Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 564: Thì ra là thế




"Nói đơn giản hơn, hiện tại trên đại lục có hai thế lực lớn lấy Địa Trung Hải làm địa giới giằng co, thế lực ở phía Đông là Tam đại đế quốc được Giáo hoàng ủng hộ, thế lực phía Tây do Đại Hán cầm đầu một vài quốc gia duy trì Tự Nhiên Thần Giáo" Bần đạo cười giải thích.

"Tự Nhiên Thần Giáo?" Tật Phong nhãn tình sáng lên, hưng phấn nói: "Bọn họ không ngờ hiện tại có thế lực lớn như vậy, không phải ngươi nói bọn họ bị diệt rồi mà? Làm ta sợ muốn chết"

"Ta cũng không lừa gạt ngươi đâu a, lời nói kia đều là sự thật. Bọn họ tại ngàn năm trước đích xác là bị diệt. Chỉ là sau khi tìm được Thần Ngữ giả mới phát triển dần lên thôi" Bần đạo giải thích: "Bất quá bọn họ phát triển chỉ có mới hai ba năm thời gian, là sau khi Thần Ngữ giả xuất hiện mới bắt đầu phát triển, thế lực yếu nhược có thể nghĩ đến mà. Hiện tại, có thể chân chính chiến đấu từ Đức Lỗ Y cho đến nhỏ nhất được tính không đến hai vạn người"

"Ít như vậy sao?" Tật Phong chấn động nói: "Vậy bọn họ như thế nào đối kháng với Giáo đình được"

"Ha hả, Giáo đình hiện tại có thể không sánh bằng Giáo đình trước kia" Bần đạo lập tức đem tình hình thực tế của Giáo đình đều nói ra một lượt, sau đó nói: "Tóm lại, hiện tại Tự Nhiên Thần Giáo bị Giáo đình đè bẹp, chỉ cần tình hình này kéo dài thêm mười năm nữa, Tự Nhiên Thần Giáo liền có tư cách chính diện chống lại Giáo đình"

"Ha ha, thật sự là rất tốt, ta nhất định phải trợ giúp Thần Ngữ giả các hạ thu thập Giáo đình chết tiệt kia" Tật Phong vẻ mặt hưng phấn hẳn lên. Lúc này hắn không còn cái gì bất mãn đối với chúng ta nữa, dường như hắn mừng vì được ăn Tết mà hoàn toàn quên chuyện mới vừa rồi.

Ngược lại với vẻ cao hưng phấn chấn của Tật Phong, những người còn lại cũng không có chút cao hứng nào, đặc biệt là Hoàng Kim kỵ sĩ Kiệt Tư và Liệt Hỏa Vũ Đấu Gia Mạt Khắc, Kiệt Tư vẻ mặt khẩn trương, sợ ta nói ra lời nói thật, mà Mạt Khắc lại mang vẻ mặt tuyệt vọng, cuối cùng hắn đột nhiên dường như nhớ ra điều gì đó, lấy dũng khí đối với ta hỏi: "Ngươi chẳng lẻ không nhớ một chút tin tức gì về Liệt Hỏa Thần Giáo sao?"

Bần đạo đột nhiên nhớ tới cái gì đó, vội vàng nói: "Dường như cũng không phải một chút cũng không có a"

"Thật sự sao? Có cái tin tức gì thế?" Mạt Khắc gấp gáp truy vấn: "Theo tin tức ta có được, sau khi Giáo đình loại bỏ. Bởi vì người Tự Nhiên Thần Giáo quá ít, cho nên không thể chiếm cứ hoàn toàn thổ địa lớn như vậy, dẫn đến một số thế lực giáo phái địa phương xuất hiện. Nghe nói, có một ít giáo phái nho nhỏ nhân cơ hội này chiếm lĩnh một số địa phương. Tựa hồ bên trong giáo phái nhỏ đó cũng có không ít mang chữ "Hỏa"!" Bần đạo nhớ lại, nói: "Về phần cụ thể có phải kêu là "Liệt Hỏa Thần Giáo" hay không ta cũng không rõ ràng lắm, thật sự là giáo phái đó vừa nhiều lại vừa nhỏ nên chẳng ai muốn nhớ làm gì"

"Tốt, rất … rất tốt" Mạt Khắc hưng phấn nói: "Nhiều giáo phái nho nhỏ như vậy khẳng định sẽ có truyền thừa chúng ta trong đó, chỉ cần còn có chút Liệt Hỏa, chỉ cần còn có ta thì Liệt Hỏa Thần Giáo vĩnh viễn sẽ không tắt!"

