Quả nhiên, Ngân Nguyệt Ác Ma không hổ là lão yêu quái chém giết tại Minh Giới trên vạn năm, kinh nghiệm chiến đấu rất phong phú, nhất là tay chân của nàng thật sự rất nhanh, một chút cũng không không vì thân hình khổng lồ cùng với vẻ mập mạp của mình mà cản trở. Cái Thứ chỉ vẻn vẹn tránh được vài lần đã bị Ngân Nguyệt Ác Ma dụng hai móng vuốt cự đại bắt lấy, sao đó ném lên cao cao, tiếp theo, Ngân Nguyệt Ác Ma mạnh mẽ quay trở ngược thân mình lại, nàng dụng cái đuôi thô to hung hăng quất trên người Cái Thứ ở trên không trung.
Tình huống kia giống như đang đánh bóng chày vậy, Cái Thứ đáng thương bị cái đuôi thô to đến vài thước trực tiếp đánh trúng bay đi, mất cả buổi cũng chưa rơi xuống đất, tuyệt đối là giống như đánh gôn. Ngân Nguyệt Ác Ma sau khi đánh bay Cái Thứ, phi thường cao ngạo cười nói: "Loài bò sát ngu xuẩn, đây là đại giới dám khiêu khích uy nghiêm Long tộc! Đám gấu các ngươi đều là ngu xuẩn, vĩnh viễn tồn tại chỉ là hạ đẳng mà thôi. Ha ha!"
Bần đạo hơi lo lắng nhìn Cái Thứ bay đi, trong lòng thì thầm nói đừng có hỏng cho ta. Chỉ thấy Cái Thứ tại không trung ói ra vài ngụm máu, hơn nữa những nơi bị đánh lõm xuống thật sâu, máu tươi từ trên miệng Cái Thứ chảy ròng ròng xuống đất kích khởi một trận bụi mù tung bay, bần đạo nhìn ra được, không ngờ lại bị đánh bay đi đến mấy trăm thước.
Ta vốn nghĩ đến, Cái Thứ cho dù không chết cũng muốn bị trọng thương, vô luận như thế nào hắn cũng sẽ cùng với Ngân Nguyệt Ác Ma tái đấu một lần nữa. Nhưng sự việc xảy ra rất ư là ra ngoài ý muốn của ta. Vừa thấy Cái Thứ tiến lên, kèm theo đó là một tiếng rống giận, Thú Vương Bào Hao Đạn tựa như súng máy liên thanh, cùng một lúc hướng về phía Ngân Nguyệt Ác Ma mà bắn.
Bần đạo vui mừng gật gật đầu. Thầm nghĩ, Cái Thứ ơi là Cái Thứ, máu huyết trong người ngươi rốt cục cũng được kích phát ra, ngươi hãy để cho ta xem rốt cuộc có thể đạt tới trình độ nào đi.
"Tên khốn kiếp đáng giận" Ngân Nguyệt Ác Ma một bên mắng, một bên đưa móng vuốt về phía trước ngưng tụ thành một ma lực hộ thuẫn, đem năng lượng đạn mà Cái Thứ bắn tới nhất nhất ngăn cản. Ngân Nguyệt Ác Ma với bổn ý là muốn làm cho năng lượng đạn văng qua một hướng khác và nổ mạnh, như vậy nàng sẽ không hao phí ma lực cho lắm. Nhưng không ngờ, Cái Thứ hiện giờ đã có thể tự do khống chế kíp nổ của năng lượng đạn, chỉ cần va chạm trên ma pháp hộ thuẫn của Ngân Nguyệt Ác Ma một cái lập tức nổ mạnh.
Hơn nữa uy lực nổ mạnh này đặc biệt cường đại, phải là tương đương với pháp thuật cấp mười bốn, khiến cho Ngân Nguyệt Ác Ma ngăn cản có phần vất vả hơn, với lại cũng hao phí ma lực đặc biệt nghiêm trọng hơn. Cứ như vậy, hai đầu ma thú lâm vào giằng co chiến đấu mất một thời gian, ít nhất vẻ bên ngoài là như vậy, nhưng bần đạo lại rất rõ ràng, cục diện bế tắc tạm thời này kéo dài không được bao lâu thời gian, Ngân Nguyệt Ác Ma khẳng định sẽ không chịu nổi.
