Năm đầu Lôi Thú rất hiểu phương pháp phối hợp, nhìn thấy địch nhân tiếp cận lập tức dứt khoát phóng tia chớp ra, những gã Thiên sứ bốn cánh vừa tiếp cận đã bị điện giật tê dại cả người, hành động không thuận lợi. Cho dù là Bỉ Mông hay Lôi Thú đều ít bị ảnh hưởng bởi tia chớp, vì thế bọn chúng không cần cố kỵ lôi điện.
Về phần những đầu Bỉ Mông cự thú kia thì động tác phi thường linh hoạt, nhanh chóng lao đến bên cạnh đám người chim bị điện chích tê dại, dùng cặp móng vuốt cực khủng vẽ một đường lập tức có vài người bị phân thây. Đừng nói là hiện tại đều là Thiên sứ bốn cánh, cho dù là Thiên sứ sáu cánh cũng không dám cận thân chiến đấu với Bỉ Mông như thế, danh hiệu Bỉ Mông là cận chiến vương tuyệt đối không phải hư danh.
Mặt khác, đầu Hỏa long cũng phóng xuống đất, thu thập hết những con cá nhỏ mà Bỉ Mông không kịp xử lý, cả đám không hề bay tới gần mà bay ở xa xa phun long tức. Hỏa hệ cự long phun lửa có lực phá hoại mạnh nhất trong loài rồng. Đám người chim trực tiếp bốc cháy hóa thành tro bụi, không có một chút hi vọng tồn tại.
Dĩ nhiên lũ người chim đông như vậy, chỉ dựa vào năm đầu Bỉ Mông và một đầu Hỏa long hiển nhiên không thể nào phòng hộ vững chắc. Thường xuyên có cá lọt lưới đi tới bên cạnh Lôi Thú. Nhưng mà, không đợi bọn người kia phát động công kích Lôi Thú, từng mũi tên màu trắng bạc nhanh như chớp từ trên cổng thành bay tới lấy đi tính mạng của bọn họ, Lôi Thú ở cạnh đó lại không hề hao tổn tý nào. Tiễn kỹ quả thật như thần, người có tiễn kỹ biến thái như thế người tự nhiên là gã cung tiễn thủ Bạch Ngân Tật Phong, trên người tên này có huyết thống Tinh Linh. Lại luyện tập hơn bốn nghìn năm, bản lãnh tiễn xạ sợ rằng đã có thể xưng lên đệ nhất thiên hạ rồi.
Tình huống như thế căn bản không thể nào gọi là chiến đấu, gọi là tru diệt thì chuẩn xác hơn một chút. Bởi vì lần chiến đấu này hoàn toàn nghiêng về một phía, nhóm Thiên sứ bốn cánh ngoại trừ tránh né chạy trốn ra thì không hề có lực hoàn thủ. Chỉ trong nháy mắt bọn họ đã thương vong hơn phân nửa.
Cái gã Thiên sứ chiến tướng đứng ở nơi xa chỉ huy bọn họ bị biến hóa đột ngột này làm cho u mê, hiện tại mới khai chiến thời gian bao lâu chứ? Làm sao chỉ qua chốc lát một vạn đại quân của mình giống như toàn quân bị diệt vậy nhỉ? Đến lúc này hắn cũng không còn tâm tư đứng xem cuộc chiến nữa rồi, nhìn thêm chút nữa hắn sẽ trở thành tư lệnh không quân.
Cho nên hắn vội vàng dùng Thuấn Gian Di Động xuất hiện ở một phương cách chiến trường 10 thước, trên tay cầm một thanh đại kiếm hai tay, sau đó hắn tàn bạo giơ vũ khí lên cao bạch quang trên thân kiếm đại thịnh, hiển nhiên nó đã tụ tập được khá nhiều đấu khí, hắn định chỉ dùng một kích giết chết mấy đầu ma thú ở phía dưới.
Song, ngay khi hắn sắp bổ đại kiếm xuống, trong lòng hắn đột nhiên hiện lên một loại cảm giác mãnh liệt, theo bản năng hắn đột ngột ngẩng đầu nhìn lên, nhìn về phía một tòa đại giáo đường ở bên trong tường thành.
Đó là một tòa giáo đường phi thường lớn, cao hơn trăm mét, ở gã trí cách tường thành hơn 10m, phía sau cửa sổ tòa giáo đường ẩn hiện hai tia quang mang màu đỏ tươi. Tựa như hai khối Hồng Bảo Thạch có đường kính nửa thước, rõ ràng đây là cặp mắt của một con cự thú mà.