"Đúng vậy, rất hiển nhiên, những giáo phái của bọn chúng đều có mấy ngàn năm truyền thừa, cơ hồ mỗi một phái đều chuẩn bị cho chính mình những tình huống sau này. Ta nghĩ không có thể tiêu diệt hoàn toàn được, nói chung có chút truyền thừa hương hỏa" Khắc Ngoại cũng hưng phấn nói: "Như vậy xem ra, Đại Địa Mẫu Thần Giáo chúng ta cũng tuyệt đối không có khả năng hoàn toàn biến mất"

"Ha hả, như thế phải chúc mừng các ngươi mới được" Bần đạo thành thật cười nói: "Có các ngươi là cao thủ như vậy ở sau lưng làm chỗ dựa, mặc dù là một giáo phái nho nhỏ, cũng có thể ở trên đại lục đoạt lấy một địa phương làm căn cơ?"

"Cao thủ sao nhưng thật ra không dám nhận, chỉ là bộ dáng này của chúng ta thật sự không có thuận lợi lắm khi đi ra ngoài" Khắc Ngoại lại khó xử nói: "Đặc biệt, giáo phái muốn truyền bá là phải tiến vào địa bàn của Nhân tộc, mà đám người Vong linh chúng ta đây ngoại trừ có thể giúp đỡ đánh đấm ra, đối với công tác truyền giáo và phát triển nó thật sự không thể giúp được cái gì cả. Điểm quan trọng nhất là địa bàn, sau lưng bọn họ lại không có thế lực cường hãn nắm giữ, nghĩ muốn phát triển căn bản chỉ là lời nói suông mà thôi"

"Địa bàn?" Mạt Khắc ngẩn người, lập tức nói: "Tiểu huynh đệ, ta xem thân phận ngươi tựa hồ không nhỏ a, hơn nữa thân thủ cũng cường đại đến biến thái, nói vậy chắc là nhân vật xuất sắc trên đại lục ha? Không biết có thể hay không che chở giáo phái chúng ta một phen, chúng ta nhất định cảm kích không thôi" Nói xong, hắn "đông" một cái quỳ xuống đất, thật sự là một hán tử ngay thẳng.

"Mau mau xin đứng lên đi" Bần đạo vội vàng ngăn đón bọn họ lại, nói: "Cái này… địa bàn thì ta có, nhưng là đã giao cho Tự Nhiên Thần Giáo, các ngươi có lẽ có thể cùng bọn họ thương lượng một lần đi, có thể phân chia một chút, dù sao trong mười năm nay bọn họ chiếm được cũng không ít"

"Tật Phong!" Mạt Khắc đứng lên, vừa nghe ta nói như vậy, lập tức quay đầu hỏi chính huynh đệ của mình: "Chúng ta là huynh đệ, lúc này ngươi cũng không thể từ chối a, lần này ngươi phải giúp chúng ta hướng Thần Ngữ giả nói một câu a!"

"Này… được rồi!" Tật Phong đáp ứng, chẳng qua, sau đó hắn khẩn trương hỏi ta, nói: "Xin hỏi các hạ, địa bàn của ngài to lớn bao nhiêu thế? Địa bàn Tự Nhiên Thần Giáo có lớn không?"

"Ha hả" Bần đạo ngạo nghễ nói: "Tất cả thế lực ở phía Tây Địa Trung Hải cũng đều cho ta một chút mặt mũi, địa bàn Tự Nhiên Thần Giáo chính là lớn như vậy đó"

"A!!!" Tật Phong kinh hô lên một trận. Duy nhất Hoàng Kim kỵ sĩ khinh thường nói: "Thổi phồng quá không đó? Chỉ là một đám Lĩnh chủ nho nhỏ, có thể ảnh hưởng được bao nhiêu chứ? Cũng dám xuất ngôn khẩu khí lớn như vậy, phía Tây Địa Trung Hải tất cả đất đai đều là của ngươi sao? Các hạ biết đó là bao nhiêu sao?"

"Chúng ta đương nhiên biết, hơn nữa so với ngươi càng rõ ràng hơn" Vong Ưu không thể chịu đựng khi người khác đả kích ta, lập tức đứng ra cười lạnh nói: "Hắn chỉ là một Lĩnh chủ nho nhỏ không giả, cũng cần phải nói hắn chính là chủ nhân của toàn bộ đất đai tại phía Tây Địa Trung Hải, nói vậy trên đại lục người nào lại không biết, đương nhiên có ngoại lệ là các hạ là người không biết"

"A!!!" Mọi người tức thì kinh hô lên lần nữa, Khắc Ngoại lập tức hỏi tới: "Xin hỏi, chúng ta có thể có may mắn biết tình huống cụ thể nhiều hơn một chút được không?

