Trường Sinh Đảo

Chương 26: Chương 25




Chương 25
Gội đIQầPCzu



TrờoqO lạqTIi ngôi nhà dưới thác nước.


“Năng lực dự đKVRoán tương lai à !?” King nhẹ giọng hỏi Linh.

“Tớ cũng không biết, chỉJn là từ sau khi tỉaCnh lạoi, đtGgột nhiên cảNum thấOlHy mình biết rấyRt nhiều thứwsP thôi, nhưng nghĩd kỹ lạQi thì lạAGi chảgd có gì.” Linh cau mày ngẫm nghĩHTz một chút rồi nói.

“Đợi một chút !” King ra hiệu bảptpo Linh dừng lạKVRi, rồi đLvột nhiên nhắldmm mắRlt, khi mở ra, hai mắzSt hắHTzn đEcồng tử đgLJều biến thành màu vàng, nhĩaKvn kĩREN bên trong còn có thểzW thấaCy các số liệu và kí tự chuyểTon đsaXộng không ngừng theo nhữwsPng quỹ tích kỳ lạd.

Được một thờni gian ngắPCzn, King mới thu lạKVRi đKôi mắQt vàng của mình, rồi nói:

“Luồng đtawiện sinh học trong não của cậu bây giờoqO mạIQnh gấTKp 5 lầzSn một ngườXAi bình thườsaXng.”

“Làm sao cậu biết đsaXược !?” Linh ngơ ngác.

“Tôi có thểR nhìn và tính ra đNuược.” King đsaXáp ngắptpn gọn.

“Vậy tớ sẽ không bịLv sao chứldm !?” Linh lo lắPCzng hỏi. Cô không nghi ngờldm việc hắTon nói nhìn và tính ra đToược, nếu hắIQn nói cái gì đaCó bình thườNYng thì mới là có vấXAn đRlề.

“Không sao, khoa học đdã chứSHng minh, Nếu truyền xung đCqiện có cườttong đdộ yếu vào não một ngườzWi trong lúc đToang ngủ thì khảTK năng ghi nhớ của ngườGi đSHó sẽ tăng lên. TrườNYng hợp của cậu là do có nguyên nhân kích thích khiến luồng đvKRiện trong não tăng lên đtawột biến, nên có lẽ không chỉNY trí nhớ tăng lên, mà một số khảK năng của não bộ cũng đzWược khai thác ra.”

King kết luận, nhưng hắtton vẫn không thểGAy hiểAGu nổi, nếu chỉsaX có trí nhớ tăng lên, thì nhữTKng trí nhớ kia đIQâu phảIQi của Linh, làm sao cô gái này có thểvKR mò ra đqTIược vịG trí cái cây nhìn cực kỳ bình thườNYng đGó.

Xem ra phảdi kiểtawm tra thêm một chút.

“Nói tóm lạmQi là không có hạtGgi.” King khẳng đldmịyRnh, trấgdn an cô gái.

“Ừ, thế là đJnược rồi.” Linh thở ra một hơi, xoa xoa vịsst trí trái tim đwsPang như muốn ngừng đsaXập của mình rồi nói. Chợt cảKVRm thấRENy quầgdn áo mình có hơi dinh dính.




Linh đJnột nhiên muốn đCqi tắTom, từ lúc áo dính mưa khi đzWi trên con đAGườzSng về nhà, cho đtGgến lúc chật vật ở trong rừng, cùng con ma đCqáng sợ làm ngườEci ra một đaKvống mồ hôi, cô vẫn chưa có cơ hội nào.

May sao chỗ này hồ nước, nhà gỗ, khăn tắtawm, chăn cuốn đtawều đIQủ cảqTI, chỉOlH có 1 ngườIQi hơi thừa thãi thôi.

“Không đToược nhìn trộm đQâu đRlấgLJy nhé.” Linh cảptpnh giác nói với thiếu niên lúc nào cũng giữgd bộ mặt lạonh băng kia.

Nhưng ai biết đRâu đwsPấAGy, ẩOlHn dưới lớp vỏ không buồn quan tâm lạldmi ẩnn tàng một con dã thú nào đzWó thì sao, tốt nhấTKt không nên kích thích tên này thì hơn, nơi đyRây rừng hoang sương muối, 1 nhà 2 ngườGi, lỡ hắgLJn hứaCng lên thì có phảptpn kháng cũng chảKY đyRược, chỉaKv càng tăng kích thích.

Không thểPCz không nói mấKy cô bạvn cùng học đJnầgLJu đdộc cô gái này rấPCzt tốt với nhữvKRng khái niệm hay ho này.

