Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 338: Ám ảnh u hồn




Nàng vốn phải dựa vào ba nghìn Ma Pháp Sư này, đã hao tổn chết một người, bây giờ tới hai, không đúng? Chuyện kia rõ ràng là của Tiểu Ngũ mà..a? Tại sao ta phải gánh trách nhiệm cho hắn? Tiểu tử này bản thân có Đại Địa Chi Hùng không dùng, ở chỗ này đứng xem náo nhiệt? Tổ mẫu bỗng nhiên nhớ tới.

"Tiểu Ngũ, ta nhớ lúc ấy ngươi có nói, ngươi sẽ chặn giết một con Lôi Thú nhỉ? Ngươi tính lúc nào động thủ?" Tổ mẫu xoay đầu lại hỏi.

"Chờ bọn hắn mệt mỏi, ta liền động thủ." Bần đạo cười ha hả nói.

"Rõ ràng là của ngươi, tại sao phải là ta giúp ngươi hao tổn ma lực của bọn nó chứ?" Tổ mẫu bất mãn nói.

"Đúng đấy, đánh cuộc đã nói là không thể nhờ người ngoài ." Tam hoàng tử cũng bất mãn nói. Ở trong nhìn làn tia chớp chiếu sáng lòa, hắn đã sợ đến khuôn mặt đầy mồ hôi.

"Ta lúc nào nhờ người hỗ trợ?" Bần đạo xem thường nói: "Nếu không như vậy, mời tổng tư lệnh đại nhân giải phóng bức tường kia đi, ta hiện tại đi ra diệt bọn nó."

"Hừ." Tổ mẫu đối với ta thì không có biện pháp, dở khóc dở cười hừ một tiếng, trực tiếp không để ý tới ta. Lúc này rút bức tường đi? Trên tường thành liên quân nhân loại còn không phải toàn bộ xong xuôi à?

"Các hạ, như vậy có phải hay không có hiềm nghi gian dối gì đó, đừng quên, chúng ta đã có hiệp nghị, cũng hạ thần khí làm tiền đánh cuộc, ta hi vọng người có thể giải thích cho chúng ta một chút?" Đại hoàng tử cũng bất mãn nói.

"Thời điểm đánh cuộc phân cho đối thủ của ngươi là Ngưu Đầu Nhân, dường như hiện tại cũng đã chết một ngàn rồi, cũng không có một người nào của ngươi động tay động chân mà?" Bần đạo khinh thường nói: "Ngươi nên đưa cho ai một cái giải thích?"

"Đó là bọn họ tự tìm, đâu có liên quan gì tới ta? Ta cũng không có mời người giết bọn hắn mà?" Đại hoàng tử chột dạ giải thích.

"Hừ, ta đây có mời người hỗ trợ giết sao? Hiện tại cũng không phải chính bọn hắn tìm chết đấy sao?" Bần đạo đắc ý cười nói. Chuyện nhỏ, còn theo ta đấu, ngươi cho rằng chỉ mấy câu nói là có thể ép ta đi ra tìm chết? Không có cửa đâu em!

"Này, hai người các ngươi ai cũng chiếm tiện nghi rồi, chỉ có ta là lỗ lả?" Tam hoàng tử không vui.

"Ngươi vốn đã chiếm đại tiện nghi, còn nói không có?" Ta cùng Đại hoàng tử cơ hồ đồng thời kêu lên.

"Ta chiếm tiện nghi cái gì?" Tam hoàng tử chột dạ nói.

"Ngươi tuyển Na Gia vốn so với Ngưu Đầu Nhân thiếu một ngàn." Bần đạo cả giận nói: "Cùng ta đây phải đánh Lôi Thú so sánh. Vốn là một trên trời một dưới đất, ngươi xem một chút coi, bọn nó có giống thứ mà người ta có thể đánh chết không? Khốn kiếp, nếu không chúng ta đổi?" Ta vừa nói vừa chỉ chỉ mấy con Lôi Thú bên ngoài. Tam hoàng tử lập tức giả ngu ngậm miệng.