Nếu như tại tình huống bình thường, giằng co như vậy hiển nhiên là với phương thức công kích của Cái Thứ tất sẽ hao phí ma lực nhiều hơn. Lỗ vốn lại không ít, vì thế hắn trước hết phải buông tha mới đúng. Nhưng vấn đề hiện tại là, Ngân Nguyệt Ác Ma tại sau lưng có ba khối cao dược cực độc đang phát tán, nàng sau khi đánh được một lúc lâu khiến cho ma lực không còn nhiều lắm. Chỉ vẻn vẹn ứng phó với sự ăn mòn của cao dược cực độc kia cũng đã chiếm dụng tất cả ma lực còn thừa lại của nàng rồi.
Nếu như chừa lại để ngăn cản uy lực công kích của Cái Thứ đạt tới pháp thuật cấp mười bốn, thật sự là lấy trứng chọi đá, ma lực nàng chỉ ngẫu nhiên ngăn cản được hai lần thì có thể được, nhưng muốn tiêu hao ma lực dần như vậy khẳng định nàng bị cao dược độc kia đánh ngã trước nhất. Cho nên Ngân Nguyệt Ác Ma nhìn thấy tình thế không đúng, rõ ràng là buông tha ma lực thuyên chuyển cho phòng ngự, chấp nhận năng lượng đạn đánh ở trên người, sau đó nhanh chóng hướng Cái Thứ vọt tới.
Lần này Cái Thứ thế nhưng biểu hiện không chút nao núng, chỉ rống lên một tiếng giận dữ, một bên hướng Ngân Nguyệt Ác Ma va chạm, không một chút ý nghĩ mưu lợi, chính là lấy cứng đối cứng. Đương nhiên, kết cục của việc làm này là rất thê thảm rồi, hắn bị cái đuôi của Ngân Nguyệt Ác Ma quét bay đi ra ngoài thật xa.
Tuy rằng nhìn qua Cái Thứ tựa hồ là ngu ngốc, nhưng ngược lại bần đạo nhìn ra được liền vui vẻ, điều này nói lên rằng hắn rốt cục cũng đã khôi phục lại bản sắc của một Đại Địa Chi Hùng. Đại Địa Chi Hùng vốn coi trọng chính là dựa vào lực lượng mà thủ thắng chứ không phải trí tuệ, Cái Thứ dụng thủ đoạn chiêu số mưu lợi chỉ một lần đã thành công, nhưng hắn muốn chống lại cao thủ cường đại như vậy, thật không đủ.
Giống như bây giờ vậy, lấy cường đối cường, hắn hôm nay mới có thể có hy vọng đột phá, mới có thể thắng lợi được. Tuy Cái Thứ hiện tại một lần nữa bị đánh bay ra thật xa nhưng không có thương tổn biến thành đại hồ lô, nhưng mỗi lần hắn như vậy hắn vẫn cứng rắn đứng lên, càng dâng trào ý chí chiến đấu phóng tới gia nhập chiến đấu.
Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.xyzSau vài lần gây sức ép, ngược lại người đầu tiên chịu không nổi chính là Ngân Nguyệt Ác Ma, nàng thì thầm nói, Đại Địa Chi Hùng thật không hỗ là được xưng là phòng ngự đệ nhất thiên hạ quá biến thái đây mà, tương truyền rằng bốn chân nó dẫm lên trên đại địa còn có thể sử dụng ma lực vô cùng vô tận. Chẳng lẻ đây là sự thật sao, như thế nào khi mà bị ta đánh nhiều như vậy nhưng hắn xem ra cũng chưa có chuyện gì xảy ra.
Hơn nữa Thú Vương Bào Hao Đạn cũng không giống như tiễn nha, từ khi khai chiến cho đến hiện tại đã bắn ra khoảng chục lần, đánh cho thân thể chính mình bay đi khoảng vài tấn thịt. Hơn nữa, cho đến bây giờ Trọng Lực Thuật cũng không có ngưng nghỉ, hắn rốt cuộc là có bao nhiêu ma lực vậy? Những ma lực này cơ hồ đều vượt qua Thiên sứ sáu cánh a, chẳng lẽ nói hắn cũng giống như ta ở trong chiến đấu mà tiến giai?
Kia chẳng phải là bị người ta lấy thạch mài thành đao sao, trách không được Cái Thứ cho đến bây giờ cũng không có xuất thủ, nguyên lai là đánh chủ ý này? Đáng giận, ta tuyệt đối không thể làm cho tính toán của hắn thành công, tốt nhất là có thể tại thời điểm trước khi hắn thăng cấp xử lý đi. Ngân Nguyệt Ác Ma hạ cái quyết tâm nên công kích càng thêm hung mãnh hơn.