King tấWt nhiên là chẳng có hứWng thú gì với cô gái, chân lý đvKRã cướp đaKvi tấaCt cảsaX cảLvm xúc lẫn dục vọng của hắon, chỉR đgdển lạNYi khảqTI năng tư duy thuầJnn túy cùng nhữttong ký ứgdc dài dằGAyng dặc như một đwsPống dữtto liệu lâu năm không thểwsP xóa.

Nhưng lúc này, đvột nhiên hắPCzn lạdi nói:

“Gội đTKầttou trước đQi, đNYểQ tôi gội đKVRầgdu cho cậu.”

“HảwsP…!?” ĐầtGgu Linh to ra như cái đQấAGu, lớp da trắaCng do lâu ngày không gặp ánh nắOlHng mặt trờToi đWột nhiên đvỏ ửng.

“Thôi xong, không làm gì mà cậu ta cũng nổi hứCqng rồi… thôi xong rồi, 18 năm giữLv gìn… liều chết phảtawn kháng hay nhắttom mắnt hưởng thụ đQây…” NhữOlHng ý tưởng hay ho liên tục quay cuồng trong đgLJầvKRu cô gái trẻ.

Không biết cô từng đGAyọc ở đQâu câu này:

Cuộc đoờwsPi vốn đKYã là một cuộc hiếp d*m rồi, nếu cảNum thấTKy không thểNY phảqTIn kháng đVSNược thì hãy hưởng thụ…

Nhưng rấvt nhanh nhữmQng suy nghĩyR này đQã bịNu cắttot đyRứzWt bởi câu nói tiếp theo của King.

“Tôi muốn nghiên cứLvu bộ não của cậu thêm 1 chút.” King mặt vẫn không đptpổi sắtawc nghiêm trang nói, nhưng đRENến tai Linh lúc này thì có thểtto hiểQu thành: Tôi muốn đQem cậu làm mấRENy thứKY hay ho một chút…

“ChỉwsP… gội đGAyầgdu thôi hảgLJ !? Linh rụt rè hỏi, nhưng trong đTKầCqu cô thầTKm nhẩgdm tính, chốc nữSHa thà chết cũng không cho, không thểW phí đoờRi với tên đttoầKVRu đRá này đRược… Nhìn mặt là thấtGgy ngay chảyR biết cái gì là ôn nhu nhẹ nhàng rồi.

“Ừm.” King đJnáp ngắGn gọn rồi hai ngườEci bắCqt đSHầJnu bắCqc hai cái ghế ra khỏi căn nhà, cùng một gáo nước cũ.

Không thểTo nói đtawồ đvKRạgLJc trong căn nhà này cũng khá đKVRầRly đwsPủ, ngoạXAi trừ thứwsPc ăn phảAGi ra ngoài hái, còn lạHTzi đKYểGAy hai ngườGi sinh sống ở đKây 10 năm vẫn dư sứIQc.


“Được rồi, bắsstt đKYầRENu đtawây.” King ra hiệu.

“Có cầWn… nhắmQm mắmQt lạptpi không !?” Linh ngập ngừng hỏi. Hai tay đKYã rịmQn ra chút mồ hôi vì căng thẳng.

“Tùy cậu.” King đJnáp ngắaCn gọn, rồi hắWn như ảvKRo thuật lấzWy ra hai quảv cây kỳ lạNYi, dùng ánh sáng nhẹ nhàng chấIQn nát nó ra, nghiền thành bột rồi đQổ chút nước lên đQun nóng. Sau đNYó thoa nhẹ lên đsaXầgdu Linh.

“Đây là quảEc gì thế !?” Linh đsaXịyRnh nhắQm mắgLJt, nhưng vẫn cảNunh giác hỏi.

“QuảoqO bồ kết.”

“Ah, cậu kiếm đttoâu ra, từ lúc nào thế !?” Linh ngạKVRc nhiên.

“Từ lúc cậu kêu trong đoầLvu có đwsPiểQm bấRt thườaKvng.”

“Vậy cậu tính gội đtawầKu cho tớ từ lúc đToó rồi hảOlH !?”

“Ừ, ngồi yên nào, đRừng đEcộng đnậy” Kinh giữv chặt cái đVSNầQu đqTIang quay ngang quay ngửa của Linh nói.

“Ưm, nhẹ tay đtawấKVRy…” Linh cắHTzn răng, nhắom mắWt run giọng nói.

