Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 380: Bí mật kinh thiên




"Xin hỏi, lúc ấy quý ngài lúc đàm phán với Giáo đình có hay không lập ra một ra một chứng từ?" Bần đạo giọng yếu ớt nói.

"Chứng từ? Đương nhiên không có" Á Lộ Khắc bất mãn nói: "Lúc ấy các ngươi không phải nói là Giáo hoàng đang bệnh nặng không thể xử lý công việc được sao, cho nên lời này chính là lời hứa danh dự?"

Ta kháo, chuyện ngu ngốc như vậy mà Thú Nhân vẫn có thể xem như thật sự? Chẳng qua ngẫm nghĩ lại, không tiếp thu thì làm được gì nào? Giáo hoàng mượn cớ bị bệnh không ra, Thú Nhân còn có thể buộc hắn ký tên được sao? Như vậy xem ra, lo lắng trước kia của ta thật là chính xác, lão Giáo hoàng hỗn đản này căn bản là không bị bệnh, hoàn toàn giả dối, không có hắn chỉ huy, tên Hồng y giáo chủ nào dám đứng ra lừa gạt Thú Nhân? Ai, sự tình cho tới bây giờ ta cũng chỉ nhận lấy phần xui xẻo về phần mình thôi.

"Thực xin lỗi, lúc đó các ngươi cùng Giáo đình hiệp nghị ta cũng không hiểu tình hình cho lắm" Bần đạo đành phải ăn ngay nói thẳng. Ta sau khi nói xong những lời này, lập tức bầu không khí chung quanh biến thành xấu đi, tất cả ánh mắt của mọi người đều phẫn nộ nhìn chằm chằm ta.

"Điều đó không có khả năng" Á Lộ Khắc giận dữ thét lên: "Giáo đình nói rõ ràng ngài là người phụ trách mà, bảo mọi người chúng ta đều nghe theo an bài của ngài"

"Á Lộ Khắc tiên sinh, vậy xin hỏi vì cái gì ở trên đường ngài không nêu lên với ta một lần vậy?" Bần đạo kỳ quái hỏi.

"Đáng chết, các ngươi giải thích rằng không cần đàm luận việc này ở trên đường đi, nhất định chúng ta phải đợi đến gặp được Thú Hoàng mới có thể đàm luận" Lúc mà Á Lộ Khắc nói đến điểm này, đã là tức giận không chịu được rồi.

Ta kháo, ai nghĩ ra được kế hoạch này vậy ta? Quả thực rất hoàn mỹ. Không chê vào đâu được, người nghĩ ra được kế hoạch này tuyệt đối là thiên tài. Trước Giáo đình cố ý tìm người bày vẽ cho Á Lỗ Khắc lễ tiết ngoại giao Nhân tộc, sau đó lợi dụng cơ hội này tạo thành một cái lỗ hổng, sau đó lừa gạt ta đi vào trong đó, hình thành một cái bẫy hoàn mỹ. Âm mưu hiểm độc quá mà. Trách không được lúc Giáo đình trao nhiệm vụ cho ta, chỉ có bảo ta quan sát nhiều thứ cho thật tốt rồi trở về báo cáo. Cũng không có sai khiến một cái nhiệm vụ cụ thể nào cả.

"Ta chỉ có thể nói, chúng ta đều bị Giáo đình lừa gạt" Bần đạo cười khổ nói.

"Tiểu tử! Ngươi đang là nói giỡn hả?" Thú Hoàng đối với ta giận dữ hét lên: "Không ai có thể tùy ý lường gạt Thú Nhân cả" Khí thế sắc bén của hắn như núi Nhạc hướng về phía bần đạo áp xuống. Lập tức thúc tổ cùng Khắc Lý đề phòng, mà bên kia Đại Tiên Tri chắn trước mặt bọn họ, một trận đại chiến nổ ra bất cứ lúc nào. Hiển nhiên, hiện tại Thú Hoàng tức giận thực không nhẹ a, ta dám chắc, nếu không ấn tượng tốt với ta lúc trước kia, hắn tuyệt đối đã động thủ, căn bản không nói với ta nhiều lời vô nghĩa.

