Lúc ấy Yêu Kiếm chết là cái chắc, phía sau có huyền nhai, mà con đường duy nhất lại bị bốn cao thủ đứng chặn thành hàng ngang, tổ mẫu, gia gia và A Nhĩ Bá Đặc là ba chiến sĩ, còn có thiên sứ bảo hộ tổ mẫu là và kiêm luôn mục sư chiến sĩ.
Về phần Khách Thu Toa, sau khi trực tiếp biến thân, lấy bộ dáng tiểu Bạch long mà tham chiến. Mặc dù nàng còn nhỏ, nhưng là Bạch long tại Long tộc rất am hiểu pháp thuật Bạch Long bộ tộc, bổn sự cùng ma lực của Khách Thu Toa không thể kém hơn so Đại Ma Đạo Sư, hơn nữa nàng là toàn năng hệ.
Tất cả chiến, pháp hợp lại thành một tổ hợp chiến đấu quá tuyệt hảo, hơn nữa lại trường kỳ chiến đấu dưỡng thành một tiểu tổ phối hợp ăn ý.
Lúc đó Yêu Kiếm bất quá là một cao thủ cấp Kiếm Thánh, một Đại Ma Đạo Sư toàn hệ nhất định hắn đánh không lại, chứ đừng nói đến còn có ba chiến sĩ cao cấp hỗ trợ. Nếu trên mặt đất bằng phẳng, lấy tốc độ của hắn và thực lực mà chạy trốn thì không thành vấn đề, nhưng lại bị cố tình đưa đến một cái tuyệt địa như vậy, không chết mới là lạ.
Cuối cùng hắn bị một kiếm của gia gia xuyên qua tim, mang theo phối kiếm của gia gia mà rơi xuống huyền nhai. Lúc ấy gia gia cũng đã bị thương không nhẹ, chỉ miễn cưỡng trở về thành thôi, thông tri cho giáo hội địa phương đi nhặt xác, nhưng được người ta hồi báo rằng thi thể đã bị ma thú ăn rồi, chỉ để lại phối kiếm cắm trên một vài khối xương cốt. Không nghĩ tới, hắn hôm nay lại xuất hiện bất ngờ tại nơi đây, rất có thể là lúc đó Giáo đình đã cứu hắn, và bồi dưỡng cho đến ngày hôm nay, rốt cục cũng phóng xuất ra cắn người ta. Từ sau khi biết được Yêu Kiếm nghe chuyện chúng ta nói, lập tức ta bố trí một kết giới cách âm, như vậy gia gia mới có thể thuật lại chuyện của bọn họ.
Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.xyz"Người chết trên chiêu số yêu vũ kỹ và tà khí của hắn vô cùng nhiều, đường kiếm đi chếch chếch, chuyên chọn hạ âm, cổ họng, tinh nhãn và tai để xuống tay, thân pháp nhanh như quỷ dị. Tốc độ xuất kiếm quá nhanh cơ hồ không nhìn được cái bóng. Đáng giận nhất chính là, hắn một chút liêm sĩ cũng không có, chiến thuật cực kỳ độc ác. Trên thân kiếm của hắn đều có độc, còn am hiểu dụng ngôn ngữ ghê tởm làm ảnh hưởng đối thủ, nếu có thể lợi dụng con tin mà nói, cho dù là phụ nữ và trẻ em, hắn cũng vui vẻ không bỏ qua, khi ngươi chiến đấu với hắn đặc biệt cẩn thận hắn đánh lén" Gia gia nhìn ta dặn dò cẩn thận.
"Ân, nguyên lai tên này là một súc sinh a. Ta hôm nay sẽ không cho hắn có cơ hội hại người nữa" Bần đạo lạnh lùng nói. Tuy rằng ta là người xuất gia, nhưng mà gặp phải tên hỗn đản tội ác tày trời như vậy, bần đạo tuyệt đối cũng không ngại thay trời hành đạo.
