Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 647: Hỏa Sơn chi chiến




Hai ngày sau, đại quân Thiên sứ đã đi ra hơn trăm vạn, bọn họ cũng không có tiếp tục chờ đợi được nữa, mà là dưới sự dẫn dắt của Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ, là nhóm thứ nhất trăm vạn đại quân hướng phía Nam chuyển động, sau khi hội hợp với hải quân Tây Á, lập tức hướng khu duyên hải Tạp Tây Á phát động tổng tiến công.

Một ngày sau, lại có hơn năm mươi vạn Thiên sứ đại quân bay ra khỏi Thiên Giới Chi Môn, ngay lập tức bọn họ được sự dẫn dắt của Thiên sứ chiến tướng Bì Tạp, hướng phía Nam chuyển động, sau khi hội họp với đại quân Giáo hoàng liền tiến về phía Nam thảo phạt, lập tức vượt qua con sông nhỏ Địa Trung Hải tiến nhập cửa biển, sau đó hướng bên sườn Tạp Tây Á mà tấn công. Bởi vì bọn họ là thủy quân, sau khi vượt qua sông rồi lại còn vượt qua cả một mảnh đất đồi núi không tốt lắm, khi đó mới xâm nhập vào địa phận biên giới giáp mặt với bộ đội phòng của Tây Á, vì thế tốc độ của bọn họ đã chậm hơn so với hải quân Tây Á. Luôn tiện nói luôn, khoảng cách của con đường này so với Tinh Linh Chi Sâm vô cùng hung hiểm phi thường gần, cho dù có Thiên sứ trinh sát qua, nhưng Giáo hoàng vẫn đặc biệt cẩn trọng, đây cũng là nguyên nhân khiến bọn hắn khi hành quân có phần thong thả chậm rãi.

Mà bộ đội Thiên sứ còn lại thì sau bốn ngày mới đi ra khỏi Thiên Giới Chi Môn, hơn hai trăm vạn đại quân Thiên sứ này dưới sự dẫn dắt trực tiếp của Bỉ Đặc, vượt qua sông Địa Trung Hải, hướng về Thượng Hải thành ở phía trước mà lao thẳng tới. Vào lúc này, Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ cùng với Bì Tạp đã khai mở cuộc chiến lâu rồi.

Nói chung, đại quân Giáo đình gồm Bắc, Trung, Nam ba đường. Giáo hoàng hợp cùng với Tây Á hành quân Nam tiến là nhanh nhất, sau khi cùng giao thủ với qua một lần rồi. Còn đại quân của Bỉ Đặc thì hơi chậm một tí. Về phần đại quân Bắc tiến của Tiên Nhã, sau khi công chiếm được Thiết Bích Quan, thì ngược lại im hơi lặng tiếng, đại quân đang lo lắng gia tăng sửa chữa những tổn hại của Thiết Bích Quan, chỉ có phái ra một tiểu đội tiến hành quấy rối. Thật ra chính là ứng phó cho qua chuyện mà thôi.

Như vậy, trước tiên nói về chiến sự phát sinh tại đường tiến công ở phía Nam. Tốc độ Nam tiến nhanh nhất không nghi ngờ chính là hải quân của Tây Á, dưới sự hộ vệ của trăm vạn Thiên sứ, sĩ khí của hạm đội Giáo đình dâng lên cao chưa từng thấy, lấy một tốc độ cao chưa từng có ở trước đây áp sát vào vùng duyên hải Tạp Tây Á. Bản thân Tây Á cũng có mười phần tin tưởng, thề rằng muốn ở trong một trận đấu này phải là đánh tan hoàn toàn hạm đội của Thất công chúa.

