Trường Sinh Đảo

Chương 120: Chương 118




Chương 118
Mũi tên xuyên thờGzi gian.

“Đã lâu không gặp, King !” Linh cấdyt lờHTZi, phá tan bầImu không khí yên lặng.
Con ngươi trong tròng mắdHwt xoay chuyểImn, King lạEnh nhạbt đEáp lạKfci.
“Sao lạbi là cô !?”
“Anh đwZvã sớm nhận ra, còn phảGzi giảlPL vờCBi như vậy sao !?” Đối diện với hắLMn, Linh xoay ngườmi lạdbi, nụ cườwZvi trên môi sáng bừng như hoa hướng dương, chỉHTZ có đSOiều phối hợp với hắBIc khí uốn lượn quanh thân, có vẻ hơi âm trầMm quỷ dịm một chút.
“Bộ não của tôi không chấPEp nhận nhữbcng chuyện phi lý, ngườdyi đBIã chết không thểP đwZvứwZvng đZeây đDDDược !” King đdyáp.
“Đúng là ngườFqqi đFqqã chết không thểCw, nhưng lúc này em vẫn chưa chết, tạImi sao anh không thử dừng phân tích khối lập phương giảrT đBIó, mà nhìn em thử xem !? Hay là anh sợ !?”
“Tôi không biết sợ !” King lắwZvc đdbầngGu đgJáp, nhưng thểHTZ theo nguyện vọng của Linh, hắivn vẫn dùng đSôi mắlPLt chân lý quét qua thân thểSO cô gái một lầVbBn.
Dưới con mắBCdt chân lý, không thứVbB gì có thểbIb giấwu diếm cảtCF. ChỉDVi có thứCw hắPEn không muốn nhìn, không có thứPE hắqbn nhìn không ra. LầZxn này chú tâm quan sát, rốt cuộc hắildn cũng đqbã hiểPu rồi. Trong cơ thểdy Linh chẳng tồn tạwZvi True Queen hay Kiều Nguyệt Nga nào cảm, chỉc có duy nhấMt một thứdHw thôi.
Một mũi tên màu xanh lục, hình thành từ vô số đciểbm sáng nhỏ.
“Thanh Long Tiễn - trao đcổi xuyên thờLMi gian, thì ra là vậy.”
KểwZv từ lúc nhìn thấDViy Thanh Long Tiễn, hắlPLn đbã hiểTu ra tấdHwt cảCX rồi, mũi tên này ẩFqqn giấtCFu thật sâu. Trong mắBIt King, cô gái mang tên Linh mà hắvPn quen khi vào ngôi trườZxng đtCFó, vĩPnh viễn chỉS là một ngườbi bình thườBCdng. Dùng chân lý đDViểHTZ dò xét một ngườcZSi bình thườKfcng, hắbn còn chưa nhàm chán đImến mứEc đdbộ như vậy. Nhưng chính vì thế, hắDDDn đImã bỏ xót mũi tên này. Từ khi Linh tìm thấFhty lờwi nhắCXn trong hốc cây, hắSOn đdyã cảLMm thấImy có đfdCiểbcm gì đSOó không đMúng, nhưng đvPảSo qua không thấqby có gì bấdyt thườEng, hắFhtn cũng chưa có thờFhti gian tìm hiểMu kỹ.
Không sai, Linh chỉdb là một ngườCBii bình thườSOng. Nhưng từ khi lên hòn đFhtảZxo này, đxúng hơn là từ khi trúng phảImi mũi tên xuyên thờdbi gian này, cô ấwy đtCFã không còn là ngườildi bình thườtCFng nữLMa. Mà là một cầhKnu nối giống như chiếc đSOiện thoạSOi sống, chuyểVbBn giao và tiếp nhận ý chí của một ngườCXi khác.
Ý chỉT của chủ nhân thanh long tiễn, cũng tứildc là True Queen của TrườVbBng sinh đbcảImo, ngườBIi đZxã chết từ 32 năm trước.
Nói một cách đgJơn giảSn, mũi tên này đFhtược bắKfcn ra từ 32 năm trước, bằDVing một vài thủ đcZSoạrTn, đdbã xuyên đBCdến thờwi gian này, khiến cho Linh trở thành một chiếc đEiện thoạMi liên lạdyc xuyên thờwZvi gian, khiến cho ý thứbIbc của chủ nhân thanh long tiễn vượt thờHTZi gian tới đcây.
Nói cách khác, ngườCwi đwZvang đxối thoạLMi với King của TrườtCFng sinh đFhtảbo lúc này, chính là Queen của nó, từ 32 năm trước.
Trao đdyổi xuyên thờbci gian thế này, phóng mắdbt nhìn khắFqqp lục đSOạrTo, chỉS có cô gái này có thểGz làm đbIbược. Cũng chỉKfc có cô ta, quá hiểGzu rõ hắZxn, mới có thểCBi thông qua Linh mà theo dõi hắFhtn từ lúc ở trên hòn đcZSảCXo này lâu như vậy, mà hắSn không hề phát hiện.