"Ha ha!" Bần đạo đột nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn. Hắc hắc, ta trước tiên muốn xuất kỳ bất ý điều tiết không khí một chút, miễn cho một trận đấu võ vô nghĩa.

"Ngươi cười cái gì?" Thú Hoàng Tinh Quyến – Bỉ Mông nghi hoặc hỏi.

"Các hạ, ta lần đi sứ này chỉ vẻn vẹn dẫn theo hai người, các ngươi nói ba người chúng ta đến Thú Vương thành để lừa gạt Thú Hoàng và Đại Tiên Tri sao hả, có phải là không muốn sống à? Mà ta có ngu ngốc đến như vậy không?" Bần đạo cười nói: "Trên thực tế, chúng ta đều không phải là không hợp tác với nhau, các hạ không cần phải hoàn toàn … khẩn trương và bực mình như thế, ít nhất là không nên phẫn nộ đối với bằng hữu a?"

"Vù… vù!" Thú Hoàng Tinh Quyến – Bỉ Mông thở thật sâu mấy hơi hỗn hển, áp chế cơn hỏa, sau đó nói: "Ta muốn nghe xem các hạ giải thích" Sau đó Đại Tiên Tri cũng ngồi xuống một bên, Khắc Lý và thúc tổ cũng đã thả lỏng một chút. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.xyz

"Được" Bần đạo cười nói: "Đầu tiên là, ta cùng với Giáo đình có chút thù hận, lần này Giáo đình phái ta đến đây là muốn mượn tay các ngươi giết ta, vì thế bọn họ mới lường gạt các ngươi, mà lương thực cùng với thiết khí này tuyệt đối không có khả năng có người nguyện ý cho không, mà Nhân tộc tham lam lại càng không thể"

"Trên thực tế ta sợ, dân chúng bình thường cũng sợ, Đại Hán và Ngõa Nạp ở gần sát bên các ngươi cũng đều sợ, duy nhất Giáo đình không sợ" Bần đạo nghiêm nghị nói: "Dân cư các ngươi thì quá ít, mà Nhân tộc ở trên đại lục có mười một trăm triệu người, nếu toàn lực triệu hồi, có thể đạt nhiều nhất là mấy ngàn vạn, nhiều hơn so với tổng dân cư Thú Nhân các ngươi vài lần, các ngươi đánh không lại là cái chắc. Nhiều nhất chỉ có hủy diệt vài quốc gia mà thôi, thật sự không được. Mà cùng lắm Giáo đình mở ra Thiên Giới Chi Môn, thỉnh Thiên Sứ Thần giới buông xuống tác chiến, các ngươi không hề có phần thắng, có đúng hay không?"

"Hừ! Nhưng mà ngươi lại chạy không thoát" Thú Hoàng cả giận nói.

"Ha ha, trên thực tế, Giáo đình không cho các ngươi lương thực và thiết khí, không có nghĩa là ta không cho các ngươi a" Bần đạo cười nói.

"Ngươi cho chúng ta?" Ngay lập tức tinh thần Thú Hoàng Tinh Quyến – Bỉ Mông tỉnh táo hẳn lên, nói: "Ngươi có nhiều lương thực và thiết khí như vậy sao?"

"Ân, cũng không sai biệt lắm, nhưng mà ta không thể cho trắng các ngươi được, ta cần giao dịch công bằng, các ngươi cầm thứ gì đó đến đổi mới được" Bần đạo cười nói.

"Giao dịch?" Thú Hoàng Tinh Quyến – Bỉ Mông nói: "Có thể, nhưng ngươi nghĩ muốn cái gì?"

"Ha ha, rất nhiều thứ a, tỷ như: da thú, ma hạch, nhất là Song Túc Phi Long mà các ngươi huấn luyện ra, ta cũng có thể dùng lương thực hoặc là thiết khí đến đổi lấy" Bần đạo nhìn thấy hắn động tâm ý, vội vàng nói.