Nói xong, bần đạo dùng thần thức bắt đầu tìm kiếm cường độ đấu khí và tính chất ở trong cơ thể Yêu Kiếm, phát hiện trình độ đấu khí của hắn hùng hậu so với A Nhĩ Bá Đặc mạnh mẽ hơn. Hơn nữa tốc độ vận chuyển lại nhanh hơn một chút, tính chất thì nham hiểm. Đặc biệt có kỹ năng trình độ phá hư thân thể, người bị đấu khí của hắn đả thương, không chết cũng trở thành tàn phế suốt đời. Có phát hiện này, dường như bần đạo đưa ra đối sách khắc chế hắn.
"Ân, còn cái lão giả mặc áo tang ở bên cạnh hắn, nếu hắn đã cùng với Yêu Kiếm phóng xuất ra một lần, phải nói là một lão già không nên thân, ngươi xem cách ăn mặc của hắn giống như cái gì vậy?" Gia gia vẻ mặt trầm giọng hỏi.
"Khổ tu sĩ" Bần đạo kinh ngạc phát hiện, cách ăn mặt của lão giả này không ngờ lại giống như khổ tu sĩ, bất quá khổ tu sĩ đều là còm nhom, nhưng mà vẻ mặt của người này lại hồng hào, cao lớn vạm vỡ, thân cao hai thước có hơn, luận về thân hình không thể kém hơn so với gia gia bao nhiêu. Người Long gia chúng ta đều có tiếng tại Đại Hán, trong Nhân tộc rất ít có thể tìm ra người tráng kiện giống như gia tộc của ta vậy, mà lão nhân cao lớn như thế này thật sự khó kiếm được.
Nhìn niên kỷ của người này ước chừng sáu bảy mươi tuổi, khuôn mặt hắn rất dữ tợn, dáng vẻ cuồng ngạo vô cùng, dường như tất cả người đều thiếu nợ hắn vậy. Một chút cũng không giống như là một tu sĩ, giống như một gã đồ tễ thi đúng hơn.
Vì thế, ta còn tưởng rằng hắn bất quá có cách ăn mặc khác người một chút mà thôi, huống chi vũ khí ở trên tay của hắn cũng không phải truyền thừa trượng là chiêu bài của khổ tu sĩ, cho nên ta mới không có trong thời gian ngắn nhận ra hắn chính là khổ tu sĩ, lại nói, ta trước đây cũng đã gặp qua được năm ba người khổ tu sĩ mà tất cả cũng đều không có giống như hắn vậy
"Không sai, hắn gọi là Mễ Nặc Á, trước kia hắn được xưng là cuồng tín giả đệ nhất trên đại lục, tại trong kỳ thi Cuồng Tín quân đoàn lộ ra thực lực mạnh mẽ nhất, bối phận của hắn so với ta cao hơn một cấp, đương nhiệm Quân đoàn trưởng Cuồng Tín quân đoàn La Na Đa là cháu trai ruột của hắn" Gia gia cười khổ nói: "Người này rất thích chiến đấu tàn nhẫn, thích nhất là cùng giao thủ với cường giả, từng quét ngang qua đại lục, trong mười Kiếm Thánh có đến chín bại ở trên tay hắn, chỉ có cha ta dựa vào đặc tính Thần khí Long Văn Kiếm mới miễn cưỡng chiến đấu với hắn một ngày, chẳng phân được thắng bại. Chuyện đó đã qua tám mươi năm a, hắn hiện tại có thể đạt tới cảnh giới gì, chính là ngươi nghĩ cũng biết"
Choáng váng a, lại là một tên có lai lịch bất phàm nữa, bần đạo nhanh chóng tìm kiếm tình hình trong cơ thể hắn, kinh dị phát hiện, trong cơ thể hắn có một luồn năng lượng Quang Minh hệ tinh thuần, hiện đã ngưng kết thành dịch thể, tựa như con sông lớn bay lượn lưu động tại bên trong cơ thể hắn. Phân tích cường độ năng lượng này, thì Yêu Kiếm cũng không bằng một nửa của hắn. Trách không được gia gia nói hắn lợi hại hơn nhiều so với Yêu Kiếm.
