Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 387: Tiêu diệt hỏa hại




Thú hoàng lại dẫn đại lão thử đi, đại tiên tri nhìn một chút hai tên còn dư lại, nói với ta: "Hay là đại nhân chọn trước đi." Hắn thật sự ngại để ta chọn lựa cuối cùng, dù sao ta đang chiến đấu vì bọn họ mà. Hơn nữa cũng phải cho ta một cơ hội, bảo ta trước tiên tuyển đối thủ yếu hơn.

"Ha hả, vậy ta đây tuyển con sâu kia, nhìn là thấy ác tâm ớn óc, lần này không giết hắn không thể chịu nổi." Bần đạo cười nói. Hai tên cuối này nhìn qua là biết ngay con sâu kia thật sự lợi hại, hỏa thuộc tính dù sao cũng là công kích mạnh nhất, hơn nữa hắn còn có một chiêu tự bạo, nhìn thế nào lợi hại hơn Kỳ Mỹ Lạp. Ta lo lắng đại tiên tri ứng phó không nổi nó, bản thân tuyển trước vậy.

"Thế nhưng hắn tự bạo thật sự khó ngăn cản, để cho ta đánh đi." Đại tiên tri hiển nhiên biết ta vì hắn suy nghĩ, cho nên cảm động nói.

"Hắc hắc, ngươi bảo ta chọn trước, không được hối hận." Bần đạo vừa nói, vừa thúc Cái Thứ từ trên pháo đài trực tiếp nhảy xuống bình đài, sau đó quát lên với con Hỏa Diễm Trùng kia: "Cái con rệp vừa đen vừa khó coi kia, nhanh một chút đi theo ta. Nhìn bộ dáng xấu xí của ngươi làm hại ta ăn cơm cũng không ngon, ta muốn tiêu diệt ngươi." Bần đạo nói xong, cỡi Cái Thứ chạy xuống dưới chân núi lủi vào trong rừng cây.

"Rống. Ngươi, cái tên khốn kiếp, đi chết đi, ta ghét nhất người khác nói ta xấu. Rống." Hỏa Diễm Trùng gầm lên phun ra một đạo hỏa trụ đường kính có vài mét đốt ngay sau đít ta. Chúng ta lúc ấy cách nhau chừng ba bốn ngàn thước, hỏa trụ hắn không chỉ đánh tới nơi, lại có thể chính xác dính ngay sau lưng ta, hơn nữa tụ mà không tán, cái hỏa trụ này quả là lợi hại nha. Không hỗ là tồn tại siêu cấp, quá mãnh liệt.

Đạo hỏa trụ đỏ rực này cuối cùng đánh lên mặt đất, nhất thời đá tảng cây cỏ gì đều cháy thành mảng lớn, nhiệt độ cao cỡ nào nhìn là thấy ngay. Nhìn thấy mặt đất đỏ bừng lên, không có gì trên đó, Hỏa Diễm Trùng còn tưởng rằng ta bị hoả táng rồi, đắc ý cười lạnh nói: "Nhược tiểu ngu ngốc, cũng dám khiêu chiến ta, thật là rất ngu ngốc."

"Đối thủ của mình chết hay chưa cũng không biết. Ngươi đủ ngu ngốc nha. Ha ha." Bần đạo cười to, ta lớn lối chí cực cố ý vận công cười sang sảng, thanh âm truyền ra thật xa, làm con Hỏa Diễm Trùng này tức giận gần chết. Ta lúc nãy trong nháy mắt khi hỏa trụ đánh tới thi triển độn thổ chạy trốn, nó căn bản không có phát hiện. Còn ở đó đắc ý, rất là mất mặt rồi. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Hỏa Diễm Trùng nhìn thấy thân ảnh bần đạo ở ven rừng, nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức đuổi theo, gia hỏa này hình thể mặc dù to lớn. Nhưng tốc độ không hề chậm, sáu cái chân cứng rắn huy động, đuổi theo rất nhanh. Cái Thứ cũng chạy, nhưng mà…choáng nữa rồi, bần đạo chỉ biết nó đuổi theo rất mau, dùng độn thổ chạy trước, cũng may tốc độ độn thuật cũng khá mau, không chậm hơn bay là mấy mới có thể hất hắn ra xa. Bỏ xa nó một quãng, ta liền quay đầu lại nhìn, cái bóng đen ở xa xa kia.