"Da thú, ma hạch đều có thể, nhưng Song Túc Phi Long chính chúng ta cũng không đủ dùng nên không thể cấp được" Đại Tiên Tri giành nói trước.

"Không bằng như vậy đi, ta có thể thuê Song Túc Phi Long của các ngươi được không?" Bần đạo cười hỏi, "Bọn nó chỉ cần làm cho ta một ngày, ta sẽ đưa cho nó bao nhiêu lương thực, như vậy được không?"

"Ân, thật … thật ra có thể thương lượng như vậy" Đại Tiên Tri Tinh Quyến – Thần nói: "Chẳng qua, trước hết, ta có vài sự nghi vấn muốn giải quyết trước, một khi ngươi đã có bất hòa với Giáo đình, ta muốn biết lương thực, thiết khí phải làm sao vận chuyển tới nơi này được? Giống như là lãnh địa của ngươi ở Tinh Linh Chi Sâm vậy?"

"Ai, đó là một vấn đề lớn a" Bần đạo buồn bực nói, sau đó thoáng suy tư, rồi nói: "Mặc dù Giáo đình có thể đã phong tỏa đường đi, nhưng chỉ có thể phòng ngừa đại quân tràn vào mà thôi, tuyệt đối không có khả năng ngăn cản được cao thủ, nhất là cao thủ như quản gia ta đây, có đúng không?" Ta nói xong chỉ sang thúc tổ.

"Không sai, cao thủ giống như vị quản gia này đích thực là không thể ngăn cản được, nhưng mà chỉ dựa vào một mình hắn thì có thể mang được bao nhiêu chứ?" Đại Tiên Tri Tinh Quyến – Thần nhìn nhìn thúc tổ, nghi hoặc hỏi?

"Ha ha, mời nhìn xem cái không gian giới chỉ của ta này" Bần đạo đưa cánh tay về phía trước, nhìn đại tiên tri nói, "Không gian nó rất lớn, ước chừng một ngàn lập phương, mà một lập phương chứa được khoảng vài ngàn cân lương thực, vài trăm vạn lương thực mới có thể chất đầy một ngàn lập phương. Cũng đủ cho mấy chục vạn đại quân Thú Nhân của các ngươi ăn được vài ngày"

"Trời ạ, đây là không gian giới chỉ cấp bậc Thần khí trong truyền thuyết a! Thật không nghĩ tới, trên thế giới thật sự còn tồn tại bảo bối như thế, hơn nữa lại nằm trên tay các hạ nữa" Đại Tiên Tri Tinh Quyến – Thần kinh ngạc nói: "Toàn bộ đại lục có thể chỉ có một cái này mà thôi?"

"Đúng vậy, ít nhất cho đến bây giờ ta cũng chưa nhìn thấy cái thứ hai" Bần đạo cười khổ nói: "Nhưng, dùng Không gian giới chỉ cấp Thần khí để buôn lậu, ta có phải là rất xa xỉ lắm không?"

"Không sai, cho dù là như vậy cũng không thể thỏa mãn được những thứ mà chúng ta cần. Dù sao đây chỉ là lương thực thôi. Cái chúng ta muốn giao dịch là những thiết khí và rất nhiều vật phẩm thiết yếu khác mà chúng ta cần, một ngàn lập phương nhìn thì không nhỏ, nhưng trên thực tế vẫn là không thể thỏa mãn được, vả lại một đường này cũng thật sự quá xa xôi, muốn đi và về cũng mất ít nhất vài tháng, mà … mà dưới tình huống sử dụng Song Túc Phi Long, như vậy trong năm cũng chỉ giao dịch được có mấy lần mà thôi" Đại Tiên Tri Tinh Quyến – Thần vẻ khó xử nói.