"Đương nhiên" Vong Ưu ngạo nghễ nói: "Kỳ thật phía Tây Địa Trung Hải chỉ có bốn đại thế lực, trong đó thế lực lớn nhất chính là Đại Hán, hắn chính là Lĩnh chủ Đại Hán đế quốc, bằng vào thế lực của gia tộc cùng với chiến công bản thân, trên thực tế trong tay Đại Hán đế quốc nắm đến bảy thành bộ đội tinh nhuệ nhất, Hoàng đế bệ đương nhiệm, thật ra chính là hắn bày mưu tính kế mới có thể đăng cơ, ta nghĩ, không cần giải thích nhiều về vấn đề này?"

Hừ, nguyên lai là một tên tặc tử cướp ngôi" Kiệt Tư không chút khách khí mắng.

"Ngươi muốn chết sao hả?" Vong Ưu ánh mắt nhíu lại, nhẹ giọng hỏi. Tuy rằng khẩu khí Vong Ưu không nặng, nhưng là mọi người cảm giác được tại trên người một trận lành lạnh dâng lên, tất cả mọi người ở trong này đều kiến thức qua một tiễn của Vong Ưu, cho nên cũng đặc biệt hiểu rõ vị tiểu thư xinh đẹp này đáng sợ như thế nào, không ai hoài nghi một khi nàng nổi giận thật sự xuống tay đối với Kiệt Tư, sau đó làm cho cái địa phương Vong linh quỷ dị này biến mất hoàn toàn.

"Kiệt Tư, ta hy vọng ngươi có thể chú ý đến lời nói và việc làm của ngươi" Khắc Ngoại nhìn thấy tình hình có điểm khẩn trương, nhanh nhạy đứng ra nói, "Bọn họ là khách nhân của chúng ta, mời mọi người đối với bọn họ bảo trì sự tôn trọng. Ta không biết phong độ kỵ sĩ của ngươi đạt đến trình độ nào?" Khắc Ngoại nhưng thật ra đã trợ giúp Kiệt Tư tránh được một kiếp, bởi vì thật sự xảy ta chiến đấu, hắn khẳng định Kiệt Tư tuyệt đối sẽ chết rất khó nhìn.

"Thực xin lỗi" Ra ngoài dự kiến của bần đạo chính là, Kiệt Tư không ngờ trải qua trầm mặc ngắn ngủi, đúng là đối với ta nói lời xin lỗi, nói: "Cho dù đến hiện tại ta cũng không tin tưởng bất kỳ một câu nói nào của ngươi, nhưng là, tại ta không có chứng cứ để phản bác trước ngươi, ta xác thực không thể không có căn cứ công kích ngươi, cái này là ta sai, ta hướng các hạ giải thích. Nhưng, một khi ta tìm được chứng cứ chính xác lời nói của ngươi là giả. Ta nhất định sẽ hướng ngươi đưa ra quyết đấu"

"Nếu lời nói ta đều là lời nói thật?" Bần đạo cười hỏi: "Vậy, các hạ sẽ tính như thế nào?"

"Hừ, điều đó không có khả năng" Kiệt Tư cười lạnh nói: "Nếu lời nói của ngươi đều là sự thật, ta đây muốn đi khiêu chiến với Giáo hoàng"

"Ân" Bần đạo cười cười nói: "Ngươi rất đáng yêu, nhưng lại có chút đơn giản. Ngươi cho rằng chính mình hoặc là ta chính là đối thủ Giáo hoàng sao? Khuyên ngươi một câu, ngàn vạn lần đừng tìm người cường đại hơn ngươi nhiều mà khiêu chiến. Như vậy ngươi mới có thể tồn tại lâu lâu một chút"

"Ta thân là kỵ sĩ Quang Minh Giáo đình, mặc dù biết rõ là không địch lại, mặc dù biết sẽ chết, cũng nhất định vì bảo vệ tôn nghiêm mà chiến thôi" Kiệt Tư chính khí nghiêm nghị nói: "Ta muốn dụng chính sinh mệnh của mình để bảo vệ vinh quang Quang Minh Thần"

Bần đạo cùng Vong Ưu nhịn không được cùng nhau day day cái trắn, sau đó không hẹn mà cùng vô lực nói: "Lại có một người bị Điểu Nhân độc hại làm cho ngu ngốc"

"Ngươi!!!" Kiệt Tư phẫn nộ còn muốn biện giải điều gì đó, Khắc Ngoại nhanh nhạy đi ra hòa giải nói: "Không cần tranh luận về đề tài nhàm chán này, chúng ta tiếp theo hay là nói đến chính sự đi, xin hỏi ngài cùng với hai ba cái thế lực đó có cái quan hệ gì?"