"Tất cả mọi người cùng là bằng hữu, đừng có kêu mình ngươi lỗ lả." Đại hoàng tử cười nói với Tam hoàng tử: "Nếu không hai ta thay đổi? Ngươi đi đối phó Ngưu Đầu Nhân thiếu một ngàn, ngươi tới chiếm cái tiện nghi này được không?"

"Không cần! Như vậy rất tốt, coi như ta cái gì cũng chưa nói." Tam hoàng tử mồ hôi lạnh cũng rơi xuống. Mới vừa rồi cảnh tượng mấy trăm Ngưu Đầu Nhân kia đại chiến mấy vạn Thú Nhân ai nhìn không sợ? Mấy trăm cũng có thể đánh rớt một vạn Thú Nhân, vậy nếu là đánh nhân loại thì đánh chết bao nhiêu đây? Bọn họ nếu không Có Ma Đạo đoàn trong tay, ai dám nói lấy năm vạn đấu với sáu ngàn Ngưu Đầu Nhân?

"Thôi đi..." Ta cùng Đại hoàng tử cùng nhau khinh bỉ hắn.

Sau đó, bần đạo dứt khoát cùng Hương Hương Mân Nhi và Thất công chúa, Âu Dương Nhược Lan ở chung một chỗ nhỏ giọng nói chuyện. Căn bản không để Lôi Đình tia chớp phía ngoài vào trong mắt. Không bao lâu, Tiên Nhã cũng ngồi không yên tự mình chạy tới. Cũng không quấy rầy tổ mẫu, trực tiếp gia nhập vào đội ngũ bàn tán với chúng ta. Nhất thời, địa phương quanh ta gió thơm bốn phía. Mỹ nhân như ngọc, uyển chuyển động lòng người, khôn cùng bất tận.

Đại hoàng tử cùng Tam hoàng tử có ý nghĩ thông qua nhích tới đây, lại bị phụ thân, Tạp La cùng Khắc Lý vô ý chắn phía ngoài. Có ba đại cao thủ trấn giữ. Chung quanh ta đây tuyệt đối chư tà bất xâm. Khà khà, tán gái cũng có thể dùng đến hai Kiếm Thánh một Pháp Thần thanh trừng, từ cổ chí kim cũng chỉ có bần đạo được đãi ngộ này đi?

"Ca ca, hiện tại Thú Nhân đang muốn làm gì?" Tiên Nhã cùng chúng ta tùy tiện nói cười mấy câu, liền đem đối thoại chuyển đến chính sự.

"Tiêu hao hết ma lực pháp sư loài người. Sau đó dùng Lôi Thú siêu cấp pháp thuật, sát thương diện tích lớn cao thủ phe ta cùng binh lính, lại dùng Lôi Thú hủy đi thành tường. Đại quân sau đó theo vào một hơi chiếm lĩnh Thiết Lô Bảo." Bần đạo không thèm quan tâm nói.

"Chúng ta có ba nghìn pháp sư mà?" Tiên Nhã giật mình nói: "Hai con Lôi Thú là có thể tiêu hao hết ma lực pháp sư chúng ta sao?"

"Không sai biệt lắm, hình thể Lôi Thú quyết định ma lực cực hạn trong cơ thể nó, tuyệt đối cao hơn gấp mấy lần so với Pháp Thần." Bần đạo cười nói: "Ma lực ba nghìn pháp sư, không nhất định hợp lại qua được hai con Lôi Thú. Đừng quên, bọn họ còn có hai Thú Thần tiên tri, hai người này không hề thua kém Đại Ma đạo sư."

"Vậy bọn họ tại sao không phát động ra sớm?" Hương Hương kỳ quái hỏi.