King không đWáp, hắvKRn chỉgLJ nhẹ nhàng chuyểTon đWộng đnôi nay mềm mạNYi như con gái của mình, các vết thương đKYã lành gầHTzn hết, làn da tay hắNun lúc này nhìn chẳng khác nào của một cô gái suốt ngày chăm chút là bao. Dùng nhữvng thủ pháp ấTKn huyệt cổ, làm tinh dầIQu từ bồ kết đoi vào chân tóc, kết hợp với mát xa da đQầnu thành thạno. Nhìn hắKYn lúc này chẳng khác nào một thợ gội đCqầNYu lành nghề chuyên nghiệp.

TấvKRt nhiên là hắRln cũng chẳng dỗi hơi đptpi học cái nghề này làm gì, kỹ năng này là trực tiếp lấRENy từ trong chân lý ra, của một thợ gội đttoầVSNu nổi danh xấmQu số đNYã chết 20 năm trước.

ChỉwsP hơi ngập ngừng lúc đoầSHu, sau khi hoàn toàn tiêu hóa kỹ năng này, hắVSNn làm càng lúc càng thuận tay. ChỉOlH là cô gái ở dưới thì có vẻ không ổn cho lắPCzm. Bắptpt đHTzầldmu đNYỏ mặt và thở dốc…



Số là thế này, vì muốn kiểdm tra xem đaCầQu Linh có vấQn đtGgề gì không, nên King muốn chọn kỹ năng gội đQầgLJu nào đnó mà có thểv tiếp xúc với da đAGầSHu của cô nhiều nhấEct.

Và có một kỹ năng gội đPCzầaCu của tên thợ nổi danh lạqTIi xấsaXu số này lạVSNi rấvt phù hợp. Đơn giảTon là vì hắEcn lúc còn sống là một play boy chuyên nghiệp. Cho nên thủ pháp gội đNuầgLJu của hắIQn thườgLJng kèm theo nhữvng kích thích đQặc biệt, như thỉaKvnh thoảTKng đAGụng nhẹ vào dái tai, hay ấGn đmQúng thờSHi đHTziểptpm và một bộ vịzW mẫn cảwsPm nào đptpó trên da đgdầaCu.


Nếu ví chân lý là một kho phầnn mềm lớn, thì có lẽ lúc này hắNun đQã download nhầIQm một thứsaX không thích hợp rồi.



Bởi vì gội đQầmQu là một hành vi quá thườGng ngày, vì quá quen cho nên ngườWi ta mới sơ ý bỏ qua, cho đJnến khi tự thân trảvi nghiệm cảtawm giác này, Linh cũng chưa từng nghĩsaX đnến việc đKểIQ một ngườLvi khác phái gội đJnầRENu cho lạEci mang lạgLJi nhiều thứtto hay ho thế này.

Có bao giờzS bạldmn tự hỏi, tạzWi sao mình tự cù mình thì lạqTIi không thấQy buồn mấGAyy, nhưng đXAểNY ngườToi khác cù thì lạToi giật bắgLJn ngườtawi lên chưa !?

Hay một bạIQn trai sáng nào cũng thắttot cavat đaKvi học, nhưng đJnột nhiên có một hôm cô bạqTIn của hắGn quàng tay qua thắptpt cho lạQi làm cho hắnn thấVSNy ngượng ngùng, thậm chí còn có chút phấtawn khích, đVSNó là tạvKRi sao !?

Đơn giảwsPn là vì, đOlHấTKy là sự tương tác giữyRa hai phái với nhau, nhữVSNng hành vi thườptpng ngày mình tự làm, nếu đKVRểzW một ngườEci khác phái làm cho, đCqôi khi sẽ mang lạEci nhữCqng cảHTzm xúc vô cùng đvặc biệt.

Hơn nữda, ngườAGi gội đqTIầRlu cho Linh có vẻ rấzSt quen thuộc nhữoqOng bộ vịtaw mẫn cảWm trên đdầptpu cô, mỗi lầaCn hắvKRn làm như vô ý đHTzụng đIQến đToều làm cô muốn phát đttoiên lên đAGược.

Trước đAGây anh trai cũng từng gội đQầXAu cho mình, làm gì có cảKYm giác này. ChỉRl là từ 7 năm trước khi anh trai nhập ngũ, cũng không còn ai làm việc này cho cô, mà có làm cũng không quá tay như tên này. Chết mấmQt.

Đã từng có ngườssti rỗi hơi tổ chứdc một cuộc trắCqc nghiệm và nhận ra rằldmng có đKVRến 80% phụ nữHTz thích thú khi đdược chồng ve vuốt mái tóc

Nói thế nào đToi nữaCa, có ngườyRi vuốt me mái đLvầKVRu mình, khe khẽ xoa lên nó, thỉsstnh thoảgdng ấaKvn 1, 2 cái vào 1 đXAiểttom mấaKvu chốt, làm sao không sướng đtawược chứmQ.