"Nhưng mà so với không có còn tốt hơn nhiều a" Bần đạo cũng rất ư là bất đắc dĩ, trên thực tế một khi ta và Thú Nhân giao dịch rất nhiều thứ, thực lực của ta tất nhiên sẽ tăng lên trên diện rộng, nhất là tìm được rất nhiều ma hạch và da thú phẩm chất cao, một khi luyện chế thành trang thiết bị, một nửa phân phối cho bộ đội, vô luận là sức chiến đấu của pháp sư hay chiến sĩ đều có thể tăng trưởng rất lớn. Và khi bán ra nhất định sẽ vơ vét một đống kim tệ a.

"Các hạ, một khi ngài đã xuất bảo bối ra, xem như ngài có thành ý hợp tác với chúng ta rồi, đúng không nào?" Đại Tiên Tri Tinh Quyến – Thần đột nhiên hỏi.

"Đương nhiên, chẳng lẻ nói ta mang cái mạng nhỏ của mình ra đùa giỡn sao ?" Bần đạo khó hiểu hỏi: "Hiện giờ các ngươi sẽ không có hoài nghi đến thành ý của ta đấy chứ?" Ta choáng đây, lẽ nào nước miếng vừa rồi thật uổng phí sao, hay là đám người của hắn muốn cướp bảo bối của ta?"

"Các hạ, chúng ta bị nhân loại các ngươi lừa gạt, đây là sự thật. Cho nên, cứ việc chúng ta đối với các hạ rất hảo cảm, nhưng … nhưng không thể không đề phòng a" Đại Tiên Tri Tinh Quyến – Thần nói: "Như vậy đi, thỉnh các hạ chờ một chút, chúng ta muốn thương lượng một số chuyện. Trước nhất Liệt Diễm và Lộ Khắc Á cùng bồi tiếp Đặc sứ đại nhân một hồi" Đại Tiên Tri Tinh Quyến – Thần nhìn bọn họ phân phó.

"Vâng!" Lập tức Tam hoàng tử Liệt Diễm và Á Lộ Khắc đáp ứng đồng thanh nói.

"Cứ tự nhiên" Bần đạo cũng nói tiếp sau đó. Tiếp đó hai vị Bỉ Mông hoàng tộc đi trước ra khỏi phòng hội nghị, đến một chỗ khác thương nghị.

"Uy! Ngươi có phải đang đùa giỡn chúng ta đó hả?" Tam hoàng tử Liệt Diễm bất mãn nhìn ta hỏi. "Lần trước ngươi phái một người đại biểu đến đàm phán, làm cho tấn công của ta chậm mất năm ngày thời gian, lần này lại muốn giở thủ đoạn bịp bợm gì nữa đây hả?"

"Ngươi nhớ kỹ, binh giả quỷ đạo dã (?)! Lần trước là quan hệ ngoại giao chiến tranh của hai nước, tự nhiên có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Nhưng hiện tại là quan hệ ngoại giao hữu hảo, coi trọng nhất là chữ tín" Bần đạo chỉ bảo đối với hắn.

"Binh người quỷ đạo dã(?) Nói rất đúng, ta nhớ kỹ điều này" Tam hoàng Liệt Diễm nghiêm nghị nói, "Chẳng qua ngoại giao của hai quốc gia, vậy xin hỏi ngươi quốc gia là gì vậy?"

"Ân" Ngay lập tức bần đạo bị câu hỏi của hắn làm cho nghẹn họng, tóm lại không thể nói Đại Hán quốc được, kia không phải là tiện nghi cho người khác sao, đành phải hàm hồ nói: "Quốc gia là đại biểu cho thế lực của một phương độc lập, mà một phương thế lực độc lập kia tựa như Thú Nhân các ngươi vậy và cũng như lãnh địa Bác Lạp Tư của ta vậy, chung quy bất luận kẻ nào cũng không quản hạt chúng ta được, hết thảy mọi cái đều là của ta, là như thế đó"

"Nhưng mà, ngươi không phải là người sống trong Đại Hán sao? Ngươi phải nằm trong sự quản hạt của Đại Hán chứ? Như thế nào ngươi còn nói không ai quản hạt được?" Tam hoàng tử Liệt Diễm cả giận nói: "Ngươi sẽ không lừa gạt ta đấy chứ?"