“Nếu ý thứhKnc đdHwã ở đvPây, chắdbc hẳn cô sẽ biết trước không lâu nữrTa mình sẽ chết !?” King nói.
“Ừ, chính xác thì còn 13 tiếng nữVbBa. Đây là thờLMi đPiểtCFm chúng ta dừng chân trước đHTZỉfdCnh Olympus thật sự, ngay sau khi anh kểKfc cho em chuyện về ngôi làng đrTó.” Linh gật đvPầPEu đildáp lạivi. HắtCFn nói gì, cô trảZe lờHTZi lấildy, trước giờcZS luôn vậy, nhu thuận nghe theo hắPn mọi thứIm, cức như sinh ra chỉIm đLMế hắcn thống trịc.
Không bao giờVbB thay đhKnổi.
“Nếu đDDDã biết trước, sao còn làm vậy !?” King thật sự muốn quát vào mặt cô ta hai chữFqq ngu ngốc, nhưng cái đGGFầlPLu lý trí không đCwểSO hắGzn làm mấivy việc thừa thãi như vậy.
HắDDDn bảBIo gì cô ta cũng vâng lờGGFi, nói gì cô ta cũng nhận, nhưng thật sự nghe hay không, có trờhKni mới biết. Có ràng buộc từ trườngGng sinh đbcảMo, nhưng với cô gái này, hắBCdn chưa bao giờKfc có cách.
Ngẫm lạSi, cô gái này có một tính tò mò trờZxi sinh, nhưng khi đcó lạMi không muốn nghe hết câu chuyện của hắCwn, hóa ra là vậy.
“Nếu lúc đHTZó em nói rằPng đFqqừng đSi, có thểrT em sẽ chết, anh có ngừng lạbci không !?”
“Tôi sẽ đCBiểtCF cô ở lạGzi !” King đCXáp một cách chắFhtc chắlPLn.
Linh không nói nữDVia, chỉBCd mỉrTm cườcZSi nhìn hắEn. Đáp án quá rõ rồi, không phảMi sao !? HắKfcn chắmc chắhKnn sẽ không dừng lạqii. Cuối cùng, ngườZxi cùng chết với Zeus sẽ là hắmn. Mà cô ấrTy đqbương nhiên không thểqi đHTZểbc chuyện đlPLó xảBIy ra. Vậy nói hay không có thểb thay đivổi gì sao !?

“Đừng dùng vẻ mặt đildó với tôi ! Nếu không phảVbBi cô sử dụng thanh long tiễn khiến thực lực bảhKnn thân suy giảdHwm, lúc đZxó chưa chắZxc chúng ta đVbBã thua, cô cũng không phảbi chết !” King đPột nhiên phát hiện, mình nóng nảCwy hơn rấtCFt nhiều. Giọng nói hắPn cao hơn, gấFhtp hơn, mấDDDt kiên nhẫn hơn. HắCBin giống như đDViứBIa trẻ gặp lạZei ngườGzi mẹ đBIã bỏ quên mình ở giữPEa chợ, hàng loạvPt chấrTt vấqin, trách cứCX thi nhau đBIổ dồn đFhtến. Tâm tỏa của chân lý cũng không thểbc cảivn lạwi đildược.
CảGzm giác đSang dầfdCn trở về với hắBIn, nhưng chỉM toàn thứP tiêu cực.
“Nếu không bắrTn ra mũi tên này, anh sẽ mãi mãi như vậy, rấPEt đVbBáng thương !”
Không đGGFểE ý đLMến nửa sau câu nói, King tiếp tục chấCXt vấbn:
“Tôi bây giờbc có khác gì tôi khi đCXó sao !?”
“Khác chứx, từ giờBI sẽ khác !” Linh mỉcm cườildi đcZSáp lạEi, đBIưa tay ra, chạPm tới vịZe trí trái tim của hắcn.
NgườHTZi King rấrTt ấngGm áp, thân nhiệt luôn ổn đhKnịHTZnh, nhưng trái tim cũng như bộ não của hắZen, luôn luôn chỉBI là một khối băng lạbnh lẽo.
Chờc đbợi suốt bấlPLy lâu, cơ hội làm tan chảqiy khối băng này cũng đDDDã tới rồi.
“Cô muốn làm gì !?” King gấhKnp gáp nói. HắVbBn đbIbang cảMm thấLMy linh hồn lực của cô ta đdHwang không ngừng đHTZổ dồn về phía mình. Ngườmi đlPLang đwZvối thoạSi với hắngGn là Queen từ 32 năm trước, làm gì có linh hồn lực, vậy thì linh hồn này dĩhKn nhiên là của Linh.
Đem toàn bộ linh hồn truyền vào ngườwZvi khác, một ngườbci thườCXng như Linh còn sống đFqqược sao !?
“Dừng lạrTi.”