Chỉ có điều, Tây Á thì nghiêm trọng hơn, hắn giống như đánh vào nhà trống không. Hắn dọc theo đường ven biển của Tạp Tây Á, nhanh chóng đi tới phía trước hơn ba trăm dặm, nhưng lại không tìm kiếm được một con thuyền thiết giáp chiến hạm nào, không chỉ có như thế, thành thị tại vùng duyên hải Tạp Tây Á lại hoàn toàn không bố trí phòng vệ nào, đến mỗi một quân nhân cũng đều không có, tựa hồ dân chúng nhận được một loại căn dặn nào đó, đối đãi với quân đội Giáo đình mặc dù không hữu hảo lắm, nhưng không có hành vi quá kích nào, có vẻ phi thường hàng phục, muốn tiền đưa tiền, cần lương thực cấp lương thực. Trên thực tế, lương khố của chính phủ Tạp Tây Á đều không có cái loại vô công, xuất ra tùy tiện giống như cho không vậy, Hiển nhiên là, cao tầng Tạp Tây Á không nghĩ tới quân đội Giáo đình bởi vì thiếu lương thực mà lên mặt đất quấy rối dân chúng.

Kể từ đó, liền khiến cho dân chúng Tạp Tây Á ít nhiều cũng đã bị bộ đội Giáo đình quấy rối, đương nhiên, đám quý tộc hủ bại của Giáo đình còn có người thưởng ngoạn mỹ nữ, thưởng phú thương, nhưng nói một cách tương đối là, đại đa số dân chúng cũng được bảo toàn, tránh cho chiến hỏa lan tràn tới đây.

Tây Á sau khi nhìn thấy chuyện tình quỷ dị như vậy, phản ứng đầu tiên cho là quỷ kế của Thất công chúa, nhưng khi hắn đưa ý tưởng này hướng Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ để báo cáo, thì bị Hồng Lệ nhạo báng mắng to, nói hắn để cho một nữ nhân dọa cho sợ, nên cũng không để ý đến nhiều. Tây Á cũng dưới cơn giận dữ cũng không nói thêm lời nào nữa.

Hiện tại Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ đối với mấy cái việc nho nhỏ như lông gà kia thì không cần để ý tới, hắn đem toàn bộ tinh lực để tìm kiếm sự thần kỳ ở trên chiến thuyền chiến hạm kia, cho nên hắn một bên thúc dục hải quân của Giáo đình nhanh nhanh đi tới, một bên phái ra một lượng lớn Thiên sứ trinh sát binh tiến hành tìm hiểu. Dù sao, nhiệm vụ lần này thật sự quá trọng đại, một khi không thành công, hắn thế nhưng sẽ bị đẩy vào Hóa Sinh Trì.

Sự tình liên quan đến cái mạng nhỏ của hắn, nên Hồng Lệ không chấp nhận làm việc qua loa, nhưng mà liên tiếp vài ngày sau lại không có một tin tức nào, tính tình của Hồng Lệ muốn phát điên lên. Mỗi ngày đều đối với trinh sát binh nói "có phát hiện gì không, sau đó là đánh mắng.

Vào một ngày, một vị trinh sát binh mang theo kích động chạy tới nơi hắn ở lớn tiếng nói: "Hồi báo, chúng ta đã có phát hiện"

"Úc?" Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ mừng rỡ nói: "Tốt, rất … rất tốt, nói mau"

"Thưa vâng, đại nhân, trong đất liền trên một vùng duyên hải cách chúng ta đây hơn năm mươi dặm thì phát hiện được một ngọn núi bị Tử Vong Thiên Mạc bao phủ, độ cao của ngọn núi đó phải hơn hai ngàn thước, có thể thấy được trong loáng thoáng tầng mây là một Pháp Sư Tháp cao ngất ngưỡng, chắc là … " Trinh sát binh đó còn chưa có nói hết đã bị Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ một cước đá cho hộc máu bay ra ngoài.

Trên khuôn mặt của Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ gân xanh chợt nổi lên, lửa giận ngút trời, rít gào quát, "Ta *** bảo ngươi đi tìm chiến hạm, nhưng ngươi hồi báo cái chó má núi lớn gì đó chứ? Chẳng lẽ thuyền cũng có thể chạy lên núi được sao? Vậy thì heo có thể leo cây được rồi, ngươi là một tên ngu ngốc"

Lời nói của Hồng Lệ làm cho mấy vị Thiên sứ đồng cấp chiến tướng với hắn đang ngồi bên cạnh cũng bật cười lên, tất cả mọi người đều nhỏ giọng nghị luận chuyện xưa về con heo biết leo cây. Nhưng mà, lời nói sau đó của trinh sát binh kia làm cho bọn họ chấn kinh.