"Xuất động sớm, số lượng pháp sư loài người không chỉ có ba nghìn, ngày hôm qua và hôm nay đã phóng hai pháp thuật cấp 11 tiêu hao hết ma lực hai vị Đại Ma đạo sư cùng đến gần bảy trăm pháp sư cao giai. Nếu cộng thêm bọn hắn, phần thắng của hai con Lôi Thú sẽ kém rất xa." Thất công chúa giải thích.

"Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta đợi đến ma lực pháp sư hao tổn sạch sẽ, sau đó chờ chết sao?" Hương Hương hỏi.

"Cái này ta cũng không quá rõ ràng, dù sao dường như Long tướng quân đã sớm định liệu trước đi?" Thất công chúa cười hỏi.

"Ha hả." Nhìn một đám cô bé sùng bái nhìn ta, trong lòng bần đạo cũng không khỏi có chút đắc ý, cho nên cố tình tạo dáng thâm trầm, cười mà không nói.

"Nói chuyện, nói đi. Nói mau đi nào!" Mấy nữ hài tử gấp gáp thúc giục.

Không để ý tới các nàng mềm giọng thúc giục, bần đạo lúc này lại âm thầm quan sát mấy nữ hài tử này. Âu Dương Nhược Lan nói rất ít, lấy quan sát làm chủ, hơn nữa che dấu cũng vô cùng tốt, nếu không phải đụng tới bần đạo, đổi lại người khác thật đúng là có thể lừa đẹp rồi. Nàng này tâm kế rất là thâm trầm, đến hiện tại ta cũng không rõ ràng lắm nàng rốt cuộc đang muốn cái gì, thế nhưng, có thể khẳng định một chút, nàng tuyệt đối không cam lòng an phận thủ thường. Hơn nữa lòng ôm chí lớn, nếu không cũng sẽ không hiện ra ở chỗ này.

Tiên Nhã trên người khí tức thần thánh hiện tại càng lúc càng nồng nặc rồi, người phàm vừa thấy nàng liền không nhịn được muốn quỳ bái. Ta dám nói, nàng hiện tại đã không phải là cô bé trước kia ngây thơ rực rỡ rồi. Thế nhưng, ta như cũ có thể cảm giác được nàng đối với ta đích thực chí tình, còn không có biến hóa, đây là do tâm thái nàng đã vô cùng thành thục mà thôi.

Mân Nhi tâm tư ta cũng không rõ ràng lắm, vị công chúa Ma Hoàng này đến bây giờ còn không có chân chính hòa nhập vào cuộc sống bên cạnh ta, cũng không phải bần đạo bài xích nàng, là nàng còn có nổi khổ tâm khó nói, bản thân không tránh được. Đại khái cái mê chướng hoặc là khúc mắc này nàng phải trở lại Ma giới mới có khả năng giải khai.

Hương Hương hiện tại đối với bần đạo toàn tâm toàn ý, đây có thể có quan hệ tới việc nàng được giáo dục. Hơn nữa, nàng quả thật cũng rất quan tâm tới bần đạo. Một nước uống một đồ ăn, ai cũng có thể mang cho ta, nhưng lấy nhãn lực bần đạo mà nói, tự nhiên nhìn ra nàng chân tâm thật ý. Ài, không lý do gì tự dưng chọc tới tình yêu ngang trái. Trong lòng bần đạo thật ra thì thiếu sót nàng khá nhiều, trên người Tiên Nhã có Athena ký túc. Ngày sau cơ hồ hẳn là cùng Athena thành thần, cũng chính là Thần giới Thần vương tôn sư rồi, duy độc Hương Hương, làm sao an bài đây? Buồn bực!

Về phần Thất công chúa, thật ra thì bần đạo nhìn hợp nhãn nhất, thậm chí có bội phục. Những cô gái khác hoặc nhiều hoặc ít cũng có phần dựa vào người khác, hoặc phải xinh đẹp mới có nơi an vị. Còn nàng cũng chỉ một thân dựa vào chính mình đi đến nước này, tuổi còn trẻ liền vì quốc gia thiên hạ chém giết nhiều năm, khi nữ hài tử khác ở dưới ánh mặt trời cùng người nhà vui mừng ấm áp. Nàng đang trong lều dã ngoại chỉ huy đại quân đối kháng Thú Nhân.