Tên này kể từ khi vào rừng cây, đụng gãy cây cối vô số, nó một đường lao tới, ở trong rừng rậm mở ra một đại lộ rộng cỡ 40-50m, thật là quá kinh khủng, phá hủy rất điên cuồng mà, đối với hành động phá hủy rừng cây của hắn, bần đạo rất rất rất khiển trách, lâm tặc cũng không mạnh hơn hắn đi?

"Ngươi, tên ngu ngốc này có biết bảo vệ hoàn cảnh hay không? Đi đường mà thôi, ngươi đi gây sự với cây cối làm gì? Ngươi có bản lãnh thì đánh ta nha?" Bần đạo ở phía trước không ngừng trêu chọc.

Lúc mới bắt đầu hắn còn mắng chửi hai câu, nhưng nói không lại ta, lập tức dùng hỏa trụ tập kích ta, thế nhưng luôn luôn đánh không trúng, ta độn thổ cái là biến mất, hỏa trụ sẽ đánh xuống đất, cho nên chỉ là vô dụng, cuối cùng anh đại này rốt cục bị ta chọc giận điên rồi. Hắn không đuổi theo nữa, bắt đầu ở tại chỗ ngâm tụng chú ngữ, chuẩn bị pháp thuật.

Bần đạo phát hiện ra, lập tức không chạy, tìm một địa phương cách hắn hơn năm ngàn thước, từ từ nhìn xem hắn chơi cái dạng gì. Bần đạo tự nhủ trong lòng, xa như vậy, dù lực lượng pháp thuật có đủ, uy lực cũng phải nhỏ đi không ít chứ? Thật sự không chịu được ta sẽ lặn xuống đất, tại sao phải sợ hắn? Hơn nữa chỗ này cách Thú Vương thành gần trăm dặm rồi, còn chạy làm gì đây, nhanh giải quyết hắn cho rồi.

Hỏa Diễm Trùng thấy ta không chạy, hưng phấn dâng lên, đọc chú ngữ càng thêm hăng hái, ước chừng một phút đồng hồ qua đi, hắn rốt cục gầm lên giận dữ, thi triển pháp thuật chuẩn bị lâu như vậy ra ngoài. Chỉ thấy một đạo Hỏa Hoàn (vòng tròn lửa) từ thân thể hắn bắt đầu nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía. Hỏa Hoàn này cao khoảng ba bốn mươi thước, tốc độ khuếch tán cực nhanh, quả thực nhanh hơn chim bay, trong chớp mắt đã đến bên cạnh ta.

Cái Thứ vừa định phòng ngự đã bị ta kéo xuống, nói giỡn, pháp thuật hắn chuẩn bị thời gian dài như vậy có thể dễ dàng chống đỡ sao? Hơn nữa, nếu có thể tránh né pháp thuật, ai còn phí sức lực đi ngăn cản chứ, giữ ma lực Cái Thứ lại lát sau chiến đấu mới tốt. Hắn vốn ma lực không bằng người ta, hiện tại có lẽ sang bằng rồi, không thể lãng phí.

Chờ bần đạo phát hiện hết thảy bình tĩnh trở lại, nhanh chóng mang theo Cái Thứ trồi đầu lên, tình cảnh phía trên làm cho bần đạo thất kinh. Ta mặc dù biết nơi Hỏa Hoàn đi qua nhất định đốt cây cối thành tro bụi, nhưng lại không nghĩ rằng ngay cả đất đai cũng hoả táng theo luôn, càng thêm ngoài dự liệu là phạm vi pháp thuật này thật sự quá lớn, mảnh đất bị đốt cháy nhìn xa xăm không thấy bờ bến, bần đạo đoán chừng nói ít cũng phải phương viên vài chục dặm.