Ngân Nguyệt Ác Ma phán đoán vô cùng chính xác, chẳng qua, tính toán của nàng vẫn còn một chút sai lầm, thì là có ta ở bên xuất thủ tương trợ, bởi vì quá trình thăng cấp này thật sự rất nguy hiểm, trăm Đại Địa Chi Hùng có thể tấn chức thành Hùng Vương không có lấy một, đại đa số đều chết ở một cửa cuối cùng này, bần đạo cũng không muốn Cái Thứ xảy ra điều gì ngoài ý muốn?
Vì thế, ta đã âm thầm giúp hắn một trận, mỗi khi Cái Thứ sau khi bị Ngân Nguyệt Ác Ma đả thương, ta đều len lén dùng đạo thuật giúp hắn chữa trị một lần. Tuy rằng không thể hoàn toàn khép lại từng đạo miệng vết thương khủng bố kia, nhưng ít nhất có thể cầm máu, hơn nữa còn tương trợ Cái Thứ khôi phục lại sự mệt nhọc, khiến cho hắn kiên trì được dài lâu hơn.
Nhưng, cho dù có được sự trợ giúp từ ta, tình hình Cái Thứ vẫn không lạc quan cho lắm, tốc độ trị liệu xa xa không bắt kịp bị thương, hắn bị Ngân Nguyệt Ác Ma đánh cho cả người đầy máu, cả mình đầy thương tích, thậm chí rất nhiều chỗ xương cốt đã lộ ra ngoài. Ta nhìn thấy mà trái tim lạnh cóng, thì thầm nói, Cái Thứ này bị đánh đấm như vậy? Sớm thăng cấp một chút không phải tốt hơn sao chứ?
Cuối cùng không có làm cho bần đạo một trận sốt ruột là, trải qua sau vô số té ngã, khí thế Cái Thứ rốt cục cũng tích lũy tới đỉnh điểm, lại bị Ngân Nguyệt Ác Ma đánh bay xa xa lần nữa. Cái Thứ sau khi đứng lên cũng không vội vã xông lên, mà là giương cái miệng rộng, hướng lên trời cao mà không ngừng rống giận.
Trong tiếng rống giận của hắn lại tràn ngập không cam lòng, sự bi phẫn cùng với ý chí chiến đấu bất khuất. Phảng phất hắn hướng về đại địa biểu đạt cái linh hồn không ngoằn nghèo của mình, đồng thời, hắn cũng hướng đại địa kể lễ chuyện của hắn, cầu xin cái gì đó, rốt cục khi tiếng hét của hắn đạt tới cực hạn, thì đại địa kia cũng đã làm ra hành động đáp lại.
Chỉ thấy trong chốc lát cả thiên địa tràn ngập quang mang kim hoàng sắc bén nhọn, Thổ nguyên tố tại Minh Giới liền từ bốn phương tám hướng tụ tập lại, rót vào bên trong thân thể Cái Thứ, đây là biểu tượng đặc thù lúc Đại Địa Chi Hùng thăng cấp. Trong truyền thuyết Đại Địa Chi Hùng là hài tử của Đại Địa Mẫu Thần, mỗi đời chỉ có một Đại Địa Chi Hùng đản sinh mà thôi, và đều nhận được lời chúc phúc từ Đại Địa Mẫu Thần, khiến cho bọn họ khi đản sinh trực tiếp hấp thu dị năng ma lực Thổ hệ của chủng tộc trên đại địa.
Ngay khi Đại Địa Chi Hùng tiến hóa thành Hùng Vương, bọn họ sẽ nhận lời chúc phúc Đại Địa Mẫu Thần lần nữa, mà lần chúc phúc này ngoại trừ sẽ quán thâu đại lượng ma lực cho hắn ra, mà còn gia tăng thêm cho hắn một dị năng đặc biệt của chủng tộc. Như vậy thì dị năng rất nhiều rồi, mỗi một chi Hùng đều đạt được vận khí như mình muốn. Trên thực tế, trong những dị năng này không có một cái nào là kém cỏi cả.
Có thể tăng lên uy lực của Thú Vương Bào Hao Đạn, có thể gia tăng uy lực Trọng Lực Thuật, có thể gia tăng phạm vi tác dụng của pháp thuật, còn có thể làm cho Đại Địa Chi Hùng sáng tạo ra một bản thể Thổ chi huyễn tượng. Đương nhiên, điểm biến thái nhất chính thay đổi cấu tạo thân thể. Truyền thuyết rằng từng có một vị Đại Địa Chi Hùng sau khi được chúc phúc thì mọc ra đôi cánh, biến thành Phi Hùng.