"Nữ vương Ngói Nạp quốc vương và Tạp Tây Á vương quốc Giám Quốc công chúa đều là thê tử của tên gia hỏa này" Vong Ưu hơi nghen tuông nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"A!!" Mọi người lập tức lắp bắp kinh hãi.

Bần đạo nhanh nhạy phủ nhận: "Chỉ là thê tử trên danh nghĩa thôi, chưa từng kết hôn mà"

"Vậy là đủ rồi, cái này cũng đủ nói lên thanh danh ngài có tầm ảnh hưởng cường đại" Khắc Ngoại cười cười nói: "Một khi đã như vậy, thỉnh các hạ cần phải chiếu cố cho Đại Địa Mẫu Thần Giáo chúng ta một chút, chỉ cần ngài có thể bang trợ chúng ta khôi phục lại dung quang ngày xưa, ta – Vong linh Vu yêu Khắc Ngoại nguyện ý vì ngài mà làm khuyển mã" Nói xong hắn đối với ta thi lễ thật sâu.

"Ha hả, xin yên tâm, con người của ta coi cái quan trọng nhất chính là "Chúng sinh bình đẵng", Đại Địa Mẫu Thần Giáo khi truyền giáo trên địa bàn của ta, ta sẽ tận lực chiếu cố" Bần đạo lập tức một ngụm đáp ứng. Cạc cạc, lập tức lừa được hai đại cao thủ a, quả nhiên lần này đến đây cũng không về không.

"Ngài không phải tên là Khắc Ngoại sao?" Vong Ưu tò mò hỏi: "Như thế nào lại có tên là Bất Lại Khắc?"

"Tên thật của ta là Bất Lại Khắc, Khắc Ngoại chính là sau khi ta trở thành Vu Yêu mới được hình thành, và cũng giống như Luân Hồi vậy. Chúng ta là những người sau khi chết đi bình thường đều lấy một cái tên mới, mà quên mất đi cái tên gốc của nó, tỏ vẻ như là chúng ta có một cuộc sống mới" Khắc Ngoại giải thích.

"Thì ra là thế" Bần đạo gật đầu hỏi: "Nghe nói, lúc ấy các ngươi bị chấn pháp siêu cấp của Ma tộc và tính luôn cả tòa thành này cùng nhau bị mai táng, có đúng vậy chăng?"

"Không sai, là thật" Khắc Ngoại gật đầu nói: "Địa Tinh kia chính là ở một nơi bên dưới chân chúng ta có độ sâu khoảng một ngàn thước. Ai, nghĩ tới ngày đó, chúng ta thật đúng là rất thảm a"

"A, xin hỏi, các ngươi có thể đem tình hình chiến đấu lúc đó nói tỉ mĩ cho ta biết được không?" Bần đạo tò mò hỏi.

"Được rồi, kỳ thật cũng không có thể giấu diếm mãi" Khắc Ngoại nhớ lại: "Lúc ấy chúng ta được tự bản thân Giáo hoàng mời, tổng số có mười một người, cơ hồ đều là thế lực lợi hại nhất, là người xuất sắc nhất. Giáo hoàng hướng chúng ta đảm bảo nói, ba tháng sau Thiên sứ quân đoàn có thể đem Ma tộc ở trên đầu Địa Tinh đuổi đi, hắn mời chúng ta hiệp trợ với Địa Tinh và trông coi ba tháng thời gian. Hơn nữa, hắn còn thao thao là không ngừng điều phái nhân lực cùng vật lực trợ giúp chúng ta"

"Chúng ta vì thế mà ngu ngốc đáp ứng" Khắc Ngoại vô cùng hối hận nói: "Nhưng không ngờ chúng ta đi lần này chính là ba năm thời gian, đồng bạn mười một người trải qua ba năm huyết chiến vĩnh viễn chỉ còn lại có năm người chúng ta sống sót mà thôi. Nhưng mà đến một cái bóng Thiên sứ vẫn không có nhìn thấy"