"Trời ơi! Ngươi… ngươi chưa từng nghe nói đến chuyện này sao" Bần đạo cười khổ nói: "Trên thực tế ta sớm đã không nghe theo mệnh lệnh của quốc vương, thậm chí vì thế, chúng ta còn đánh nhau vài trận nhỏ lẻ, mỗi lần đều là hắn thua, cho nên hiện tại ta chỉ nghe chính mình mà thôi"

"Đúng vậy?" Tam hoàng tử Liệt Diễm bán tín bán nghi nói.

"Ta lúc còn ở Nhân tộc thật sự cũng đã nghe nói qua chuyện này" Á Lộ Khắc đột nhiên chen vào nói: "Bọn họ nói là quốc vương đều không thể chỉ huy được Long lĩnh chủ đại nhân, hơn nữa tại lãnh địa của hắn cơ hồ là quốc gia trong quốc gia"

"Ngươi tốt nhất đừng nên lừa gạt ta" Tam hoàng tử Liệt Diễm vẫn không chịu tin tưởng.

"Ngươi nếu không tin cũng không sao, ta cũng không có biện pháp a" Bần đạo không cần giải thích. Ta sợ khai chiến sao? Thật sự làm bần đạo tức giận rồi đây, cũng không nhất định hươu chết về tay ai? Tối thiểu ở bên trong Thú Vương thành này.

Lúc này, Thú Hoàng và Đại Tiên Tri lại đi vào. Thú Hoàng Tinh Quyến – Bỉ Mông nhìn ta nói trước: "Rất có lỗi về sự thất lễ mới vừa rồi, ta thật sự vì quá kích động. Các hạ một mình dám tới đây cũng đã cho thấy ngài rất thành ý rồi. Huống chi ngài còn không ngại nguy hiểm đi cứu nữ nhi của ta, trả lại vũ khí cho vị tiên tri. Ta thật sự không nên hoài nghi ngươi a" Thái độ của vị Thú Hoàng biến chuyển to lớn, khiến cho bần đạo chẳng phản ứng kịp, xem ra hắn không phải là một tên gia hỏa lỗ mãng thẳng tính chân thật mà là một lão cáo già lợi hại, bần đạo càng nhìn hắn càng thấy hắn giống nhân loại.

"Bệ hạ khách khí rồi, ta có thể hiểu được tâm tình của ngài, thật sự là đám Giáo đình đáng chết. Thôi chuyện trước đây cũng không muốn nói ra nữa, hay là hiện tại chúng ta bàn về chuyện giao dịch đi ha. Không biết các ngươi đã thương lượng sao rồi?" Ta cũng khách khí hỏi.

"Trước kia chúng ta hiểu biết đối với thế giới nhân loại vô cùng ít ỏi, nhưng lần này Á Lộ Khắc mang về cho chúng ta rất nhiều tin tức, đặc biệt là ngài" Đại Tiên Tri Tinh Quyến – Thần nói, "Hắn sau khi nghe nói ngài tới chơi, lập tức hướng mọi người xung quanh hỏi thăm chuyện của ngài. Không nghĩ tới danh khí các hạ tại Nhân tộc thế giới thật không nhỏ chút nào, cơ hồ mỗi một người đều biết đến chiến tích huy hoàng của vị Thống soái truyền kỳ"

"Ha hả, ngài quá khen" Bần đạo khách khí nói.

"Càng làm chúng ta quan tâm hơn chính là tại lãnh địa của mình từng ban bố pháp lệnh "chúng sinh bình đẳng", làm cho ngài nhận được danh tiếng to lớn, thực hấp dẫn một số dị tộc đến đầu nhập lãnh địa của ngài" Đại Tiên Tri Tinh Quyến – Thần nói: "Ta nghĩ ngài một khi đã nhận được tín nhiệm của các dị tộc. Hơn nữa hòa hợp thân thiện với bọn họ. Nhất định Thú Nhân chúng ta đây cũng không bị ngươi lừa gạt, đúng không?"