Tuy rằng Đại Địa Chi Hùng mọc cánh, nhưng thật sự thuộc loại khố tử, uổng công vô ích. Dù sao khi bay lên không trung, hắn không thể không buông tha ưu thế khôi phục ma lực cực nhanh, hơn nữa tại thời điểm cận chiến, lại dư thừa ra một đôi cánh yếu ớt, chẳng khác nào tạo ra nhiều hơn một cái nhược điểm để cho người ta công kích, cho nên muốn định lên kế hoạch sử dụng nó thế nhưng lại mang đến phiền toái nhiều hơn.
Nhưng mà, với ngoại hình như vậy thật sự rất phong độ, cho dù là bần đạo cũng không chống lại sự hấp dẫn của nó, càng không ngừng than thở, nếu như cho ta đôi cánh đó! Nhất định phải cho ta đôi cánh thật dài.
Đáng tiếc, hy vọng càng cao thì thất vọng lại càng lớn, Cái Thứ tại thời điểm quán thâu lực lượng, tuy rằng thân thể bị thổi lên giống như khinh khí cầu, nhưng mà đôi cánh chẳng thấy đâu. Ngoại hình cơ bản vẫn là bộ dáng lúc trước, ngoại trừ hùng chưởng chỉ dài ra ba đến năm thước ra, cũng bất quá cái hình thể đó lớn hơn thiệt nhiều mà thôi. Hiện tại bốn cái chân tại thời điểm chấm đất, nguyên bản là hơn hai mươi thước, giờ thì biến thành bốn mươi thước, chiều dài thân thể chỉ có đến trăm thước mà thôi.
Cho dù là vậy, tuy rằng hắn so với Ngân Nguyệt Ác Ma lại nhỏ hơn một tí, nhưng dù sao cũng đã gần bằng rồi, cho nên, Cái Thứ rốt cục cũng có tiền vốn để đối kháng chính diện với Ngân Nguyệt Ác Ma. Mặc dù là mới thăng cấp, nhưng Cái Thứ với thực lực hiện tại tuyệt đối là xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Bởi vì Minh Giới cơ hồ không có Thần Thánh nguyên tố hệ, lấy Tử Vong cùng Hắc Ám làm chủ vị, còn những nguyên tố khác tràn ngập trong thiên địa, hơn nữa bởi vì đại địa tại Minh Giới thì đặc biệt rộng lớn, khiến cho Thổ nguyên tố tại nơi này rất ư là dư thừa, so với trên đại lục còn mạnh mẽ hơn nhiều. Dưới tình huống như vậy, Cái Thứ bởi vì tại tình huống thăng cấp mà hấp thu lực lượng so với trên đại lục thì mạnh hơn không ít.
Vì thế, bần đạo phỏng chừng thực lực hiện tại của Cái Thứ phải ngang bằng với Cao Sâm với Bất Lại Khắc, bất quá so với Lệ Nhược Nhã thì kém hơn một chút.
Tại thời điểm Cái Thứ sau khi thành công thăng cấp, bần đạo chú ý tới thần sắc của Ngân Nguyệt Ác Ma, tựa hồ tràn ngập sự đau khổ, chẳng qua, chuyện cho tới bây giờ nàng chỉ có thể kiên trì chịu khổ mà thôi, trừ phi nàng đầu hàng, nếu không mà nói, sau đây là một hồi không chết không ngừng. Quả nhiên, Cái Thứ sau khi hấp thu xong năng lượng, chuyện thứ nhất cần làm chính là dùng Thú Vương Chi Bào Hao đón tiếp Ngân Nguyệt Ác Ma.
Lúc này, thương thế trên toàn thân Cái Thứ đều được chữa lành, một thân kim sắc mao sáng lóe. Cho nên khi Cái Thứ phun ra năng lượng ra ngoài, ngoại trừ lớn hơn đạt tới đường kính, vẻ bề ngoài thật sự không có khác nhau nhì nhiều. Nhưng, bản chất nó thật sự không có khác nhau gì sao?
Chuyện này dĩ nhiên Ngân Nguyệt Ác Ma cũng đều không tin, vì thế nàng cẩn thận ngưng tụ một ma pháp hộ thuẫn Quang Minh hệ ở trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng đón nhận năng lượng cầu kia, dưới sự chăm chú nhìn của ta, đã xảy ra một màn quỷ dị. Cái năng lượng cầu kia không ngờ vô thanh vô tức đánh lên ma pháp Hộ Bích của Ngân Nguyệt Ác Ma.