"Hắc hắc, mặc dù hắn có chiến tích huy hoàng, nhưng mà còn đánh đấm qua được Cái Thứ sao?" Bần đạo kỳ quái hỏi: "Chẳng qua, Giáo đình có thể phái hắn ra, chẳng lẻ đã ngả con bài chưa lật với chúng ta sao? Giáo hoàng sẽ không sợ tổ mẫu chỉ trích sao? Sẽ không sợ không bảo trì được địa vị trung lập một khi chiến tranh của các quốc gia diễn ra? Đầu của tên gia hỏa kia bị lừa đực đá cho u mê a?"
"Ha ha, ngươi hiểu nhầm rồi, hắn hiện tại đã không thuộc quản giáo của Giáo đình nữa rồi, cho nên Giáo đình đối với việc này không có liên quan gì" Gia gia cười khổ nói, "Ít nhất Giáo hoàng làm hợp tình hợp lý ở trong chuyện này"
"Sao lại thế này? Chẳng lẻ nói một cao thủ như vậy mà Giáo đình cũng không cần sao?" Bần đạo tò mò hỏi, "Không phải hắn phạm phải sai lầm gì đó chứ?"
"Đúng vậy" Gia gia cười nói: "Hắn được xưng là đệ nhất cuồng tín giả trên đại lục, là người không chỉ có thực lực mà ngay cả trên tín ngưỡng cũng như vậy, hơn nữa cuồng tín đến cực đoan, chỉ cần bị hắn nhìn thấy bất cứ kẻ nào đối với Thần bất kính, kết cục là bị một gậy đánh chết. Người bị hắn đánh như thế hơn ngàn vạn, nhưng thân hắn là người của Cuồng Tín quân đoàn, là người thừa kế duy nhất, địa vị cao cả, tuy rằng phong cách làm việc có điểm quá phận, nhưng dù sao cũng có cái lý do chính đáng, lại có Giáo đình hậu thuẫn, cho nên không có sự tình gì xảy ra. Thường thường mọi người nhìn thấy hắn lập tức lẩn tránh trước nhất, mà sau lưng mọi người gọi hắn là cuồng phong tử"
"Sau đó thì sao? Hắn như thế nào bị Giáo đình đuổi đi đi ra ngoài vậy?" Bần đạo vội vàng truy vấn.
"Lần đó hắn tại trên tổng bộ Thánh Sơn nhàn nhã tản bộ, đột nhiên phát hiện một vài tiểu hài tử chỉ có mấy tuổi, đang đi tiểu trong hoa viên, nước tiểu bắn tung tóe lên trên một bệ tượng Thần ở hoa viên. Vì thế, không nói hai lời còn chưa nói, xách gậy lên đánh cho tiểu hài tử kia đến chết, mà ngay cả hài tử thị vệ và hầu gái đứng một bên cũng không buông tha, toàn bộ giết sạch, lý do là không có ngăn cản hành vi xúc phạm tiểu hài tử kia" Gia gia nói.
"Mà tiểu hài tử kia là tiểu hoàng tử Hoắc Phúc đế quốc, hắn bồi mẫu thân – Hoàng hậu Hoắc Phúc đế quốc đến Thánh Sơn tìm một vị bằng hữu. Không nghĩ tới lại chết thảm ở trên Thánh Sơn" Gia gia nói: "Việc này khiến cho dư luận xôn xao, dù sao cũng là một vị hoàng tử của một đại đế quốc, hơn nữa chỉ mới có vài tuổi mà thôi, Giáo đình cũng không thể bao che nổi, khiến cho Giáo đình trục xuất. Sau này lại nghe nói hắn đã lưu lạc trên đại lục, không biết một chút tin tức, không nghĩ tới hôm nay lại xuất hiện ở chỗ này.