"Không sai, ta thủy chung đều cho rằng chúng sinh đều bình đẳng hòa thuận ở chung một ngôi nhà, vô luận là Thú Nhân cũng tốt, nhân loại cũng không có phân chia cao thấp" Bần đạo nghiêm nghiêm túc nói.

"Tốt, nói thật hay" Thú Hoàng Tinh Quyến – Bỉ Mông tán thưởng nói: "Chính là hướng về chiêu bài "Chúng sinh bình đẳng" của ngươi, chúng ta quyết định hợp tác với ngươi"

"Vậy, thật tốt quá, chúng ta hợp tác đều có lợi, các ngươi thiếu thực vật ta có thể giải quyết, ta có thể tìm được rất nhiều nhu cầu cấp bách gì đó. Mọi người hợp tác điều có lợi" Bần đạo cao hứng nói. "Nhưng thật đáng tiếc chúng ta lại cách nhau quá xa, lại bị Giáo đình chen vào làm khó dễ, bằng không số lượng giao dịch sẽ không ít như vậy a"

"Ha ha, chúng ta nói ra chuyện này cùng ngươi, kỳ thật chúng ta đang giữ một cái thông đạo bí mật cũng nói không chừng" Thú Hoàng Tinh Quyến – Bỉ Mông hào sảng cười lớn nói.

"Không phải thế chứ?" Lập tức bần đạo bị tin này làm cho chấn kinh, nói: "Thật ra Đại Hán chỉ vẻn vẹn cách Ma Thú Chi Sâm có một cái sa mạc tử vong, chẳng lẻ nói các ngươi có cách vượt qua sa mạc sao?"

"Không có, nhưng mà chúng ta có một con đường khác. Trực tiếp tốc hành đến lãnh địa của ngươi" Đại Tiên Tri Tinh Quyến – Thần mỉm cười nói.

"Trừ phi là bay trên không, chẳng lẻ các ngươi có vô số Song Túc Phi Long vận chuyển ở trên không trung sao?" Bần đạo cười khổ nói, "Việc này sao có thể chứ?"

"Ha ha, đương nhiên là không có khả năng rồi. Chúng ta còn không xa xỉ đến mức đi sử dụng Song Túc Phi Long để vận chuyển lương thực" Thú Hoàng Tinh Quyến – Bỉ Mông hào sảng cười nói: "Hay là ngươi nghe ta từ từ kể lại một chuyện đi ha"

"Được, ta đang chăm chú nghe đây" Bần đạo vội vàng nói.

"Có phải ngươi một mực kỳ quái, vì cái gì thực vật ở tại chúng ta thì thiếu trầm trọng, nhưng còn có năng lực phát động một trận chiến tranh a?" Thú Hoàng Tinh Quyến – Bỉ Mông hỏi ngược lại.

"Không chỉ có kỳ quái này, ta còn kỳ quái là các ngươi làm sao kiến tạo nên Thú Vương thành? Công trình này thật sự là rất lớn, lấy năng lực của các ngươi là không có khả năng xây dựng nó được, phong cách kiến trúc so với Thần Miếu của các ngươi hoàn toàn khác nhau. Hơn nữa nơi này lại đóng quân không dưới mấy chục vạn, không phải bọn họ cũng không muốn ăn uống sao? Vậy từ nơi nào mà có?" Bần đạo liên tục đưa ra nghi vấn.