Để cho người ta bội phục chính là thủ đoạn nàng trị quân, chiến sĩ của nàng đều hết lòng tôn thờ nàng, chỉ cần nàng ra lệnh một tiếng. Quả nhiên là người trước ngã xuống, người sau tiến lên, chết cũng không tiếc. Lấy một cô bé mà nói, có thể khiến cho bộ hạ quên mình phục vụ như thế, thật sự rất không dễ dàng. Bần đạo cũng phải mặc cảm mấy phần.

Mặc dù nàng lấy quốc gia làm trọng, khiến cho sau này chúng ta tất nhiên có một trận thư hùng. Nhưng ta còn không nhịn được cứu nàng một lần. Bởi vì ta cảm giác tâm thái nàng không ngừng vươn lên giống như ta năm đó lưu lạc giang hồ học nghệ, hơn nữa cùng là thiếu niên Thống Soái, cho chúng ta có loại cảm giác gặp được tri kỷ. Không có Thất công chúa trên phiến đại lục này, thật sự làm cho bần đạo cảm thấy rất tịch mịch.

Khi bần đạo đang suy nghĩ lung tung, tình cảnh phía ngoài phát sinh biến hóa lần nữa. Đi qua nửa giờ oanh kích, nhìn thấy vẫn không có hiệu quả rõ ràng, hai vị Thú Thần tiên tri dần dần cảm thấy không nhịn được nữa. Hai người trải qua thảo luận một lần. Trong đó lão Ngưu Đầu Nhân tiên tri La Phúc Đức mới bắt đầu có đích động tác.

Hắn đứng lên lưng Lôi Thú, sau đó không biết từ đâu lấy ra một cây Đồ Đằng trụ siêu cấp cự đại, đường kính chừng hai ba thước, chiều dài bảy tám thước, phía trên dùng máu tươi các loại ma thú vẽ bức tranh đầy ký hiệu cổ xưa, hiển nhiên đây không phải là vũ khí, mà là pháp khí. Hắn dựng đứng cây Đồ Đằng trụ trên lưng Lôi Thú, sau đó bắt đầu lẩm bẩm thi triển pháp thuật.

Bần đạo là lần đầu ở trên đại lục này nhìn thấy pháp thuật thú vị như vậy, vội vàng vận dụng thần thức thăm dò. Ta phát hiện gốc cây Đồ Đằng trụ thế nhưng lại niêm phong hàng nghìn linh hồn ma thú. Thậm chí trong đó không thiếu linh hồn ma thú cấp chín, mấy loại khủng bố như vậy, hẳn không phải tự hắn sưu tầm, rất có thể là kết quả không biết bao nhiêu đời người tích lũy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Hắn hiện tại đang vận dụng pháp lực làm năng lượng cho các linh hồn này tạm thời sống lại, thông qua Đồ Đằng trụ nuôi dưỡng hết thảy, lúc này bản thân linh hồn đã có không ít năng lượng, hiện tại chỉ cần lão Ngưu Đầu Nhân tiên tri La Phúc Đức dồn thêm một chút trợ giúp bọn nó sẽ đột phá Đồ Đằng trụ trói buộc, lại hiện thế nhân gian.

Khi lão Ngưu Đầu Nhân tiên tri La Phúc Đức bắt đầu thi triển pháp thuật không lâu, liền thấy Đồ Đằng trụ bắt đầu phát sinh biến hóa, chỉ thấy vô số đạo khói đen đang không ngừng từ bên trong điên cuồng bừng lên, lúc này luồng khói đen bốc ra ngoài, lập tức biến ảo thành đủ loại hình dáng ma thú.