“Kiều Nguyệt Nga, dừng lạPEi cho tôi !” Tròng mắdHwt vàng kim sáng lên rực rỡ, King muốn thông qua khế ước với Trườmng sinh đDDDảGzo đvPểZx áp chế hành đdyộng này lạCwi. Hẳn cảqim thấPy như bây giờvP rấhKnt tốt, hắZSn không muốn thay đCBiổi. ThứM cảivm xúc mà hắBIn nhận đdyược chỉgJ làm hắqbn lưỡng lự, làm chùn chân hắKfcn, hắqbn không cầTn.
Hơn nữPa, hắngGn không muốn một ngườTi vô tội vì mình phảivi chết đZSi. NhấImt là ngườqii của nhân giới, nơi mà hắlPLn bảMo vệ.
“Ah, bây giờDVi mới biết, khế ước với trườVbBng sinh đbcảEo xuyên qua thờPi gian không hề có tác dụng, thật thú vịM !” Như không cảBCdm thấgJy linh hồn cùng sứDVic sống của mình đngGang ngày càng mấdHwt đFqqi, Linh cườdyi khúc khích nói. MấMy câu nói kèm với vẻ phẫn nộ của King hiểCXn nhiên đCBiược cô bỏ ngoài tai một cách có chọn lọc.
“Nhắbcm mắqbt lạrTi đwi đgJứTc vua, dùng linh hồn của một ngườFqqi có đGGFầDViy đdHwủ cảngGm xúc tận tình thểdb nghiệm lạSi quá khứtCF một lầPEn, xem xem có gì khác không !?”
“Cô đtCFiên rồi ! Quá khứx là bấEt biến, có thểiv khác gì đVbBược chứZe !? Quá khứT của tôi, tôi không bỏ quên gì cảT, làm sao có t....”
King nói một tràng một hồi rồi đhKnột nhiên im bặt. Đôi mắwt hắqin trống rỗng, không có tiêu cự màu vàng trong mắbIbt cũng ảBCdm đGzạxm dầKfcn, chân lý có thểKfc khóa mọi cảZSm xúc trong linh hồn hắSn, nhưng lạGzi không hề ngăn cảTn đKfcược cảildm xúc dẫn dắbIbt từ một linh hồn khác. CứlPL như vậy, hắxn mang theo linh hồn đcầcy đMủ cảSm xúc của Linh, chìm dầdbn vào quá khứCw của mình.
“Cứiv như vậy đqii ! King của ta, đPoạMn quá khứfdC ngườqbi chưa từng kểcZS cho ta, đxoạFhtn quá khứm chính ngườGzi cũng không biết, hôm nay hãy nhớ lạildi tấVbBt cảDDD một lầlPLn đLMi !”
...
NgắfdCm nhìn đqiôi mắMt hắDDDn nhu hòa mà an tĩFhtnh lạdHwi, không còn vẻ sắcc bén lạtCFnh lùng trước đfdCây, Queen nở một nụ cườDDDi rạEng rỡ. Tiếp đSOó cô xoay ngườMi, thảivn nhiên nói:
“Chú rơi nhỏ, còn chưa bỏ cuộc sao !? NểlPL tình Lục Vân Tiên, ta tha cho ngươi một mạwZvng, trở về ma giới đildi !”
Cách đImó không xa, Richard thở hồng hộc khom ngườmi chống chân đivứFqqng đgJó, đPôi mắImt màu đZeỏ có phầBCdn thấhKnt lạBIc, tràn đqiầbcy vẻ không tin tưởng, hắDVin khó khăn mở miệng nói:
“Ngươi rốt cuộc là ai !? TạKfci sao lạLMi có ma khí của Lục Vân Tiên quanh ngườPEi !? Ngươi đlPLã làm gì hắildn rồi !?”
Ánh mắDVit Queen khẽ trùng xuống, thở dài đLMáp:
“Trở về đci, nói với hắtCFn ta xin lỗi, bảVbBo hắKfcn hãy tới hỗn đildộn giới, nơi đBIó có cách chữBIa trịdHw tình trạdyng hiện giờc của hắfdCn. Nếu không nhanh lên, hắildn nhiều lắDVim chỉZx sống đbcược một tuầGGFn nữSOa. Còn ngươi, nếu không mau chóng rờFhti khỏi đTây, lúc anh ấcy tỉSOnh lạdyi ngươi chết chắKfcc.”
“Ngươi vẫn chưa trảIm lờdHwi câu hỏi của ta ! TạhKni sao ngươi có đcZSược năng lực của hắqbn !? HắCXn làm sao rồi !? Tạbci sao chỉgJ còn sống đImược một tuầKfcn nữFqqa !? Có phảdHwi ngươi gây ra hay không !?”
“...”
“Nói đxi chứGGF ! Bộ ngươi bịqb câm rồi à !?” Richard gằtCFn giọng.

“PhảfdCi, là ta.” Linh ngẩdHwng đwZvầildu lên đFqqối nhãn với hắlPLn, không thấcZSy chút áy náy nào.
Hít sâu một hơi, Richard cố gắivng ổn đCBiịivnh cảPEm xúc của mình, trầmm giọng nói:
“Thật ác đwộc ! Ngườqbi của TrườHTZng sinh đlPLảbco, tòan một lũ rắGzn rết, lòng lang dạild sói. Ngươi chắDVic là ngườildi đbcó !?”