"Tiểu tử, làm sao ngươi còn chưa chết?" Thanh âm Hỏa Diễm Trùng buồn bực truyền tới: "Ngươi mới vừa rồi trốn đi đâu? Trên, ta tại sao không có nhìn thấy?" Hắc hắc, Thổ Độn Thuật thi triển ra tốc độ đặc biệt nhanh, căn bản nhìn không thấy quá trình, chỉ có thể nhìn thấy bóng người chợt lóe, người đã không thấy tăm hơi, cho nên tên gia hỏa này đến hiện tại vẫn còn không biết ta có thể chui xuống đất nữa.

"Hắc hắc, cái này không trọng yếu, quan trọng là ..., ngươi chuẩn bị chết như thế nào chưa?" Bần đạo cười hắc hắc, nói: "Hiện thân hoành tráng đi nào, Cái Thứ. Hung hăng chụp chết nó cho ta"

"Rống." Cái Thứ gấp rút bành trướng hình thể lên, Cái Thứ dốc hết toàn lực, tứ chi chấm đất cao cũng tầm hai ba mươi thước, người mà đứng thẳng thì hơn 50m, thế nhưng so sánh với Hỏa Diễm Trùng thì…, ài, vẫn còn quá nhỏ quá nhỏ đi. Còn không bằng một nửa người ta, thật sự làm mất mặt mũi bần đạo mà.

"Ha ha." Hỏa Diễm Trùng nhìn thấy Cái Thứ biến thân lại không sợ hãi, ngược lại cười nói: "Đại Địa Chi Hùng rất lợi hại, đáng tiếc nó còn quá non rồi, nếu qua thêm một ngàn năm, ta sẽ chấp nhận nó khiêu chiến, hiện tại chỉ là muốn chết mà thôi, nó còn chưa đủ chín."

"Chủ nhân, ta dường như đánh không lại hắn." Cái Thứ hoa lệ xuất hiện xong, câu nói đầu tiên là như vậy khiến cho ta rất buồn bực.

"Thôi đi, đánh nhau cũng không phải so khí lực lớn, tối trọng yếu là trí tuệ. Ma lực của ngươi so với Cái Thứ hùng hậu hơn gấp mấy lần, nhưng hiện tại thì thế nào, chỉ cần có ta chỉ đạo, cái loại ngu ngốc đầu óc ngu si tứ chi phát triển như ngươi hoàn toàn không phải là đối thủ của chúng ta." Bần đạo khinh thường, cười lạnh nói: "Cái Thứ, có ta ở đây ngươi sẽ không thua, đừng quên, nơi này không phải là núi lửa, ma lực hao tổn của hắn sẽ không thể bồi bổ, mà ngươi lại tùy thời làm được, còn có đan dược của ta, hao tổn lâu dài đến cuối cùng kẻ chết nhất định là hắn. Ngươi, chính là Đại Địa Chi Hùng, không thể bị một con sâu hù ngã chứ?"

"Rống, ta cùng hắn hợp lại nói chuyện." Cái Thứ bị ta kích thích, lập tức khôi phục ý chí chiến đấu, lập tức phóng ra Trọng Lực Thuật. Thân thể khổng lồ của Hỏa Diễm Trùng sợ nhất thứ này, sáu chân của nó trực tiếp bị ép cắm sâu vào mặt đất, cho đến khi cái bụng dán lên mặt đất mới dừng lại.

"Tên đáng chết, ta sẽ cho ngươi biết, mạo phạm một vị cường giả là ngu xuẩn đến cỡ nào." Hỏa Diễm Trùng tức giận nói, sau đó sừng nhọn khổng lồ trên đầu nó hồng quang bạo phát, ít nhất cũng là pháp thuật Hỏa Hệ cấp mười, đổ ập xuống chúng ta.