Sau đó đánh vào chân trước của Ngân Nguyệt Ác Ma, nhắm ngay ở giữa đốt ngón tay của nàng, giống như hỏa cầu thiêu đốt băng trụ, trực tiếp làm cho ngón tay này gãy đoạn, mà thể tích của năng lượng cầu chỉ mới giảm đi có một nửa mà thôi. Chỉ có điều, vận khí của Ngân Nguyệt Ác Ma cũng không tệ, năng lượng cầu sau khi đánh gãy đoạn xương ngón tay đó, không có trực tiếp đánh tới thứ gì nữa, Ngân Nguyệt Ác Ma chộp cơ hội lẻn vào trong khe hở không gian.
Dĩ nhiên là dị năng Thổ hệ cao cấp – Yên Diệt, bần đạo và Ngân Nguyệt Ác Ma tại trong lòng đồng thời vang lên thanh âm này! Tiếp theo đó, tâm tình hai người chúng ta một người thì bay lên trời, một người thì nhảy xuống đất. Lấy thực lực Cái Thứ hùng hậu như thế mà sử xuất ra Yên Diệt, uy lực của nó tuyệt đối là khủng bố, nếu chỉ lấy lực phá hoại nói nói, chỉ sợ là pháp thuật cấp mười sáu, mười bảy?
Theo như bần đạo dự doán, đại khái Yên Diệt này có thể tại trong một giây có thể giết chết Đại Văn Tử, gây trọng thương cho Đại Hải Quái, đương nhiên với điều kiện tiên quyết là hắn có thể đánh tới Đại Văn Tử. Như vậy, một thứ công kích biến thái được nằm trên tay đối thủ, tâm tình của Ngân Nguyệt Ác Ma khẳng định là vì buồn bực mà chết.
"Rống!" Cái Thứ dĩ nhiên là không có ý buông tha, sau khi nhìn thấy tập kích của mình đã đắc thủ, lập tức chủ động hướng Ngân Nguyệt Ác Ma phát động công kích. Hai tên gia hỏa với hình thể quá đặc biệt này, ở trước mặt bần đạo mà triển khai một hồi chém giết kịch liệt, tình cảnh kia, quả nhiên là thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang. Tiếng nổ mạnh của ma pháp có thể truyền đi hơn mấy chục dặm, bốn cái chân khi chấm đất liền kích phát bụi đất bay đầy trời.
Mặc dù Cái Thứ so với Ngân Nguyệt Ác Ma nhỏ hơn một chút, nhưng lúc này càng đánh càng hăng, thậm chí có vài lần đem thân hình Ngân Nguyệt Ác Ma đè xuống dưới thân mình. Mà tình trạng của Ngân Nguyệt Ác Ma càng lúc càng không tốt, nàng nhưng thật ra là do bị ba khối cao dược cực độc tại sau lưng cản trở hành động rất nhiều, nếu không có chúng nó kiềm chế, cho dù bản thân Ngân Nguyệt Ác Ma có bị trọng thương đi nữa, cũng nắm chắc dựa vào thực lực mà thu thập Cái Thứ. Nhưng hiện tại cũng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ chịu sự chà đạp cùng với kiêu ngạo của Cái Thứ mà thôi.
Bất quá, Ngân Nguyệt Ác Ma tuyệt đối không phải cam tâm chịu thất bại, dù sao nàng đã trải qua chiến đấu vô số lần, tâm tính cùng thân thủ thì đi ra từ thiên chuy bách luyện khiến, tuy rằng đang bị áp chế nhưng vẫn giữ lại lực lượng để phản kích. Nàng đang chờ đợi một cái cơ hội, một cơ hội có thể chuyển bại thành thắng.
Rốt cục cái cơ hội kia cũng tới. Cái Thứ không cẩn thận bị cái đuôi thô to của Ngân Nguyệt Ác Ma đánh bay nằm chổng vó trên mặt đất. Ngân Nguyệt Ác Ma nắm bắt cơ hội thật tốt phóng qua cắn một ngụm, đem cái đầu Cái Thứ ngoạm vào trong miệng, lúc này, nàng chỉ cần khép lại có thể đem cái đầu Cái Thứ cắn đắt. Mà đầu Cái Thứ rời cổ, cho dù là bần đạo khẳng định sẽ không thể cứu sống được!