Cái gì là ma lang, ma hùng, phi long, mãng xà, ma cá sấu,… tất cả lớn nhỏ chừng vài ngàn con, chủng loại có thể hơn trăm, bên trong kém cỏi nhất cũng là cấp ba cấp bốn, cao nhất chính là cấp bảy, xem ra lão Ngưu Đầu Nhân tiên tri La Phúc Đức năng lực còn chưa đủ để phóng thích các linh hồn cực mạnh bên trong đi ra, nhiêu đây đã là cực hạn của lão rồi.

Bọn kia sau khi rơi xuống dất, dưới sự chỉ huy trực tiếp của lão Ngưu Đầu Nhân tiên tri La Phúc Đức lao thẳng tới bức tường ma pháp của pháp sư nhân loại, trảo kích răng cắn, lộ ra vẻ hung mãnh dị thường. Pháp thuật này, chính là một trong những mật pháp của Thú Nhân tiên tri, tên là Ám Ảnh U Hồn.

Mặc dù thực lực bọn nó so với khi còn sống kém không ít, mất đi tất cả pháp thuật lẫn năng lực, nhưng bởi vì bọn hắn là năng lượng thể tinh khiết, cho nên đối với vật lý công kích lực phòng ngự rất mạnh, chiến sĩ chống lại thật sự khó khăn, hơn nữa thắng ở số lượng rất nhiều, hung hãn không sợ chết. Chỉ có khi năng lượng hoàn toàn hao hết, linh hồn của bọn nó mới lại được thu vào Đồ Đằng trụ, sau đó đợi lần sau xuất hiện. Có mấy ngàn ma thú hung mãnh tốt như vậy trợ giúp, có thể đủ ngăn cản mấy vạn đại quân. Đơn độc nói lực sát thương, tuyệt đối so ngang với pháp thuật cấp 11 của loài người, có khi còn hơn.

Sự gia nhập của bọn nó liền gia tăng áp lực cho pháp sư nhân loại, dưới có mấy ngàn hồn thú tập kích, mặt trên còn có hai con Lôi Thú điên cuồng oanh tạc, đồng thời giáp công, bức tường ma pháp rất nhanh bắt đầu co lại, đây đã nói lên rằng ma lực pháp sư sắp khô kiệt.

"Đáng chết!" Tổ mẫu mắng một câu, nói: "Quang hệ ma pháp, mau thả." Ám Ảnh U Hồn chủ yếu là loại linh hồn âm u, năng lượng quang hệ chắc chắn phát huy tác dụng, tổ mẫu tự nhiên rõ ràng rành mạch. Quang hệ pháp thuật một khi phát ra sẽ nhanh chóng diệt gọn chúng nó.

"Vâng!" Được tổ mẫu ra lệnh, Mục Sư trên đầu thành vội vàng sử dụng Thánh Quang phóng tới những u hồn kia. Quả nhiên, u hồn bị dính Thánh Quang, y như nước nóng dội lên mặt băng, bốc lên sương mù màu trắng, hơn nữa có dấu hiệu hòa tan. Hiển nhiên đối với chúng tạo thành thương tổn không nhỏ.

Nhưng mặc dù tìm được thủ đoạn đối phó, nhưng ứng đối không kịp rồi. Trên đầu tường Mục Sư chỉ chịu trách nhiệm gia trì một vài pháp thuật chính diện cùng trị liệu vết thương nhỏ, số lượng rất ít, đối phó mấy ngàn Ám Ảnh U Hồn, hoàn toàn không đủ dùng. Ai kêu đại đa số Mục Sư đều ở hậu phương trị liệu thương binh chứ? Chờ bọn hắn chạy tới, bức tường sớm bị phá nát rồi.

"Ta cũng đến đây!" Ở thời khắc mấu chốt, Tiên Nhã lập tức đứng dậy, nhanh chóng đi tới trước thành lâu, thi triển ra nàng pháp thuật am hiểu nhất quần thể Trị Liệu Thuật, tảng lớn tảng lớn Thánh Quang phóng ra ngoài, Tiên Nhã một thân siêu cấp cực phẩm võ trang lộ ra thực lực kinh người.