"Thưởng cho hắn một ít Thú Vương Bào Hao Đạn đi." Bần đạo không thèm để ý, ra lệnh cho Cái Thứ. Cái Thứ - Thổ Hệ Hộ Bích lực phòng ngự được xưng thiên hạ đệ nhất, nếu dễ như vậy đã phá vỡ đó mới là kỳ quái.

"Rống." Cái Thứ nghe ta nói, lập tức đánh trả. Viên đạn năng lượng đường kính hơn một thước, hung hăng đánh tới đầu Hỏa Diễm Trùng, liền bị bức tường ma pháp ngoài thân Hỏa Diễm Trùng ngăn chặn một lát. Đáng tiếc không có ngăn trở nổi, sau đó nện lên trên cái đầu đen nhánh của Hỏa Diễm Trùng.

Chỉ nghe binh một tiếng, trên đầu Hỏa Diễm Trùng đã bị đánh rớt một khối giáp xác thật dày, đầu của hắn bị đánh lõm vào hơn một thước, giáp xác vỡ vụn rơi khắp nơi, nhưng cương quyết không có chảy máu. Ta hơi kinh ngạc, da hắn cũng quá dày đi? Đây là Cái Thứ - Thú Vương Bào Hao Đạn lần đầu tiên bị cứng rắn ngăn cản, Cái Thứ thấy vậy cũng hơi giật mình.

Thế nhưng, chỉ một đòn liền phá vỡ bức tường ma pháp và tổn thương được Hỏa Diễm Trùng, hiển nhiên nó càng giật mình hơn cả Cái Thứ. Ma lực của hắn cao hơn Cái Thứ, nhưng hắn lại bị phá giáp đầu tiên, điều này làm cho hắn cảm giác vô cùng căm tức. Hắn biết pháp thuật của mình nhất thời tuyệt đối không thể nào phá vỡ thổ hệ ma pháp hộ bích của Cái Thứ, cho nên dứt khoát tự mình ra trận, đánh tới Cái Thứ. Vũ động hai chân trước, quét ngang thân thể Cái Thứ.

Cái Thứ cũng không cam chịu yếu thế, đồng dạng một cái hùng chưởng phách về phía đầu Hỏa Diễm Trùng. Hai tên trao đổi qua một chiêu, kết quả Cái Thứ hình thể nhỏ liền thua thiệt rồi, ma pháp hộ bích của hắn đỡ không nổi Hỏa Diễm Trùng dồn lực tập kích. Một đòn đã bị đánh vỡ, không chỉ như thế, còn bị móng nhọn của người ta mở ra trên mặt một miệng máu thật dài. Đau đến nỗi Cái Thứ phải hét thảm. Cái Thứ tức giận sẽ liều mạng với người ta, bần đạo vội vàng ra lệnh cho hắn triệt thoái ra sau, không chơi cận chiến với cái đồ biến thái kia nữa.

Cũng may Cái Thứ cũng không phải dễ trêu chọc, một cái tay gấu khi nãy đập lên đầu Hỏa Diễm Trùng làm cho nó choáng mất mấy giây, chỉ có thể trơ mắt nhìn chúng ta thuận lợi kéo giãn khoảng cách mà không có biện pháp, Trọng Lực Thuật áp trên người hắn ảnh hưởng nghiêm trọng tới tính cơ động, dù có muốn đuổi theo cũng đuổi không kịp, chỉ biết sử dụng pháp thuật oanh kích chúng ta không ngừng. Lại bị Cái Thứ thi triển ra bức tường ma pháp ngăn lại.

Cái Thứ vừa chạy vừa dùng pháp thuật tự nhiên hệ trị liệu cho mình, thật không hỗ là thần lực vết thương dài như vậy, thế nhưng mấy lần hô hấp qua đi đã khép lại, hoàn toàn không thấy thương tổn. Bần đạo trút được một hơi, bắt đầu tiến hành công tác giáo dục Cái Thứ, đối với hắn ta thật sự hận mình dạy dỗ không đến nơi đến chốn, ta mắng ầm lên: "Ngươi đi theo ta nhiều năm như vậy, làm sao lại không có học được chút thông minh vào vậy? Hắn so với ngươi lớn hơn quá nhiều, ngươi vẫn cùng hắn solo cận chiến, thật là ngu quá đi."