Sợi tóc thì đoườRng như vô cảQm nhưng nhữaKvng lờRli yêu thương đwsPi kèm với bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc có thểTo làm cho một cô gái đldmang bình thảGn bỗng trở lên rạTKo rực và phấzWn khích lạmQ thườaKvng.

Hơn nữzWa đgLJây không phảRi bảNun thân làm mà là ngườRENi khác, làm sao có thểwsP nhịQn đKVRược chứgd.

Tóm lạwsPi là

RấGAyt kích thích đgLJó.

Không tin hảKY !?

Các bạPCzn có thểTo tìm ngườaCi thử xem ;))

...

King tấCqt nhiên nhận ra dịtto thườVSNng của cô gái, nhưng cũng phảoqOi ngẫm một lúc hắKVRn mới hiểXAu ra.

NgườCqi không có cảtGgm giác như King khó có thểTK hiểtGgu đsaXược nhữAGng kích thích hay ho sẽ mang lạTKi cho con ngườyRi ta nhữKng cảptpm giác như thểREN nào.


Nhưng hắzSn vẫn cảTKm nhận đKVRược cô gái đEcang thở dốc, nhịwsPp tim tăng mạIQnh, nhiệt đRENộ cơ thểKVR leo thang.

Dù sau cũng đaKvã kiểwsPm tra xong, hắGn quyết đNuịsaXnh dừng lạvKRi.

...

Linh tự nhận thấmQy mình là một ngườyRi có sứQc nhẫn nạIQi rấTot cao. Có tinh thầzSn giữptp vữnng phòng tuyến cuổi cùng cực tốt

Cho dù là bịSH cưỡng ép hay sỉR nhục cũng sẽ không khuấvt phục. Nhưng lúc này đHTzây cô cảOlHm thấyRy mình sắGAyp không xong rồi… Sự nhẫn nạQi và cảHTznh giác sắKp sụp đNYổ trước khoái cảNYm, chết, trong cổ họng hình như sắyRp bật ra tiếng rên rồi.

Đúng lúc cơ thểgLJ cô khẽ run lên, chuẩVSNn bịtGg đWầzWu hàng và bùng nổ, thì cảPCzm giác hay ho đptpột nhiên biến mấGt, mang theo sự hụt hẫng đgdến khó tảldm.

King thu tay lạqTIi, dùng cái khăn lau khô một chút rồi nhàn nhạsaXt nói:

“Đã kiếm tra xong, xương sọ và cấKu trúc não của cậu hoàn toàn ổn đQịttonh, chắKYc chắEcn không có di chứmQng gì, nếu có hình ảttonh kỳ lạJn trong đRlầEcu xuấHTzt hiện nữOlHa, nhớ báo cho tôi biết.”

“Gội xong rồi đRó, cậu có thểR tắTKm, tôi vào nhà đvKRây.”

Nói rồi hắvn sảNui bước vào nhà, đOlHểJn lạQi cô gái vẫn chưa hoàn hồn, xụi lơ trên cái ghế bên sông.

Cảptpm giác biến mấldmt làm Linh không biết là cảRlm thấoy may mắsstn hay hụt hẫng, nhưng nhìn tên con trai sau khi làm xong chuyện tốt, lạKYi hờXAi hợt chùi tay mà bỏ đwsPi như vậy, mỗi luồng lửa giận không biết từ đvâu trào lên, cô chạGAyy ra nhặt một cục đRlá, dùng hết sứvKRc bình sinh ném về phía hắgLJn.

Cục đRlá nhỏ vẽ lên một đzSườNung cong tuyệt đGẹp trên không trung rồi nhằttom đvúng vịTK trí đRENầPCzu của King mà rơi xuống, nhìn qua thì chắRENc chắsaXn là không trượt, có thểREN nói khảgd năng ném đOlHá của Linh khá tốt.

Nhưng King như có mắwsPt đwsPằRlng sau vậy, hắaCn nhẹ nhàng nghiêng đgLJầQu, cục đNuá nhỏ cứgd như vậy mà trượt qua bên vai hắdn bứKVRc xúc mà tiếp đRấgdt.

“Sao vậy !?” King quay lạoi khó hiểNYu hỏi.

“Không có gì…” Linh quay mặt đNui, bực mình nói.






h tác giảEc mặt dày rồi, đsstếch sợ gạRch đCqá đCqâu, ném đtGgi, ném đtGgi, ta đToỡ...:buc:


Ném gạOlHch quăng đWá IMI tạzSi đGAyây (http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=74848&page=99) :048:



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.