Pháp thuật của nàng ước chừng bao trùm phạm vi bán kính trăm mét. Bên trong đó u hồn có chừng mấy trăm đầu, đều bị Thánh Quang chiếu rọi xuống, khóc thét không dứt, u hồn hình thể nhỏ yếu dính một trận liền hóa thành một đạo khói đen bay về lại Đồ Đằng trụ, thế nhưng đa số vẫn có thể chịu đựng, bọn họ vừa thống khổ gào to, vừa phấn đấu quên mình công kích bức tường ma pháp.

"Đại Khôi Lỗi Thuật. Mau thi triển Đại Khôi Lỗi Thuật khống chế bọn nó." Tổ mẫu nhìn thấy tình cảnh này, đột nhiên lại nhớ đến pháp thuật Khắc Lý mới vừa dùng, vội vàng nói với ta.

"Không được." Ta cùng Khắc Lý cơ hồ đồng thời lắc đầu, Khắc Lý giải thích: "Linh hồn của bọn nó được cái pháp khí Đồ Đằng trụ kia chỉ huy, trừ phi ta so với pháp khí đó mạnh hơn, nếu không thì không thể nào khống chế bọn nó. Nhưng cái uy lực pháp khí kia tuyệt đối không phải ta có thể so với."

"Đáng chết, mau nghĩ biện pháp đi?" Tổ mẫu gấp gáp nói: "Hiện tại ma lực Lôi Thú còn rất dư thừa, ma pháp bức tường vẫn không thể bị PHÁ...."

"Có." Bần đạo nghĩ tới một chuyện, lập tức có chủ ý, mừng rỡ nói với phụ thân: "Phụ thân, mau gia trì cho bọn nó Quang Minh Lễ Tán." Bởi vì, bần đạo đột nhiên nhớ tới, trên Long Lân Giáp phụ thân có phụ gia pháp thuật này lại có thể kéo dài, hơn nữa cao gần tới cấp mười, dựa vào năng lượng Quang Minh Ngọc từ Thiên Sứ tám cánh cung cấp, đây nếu có so với Thần giới Thần Vương còn mạnh hơn ấy chứ, tuyệt đối cực kỳ kinh khủng.

"A?" Phụ thân bị ta nói làm ngẩn người: "Gia trì cho bọn hắn?"

"Nói nhảm, còn không mau chút." Tổ mẫu được ta nhắc nhở, lập tức cũng nghĩ tới, vội vàng thúc giục phụ thân.

Pháp thuật gia trì tăng quang minh thuộc tính cho bất tử sinh vật cũng không phải chưa có tiền lệ, thế nhưng pháp thuật gia trì cấp bậc cao như vậy đại khái là lần đầu tiên đi? Mục Sư có thể thi triển pháp thuật này tuyệt đối là cao nhân, mà cao nhân ai lại ngu đến nỗi dùng nó đi tiêu diệt bất tử sinh vật? Thay vì lãng phí ma lực còn không bằng sử dụng vài pháp thuật công kích khác cho rồi? Cho nên tổ mẫu trong lúc cấp thiết, ngay cả phụ thân có pháp thuật này cũng không nghĩ tới. Cho đến khi được ta nhắc nhở mới hiểu được.

"A." Phụ thân nhìn thấy tổ mẫu sắc mặt giận dữ, cũng không dám chậm trễ, lập tức một mảng lớn pháp thuật buông xuống.

Chỉ thấy tất cả Ám Ảnh U Hồn bị hắn gia trì lên đều được mặc vào người một quang minh khải giáp, thế nhưng, bọn chúng không phải nhân loại mặc vào liền thư thái. Mà giống như khối băng bị áp lên thanh sắt nóng rực, vô cùng thống khổ, hình thể kịch liệt thu nhỏ lại, ma thú cấp năm trở xuống toàn bộ bị pháp thuật này đuổi về Đồ Đằng trụ. Trên trận nhất thời liền ít đi rất nhiều, chỉ có mấy trăm u hồn rất mạnh mới sống qua đợt pháp thuật này, tuy nhiên chúng nó rõ ràng gầy yếu đi không ít.