"Nhưng pháp thuật không dùng được, không cận chiến thì làm sao đánh chứ?" Cái Thứ buồn bực hỏi lại.

"Phải dùng sở trường của ngươi tấn công sở đoản của người ta. Ài, nói như vậy ngươi cũng không hiểu, nói thế này vậy, hắn cận thân hiển nhiên lợi hại hơn so với pháp thuật, ngươi hoàn toàn không phải đối thủ của hắn, nhưng khuyết điểm của hắn là tốc độ bị thua thiệt, mà ngươi lại mau hơn hắn rất nhiều, hơn nữa pháp thuật của ngươi có thể phá bức tường ma pháp của ngươi, cơ hội như vậy của ngươi đã tới trước mắt rồi, chỉ cần có thể tìm được chỗ hắn yếu ớt nhất, bảo đảm ngươi ra một kích sẽ lấy tánh mạng hắn." Bần đạo giải thích.

"Nhưng hắn một thân da dày, chỗ nào mới là nhược điểm đây?" Cái Thứ không hiểu được liền hỏi.

"Hỏi tốt, chúng ta đi ra phía sau của hắn, ta cũng không tin, cái chỗ hắn to mập nhất lại có thể phòng ngự mạnh mẽ?" Bần đạo cười gian nói.

"Ha ha, đúng. Nhìn ta đánh nát cái mông của hắn xem thế nào." Cái Thứ lập tức tinh thần tỉnh táo, đẩy ra pháp thuật do người ta oanh tạc, lại bắt đầu chạy vòng quanh. Ma lực Cái Thứ hao phí vô cùng nghiêm trọng, bần đạo nhận thấy được điểm này , không chỉ linh cho hắn một viên linh đan, còn cho nó uống một bình Nguyên Tố Chi Thủy. Ta cũng không tin, có hai thứ này hỗ trợ, hơn nữa bản thân Đại Địa Chi Hùng khôi phục tốc độ cao, có ba trong một, tốc độ khôi phục ma lực còn không so được với hắn sao?

Hỏa Diễm Trùng hiện tại y như núi lửa bộc phát kịch liệt, Hỏa Hệ pháp thuật cho tới bây giờ chưa từng gián đoạn, chung quanh mặt đất chúng ta chạy qua đều bị hắn đốt thành nham thạch cả rồi, nhưng làm cho hắn không hiểu được chính là, bức tường ma pháp của Cái Thứ không chỉ không tan vỡ, mà ngược lại có khuynh hướng càng thêm vững chắc. Phát hiện điểm này làm cho Hỏa Diễm Trùng vô cùng buồn phiền nghĩ đến một chuyện, chẳng lẽ pháp thuật của ta, tiêu hao ma lực và bổ sung ma lực không mau bằng hắn? Tốc độ khôi phục của Đại Địa Chi Hùng ma lực cũng quá biến thái đi? Cứ theo đà này, ta dù có mệt chết cũng đánh không chết được hắn.

Bần đạo và Cái Thứ mặc kệ Hỏa Diễm Trùng ý cái gì, rất nhanh đã tìm được cơ hội chuồn ra sau lưng hắn, lại buồn bực phát hiện, phía sau tên gia hỏa này cũng chỉ là một tầng giáp xác đen nhánh, căn bản không có hang hốc mềm mại gì cả.

"Hắn không có chỗ nối sao?" Cái Thứ cười khổ nói: "Làm sao bây giờ, nếu không chúng ta chạy trốn hả?"

"Thúi lắm, bản đại nhân từ lúc nào chạy trốn rồi? Chúng ta thắng định rồi. Mặc dù giáp xác hắn lộ ra bên ngoài không có nhược điểm. Nhưng ta cảm đảm bảo vệ, cái bụng hắn tuyệt đối không thể cứng như thế, chỉ cần ngươi đánh trúng bụng hắn, hắn tuyệt đối xong xuôi." Bần đạo tràn đầy tự tin nói.