“Ah, đEóan ra nhanh thật, vậy ra dù có đvPổi cơ thểtCF thì ta vẫn đImược nhớ đhKnến nhỉZx, đqbược sống lâu đdbến vậy trong lòng mọi ngườPi, thật hạSnh phúc !” Đặt tay lên ngực, đdbôi mắCXt cong cong như hình trăng khuyết, Linh lẩMm bẩBIm một mình nhưng với cái tai dơi của mình, Richard nghe rõ mồn một. Nhưng hắdyn bỏ ngòai tai hòan tòan, chỉKfc nén giận hỏi tiếp:
“Đối xử với hắVbBn tàn nhẫn như vậy, sao ngươi không giết hắlPLn luôn đwi cho rồi !”
“Lục Vân Tiên không thểPE chết ! Cơ thểFht hắngGn đHTZã hòa làm một với hắqbc ám khung thương, lúc đSó có giết thì cũng chỉrT giết đmược linh hồn hắDVin. Cơ thểHTZ hắPn không có linh hồn con ngườgJi áp chế thì đdyịPEa ma trong đEó sẽ sống lạSOi, rấdbt phiền tóai !”
“Ngươi biết đSOịfdCa ma !?” Tròng mắEt Richard mở trừng trừng, đFhtầPy vẻ khó tin.
Năm đhKnó ngườCBii lôi Lục Vân Tiên ra khỏi đxống tàn tích tạdHwi chiến trườZxng quyết chiến với thiên ma chính là hắmn. Có lẽ cảvP ma giới chỉP có hắhKnn biết đKfcược, Lục vân Tiên chính là phong ấqbn sống của giới hòang thứM hai tạvPi ma giới. ĐịTa ma.
Đó là lý do năm 20 tuổi hắGzn đSã có vốn đZxểc liều mạBCdng với thiên ma.
“Ngươi biết đrTấGGFy, ta nhận đKfcược truyền thừa 4000 năm, từ khi trườhKnng sinh đbảFqqo rờZSi khỏi thầHTZn giới. Rấqit nhiều bí mật các giới hòang trẻ hiện tạngGi cũng không biết đVbBều nằCwm sẵhKnn trong đbầFqqu ta, đGGFúng hơn là trong kho dữb liệu của chân lý. Việc này với ma giới các ngươi là tuyệt mật, nhưng ở trườildng sinh đbIbảDVio chỉlPL có thểKfc xem như bí mật cấPEp 2 mà thôi !” Linh nhún vai nói.
“Được rồi, không nói nữdHwa, King sẽ tỉbIbnh lạdyi rấMt nhanh, lúc anh ấlPLy gỡ phong tỏa của chân lý, thừa hưởng tòan bộ sứvPc mạbnh của trườxng sinh đZeảbco, có lẽ không ai ngăn cảVbBn đrTược đbâu, ngườVbBi đivầPu tiên chết sẽ là ngươi đDDDấZSy. Mau đCBii đPi !”
“Từ đEầmu đFqqến cuối ngươi chỉb xem hắSOn và ma giới như công cụ, còn muốn thểfdC hiện lòng trắTc ẩcn giảVbB tạDDDo sao !?
Đi !?”
“Đi cái con mẹ ngươi !”
Richard gầCXm lên rồi nhào tới, ma khí xung quanh hắfdCn hình thành một lớp áo chòang đmen kịZet, trông tà ác vô cùng.

“Cô đxịCBinh nhốt ta đCXến bao giờHTZ nữdya đtCFây !? Athena !?”
Lục Vân Tiên bịP lớp hào quang màu trắSng sữqia của đKfcấFhtu sĩZe chòm cừu trắivng bao phủ, bấTt đDViộng như một tảDDDng đCXá, chỉCX có phầbn đdHwầcu miễn cưỡng cử đSOộng đZxược đivểfdC nói chuyện.
Đối diện với hắivn, Athena phấDVit phấlPLt tay, thánh đhKnấDDDu sĩqb chòm cừu trắEng gật đvPầCXu hiểZeu ý, thu lạZxi hào quang cầxm cố hắZen rồi nhẹ nhàng biến mấBCdt.
“ChắPc ngươi cũng biết, giờVbB này đTuổi theo bọn họ cũng chẳng có nghĩPa lý gì. Với cơ thểGz hiện tạhKni ngươi không thểZS xé rách không gian đlPLược nữFqqa. Muốn làm gì cũng vô dụng thôi !” Athena nói.
“Ừm, ta sẽ không đxuổi theo nữGGFa.” Lục Vân Tiên thở dài khẳng đSịZenh.
“Ngươi có nhữbcng cấwZvp dưới thật tốt !” Athena tán dương.
“Họ không chỉvP là cấSp dưới, mà còn là bạqbn ta, nhữdHwng ngườDVii hiểcZSu ta nhấZSt trên đwZvờdbi này !”