Phụ thân sở dĩ có thể phóng một pháp thuật cấp mười mạnh đến nước này, ngoại trừ ma pháp Quang Minh hệ khắc chế Hắc Ám hệ quá lợi hại, còn có quan hệ không nhỏ tới thể chất Quang Minh hệ của phụ thân, lại thêm Long Lân Giáp và Quang Minh Ngọc hỗ trợ, uy lực hiển nhiên quá mạnh mẽ. Nhìn thấy pháp thuật của mình lợi hại như thế, phụ thân cũng không mừng rỡ. Vội vàng phối hợp Tiên Nhã tiêu diệt tàn quân chung quanh, tin tưởng không lâu sau, Ám Ảnh U Hồn sẽ bị bọn hắn liên thủ giết chết toàn bộ.

"Tổng tư lệnh các hạ, hình như dựa vào pháp sư tuyệt đối không thể nào sống thọ rồi. Ngài còn không động năm vị Hồng Y giáo chủ kia sao? Ngài lần này mang đến năm vạn Mục Sư dường như vẫn nhàn rỗi còn chưa động tới nhỉ?" Bần đạo tò mò hỏi tổ mẫu: "Chẳng lẽ bọn họ còn có chỗ khác dùng?"

"Không sai, bọn họ hiện tại vẫn không thể phát động. Đáng giận, ta còn muốn lưu đến cuối cùng đấy!" Tổ mẫu nói, nhưng khi nàng lại nhìn bức tường lảo đảo sắp ngã, đành phải bất đắc dĩ phân phó thủ hạ: "Mời một vạn Mục Sư trợ giúp pháp sư đoàn. Năm vị Hồng Y giáo chủ không được phát động."

Tổ mẫu ra lệnh một tiếng. Một vạn Mục Sư sớm đã chuẩn bị liền gia nhập vào trong hàng ngũ pháp sư, ma lực của bọn hắn tự nhiên không dư thừa như pháp sư, thế nhưng dù sao số lượng tới một vạn cơ mà, tăng lên so với ba nghìn pháp sư cũn không khác biệt lắm. Có nhóm quân đầy đủ sức lực này gia nhập, bức tường ma pháp rốt cục lần nữa khôi phục đến đỉnh trạng thái.

Một vị Thú Nhân tiên tri khác là Na Gia tiên tri Lực Đề Sa nhìn thấy liền giật mình. Mặc dù nàng kinh ngạc loài người nghĩ ra cách đối phó Ám Ảnh U Hồn nhanh như vậy, nhưng cá tính mạnh mẽ làm cho nàng tuyệt đối không cam tâm nhận thua như vậy. Huống chi, trong mắt nàng bức tường ma pháp kia hiện tại đã vô cùng nguy cấp rồi, chỉ cần thêm vài phần khí lực nữa là có thể phá vỡ, thời khắc này sao có bỏ qua được chứ? Cho nên, trải qua thương lượng ngắn ngủi với lão Ngưu Đầu Nhân tiên tri La Phúc Đức, nàng quyết định tung ra tuyệt kỹ của mình.

Na Gia trong thú tộc là chủng tộc có lịch sử lâu đời nhất, từng có quá khứ cực kỳ huy hoàng, trong truyền thuyết cổ xưa của bọn họ, bọn họ là con gái Hải Thần, sau lại không biết nguyên nhân gì mặt biển dần dần biến mất, trở thành lục địa, hóa thành ma thú sâm lâm. Ở trong quá trình khá dài này, mặc dù Na Gia nhất tộc từ từ xuống dốc, nhưng bọn họ như cũ bảo lưu được rất nhiều kỹ năng cổ xưa cường đại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.