"Thế nhưng bụng hắn dán trên mặt đất rồi, Thú Vương Bào Hao Đạn của ta không biết quẹo nha, làm sao đánh tới bụng hắn đây? Đột Thứ Thuật bình thường thì không thể đột phá bức tường ma pháp của hắn?" Cái Thứ kỳ quái hỏi.

"Ngươi. Đi ra ngoài ngàn vạn lần đừng nói từng theo ta. Đầu óc của ngươi quả thực khiến ta rất mất mặc." Bần đạo tức giận nói: "Ngươi hiện tại cho hắn thêm vài đạo Trọng Lực Thuật, sáu chân hắn tuyệt đối phải dùng tới khí lực từ hồi bú sữa mẹ để gánh cho được thể trọng gấp mười lần, ngươi nếu vào lúc đó đột nhiên cho hắn ăn một cái Phản Trọng Lực Thuật, căn bản không cần ngươi động thủ, tự hắn sẽ nhảy dựng lên. Ngu. Thật ngu mà!"

"Rống rống, vẫn là chủ nhân ngươi âm hiểm." Cái Thứ hưng phấn nói: "Xem ta thu thập hắn như thế nào đây." Vừa nói, hắn lập tức bắt đầu chuẩn bị Thú Vương Bào Hao Đạn, xong xuôi hết thảy, hắn lập tức đem Trọng Lực Thuật biến thành Phản Trọng Lực Thuật. Sáu cái đùi của Hỏa Diễm Trùng vốn đang sử dụng lực lượng gánh thể trọng gấp mười lần, nhưng thể trọng hắn thoáng cái biến thành một phần mười, trong nháy mắt đột nhiên nhẹ đi gấp trăm lần, có thể không nhảy dựng lên sao?

Không kịp đề phòng, Hỏa Diễm Trùng nhảy lên cao hơn 10m, thoáng cái lộ ra cái bụng mềm mại ra ngoài. Cái Thứ không chút ngại ngùng bắn Thú Vương Bào Hao Đạn ra ngoài, chính xác ngay bộ vị trung tâm bụng của nó. Nơi đó quả nhiên yếu đuối, đòn này đã phá thủng bụng Hỏa Diễm Trùng thành một lỗ to, Hỏa Diễm Trùng đau đến gầm rú không dứt.

Mấu chốt nhất chính là khi hắn rơi xuống đất, cái động bị phá ra kia không chỉ có máu chảy. Hơn nữa còn rơi ra nửa đoạn gì đó, cái đoạn này đen nhánh ửng hồng to ngang cỡ 1m, dài vài thước. Bần đạo nhìn hồi lâu mới nhận ra, nhất thời dở khóc dở cười, cười mắng Cái Thứ: "Ngươi cái thứ không có tiền đồ, ta phải nói thế nào ngươi ngươi mới hiểu hả? Làm sao cái thứ "sinh mạng" của người ta giấu ở trong bụng ngươi cũng cắt đứt hả? Thú Vương Bào Hao Đạn lại từ trong miệng ngươi phun ra, thật tởm lợm chết người mà."

"Rống. Rống. Ta muốn khóc." Cái Thứ nghe ta nói xong, trực tiếp bổ nhào xuống đất, thiếu chút nữa buồn bực chết toi rồi.

"Rống. Các ngươi, hai tên khốn kiếp này." Hỏa Diễm Trùng lúc này đã lửa giận ngút trời, hắn bi phẫn quát: "Ta muốn đốt tất cả các ngươi thành tro bụi. Tro bụi." Nói xong. Hắn trước tiên dùng ma lực che lại vết thương của mình, sau đó lập tức mở miệng phun mạnh một đạo hỏa trụ ra ngoài, khi pháp thuật bị bức tường ma pháp ngăn trở, liền huy vũ hai móng liều mạng đánh tới.

