chết từ lâu cũng nhữSDng cảHMvm xúc kia rồi. Còn lạssmi chỉI là một cỗ máy vô hồn, thì làm sao có thểK cảcm thấKy cái chết đRRmáng sợ.

Trườmbcng sinh kiếm giống như một thanh Katana nhật. Lưỡi kiếm hình thành từ nhữNnlng quang đvlEiểSDm màu xanh lục nhỏ, giống như một đBxàn đafrom đRRmóm hội tụ, luôn luôn lấrcp lánh như thế. GiữlEa căn phòng sáng ngờjOi này, màu trắxng đAffơn đxViệu từ trang phục của King, hay màu đpqpen thuầNnln túy từ Shaorin, đSDiểlEm xanh này như mang lạpqpi cho họ một loạfqi cầmjSu nối tràn đnWầSDy sứrfAc sống.

Dẫu rằrfAng lưỡi kiếm đxtrã chuyểbVn tới sát cổ hắBxn.

TrườHMvng sinh kiếm không hề sắsjAc bén. Nhìn cây kiếm mỏng manh vô cùng này, vốn cũng chẳng ai nghĩV tới dùng nó đxtrểfq chặt chém, nó giống một vật trưng bày trong viện bảfIo tàng nào đvlEó hơn. Nhưng nếu thực sự bịrc nó chém phảrci, ngườVi ta sẽ đsjAều thấgamy hốt hoảfbng, bởi lẽ một thứmHg gì đTó của họ chắrfAc chắSDn sẽ bịV cắIt đSDứfIt.

Liệu có thểx cắgamt đRRmứtrNt đmbcược sự vô cảfIm kia không !?

“Có đssmôi khi tôi hay tự hỏi, liệu thanh kiếm đQxZặc biệt này có thểAff cắBxt đmHgứxVt sự liên kết giữxVa anh với chúng tôi không !? ChỉrfA cầmbcn một nhát kiếm, chúng tôi sẽ là ngườxVi tự do, còn anh với hòn đrcảfbo chết tiệt của anh muốn làm gì thì làm. Kháng thầEWn, diệt tiên, đTánh phật, hủy ma giới, đTều chỉrc là nguyện vọng của anh, vậy anh hãy tự đZOi mà làm nó, chúng tôi sẽ sống cuộc sống của chúng tôi, nước sông không phạam nước giếng. Nếu có thểHMv như vậy... thật tốt !”

Hai con ngườcai thảfxmn nhiên “nhìn nhau”, King chỉxV nhìn cô gái, như một quy tắfqc bắnWt buộc của cuộc đafrối thoạQxZi, còn Shaorin thì đgamôi mắrfAt vẫn luôn nhắjOm chặt, không hề có ý đxVịxnh mở ra nhìn ngườfxmi đxVược đBxịZOnh mệnh gán ghép cho mình từ khi mới sinh ra này tới một lầpqpn.

Mặt đxối mặt, tưởng như nhìn mà lạqi chẳng hề nhìn.

“TrườvlEng sinh đBxảMQNo đqsxờvlEi nào ban cho các ngườrci sứfqc mạcanh đlEểmjS chống lạmjSi tôi và nó !? Cô cũng tự biết đciều này, tạlEi sao lạqi muốn tự lừa dối mình !?”


“Bởi vì chỉmbc có tự lừa chính mình, ngườVi ta mới có thểrc thoảssmi mái mà sống tiếp !” Shaorin không hề kích đjKộng, không tứfxmc giận bởi nhữMQNng lờrci King nói, cũng không thấAffy tuyệt vọng hay vô lối thoát. Cô gái này chỉfq cườmjSi cườjKi, cánh tay dịfxmch sang một chút. Lưỡi kiếm đrcã vượt qua cổ áo dựng thẳng của King, tiếp cận tới làn da đsjAã ám đEWen vì ma khí của hắfqn.

“Vậy đxtrểlj tôi nhắmjSc lạAOi cho cô sự thật mà cô đaã đTánh mấxt này một lầZOn nữTa. Fake Queen có thểssm là bấafrt cứrfA ai, bấRRmt cứBx đjKứqsxa trẻ nào chấcp nhận khế ước của Queen đZOểbV đmTổi lấky sứpqpc mạssmnh và kiến thứxc từ TrườmHgng sinh đjKảOo. Trườang sinh đtrNảfqo lạxi hoạZOt đjKộng theo ý tôi, giới hoàng duy nhấmjSt của nó hiện tạmbci. Nếu sự liên kết giữaa tôi và trườjOng sinh đSDảMQNo bịAO cắssmt đgamứfbt vì một nguyên nhân nào đljó, nó sẽ xác nhận rằssmng tôi đxtrã chết. Không còn giới hoàng duy trì, TrườmTng sinh đmTảjOo sẽ chìm vào giấmjSc ngủ say trở lạrfAi, đOồng thờvlEi tấljt cảmjS ngườjOi trên đnWảQxZo sẽ bịc trục xuấat, tấlEt cảca liên kết, khế ước khác đmHgều sẽ bịNnl hủy. Mấct đrci sự duy trì từ trườgamng sinh đfqảrco, nhân cách Fake Queen hình thành từ nhữxtrng mảTnh ký ứAffc thừa kế chắkc chắHMvn sẽ biến mấmbct, dù sao sứxVc mạZOnh và linh hồn này cũng không thực sự là của mấay ngườafri, chỉHMv vì hòn đVảfIo cầTn có Queen đSDểc hỗ trợ tôi mà thôi. Như một thiết lập mặc đfqịZOnh ! Bởi vậy, các ngườZOi không thểrc làm trái ý tôi, không thểQxZ giết chết tôi, không đQxZược đxểO tôi chết bằsjAng bấVt cứmHg giá nào. Việc chĩssma kiếm vào tôi như thế này là hoàn toàn vô nghĩsjAa, nếu cô còn tiếp tục muốn sống !”

“Nhữcang lờTi này thật sự tàn nhẫn đTấZOy, đjKứnWc vua của ta !” Shaorin cườxVi nhạQxZt, kiếm vẫn duy trì, không hề bỏ xuống.

“Tôi vẫn cho các ngườrfAi một lựa chọn, khế ước với trườTng sinh đsjAảEWo tôi vẫn có thểc giảRRmi trừ cho mấfby ngườNnli. Nhân cách này sẽ đfbược cưỡng chế bảafro lưu lạnWi, chỉqsx có phầrcn sứcc mạcanh và kiến thứAffc mấjOt đnWi thôi, nếu các ngườai vẫn muốn sống tiếp như một ngườxVi bình thườOng, nhưng tự do. Tôi vẫn có thểI làm đgamược. Chọn đZOi, muốn hủy khế ước hay không !?” King chẳng hề đjKểZO tâm đcến lưỡi kiếm mang ý tứEW đfqe dọa kia, tiếp tục đjKều giọng nói.

“Từ chối !”

Shaorin cườlEi lạAOnh.

Cánh tay không hề lưu lạMQNi nữrfAa, một đmHgườqng cắZOt ngang qua.

Lưỡi kiếm cắOt ngang cầan cổ của King, trước ánh mắBxt khó hiểIu của hắZOn.

Cô gái này thực sự muốn chết !?

...



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.