"Ác!" Trinh sát binh đáng thương kia trước há mồm búng ra một ngụm máu, sau đó ủy khuất nói: "Trên núi đó đích xác có một con thuyền chiến hạm cự đại? Nhìn bộ dáng của nó, giống như chiến thuyền chiến hạm mà đại nhân muốn tìm"

"Ta kháo! Làm sao có thể được?" Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ trợn mắt há mồm hét lên, sau đó hắn gấp gáp truy vấn, nói: "Nói mau, rốt cục đã có chuyện gì xảy ra?"

"Đó là một tòa núi lửa đã ngưng hoạt động, trên miệng núi lửa là một cái hồ to tướng, chúng ta phát hiện tại trên mặt hồ đó có một con thuyền chiến hạm cự đại, nó tuyệt đối dài đến năm trăm mét, bản thân của nó cơ hồ che khuất cả một nửa mặt hồ, thật sự là rất lớn à" Trinh sát binh kia kể lễ nói.

Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ vừa nghe xong liền ngây ngốc, hắn ngay đương trường đã làm ra hành động ô long ở trước mặt nhiều đồng nghiệp như vậy, "heo có thể trèo lên cây" cũng đã thành sự thật, thật sự làm hắn rất xấu hổ, thẹn quá hóa giận, hắn liền mắng giận, "Mịa nó, sao lại không nói sớm chứ? Hại lão tử ta xấu mặt! Thật sự là đáng giận" Nói xong, hắn hung hăng một đá cước, trực tiếp đem trinh sát binh đáng thương đá cho chết tươi.

Nhìn tại trong mắt các Thiên sứ chiến tướng khác cũng đều không có ý tứ ngăn cản hoặc là bất mãn một chút nào, cả đám đều cười yêu mị khi nhìn thấy, không một chút phật lòng, dường như chết chính là một chuyện cực kỳ bé nhỏ như con kiến hôi không đáng nhắc tới. Thiên sứ chiến tướng sau khi xuất ra khẩu khí, liền xoay người đối với những đồng nghiệp kia xấu hổ nói: "Có muốn nhìn "heo leo cây" thì đi theo ta"

"Ha ha" Đám người kia liền cười rộ lên, sau đó bọn họ một bên trêu chọc chuyện ô long "heo biết leo cây" của Hồng Lệ, một bên sảng khoái hướng xa xa bay đi. Tựa hồ chiến sự sắp bắt đầu cũng không lo lắng một chút nào. Tại bọn họ xem ra, năm mươi Thiên sứ chiến tướng dẫn theo trăm vạn đại quân Thiên sứ, cơ hồ chính là biểu tượng cho sự vô địch.

Nhưng mà, sau khi bọn họ chân chính nhìn thấy địch nhân của chính mình, toàn bộ cũng kìm lòng không đậu đều hít một ngụm lãnh khí.

Chỉ thấy một ngọn núi nguy nga đồ sộ, đứng sừng sững trên một mảnh bình nguyên rộng lớn. Đứng ở trên đỉnh núi cao có thể thoải mái nhìn thấy cảnh sắc ngoài mấy chục dặm. Hiển nhiên, nơi này thật sự rất có lợi cho Minh Quang Tháp công kích, tưởng nghĩ muốn tại cái địa phương không hề có vật ngăn cản nào mà tiếp cận Minh Quang Tháp trong lời nói, tuyệt đối là phải trả giá đại giới cự đại.