Ngay khi gã Thiên sứ chiến tướng ý thức được điểm này, chỉ thấy hai cửa sổ phía dưới vách tường đột nhiên bể tan tành. Một quả cầu năng lượng màu vàng đường kính gần hai thước y như tia chớp bắn về phía hắn.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLTên kia vừa thấy quả cầu năng lượng này trong đầu liền nghe ầm vang một tiếng. Ở trong quả cầu ẩn chứ năng lượng Thổ Hệ vô cùng nồng nặc, đã mạnh cực hạn rồi, hiển nhiên quả cầu năng lượng này có cả thuộc tính Yên Diệt. Rồi thuộc tính Yên Diệt chính là thuộc tính mà thiên sứ cấm kỵ nhất, bởi vì nó cường hãn đến trình độ có thể Yên Diệt linh hồn, tất cả các loại ma thú có loại thuộc tính này đều không dễ chọc vào.
Sau khi vách tường giáo đường bị năng lượng chấn động xuyên phá, từ bên trong lộ ra một cái đầu gấu. Cảnh tượng này vừa lọt vào trong mắt gã Thiên sứ chiến tướng, hắn lập tức đoán ra ma thú tập kích hắn là Đại Địa Chi Hùng, từ trên thuộc tính Yên Diệt mà xem xét, đây là một con Hùng vương. Trong nháy mắt gã Thiên sứ chiến tướng đáng thương này cơ hồ hối hận muốn chết, hắn hận đến nỗi muốn bạt tai cả bản thân. Không có chuyện gì tự dưng bày cái trò cong đuôi chờ sói đến? Chạy đến trước mặt Đại Địa hùng vương đùa giỡn không phải là muốn tìm kích thích sao?
Phải biết rằng Thiên sứ sáu cánh và Đại Địa hùng vương cùng một cấp bậc, nhưng mà một khi thật sự đánh nhau, chín thành chín Đại Địa hùng vương sẽ thắng. Lực phòng ngự của Thiên sứ sáu cánh quá đơn bạc, căn bản không chịu nổi Thú vương bào hao đạn tập kích. Rồi Hùng vương lại không thèm quan tâm cấm chú của Thiên sứ sáu cánh. Nếu như so đấu ma lực, sợ rằng đồng cấp không có mấy người có tốc độ khôi phục ma lực biến thái bằng Đại Địa Chi Hùng. Cho nên Thiên sứ sáu cánh vừa thấy Đại Địa hùng vương, chỉ có thể tránh xa một đường, không hề dám tiếp cận. Thú vương bào hao đạn không chỉ mãnh liệt, mà còn mau, nếu ở khoảng cách gần căn bản Thiên sứ sáu cánh cũng tránh không thoát.
Hiện tại tình huống của bọn họ chính là như vậy, cách xa nhau chưa tới 200m, một khi Thú vương bào hao đạn đánh tới căn bản không thể nào trốn tránh, lần này hắn đã phạm vào đại kị binh gia. Nhất là lần này Thú vương bào hao đạn của người ta đánh tới nơi rồi hắn mới phát hiện, mà tất cả đấu khí của hắn đều đã tập trung vào trên thân kiếm, căn bản không có cách nào triệu tập trở lại hộ thân, chỉ có thể thuận thế nghiêng thanh đại kiếm trảm vào quả cầu năng lượng, chỉ cầu tránh được một kiếp.
Dĩ nhiên điều này chỉ là vọng tưởng, Thú vương bào hao đạn vừa nện vào kiếm của hắn, trực tiếp hủ thực rớt cả thanh đại kiếm và hai cánh tay của hắn, sau đó thế tới không suy tiếp tục nện vào trên thân thể hắn. Phàm là bộ gã trên người hắn đụng phải quả cầu năng lượng lập tức bị theo năng lượng Yên Diệt hoàn toàn triệt tiêu. Lúc này, trên không trung chỉ còn lại sáu cái cánh và hai cái chân, cùng với một viên Quang Minh Ngọc không có bị hủ thực là còn chứng minh sự hiện hữu của hắn, gã Thiên sứ chiến tướng đáng thương ngay cả linh hồn cũng chưa kịp chạy trốn đã chết ở dưới một đòn ám toán của Cái Thứ.
Cánh và bắp chân tự nhiên không ai cần cứ thế mà rơi vào trong chiến trường, chỉ có viên Quang Minh Ngọc là bị Đức Lỗ Y trưởng lão xem như chiến lợi phẩm bảo tồn cẩn thận, bọn họ ở tại chỗ khoa tay múa chân một trận, tựa hồ đang tiến hành nghi thức nào đó. Khà khà, không biết Tự Nhiên thần giáo sau này có thể xuất hiện một gã Đức Lỗ Y có thể biến thân thành Thiên sứ sáu cánh hay không đây?