"Một tiểu hài tử thì biết cái gì chứ? Cũng giết được sao?" Bần đạo nhíu mày nói: "Tên gia hỏa này còn là người không vậy. Hãy xem ta giáo huấn hắn một chút gọi là thế nào"
"Ngươi ngàn vạn lần đừng xem thường" Gia gia sốt ruột nói: "Cuồng tín giả là một chức nghiệp rất kỳ quái, tín ngưỡng càng thành kính thì càng kiên định, thân hình càng đạt được thần lực cường đại, uy lực pháp thuật và cường độ thân thể đều gia tăng trên diện rộng. Mễ Nặc Á tại trên kỹ xảo chiến đấu mặc dù cũng tạm được, nhưng cùng cao thủ chân chính so sánh thì còn kém khoảng cách không ngắn. Nhưng cường độ thân thể của hắn đến mức biến thái. Lúc ấy cha ta dụng Long Văn Kiếm toàn lực trảm xuống mới có thể miễn cưỡng phá vỡ làn da của hắn mà thôi, mà một tổn thương nho nhỏ này đối với hắn mà nói là lành lạnh ngay trong chớp mắt"
"Sau khi hắn được pháp thuật tăng phúc lực lượng thì lại kinh người hơn. Ta có thể dám chắc rằng, tuyệt đối là một người cường hãn nhất mà ta từng gặp. Cho dù là phụ thân ngươi cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn, hơn nữa cũng không phải kém hơn một điểm một chút. Truyền thuyết, hắn từng dùng cây bổng đánh chết một đầu Thiết Giáp thú, có thể thấy được lực công kích của hắn có bao nhiêu cường đại. Nói không chừng, hắn có thể dựa vào lực lượng đánh vỡ ma pháp phòng ngự của Đại Địa Chi Hùng a" Sắc mặt gia gia càng trầm trọng hơn nói.
"Úc, ta biết rồi, nguyên lai bọn họ sở dĩ không sợ Cái Thứ là bởi vì hắn a! Dựa vào hắn để phá vỡ, dựa vào tốc độ của Yêu Kiếm mà đả thương ta, hừ, nhưng thật ra cũng chu đáo đó chứ" Bần đạo bừng tỉnh đại ngộ nói: "Quả đáng tiếc, vẫn là không đủ hoàn mỹ a, phòng ngự của Cái Thứ cho dù cự Long tưởng muốn phá vỡ thì không phải là chuyện dễ dàng gì, hắn làm sao trong vài phút mới hạ được, trong khoảng thời gian này cũng đủ ta và Cái Thứ thu thập hắn"
"Ngươi sai lầm rồi, bổn sự chiêu số là ở trên cái lão cáo già không chết kia, đích thực là vương bài cuối cùng trong đám người bọn họ"
Trên khuôn mặt gia gia tràn đầy vẻ lo lắng, nói: "Tiểu Ngũ, không được cũng đừng đánh cho a, người cuối cùng này không phải là kẻ đầu đường xó chợ nha, hai người Mễ Nặc Á và Yêu Kiếm cộng lại, đại khái cũng không bằng một nửa sự khủng bố của hắn"
"Hắn là ai? Không ngờ lợi hại như vậy?" Bần đạo nghe xong lời gia gia nói, lúc ấy rất là chấn động, vội vàng truy vấn nói. Hiện tại thực lực Yêu Kiếm phỏng chừng so với A Nhĩ Bá Đặc chỉ có cường không kém, mà thực lực Mễ Nặc Á lớn hơn, một khi hai người bọn hắn hợp thành tổ hợp còn muốn cao hơn một bậc. Khi hai người bọn họ cùng lúc xông lên phỏng chừng gia gia cầm theo Sương Chi Ái Thương cũng có thể chiến một trận.
Mà cái lão nhân kia không ngờ so với bọn họ còn lợi hại hơn gấp đôi, trình độ này cũng quá biến thái đi? Ta dám nói, cho dù là Giáo hoàng cũng không có cường đại như vậy.