“PhảwZvi rồi, bọn họ muốn lấGzy tính mạDDDng của mình ra uy hiếp ngươi, nếu muốn cứbIbu ngườivi, trước tiên phảFhti mạCXnh mẽ lên, thoát khỏi cảbcnh sống dở chết dở này đSOã phảPEi không !?” Athena kiếm một cái ghế tựa ngồi xuống, nhàn nhã nói.
Chỉb cầlPLn Lục Vân Tiên không chạmy đFqqi tự sát, cô ta cũng chẳng nghĩKfc đdHwược việc gì mà làm.
Lục Vân Tiên nghe vậy, cườGGFi khổ một cái rồi nói:

“Cô rấxt thông minh. Nhưng mẹ ta thườKfcng nói con gái thông minh quá sẽ khó lấbcy chồng lắcm. Nên thu liễm lạdbi một chút !”
“LấEy chồng !? Trên đSOờdHwi này có ngườDVii xứdHwng với ta sao !?” Athena nói vậy, nhưng khuôn mặt phiếm hồng vì ngượng nghịLMu lạLMi nói lên vài đdbiều tương phảLMn.
“Biết làm sao đVbBược, thế giới này rộng lắCwm, cô bé ạgJ.” Lục Vân Tiên tùy ý trảP lờBCdi, bước tới bàn hội nghịlPL lúc trước cầbIbm lấngGy hai viên sỏi nhỏ Vương Tử Trực đdHwểgJ lạPEi, xoay xoay, xoay xoay khiến chúng va chạBCdm vào nhau lạgJch cạImch rồi cứHTZ thế im lặng, không nói thêm đImiều gì, mặc cho Athena đKfcấgJm ngực dậm chân hăm dọa ở bên.
Nếu tính tuổi thì thực sự cô ta phảImi gấdyp vài lầMn hắDVin.
Nhưng nói tiếp về chủ đbề này thì cuộc thoạdHwi sẽ đwi vào ngõ cụt. Suy cho cùng thì phụ nữZS vẫn luôn tránh nhắqbc tới mấdby thứhKn như tuổi tác của mình. Hơn nữFhta, hắvPn coi mình như một cô gái trẻ, đhKniều này làm Athena rấSOt vui, chỉwZv nên càu nhàu vài tiếng cho có lệ thôi.
Vì vậy mà âm lượng thanh quảbIbn của nữCX thầZSn cứqi ngày một nhỏ dầDVin, cho đlPLến khi căn phòng tĩdHwnh mịImch chỉGz còn thấlPLy thấcZSy tiếng hít thở nhè nhẹ mà đwều đDDDều.
KhoảCXng thờbIbi gian im lặng này không kéo dài lâu, cho tới khi Lục Vân Tiên kết thúc quá trình vầbn vũ hai viên sỏi nhỏ này ngẩildng đDDDầGzu lên hỏi:
“Trận chiến năm xưa của Long ThầHTZn với ba vịqi giới hoàng, cô biết đmược mấbcy phầSOn !?”
Đột nhiên bịZx chuyểSOn chủ đgJề, Athena cũng không cảbIbm thấMy bấVbBt ngờild hay phật ý, hắSn không nói gì cô ta mới khó chịbu. Hiếm khi thấivy hắDVin đCXặt vấtCFn đtCFề trước, đtCFôi mắDVit Athena rực sáng, nhanh chóng truy cập vào kho dữqi liệu của chân lý, tim câu trảFqq lờqii tốt nhấDDDt.
“TrườGzng sinh đcảSo bịSO ngườFqqi đZSàn bà kia trộm khỏi thầZSn giới, lúc giết tới nhân giới nó bộc phát sứivc mạFhtnh tích lũy bao năm, đDDDánh cho giới hoàng tây thầBCdn giới bịcZS thương khá nặng, sau đfdCó ông ta liên minh với đHTZạdbi phật và thiên đBIế đdbểngG cướp lạdyi nó, nào ngờb ba ngườbci này đFqqều bịZx Long ThầImn đCXánh bạZSi, tây thầMn giới sụp đKfcổ, thiên đcZSế cảPEi lão hoàn đbIbồng, phật tổ không thểm rờDVii khỏi tòa sen đZeúng không !?”
Lục Vân Tiên gật đqiầFhtu nói tiếp:
“Maz, sự việc thì đZxúng là như vậy, nhưng nếu như thế thì không phảngGi Long thầngGn quá mạbcnh mẽ sao !? Một chọi ba, cuối cùng chỉBI bịgJ hủy đBIi thân xác. Đến lúc truyền thừa hết cho sư đgJệ mới thật sự vẫn lạdbc.”
“Thiên chúa đSã bịVbB thương sẵCXn, chiến lực không đngGược một nửa, không tính. Thiên đDDDế lúc đngGó cũng chỉx mới nhận truyền thừa từ tam hoàng tiên giới, phát huy đFqqược một phầildn ba thực lực đZxã không tồi rồi. ChỉhKn có đrTạGGFi phật, không hiểgJu tạHTZi sao ông ta lạwZvi yếu như vậy...” Athena lẩBCdm bẩbcm nói.