Mà chúng ta ở thời điểm lúc đó lựa chọn cái địa phương này cũng từng cân nhắc rất nhiều về chuyện này. Vì thế tại bên trong phạm vi bất quá hơn hai mươi dặm trên Hỏa sơn này, chúng ta thiết lập được tổng cộng nhiều hơn vài ngàn Minh Quang Tháp. Ở phía xa xa nhìn lại, khiến cho cả ngọn Hỏa sơn này giống như một con nhím cự đại.

Trong số những tòa tháp này có tám tòa lớn nhất với chiều cao ước chừng hơn năm trăm thước, được bố trí ở trên đỉnh núi, chỉa thẳng ra tám phương hướng. Những thứ khủng bố này, tại lúc bình thường trong một giây có thể giết Thiên sứ bốn cánh. Sau khi nhận được trợ giúp của những tòa tháp khác, lúc thả ra pháp thuật mạnh mẽ tuyệt đối có thể đánh cho Thiên sứ chiến tướng không chết cũng bị thương, khẳng định không có một Thiên sứ chiến tướng nào có thể đón đỡ một kích khủng bố như thế.

Ngoại trừ tám cái loại mạnh mẽ đến biến thái kia ra, chúng ta còn thiết trí hơn hai ba mươi tòa tháp cao bốn trăm thước. Sau đó là ba trăm thước, hai trăm thước cuối cùng là một trăm thước, còn ở mức thấp nhất thì số lượng rất nhiều. Chúng ta lần này sử dụng Minh Quang Tháp thấp nhất cũng trăm mét, số lượng của nó đạt tới hơn ba ngàn tòa, chúng nó được phân bố đều ở các góc của Hỏa sơn, giám thị chung quanh mọi góc độ của Hỏa sơn. Nếu như không phải số lượng Khô Lâu pháp sư không đủ, ta hận là không thể kiến thiết trên nó hơn trăm vạn toàn Minh Quang Tháp khi đó mới yên tâm được. Đáng tiếc mấy chục vạn Khô Lâu pháp sư của ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng thao tác mấy cái này mà thôi, tháp có nhiều hơn nữa cũng không có mấy tác dụng

Đương nhiên, dù sao Minh Quang Tháp cũng thuộc loại công kích một đường thẳng, cho dù có nhiều hơn nữa cũng không thể tại biển người mà tập kích được, cho nên, chúng ta ở trên Hỏa sơn kiến tạo thành một trận địa pháo binh giống như ruộng bậc thang vậy. Những cương cốt Khô Lâu chiến sĩ cũng đã được khoác áo giáp đặc chế, thân cao bốn thước có hơn, đứng ngay thẳng tại bên trong hố pháo. Tay trái bọn họ nắm một quả Hỏa Long Pháo, tay phải thì sắp xếp chỉnh tề đạn pháo, khởi pháo phải nhanh nhất và thuận tiện nhất. Đồng thời, tại phía sau lưng hắn còn có binh khí tùy thân cùng với pháo đốt dự bị. Nếu lúc giết địch nhân gần nhất, chỉ cần ra lệnh một tiếng, bọn họ có thể cầm nắm vũ khí, trở thành chiến sĩ cận chiến.

Trong lúc đó khoảng cách giữa hai hố pháo là bốn năm thước, những hố này cao thấp cũng không ảnh hưởng nhau lắm. Vậy, với hố pháo như thế, chúng ta đào được ước chừng hơn mười vạn cái, dù sao toàn bộ ngọn Hỏa sơn này đã bị hoàn toàn chiếm đóng. Ngoại trừ những hố pháo này ra, ở bên dưới mỗi một tòa Minh Quang Tháp đều bị chúng ta dùng cự thạch chất thành đống ở xung quanh, những cự thạch này có hình dáng rất kỳ lạ, chiều cao ước chừng đến mấy chục thước, trên cự thạch còn có những cái khe nứt, thỉnh thoảng có cương cốt Khô Lâu linh hoạt chui vô chui ra. Những cái này không phải là phòng hộ cương cốt Khô Lâu, mà nhiệm vụ chủ yếu chính là vận chuyển đạn pháo, đồng thời đối với Khô Lâu chiến sĩ chiến tử tiến hành sửa chữa cùng bổ sung những bộ phận tất yếu.