Lập tức bần đạo cẩn thận dò xét đến trên người cuối cùng, trên người hắn là một thân lễ phục giáo sĩ bình thường nhất, là giáo sĩ cấp thấp nhất, dáng người không thấp cũng không cao, bộ dáng rất anh tuấn, thoạt nhìn qua như hình dáng trung niên, không ngờ cặp lông mày cũng có chút giống như tổ mẫu, trên khuôn mặt xuất hiện một cổ hơi thở thần thánh lạnh nhạt phả vào mặt, làm cho người ta vừa thấy liền nhịn không được sinh ra một loại cảm giác xúc động quỳ bái. Bên ngoài hắn lại không có ma pháp dao động, ta lặng lẽ dụng thần thức tìm kiếm, mới phát hiện trong cơ thể hắn Quang Minh lực quá mạnh, quả nhiên là phong phú, cùng so với Khắc Lý, hiển nhiên, chỉ có Pháp Thần mới có thể đạt tới cảnh giới này.
"Ai, hắn gọi là Ni Khoa Uy Tư Đặc" Gia gia bất đắc dĩ nói ra danh tự làm cho người ta khiếp sợ.
"Uy Tư Đặc?" Lập tức bần đạo cả kinh, vội vàng hỏi: "Trên đại lục không phải là chỉ có gia tộc Giáo hoàng mới có thể dùng dòng họ này sao?"
"Không sai, hắn là thân sinh bá phụ của Giáo hoàng đó, ở thời điểm ta cùng với tổ mẫu ngươi cử hành hôn lễ, có nhìn thấy qua hắn một lần, hắn chính là nhân vật tuyệt thế phong thái như vậy, gặp qua được một lần thì vĩnh viễn cũng sẽ không bao giờ quên" Gia gia cảm khái nói.
"Ta choáng váng thật a, chẳng lẻ hắn cũng có vấn đề với Giáo đình hả?" Bần đạo bất khả tư nghị hỏi.
"Đúng vậy, ta mặc dù nghe qua qua chuyện Ni Khoa Uy Tư Đặc hắn, nhưng trên thực tế hắn đã bị đuổi ra khỏi dòng họ cao quý này, hơn nữa hắn còn bị trừng phạt là vĩnh viễn trở thành một giáo sĩ cấp thấp, không bao giờ tiến giai được" Gia gia chậm rãi nói, "Cứ việc như thế, nhưng cũng không ảnh hưởng đến người trong gia tộc kêu hắn là Uy Tư Đặc, cho dù Giáo hoàng hiện tại, và còn có tổ mẫu của ngươi, một khi thấy hắn đều trước thi lễ, sau cung kính xưng một tiếng bá phụ"
"Hắn phạm phải sai lầm nào thế?" Bần đạo tò mò hỏi.
"Ha hả" Gia gia nghe ta hỏi liền cười phá lên, sau đó cười yêu mị nói: "Hắn tại một đêm trước ngày cử hành điển lễ truyền ngôi Giáo hoàng, cùng bỏ trốn với một nữ nhân"
"Có chuyện như vậy à?" Bần đạo cười ha ha nói: "Có quyết đoán, đúng là nam nhân thật sự, không thích giang sơn nhưng thích mỹ nữ, quả nhiên mạnh mẽ. A! Hỏi một câu, năm đó hắn bao nhiêu tuổi thế?"
"Năm mươi, đã có hai hài tử, đùng một cái yêu điên cuồng một vị thiên kim quý tộc" Gia gia cười nói: "Hắn sau khi đi rồi, điển lễ vẫn muốn tiến hành, dù sao trên toàn bộ đại lục cũng đều biết chuyện Giáo hoàng truyền ngôi, lập tức các quân chủ các quốc gia cũng tự mình đến chúc mừng, Nói chung là không thể nói dừng là dừng lại được? Tất cả rơi vào đường cùng lão Giáo hoàng đành phải đưa đệ đệ của hắn lên. Và cũng chính là phụ thân Giáo hoàng đương nhiệm, lâm thời được đẩy lên để tiếp tục điển lể"
"Sau đó thì sao?" Bần đạo cười hỏi.