"Ha ha, hỏi thật hay. Xem ra ngươi không hỗ là vị thống soái nổi danh ở Nhân tộc, con mắt quá tinh tường a" Thú Hoàng Tinh Quyến – Bỉ Mông vừa kinh dị vừa khích lệ nói, "Tất cả mọi cái này, nói trắng ra là không đáng một đồng tiền, đó là bởi vì chúng ta có một minh hữu vững chắc và cho đến hiện giờ, tất cả lương thực của chúng ta chính là bọn họ cung ứng"

"Ha hả, việc này giống như ta dự đoán a, nhưng có điều ta không rõ ràng lắm vị trí minh hữu của các ngươi, hình như chung quanh Ma Thú Chi Sâm cũng không có một thế lực nào lớn cả mà?" Bần đạo khó hiểu hỏi.

"Hắc hắc, chung quanh không có, nhưng bên dưới thì có" Thú Hoàng Tinh Quyến – Bỉ Mông đắc ý cười nói.

"A…!" Lập tức bần đạo kinh hô thành tiếng. Ta lúc này giống như bị một thùng nước lạnh dội xuống đầu, tức khắc hiểu rõ mọi chuyện. Khẳng định rằng bên trong Ma Thú Chi Sâm cũng có một thế giới ngầm ở bên dưới, thậm chí rất có thể ở vùng phụ cận Thú Vương thành. Mà một thế lực cường đại nào đó ở bên dưới lòng đất kia có quan hệ minh hữu với Thú Nhân, không chỉ có trợ giúp bọn họ kiến tạo Thú Vương thành, mà còn cung cấp lương thực nuôi dưỡng binh lính thủ vệ Thú Vương thành. Cho nên Thú Vương thành mới có bộ dáng thành lũy phòng ngự như thế, và cũng có thể là bởi vì do bọn họ đang đối mặt với cộng đồng địch nhân cường đại nào đó. Cho nên có thể dạy cho Thú Nhân như vậy và cũng lo lắng thế lực cường đại địch nhân, thật là rất khó tưởng tượng ra a.

Bất quá, kỳ thật mấy điểm này cũng không khiến cho bần đạo quan tâm, ta quan tâm chính là một việc khác. Bọn họ nói có thông lộ xem ra là chỉ thế giới trong lòng đất (địa hạ thế giới), ta đây về sau nếu quan hệ bọn họ tốt hơn, chẳng phải tại lãnh địa của ta tùy thời cũng có hiện diện đại quân tinh nhuệ Thú Nhân sao, trực tiếp trợ giúp chúng ta chiến đấu? Ẹc ẹc, đến thời điểm đó, có bộ đội Thú Nhân duy trì, với lại có người Tinh Linh tộc của bà ngoại, ta sợ gì Giáo đình chứ? Về phần Giáo hoàng, hắc hắc, Giáo hoàng là ai? Bần đạo trực tiếp không có nhìn hắn dù nửa con mắt.

Tiếp theo, bần đạo bắt đầu im lặng lắng nghe Đại Tiên Tri Tinh Quyến – Thần chậm rãi giảng thuật chuyện xưa. Nguyên lai, thật … thật lâu trước kia, sau khi Thần Thú vừa mới làm phép ban cho Thú Nhân về việc đối nhân xử thế, vì muốn tìm một nơi sinh sống cho các con dân Thú Nhân, Thần Thú đã bày ra thần tích, dụng thần thông quảng đại đánh xuống ở trên đỉnh núi này thành một cái động to lớn, bổn ý của ngài là muốn cấp cho Thú Nhân chỗ sinh sống lập nghiệp, mà ở thời đó Thú Nhân lại không ít, cho nên ngài đánh thật sâu xuống lòng đất.

Nhưng mà thần thông của Thần Thú quả thực quá lợi hại, chỉ đánh xuống một lần sâu đến mấy chục dặm, độ cao vuông góc tuyệt đối hơn mười dặm, không ngờ cũng đánh thấu. Thần Thú kinh ngạc phát hiện bên dưới mặt đất còn có một cái không gian rộng lớn khác, ngài cảm thấy ngoài ý muốn, liền tự mình đi xuống tìm hiểu, lúc này mới phát hiện tồn tại một thế giới ở bên dưới lòng đất (địa hạ thế giới).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.