Tất cả những cái này kỳ thật đã được Tử Vong Thiên Mạc che khuất tầm nhìn, tại trên Hỏa sơn có hơn một trăm tòa Tử Vong Thiên Mạc đang vận hành. Trên thực tế, chỉ cần mười tòa có thể vận hành là tốt rồi, vậy cũng đủ làm cho cả ngọn núi lửa này hoàn toàn che đậy, sở dĩ không tiếc những lãng phí để kiến tu ra nhiều như vậy, cũng đều có nguyên nhân đặc thù của nó.

Tóm lại, cho dù có Tử Vong Thiên Mạc bao phủ, nhưng Thiên sứ chiến tướng vẫn bằng vào thực lực cường đại của chính mình, liền nhìn mọi sự việc ở trên Hỏa sơn một cách rõ ràng nhất. Với Minh Quang Tháp dày đặc như rừng kia, và vô số Hỏa Long Pháo cùng với toàn bộ kim chúc Khô Lâu chiến sĩ, thật sự là cho bọn họ rất ư là rúng động, thế cho nên sau khi quan sát xong, bọn họ liền nhíu mày lại, thật lâu cũng không nói được lời nào.

Cuối cùng, vẫn là vị tổng chỉ huy Hồng Lệ là người lên tiếng trước nhất, mở miệng nói: "Thực *** kỳ lạ a, đây là *** , tên hỗn trướng nào nghĩ ra được cái chủ ý kia, với phòng ngự cường đại như vậy, là chuyên nhắm vào Thiên sứ chúng ta, cái nào bảo chúng ta làm sao mà đánh nhau đây hả?"

"Đúng vậy" Một vị Thiên sứ chiến tướng khác tiếp lời: "Chiếc chiến hạm kia đúng là thứ mà chúng ta muốn tìm, thì điều đầu tiên là phải đánh rụng mấy chục ngàn tòa Minh Quang Tháp kia, nhưng mà tầm bắn của Minh Quang Tháp thì rất xa, pháp thuật của chúng ta đánh không tới, phải tiến sát gần hơn mới có thể công kích được. Nhưng, sau khi tiến sát gần rồi sẽ bị Hỏa Long pháo này oanh kích, *** nó, Hỏa Long pháo này phải là hơn mười vạn cái? Uy lực của nó, theo như Giáo đình cung cấp cho chúng ta, ở tại bản ghi chép tình hình hải chiến cũng đã thấy qua về thực tế phục chế thủy tinh, tuyệt đối là khủng bố a! Không đánh ngã mấy Hỏa Long pháo này, ngược lại bị chúng nó oanh kích trong lời nói, thì rất nhiều bộ đội của chúng ta phải hoàn toàn xong đời"

"Chỉ là…" Một vị Thiên sứ chiến tướng khác cũng tiếp lời: "Nhưng nếu muốn đánh rụng Hỏa Long pháo này, nhất định là không thể dùng pháp thuật để đối chọi với nó, hỏa lực viễn trình của nó thế nhưng không phải pháp thuật của chúng ta chống lại được, vậy chỉ còn cách là tiến sát gần đến để cận chiến thôi. Nhưng là tại bên trong Tử Vong Thiên Mạc, thực lực của chiến sĩ chúng ta là đại suy giảm, trực tiếp hạ xuống hai cánh thậm chí là một nửa sức chiến đấu. Bản thân phải xông qua làn lửa đạn, mới đi vào được bên người bọn họ thì chiến sĩ cũng không nhiều hơn, vả lại bị tiêu hao đi một nửa sức chiến đấu, vậy nhưng thật ra làm sao mà đánh đấm cho được?"