Lục Vân Tiên cườbci: “Ông ta đKfcương nhiên phảZxi yếu, vì xá lợi của ông ta đLMang ở đrTây !” Hắcn giơ viên sỏi màu điven lên. Athena ngạhKnc nhiên nhìn kỹ lạImi, phật quang màu vàng kim bên trong dù bịbc lớp vỏ đCXen bên ngoài áp chế vẫn luôn cườCBing thịwnh, dườhKnng như lúc nào cũng sắLMp phá vỏ mà ra.
“Xá lợi của ông ta !? Ý ngươi nói đSây chính là xá lợi của phật tổ !?” Athena thấbct thanh nói.
Biết trước viên xá lợi này không tầDVim thườildng, nhưng đivến thế này thì...
“Ừm. Năm xưa trườdbng sinh đHTZảCBio vừa mới trôi ra khỏi hỗn đbIbộn giới, phật tổ là ngườdyi đFqqầLMu tiên nhìn thấbcy. Vốn ông ta muốn dùng pháp lực mạgJnh mẽ đCwểDVi thu nó về, nhưng bịw hòn đdbảqbo bộc phát cắgJn trảM, đGzúng lúc đdyấFhty thiên ma tiền bối cũng tới...”
“Phật và ma !” Athena cườHTZi lạxnh. Giống như nước với lửa, trộn chung một chỗ thì bên nào yếu hơn sẽ chết chắFhtc.
“Ừm. Năm đPEạKfci thế giới tương sinh tương khắImc. Ma khí của ma giới là kịDVich đLMộc với cube của nhân giới, linh khí của tiên giới có thểKfc phá vỡ kết giới của thầMn tộc, phật quang từ nguyện lực lạrTi có thểrT xua tan mọi loạSOi tà ma, bọn họ trờwZvi sinh đrTã là cừu đZSịZech.” Lục Vân Tiên gật đfdCầDDDu đdyáp.
“Sau đFqqó thì sao !?”
“Bọn họ đGzánh nhau đZeến mứmc sống chết. ĐạCBii phật luôn áp chế thiên ma tiền bối, hiếm có cơ hội ông ta suy yếu như vậy, cảild hai bên đngGều liều mạZSng, cuối cùng lưỡng thiên ma tiền bối chiến thắLMng, đhKnoạCXt đFhtược viên xá lợi này.”
“Không thểbIb nào ! Vậy ngườci ngồi trong vạrTn thế hồng liên hiện tạCXi là ai !?” Athena nói với vẻ kích đbcộng. Cái này đbúng là bí mật đdyộng trờqbi nha.
“Là giảS.”
“Cái gì !?” Athena hít một hơi thật sâu. CảZem thấMy cơ thểc khó ổn đLMịivnh lạCwi đxược, từng ngụm khí hít vào cực kỳ khó khăn.
“Đó chỉdb là một hư ảLMnh đLMược dựng lên nhờBCd nguyện lực của hàng trăm hàng nghìn ngườVbBi tín ngưỡng phật tổ tạGzi phật giới. Theo ta đCXoán, phật giới bây giờdb chỉcZS có duy nhấDVit một giới hoàng mà thôi. Là Avalokitesvara. Tiện thểDVi cũng nói luôn, thiên đPEế bây giờCX cũng là hàng giảZe nốt !” Lục Vân Tiên bình thảSOn nói ra tin tứHTZc đTộng trờdyi tiếp theo, sau đfdCó yên lặng không nói thêm gì nữBIa. Với trí thông minh của Athena, cô ta chắEc hẳn phảqii đlPLoán ra đdyược.
Athena trầZSm mặc, tin tứmc cuối cùng về thiên đGGFế cô ta không hỏi lạGzi đVbBểdHw xác nhận, một phầKfcn vì tin tưởng Lục Vân Tiên, một phầqin là do suy nghĩFht về thế cục hiện tạZxi của tiên giới. Thiên đmình và lục đVbBạrTi phái cùng tồn tạTi. Nếu tiên giới còn đImầdHwy đwZvủ hai giới hoàng, nhấqbt là loạCBii ngườVbBi dã tâm bừng bừng như thiên đlPLế, hắGzn có thểPE đSOểCX lục đmạxi phái tồn tạdHwi sao !?
TấrTt nhiên là không thểm.
Vậy nên suy đtCFoán này rấZet có khảVbB năng.
CẩPEn thận ngẫm lạImi. Hai giới hoàng của trườPng sinh đmảqio, một chết một bịKfc thương. Ba giới hoàng của thầVbBn giới một chết, một vẫn lạSOc tạdyi nhân giới, một bịFht phong ấildn. Thiên ma chết, đdyịqba ma truyền thừa tấImt cảqi còn lạFqqi cho Lục Vân Tiên, Phật tổ chỉE còn lạDVii một viên xá lợi, thiên đdyế cũng là giảbc nốt.
Có lẽ nào...
“Có thứCX gì đVbBó đLMang dầDDDn dầdHwn giết chết các giới hoàng !?” Athena cẩFqqn thận hỏi lạSi với giọng không dám tin tưởng.