"Không chỉ có như thế, bọn họ đáp ứng trợ giúp nhiều thứ nhưng cái gì cũng không có. Trong ba năm đó chúng ta cũng không có nhận được một viện binh, một miếng lương thực, đánh tới phút cuối cùng, chúng ta đều là ăn thi thể quân đội Ma tộc ở bên cạnh mới bảo tồn sinh mệnh" Khắc Ngoại nói tới đây đã vô cùng bi phẫn, thậm chí thân thể cũng đã run rẩy lên, tuy rằng không có nhìn thấy khuôn mặt của hắn, nhưng cũng tuyệt đối có thể tưởng tượng vẻ mặt hắn bi phẫn và đáng sợ đến cỡ nào.

Khi Khắc Ngoại kể ra, phảng phất như chúng ta cũng đi tới chiến trường vô cùng thảm thiết kia, dựa vào ăn thi thể địch nhân để chiến đấu để tồn tại, điều đó có thể thấy được trận đánh này có bao nhiêu gian khổ. Những người trong phòng khách trên mặt cũng đều lộ vẻ xúc động lẫn phẫn nộ, vô luận là Kim Chúc nhân hay là Địa Tinh Khô lâu cũng gắt gao nắm chặt tay, duy nhất Hoàng Kim kỵ sĩ Kiệt Tư lại có vẻ mặt xấu hổ, cúi đầu không nói một lời nào.

"Rốt cục, Ma tộc là người không kiên nhẫn trước" Khắc Ngoại tự hào nói: "Chúng ta kiên trì ba năm khiến cho Ma tộc ở nơi này tổn thất trên trăm vạn. Con số này tuy rằng đối với Ma tộc mà nói, không phải rất cao, nhưng cái vấn đề quan trọng nhất là, chúng ta dụng hy sinh to lớn, đả kích sĩ khí trầm trọng của Ma tộc, cũng làm cho Nhân tộc, Thú tộc chiếm được thời gian quý giá để điều chỉnh. Vì thế cao tầng Ma tộc thẹn quá hóa giận mới xuất động bốn vị Hoàng tộc cấp bậc Thiên sứ sáu cánh, liên thủ sử dụng cấm chú đem chúng ta dìm xuống", "Sau khi chúng ta bị dìm xuống dưới sâu đến ngàn thước, cũng không ngay lập tức chết đi, tòa thành Địa Tinh này thật sự rất chắc chắn, tòa thành này cơ hồ giống như được sắt thép tinh khiết nhất chế tạo mà thành" Khắc Ngoại nói xong, cảm kích nhìn nhìn Địa Tinh Khô Lâu, đám khô lâu này vỗ vỗ ngực, tự hào nhiều hơn là miễn bàn đến.

"Tuy rằng không có chết ngay lập tức, nhưng mà chúng ta tuyệt đối kiên trì không được bao lâu, chính là vì uất hận mà có thể làm cho toàn bộ chúng ta chết vì uất hận" Khắc Ngoại tiếp tục nói: "Ở cái thời điểm nguy cơ này, Địa Tinh bộ tộc như cũ vẫn đưa ra quyết định, bọn họ bỏ ra số tiền lớn mua một quyển bút ký Vong linh pháp sư, giao cho ta. Ở trong tòa thành này chỉ có duy nhất một vị Đại Ma Đạo Sư Thổ hệ, cũng dốc lòng thành toàn cho ta, có thể nói không chút khoa trương, chúng ta có được như hiện tại đây hết thảy cũng do bản bút ký mà bọn hắn ban cho" Nói xong hắn lại trao đổi với nhóm Địa Tinh một cái ánh mắt đầy cảm kích.

"Vì muốn cho ta có đủ thời gian nghiên cứu quyển bút kỳ này, tất cả mọi người còn sống đều tự sát tập thể, ta dựa vào sinh mệnh bọn họ đổi lấy tia không khí, mới kiên trì được thời gian dài lâu như vậy, cuối cùng cũng thành công đem chính mình hóa thành sinh vật vong linh bất tử" Khắc Ngoại cảm động nói: "Cho nên, ta đặc biệt cảm tạ bọn họ, ta tại sau khi trở thành Vong Linh pháp sư, dụng phương thức hao phí pháp lực nhất, đem bọn họ biến thành khô lâu có ý thức tự chủ cùng với trí nhớ. Ha ha, ta tuy mệt muốn chết đi được, nhưng lại là thu hoạch được một số bằng hữu, bằng hữu chân chính".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.