"Đúng vậy" Vị Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ buồn bực nói: "Cho nên mục tiêu công kích đầu tiên của chúng ta phải là người chế tạo ta Tử Vong Thiên Mạc, nhưng mà không ngờ lại kiến tạo ra hơn một trăm tòa, lại còn dùng nhiều hỏa pháo như vậy để tiến thành thủ vệ, chờ cho chúng ta ngay khi vừa đánh vỡ xong mấy Tử Vong Thiên Mạc này, thì không biết chúng ta đây đã nằm xuống bao nhiêu người a? Chết tiệt, này *** đều là của tên hỗn trướng nào nghĩ ra được sách lược phòng ngự kiểu này thế, cũng thật quá âm hiểm đi?" Hồng Lệ tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.xyz

"Ai, làm cho người ta lo lắng chính là, đây chỉ là chúng ta chứng kiến gì đó thôi, ta xem ngọn núi lửa này sợ là không có đơn giản như vậy thôi. Nói không chừng bọn họ còn ẩn tàng ám chiêu chưa lộ diện, chúng ta không thể không phòng bị a?" Một vị Thiên sứ chiến tướng khác lo lắng khuyên nhủ, "Hiện tại xem ra, tựa hồ dựa vào lực lượng của chúng ta lúc này, cho dù là cường công cũng khẳng định bị tổn thất rất là thảm trọng a. Có phải hay không nên thỉnh Bì Tạp đến tham dự? Hiện tại cũng không thời điểm thích hợp cho khí phách a?

"Ai! Ta làm sao biết được tình thế nghiêm trọng đến nước này?" Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ bất đắc dĩ nói: "Lúc này khí phách cái rắm gì, phái người đi thỉnh Bì Tạp đến đây đi, bảo hắn mang tất cả lực lượng mà không hề giữ lại một chút tí tẹo nào. Bỏ rơi bộ đội Nhân tộc, bằng tốc độ nhanh hướng nơi này chạy tới. Nói cho hắn biết tình hình rất nghiêm trọng, hiện tại trên người mọi người đều bị buộc dây thừng, nếu nhiệm vụ này không hoàn thành là ta chết, nhưng mà hắn cũng không sống được"

"Vâng" Liền đó là tiếng đáp ứng của một người, nhanh chạy xuống truyền đi mệnh lệnh.

Sau đó Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ nói: "Hiện giờ chúng ta cũng không thể ngồi chờ đợi, nên tiến hành tấn công toàn diện một lần để mà tính xem, xem phòng ngự của bọn hắn có cái lỗ hổng gì không, mọi người nghĩ sao?

"Cũng đúng, phải là nên như thế" Mọi người đều tỏ vẻ đồng ý.

"Tốt lắm, ta quyết định tấn công toàn diện từ bốn phương tám hướng, từng mỗi phương hướng dẫn theo năm vạn đại quân, dưới sự dẫn dắt của hai vị Thiên sứ chiến tướng. Thử là việc chính, không phải cần liều chết" Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ lập tức phân phó cụ thể những bộ đội.

Tiếp theo đó là một hồi đại chiến đã được chính thức khai hỏa. Quân đoàn Thiên sứ theo một tiếng chỉ huy của Hồng Lệ, hai mươi vạn Thiên sứ bộ đội, từ bốn phía nhắm thẳng hướng ngọn Hỏa sơn kia bắn tới. Bọn họ khi còn cách Hỏa sơn một khoảng hơn mười dặm, Minh Quang Tháp ở trên núi bắt đầu không kiêng nể gì mà bắn xuống như mưa, mặc dù với khoảng cách trên, cơ bản là không thể nhắm bắn được, đánh người chỉ là hoàn toàn dựa vào đánh bừa, nhưng mà Thiên sứ lúc này thật sự nhiều lắm, ùn ùn kéo đến, muốn không đánh nhau cũng khó khăn. Lập tức từng đạo hắc sắc Quang Minh hiện lên, bên trong đám Thiên sứ thi thoảng có người phát ra tiếng thét thê lương thảm thống, sau đó đầu ngẻo sang một bên, lúc này là đang ở độ cao đến mấy trăm thước a? Cứ như vậy mà ngã xuống chết tươi biến thành đống thịt nát cũng không sai biệt lắm.