Giới hoàng là gì !? Là tồn tạKfci mạCBinh mẽ nhấcZSt, đHTZược bảEo vật đgJịSOnh giới vun đwắTp bồi dưỡng mà thành. Thiên đCBiế thiên hậu là do thiên đImịPa linh khí sinh ra. Phật tổ hay đGzạZxi quan âm cũng là do chúng sinh nguyện lực thờZx phụng mà thành. Zeus, Odin, Orochi, Jeus cũng đPEều sinh ra từ khi thầqin giới sơ khai. Có thểx nói bọn họ là thủy tổ đngGầwu tiên của mỗi giới, vậy mà từng ngườTi một cứIm lầcn lượt chết đildi, không hề kịlPLp đMểBI lạPi truyền thừa ngôi vịcZS của mình.

Có thểLM sao !?
“Đúng vậy, các giới hoàng từ thờwi thượng cổ đHTZang dầgJn biến mấhKnt. NhữCwng ngườdHwi mới nắhKnm quyền trong các đVbBạCXi thế giới bây giờT đvPều không phảmi là giới hoàng thật sự. ChắtCFc hẳn cô cũng biết tình hình hiện tạvPi của trườwng sinh đmảLMo. Đó là minh chứHTZng rõ ràng nhấhKnt, nếu giới hoàng của nó chết đFhti mà không kịVbBp đdbểw lạfdCi truyền thừa ngôi vịbIb như Nguyệt Nga, nhưng ngườgJi khác – dù cũng đqiược gọi là Queen, nhưng vĩbcnh viễn không thểild trở thành giới hoàng đSược. Hoặc giống như cô, vĩbnh viễn chỉFqq có thểild là cận giới hoàng mạSOnh nhấVbBt mà thôi. Không bao giờfdC sử dụng đvPược sứtCFc mạngGnh của bảVbBo vật đLMịngGnh giới như cha cô cảb.”
“Nhưng thứCBi đmó muốn các giới hoàng vẫn lạwZvc đbểcZS làm gì !? Không có ngườgJi lãnh đbcạxo chẳng phảbi sẽ hỗn loạqin sao !? Muốn khơi mào chiến tranh ư !?”
“Không. Như vậy quá tầKfcm thườCXng. Mục đBIích của thứdy đbcó hay kẻ đZeó, chỉdb sợ còn hơn thế.” Lục Vân Tiên lắgJc đcầqiu nói.
“Giới hoàng là ngườtCFi duy nhấKfct sử dụng đwZvược bảdyo vật đFhtịGGFnh giới phảgJi không !? Vậy có thểqi nói ngược lạHTZi như thế này đDViược chăng !? Không còn các giới hoàng thật sự, bảSOo vật đlPLịHTZnh giới chính là hàng vô chủ ! Và nếu đlPLểZe ý một chút, có thểM dễ dàng thấxy đgJược, tấdyt cảM các giới hoàng bắBIt đFhtầtCFu vẫn lạmc từ khi trườildng sinh đngGảLMo xuấMt hiện.” Lục Vân Tiên cườZSi nhạTt.
“...”
Hai ngườCXi lạZSi bắMt đZxầTu lâm vào trầKfcm mặc. Lục Vân Tiên nói xong lạEi tiếp tục ngồi khoanh chân xoay xoay hai khối cầZeu vỏ đKfcen kim sắwZvc và vỏ vàng sọc đfdCen kia, khiến chúng đfdCuổi nhau như hai con cá âm dương trên thái cực đwồ. Athena thì ngồi lặng thinh ở đLMó. Mấdyy tin tứPc này quá lớn, quá chấdHwn đMộng, muốn tiêu hóa hết cũng cầildn thờGGFi gian. Hơn nữlPLa, chỉIm sợ biết rồi cũng không phảdHwi việc gì tốt lành.
Đột nhiên cô ta nghĩLM tới: bao lâu nay Odin vẫn án binh bấwZvt đEộng, mặc kệ nam thầCXn giới phát triểgJn, có phảHTZi vì ông ta cũng đfdCã nhận ra gì đdbó hay không. Gừng càng già càng cay, càng sợ chết mà.
Và nghĩFht tới Lục Vân Tiên, bao năm nay hắDDDn vẫn luôn đdyứildng giữPa các cuộc chiến tranh, không đivểbIb bên nào vì thương vong quá lớn mà ngã xuống, chỉdb sợ cũng vì nguyên nhân này.
“TạBCdi sao đlPLột nhiên nói nhữdbng chuyện này với ta !”
“Vì cô rấDDDt thông minh. Cô sẽ biết nên làm như thế nào trong quãng thờfdCi gian kế tiếp.” Hễ Athena hỏi gì, Lục Vân Tiên sẽ đTáp nấdby, cực kỳ kiên nhẫn, giống như một bảFhto mẫu tận tâm.
“Còn ngươi thì sao !? Ngươi đngGịqinh làm gì !?” Athena nghi vấtCFn hỏi, giọng nói ẩhKnn ẩPEn có chút bấhKnt an.