"Sau đó là dưới cơn phẫn nộ của lão Giáo hoàng chính là tước đoạt dòng họ của Ni Khỏa, hơn nữa biến hắn thành một giáo sĩ cấp thấp nhất, hắn vĩnh viễn không được thăng cấp" Gia gia cười nói: "Lúc bấy giờ trở thành tin đồn thú vị nhất đại lục, hoàng tộc Giáo hoàng mất hết mặt mũi. Chẳng qua, Ni Khoa lại nhận được không ít người ủng hộ, ha ha. Dù sao có gan làm ra chuyện này, vì một nữ nhân mà buông bỏ ngôi vị Giáo hoàng tôn quý nhất trên đại lục, thật sự là không dễ dàng a"
"Ha ha!" Bần đạo cũng cảm giác rất có ý tứ liền nở nụ cười. Đột nhiên ta nghĩ tới một việc, vội vàng hỏi nhìn gia gia hỏi: "Chậm đã, ngài nói hắn từng là người thừa kế Giáo hoàng?"
"Đúng vậy. Đây chính là chuyện thiên chân vạn xác, ta còn có thể lừa dối ngươi được sao" Gia gia cười nói.
"Không phải cái này" Bần đạo vội vàng giải thích: "Là ta hỏi hắn có thể hay không có Đại Dự Ngôn thuật? (lời tiên đoán)"
"Ha hả, ngươi có phải nghĩ là … " Gia gia cười khổ nói: "Hắn không chỉ rất tinh thôi, cho dù Giáo Hoàng cũng tuyệt đối không lợi hại bằng hắn được, đây là cũng là vì hắn phạm phải lỗi lớn như vậy, cũng bất quá xử phạt một chút mà thôi. Thực lực hắn quá mạnh mẽ. Lúc ấy lão Giáo hoàng như mặt trời sắp lặn cũng không có biện pháp giữ lại hắn. Mà lúc đó Giáo hoàng kế nhiệm là đệ đệ Ni Khoa thậm chí là cho đến Giáo hoàng hiện tại cũng đều đối với hắn tất cung tất kính. Cũng vì điều này mà trên đại lục thực lực vĩnh viễn là đáng giá tôn kính nhất"
"Ta choáng váng, cái này có chút khó giải quyết à nha" Bần đạo nhíu mày, bắt đầu tự tìm đối sách.
"Uy, chuyện giải quyết hậu sự của các ngươi xong chưa, mà chúng ta cũng không có nhiều thời gian rỗi chờ các ngươi, còn không mau tới nhận lấy cái chết đi" Yêu Kiếm kiêu ngạo mắng to.
"Gia gia, ngươi trước hết kéo thời gian, ta muốn cẩn thận suy nghĩ ra đối sách, theo như lời giới thiệu của ngài, muốn phải cứng rắn rồi, mà ta dường như không muốn ăn mệt" Bần đạo nhìn gia gia dặn một câu, sau đó triệt tiêu kết giới cách âm. Có kết giới này, lời nói của chúng ta không có truyền ra ngoài, lời nói bên ngoài mặc nhiên là truyền vào được.
Gia gia nhìn ta gật đầu, sau đó cũng không phản ứng Yêu Kiếm, hắn trực tiếp mỉm cười nhìn Ni Khoa Uy Tư Đặc nói: "Ni Khoa bá phụ, vài chục năm không gặp rồi, ngài có khỏe không"
"Ta một chút cũng không khỏe" Ni Khoa cũng lộ ra vẻ cười khổ, nhìn gia gia nói: "Ai, không nghĩ tới a, không ngờ có một ngày chúng ta còn có thể gặp lại trong binh đao. Nếu Lệ Na biết được ta đang làm cái gì, dĩ nhiên nàng sẽ nhổ sạch sẽ toàn bộ râu tóc của ta" Lệ Na là vị tổ mẫu của ta.