Trên thực tế, điều này coi như tốt nhất. Nếu như bị Minh Quang lợi hại hơn kia bắn trúng sẽ chết một cách thê thảm hơn. Tỷ như tám tòa siêu cấp Minh Quang Tháp cao năm trăm thước kia, lúc bắn ra một xạ tuyến thô to màu xanh biếc xa hơn mười thước, trực tiếp đem Thiên sứ bốn cánh hóa thành tro bụi, mà Thiên sứ hai cánh chỉ cần cọ sát thôi là xong đời, một khi nó lướt qua tại trong đám Thiên sứ thì ít nhất cũng có thể xử lý đến mấy chục tên, thật sự rất khủng bố. Cho nên, đợi cho các Thiên sứ tiến đến gần khoảng mấy ngàn thước, bọn họ đã nằm xuống tại trên đường đi khoảng mấy ngàn người.

Chẳng qua, bản thân Thiên sứ quân đoàn dù sao cũng đã trải qua thân kinh bách chiến, đi ra từ đội ngũ tôi luyện, một chút thương vong đó cũng không dọa được bọn họ. Tại thời điểm còn cách ngọn Hỏa sơn kia một khoảng hơn ngàn thước, bọn họ mới bắt đầu rất nhanh hội họp là thành một trận địa, đồng thời xuất ra ma pháp thuẫn liên hợp chống lại, chuẩn bị nghênh đón Hỏa Long pháo bắn phá tới.

Trận hình của Thiên sứ phi thường chỉnh tề, một trăm người hợp thành một tổ, mười người hợp lại, sắp xếp thành mười đội, tạo thành một vách tường lập thể. Mỗi một người cũng đều có một cái ma pháp thuẫn chắc chắn, những ma pháp thuẫn đó tổ hợp lại thành một khối cự đại không một chút khe hở. Bọn họ giơ mặt sáng của bức tường hướng về phía xung phong.

Đây là tuyệt chiêu của Thiên sứ, là một trong chiêu số tổ hợp mà bọn hắn đã đúc kết trong chinh chiến để sáng tạo ra, rất hữu hiệu ngăn cản viễn trình công kích chính diện của địch nhân, đối phó với cung tiễn cực kỳ hiệu quả, hiện tại bọn họ dùng để ngăn cản Hỏa Long pháo công kích tới. Đương nhiên, loại phòng hộ ở cấp bậc này đối với Minh Quang Tháp bắn tới là không có hiệu quả gì, bọn họ tập trung lại với nhau thì ngược lại sẽ dễ dàng làm cho Minh Quang Tháp bắn trúng mục tiêu hơn, đây cũng là nguyên nhân mà khi bắt đầu xông trận các Thiên sứ không cần bày ra trận thế.

Mà sau khi tiến sát tới khoảng một cây số, Minh Quang Tháp bắn trúng mục tiêu cũng được đề cao đến kinh người, về phần quang tường do không đầy đủ, bị đánh thành hơn một ngàn lỗ hổng, mà cho dù như thế, các Thiên sứ vẫn cứ ương ngạnh hướng hỏa sơn tiến tới.

Tốc độ phi hành của Thiên sứ vô cùng nhanh, cơ hồ trong nháy mắt là tiến vào tầm bắn của Hỏa Long pháo, bởi vì Hỏa Long pháo được an trí trên sườn núi, cũng gia tăng thêm một chút về phương hướng tầm bắn, cho nên khi các Thiên sứ tiếp cận khoảng ba trăm thước, Hỏa Long pháo đã lâu không khai hỏa rốt cục cũng phát ra tiếng gầm rú giận dữ.

Hơn mười vạn đại pháo tương đối gần sát nhau đồng thời phóng ra cùng lúc, phát ra thanh âm cực lớn, quả thực là đinh tai nhức óc. Xa xa nhìn lại, chỉ thấy vô số đám mây đen bốc lên trời, hướng lên trên ma pháp thuẫn của Thiên sứ mà giã xuống, lập tức xảy ra tiếng nổ mạnh vô cùng kịch liệt



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.