“Ta !? ChỉbIb sợ lầGzn này ngườMi kế tiếp ngã xuống sẽ là ta và sư đCXệ.”
“Ngươi đEịCBinh chết sao !? Lục Vân Tiên !?” Athena lo lắqing hỏi.
“NữhKn thầVbBn thân mến, trảqb lờPEi ta, cô có muốn làm giới hoàng không !?” Lục Vân Tiên hỏi lạwZvi.
“Muốn. Từ khi sinh ra ta đwã muốn rồi ! Đừng đcánh trống lảvPng, tạImi sao ta cảImm giác cứZS như ngươi đcZSang trăn chối vậy !? Không phảgJi ngươi có cách sao !? Không phảZei ngươi muốn đCwi cứngGu đDViám ngườCBii kia à !?”
“Muốn là đImược rồi. ChỉPE cầPEn cô đqbi cứbIbu mấvPy ngườSOi bọn họ, ta sẽ đHTZểqb cô làm giới hoàng ma giới và bán giới hoàng phật giới !”
“Sao !? Giao dịLMch có lãi chứZe !? Nữdy thầFqqn trí tuệ !?” Lục Vân Tiên cườivi hỏi.
“Không cầCXn !” Athena nghiêm giọng đCwáp.
Lục Vân Tiên ngẩwZvn ra.
“ThứrT gì ta muốn ta sẽ tự lấqby đLMược. Mặc kệ ngươi có sắCXp chết hay không, muốn truyền thừa thì truyền đgJạlPLi cho ai đwó đFhti. Đợi hắhKnn đtCFủ lông đHTZủ cánh, ta sẽ giết hắMn mà cướp lạfdCi. Còn trực tiếp kiểxu này, ta mới không thèm !”
Athena cao giọng nói đbcầcZSy vẻ tự tin, nhưng rồi ngẫm lạVbBi cái gì đdHwó, cô ta lạCXi hạIm giọng, nhỏ nhẹ nói tiếp, nhưng ý chắdyc chắImn không thểSO nghi ngờcZS:
“Ta biết ngươi cảmm thấdyy tử kỳ của mình sắGzp đCBiến, dù có khôi phục thực lực thì khảngG năng ngã xuống mà không kịFhtp truyền thừa rấTt cao, nhưng đdHwừng lo. Chừng nào ta còn ở đPEây với ngươi, ngươi sẽ không chết dễ dàng đBCdâu !”
“Không, đlPLúng hơn phảCwi nói là: Ta nhấmt đdbịMnh sẽ không đKfcểwZv ngươi chết !”
“Nhấqbt đgJịDDDnh.”
Đến lượt Lục Vân Tiên chấEn đrTộng. NhữVbBng lờtCFi nói này, từng câu từng chữCBi đdyều có vẻ ngang ngạPEnh và bá đwạvPo, nhưng hắEn vẫn cảBIm nhận đZSược sự quan tâm thân thiết. Đột nhiên hắHTZn thấZxy trong trái tim cằdHwn cỗi của mình giống như đSOược rót vào một chút nước sinh mệnh ấSm áp. NhữbIbng lo lắwZvng về sự vẫn lạtCFc của các giới hoàng, lo lắildng sau khi chết đPEi, ngôi vịbc giới hoàng ma giới sẽ biến mấBCdt, lo lắGGFng về tính mạbIbng nhữvPng ngườbci bạdyn cùng nhau vào sinh ra tử đCXều như đwược một sứbcc mạBCdnh bảdbo đtCFảbcm kỳ lạngG đhKnánh tan. CảCX ngườZei như vừa đSược uống đLMịFqqnh tâm hoàn.
Trong vô thứqbc, hắHTZn đgJưa tay lên xoa xoa mái tóc mềm mạhKni của Athena, ánh mắgJt không sứTc sống đZxã nhu hòa đDDDi rấPEt nhiều. BầPEu trờhKni rộng lớn bao dung tấbIbt cảdy dườivng như đbIbã trở lạCXi.
Athena si ngốc nhìn hắZen, không hề phát hiện khuôn mặt mình đmã đZeỏ như trái gấlPLc. Dù có chút ngượng nghịcu, nhưng cô ta cũng không gạCwt hắGGFn ra, đvPổi lạivi ngườqii khác chắLMc đCBiã bịCBi đEám thánh đcấfdCu sĩBI quầtCFn ẩbu đSOến chết. Ngủ một giấFqqc 4000 năm, Athena cực kỳ ghét nhữqbng ai đDDDối xử với cô ta như đbứDVia trẻ, chỉPE riêng có hắcZSn, trong phút giây này, cô ta lạcZSi tận tình hưởng thụ...
“Thật là... cái miệng luôn cao ngạCwo lạPEi nói đngGược nhữdbng lờdHwi lẽ như vậy, còn cái mặt lúc này là sao !? Chẳng giống cô thườCwng ngày gì cảdHw.” Lục Vân Tiên cườbIbi khẽ.
“Nhưng mà...”
“Ta rấTt cảTm đdbộng.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.