"Ngài … ?" Gia gia khó hiểu nói "Vì cái gì còn muốn đến đây vậy? Chẳng lẻ nói Long đã làm ra cái chuyện gì đó có lỗi với ngài sao?"
"Ai. Đều là tiểu tử nhà ngươi gây ra họa, ta không thể nhiều lời được. Chẳng qua, cái tai họa ngày hôm nay ta nhất định phải tiêu diệt, ngươi, ai, muốn trách thì trách ta đi" Ni Khoa phi thường bất đắc dĩ nói.
"Uy, ta có trêu chọc ngươi sao?" Bần đạo bất mãn kháng nghị nói: "Các ngươi đánh Thú Nhân, công lao ta là đệ nhất, các ngươi đánh Thánh chiến, ta cúng ba trăm vạn, ta quả thực đến xin lỗi Giáo đình các ngươi nữa à?"
"Trước thanh minh một chút, lúc này chúng ta đây cùng Giáo đình không chút quan hệ, điều lấy việc tư đến giúp Liên quân vì đại nghĩa, vì đại lục mà trừ hại" Ni Khoa cười lạnh nói: "Về phần ngươi nói như thế nào chọc ta, chính trong lòng ngươi hiểu được là được rồi"
"Ta hiểu được" Bần đạo tức giận mắng: "Hiểu cái rắm. Ta chỉ biết vô duyên vô cớ bị các ngươi lừa đến Ma Thú Chi Sâm, thiếu chút nữa chết ở bên trong đó, còn những chuyện khác đều một mực không biết. Ta có cái tội gì ngươi hãy nói rõ đi, ngươi thân là bá phụ Giáo hoàng, vô luận lấy thân phận mà nói, cũng không thoát khỏi quan hệ với Giáo đình. Ta chính muốn biết, vì cái gì ta có mặt mũi lớn như vậy, có thể khiến cho ngài không tiếc hy sinh danh dự, lấy sáu người đánh một, hơn nữa còn dùng để bắt cóc tống tiền cũng không tiếc, cần phải dồn ta vào chỗ chết"
"Ta chính mắt nhìn thấy qua Hương Hương công chúa" Ni Khoa rất nghiêm túc nhìn ta nói: "Điều này ngươi đã minh bạch chưa hả?"
"A…" Trong lòng bần đạo cả kinh, lập tức hiểu được sự việc đã bại lộ, bất quá, vẫn nói sạo: "Không rõ mà? Chẳng lẻ các hạ đây không đi tu hành, mà lại coi trọng thê tử của ta sao? Đáng tiếc, nàng cũng sẽ không cùng ngươi bỏ trốn đâu nha"
"Ngươi!" Ni Khoa tức giận đến tím mặt, vết thương lớn nhất trong lòng được ta vén lên, tự nhiên vô cùng tức giận. chỉ là phẫn nộ trừng mắt nhìn ta.
"Đừng nói bậy" Gia gia nhanh nhạy xen mồm vào: "Ni Khoa bá phụ, là tiểu hài tử không hiểu chuyện, ngài không cần chấp nhặt với hắn nha. Chính là, ngài vì cái gì mà bất mãn đối với cháu dâu ta như thế? Chẳng lẻ nói nàng đắc tội với ngài? Có thể hay không nói rõ ràng được không?"
"Thật đáng tiếc, ta không thể nói rõ được, nếu ngươi thật sự muốn biết, phải đi hỏi tôn tử của ngươi ấy. Nhưng mà, hắn phải sống qua được hôm nay mới được" Ni Khoa thanh âm nghiêm nghị nói: "Lúc ấy ta nhất thời mềm lòng mà buông tha cho nàng, cứ thế mà thành cái đại sai, ngày hôm nay, ta phải vì sai lầm chính mình mà tìm đến bồi thường, tiểu tử, ngươi xuống đây chịu chết đi".