"Rút lui." Bần đạo lập tức chỉ huy Cái Thứ chạy chung quanh chơi trò du kích, tiếp theo đó dùng một chiêu như cũ chơi âm hắn, nhưng hắn đã có kinh nghiệm, đã có chuẩn bị nên rất ít khi phải nhảy bật lên, hơn nữa cũng biết dùng mấy bắp đùi đi ngăn Chặn Thú Vương Bào Hao Đạn, cho nên mấy lần tập kích sau này hiệu quả không lớn, chỉ phá vỡ mấy cái chân, ngay cả bức tường ma pháp ở phần bụng cũng không thể đụng tới. Bần đạo dần dần mất kiên nhẫn, ta còn lo lắng Khắc Lý ở bên kia, sớm muốn tốc chiến tốc thắng, ai rảnh mà cùng hắn chơi đùa chứ?

"Sâu róm, tiếp tục như vậy, ma lực hao hết trước nhất định là ngươi, ngươi nhất định phải thua." Bần đạo quát lên với hắn: "Một mình ngươi đầu hàng, ta tha cho ngươi khỏi chết, nếu không đừng trách ta không khách khí."

"Ngươi mới là sâu róm đó, tên khốn kiếp, đi chết đi." Hỏa Diễm Trùng trả lời bằng một pháp thuật Hỏa Hệ càng thêm hung mãnh.

"Ai. Ông trời tàn bạo, nhưng mà ổng mạnh, ngươi tự tác tàn bạo, thì không thể sống. Nghiệt chướng, bản thân ngươi nếu đã muốn chết, đừng trách bần đạo vô tình." Ta bản ý muốn thu hắn làm đả thủ, nhưng lại luyến tiếc một cái nô vòng (vòng nô lệ), nô vòng phải dùng để bắt cấp bậc Thiên Sứ sáu cánh mới không lãng phí, con sâu này không đủ tư cách mà. Đã như vậy, chỉ có thể xem như phế vật mà lợi dụng.

Dưới sự chỉ huy của bần đạo, Cái Thứ lại lừa cho Hỏa Diễm Trùng nhảy lên, mặc dù nhảy vô cùng thấp, nhưng đã đủ lắm rồi, Cái Thứ lần này không dùng Thú Vương Bào Hao Đạn tập kích hắn, mà nhanh chóng cận thân hung hăng đánh một chưởng, vỗ vào Hỏa Diễm Trùng bức tường ma pháp trên bụng nó, trực tiếp phá vỡ ra một lỗ hổng. Tiếp theo, phi kiếm của ta từ lỗ hổng bay vào trong, sau đó từ trong cái bụng mềm mại của nó, trực tiếp mở ra một miệng nhỏ chui vào. Mục đích bần đạo chỉ có một, dựa tinh thần lực mạnh mẽ của ta, đoạt đi tất cả ma lực bên trong thân hắn.

Lũ tiểu tử giống như Hỏa Diễm Trùng chỉ chú trọng lực lượng lớn nhất thì bi ai ở chỗ, bọn chúng căn bản không có cách nào hoàn toàn nắm trong tay năng lượng dư thừa trong cơ thể mình. Nếu Hỏa Diễm Trùng thành công lên cấp, có tu vi tinh thần đủ để thao túng toàn bộ năng lượng này, ta hôm nay sẽ không thể nào đoạt được năng lượng của hắn, nhưng hiện tại tu vi tinh thần của hắn còn chưa đạt tới trình độ tự do thao túng năng lượng lớn như vậy, cho nên năng lượng dư thừa trong cơ thể hắn trên căn bản xem như vô chủ.

Rồi Nguyên Thần bần đạo lại cường hãn như thế. Tự nhiên có thể tùy ý chỉ huy năng lượng vốn thuộc về hắn, cho nên khi bần đạo dùng Tam Muội chân hỏa điều khiển, Hỏa Hệ năng lượng trong cơ thể Hỏa Diễm Trùng bị hấp thu liên tục vào trong phi kiếm, không ngừng gia tăng phẩm chất phi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.