Sau khi Thiên sứ chiến tướng chết bộ hạ của hắn đã không còn ý chí chiến đấu, trong nháy mắt bị giết chết không còn, trận chiến này từ khi người chim bắt đầu tiến công tính lên. Trước sau chỉ kéo dài mười mấy phút đồng hồ, chúng ta lấy thương vong lẻ tẻ giành thắng lợi mà chấm dứt.
Hiển nhiên, công thần lớn nhất chính là Cái Thứ vẫn ẩn thân ở trong giáo đường. Lần này tên chiến tướng kia bị ám toán cũng là chuyện bình thường, tòa giáo đường trước đó đã được chúng ta dùng ma pháp trận cải tạo một lần, có tác dụng che dấu bộ phận khí tức Cái Thứ. Mặt khác Vong Ưu từng cho Cái Thứ một sợi dây chuyền che dấu khí tức. Mặc dù khi Cái Thứ trở thành Hùng vương tác dụng không quá rõ ràng, nhưng mà có thêm ma pháp trận ở trong giáo đường hỗ trợ vẫn có thể triệt để che kín khí tức ma pháp Cái Thứ. Ẩn giấu thật kỹ chính là mấu chốt để chơi trò ám toán, nếu không tên kia đã sớm nhận ra Cái Thứ tồn tại, tuyệt đối không thể nào phạm loại sai lầm cấp thấp này.
Thiên sứ tám cánh Bỉ Đặc nhìn thấy bộ hạ bị chết không minh bạch như vậy, tức giận đến mức mặt mũi tái mét rồi, hắn nổi giận mắng to: "Tại sao rõ ràng ở trên báo cáo cho ta biết bên phía bọn họ chỉ có một con Đại Địa Chi Hùng, đột nhiên lại biến thành một con Hùng vương thế này? Tình báo trọng yếu như vậy cũng có thể sai lầm được sao? Toàn bộ các ngươi là cái thùng cơm hả? Hắn căn bản là bị lũ ngu ngốc các ngươi hại chết mà."
"Đại nhân thứ tội." Hơn một trăm Thiên sứ chiến tướng vội vàng hướng tới Bỉ Đặc xin tội.
"Ha hả, rõ ràng là bản thân ngu ngốc hại chết bộ hạ, ngược lại đi oán giận người khác, trưởng quan các hạ thật đúng là không có một chút bộ dáng cấp trên gì cả nhỉ?" Hương Hương đứng ở dưới đột nhiên xen mồm vào cười nhạo: "Đây chính là sắc mặt chân thật của Quang Minh thần tộc các ngươi sao? Không trách được Giáo Đình vô sỉ đến như vậy. Thì ra là thượng bất chính hạ tắc loạn."
"Xú nha đầu, ta sẽ giết chết ngươi cho xem !" Thiên sứ tám cánh Bỉ Đặc rốt cục đã bị triệt để chọc giận, không còn bận tâm cái gì là phong độ nữa, há mồm văng tục liên thanh, sau đó hắn thẹn quá thành giận, tức giận quát: "Ti Tạp Tư."
"Có mạt tướng." Một gã Thiên sứ chiến tướng vóc người khôi ngô đột nhiên hiện ra thi lễ với hắn.
"Cho ngươi ba mươi gã Thiên sứ chiến tướng cộng thêm ba mươi vạn quân đội, lập tức dùng Diệt Thế Chi Viêm dọn dẹp tòa thành thị này cho ta." Gã Thiên sứ tám cánh Bỉ Đặc vừa gầm thét vừa chỉ vào Hương Hương đứng phía dưới. Ngón tay của hắn không ngừng run rẩy, ánh mắt đỏ lựng, hiển nhiên đang giận không nhỏ
"Vâng!" Gã Thiên sứ chiến tướng Ti Tạp Tư nhanh chóng lui xuống chuẩn bị.
Sau đó quân đoàn Thiên sứ bắt đầu điều động số lượng lớn, chỉ thấy ba mươi phương trận ở chung quanh đều có Thiên sứ chiến tướng tự mình chỉ huy, nhanh chóng bay tới phía trên bầu trời Thượng Hải thành, cách chừng ngàn thước. Sau đó bọn họ nhanh chóng tản ra, dựa theo thứ tự sắp hàng thành một ma pháp trận hình lập thể, trận thế này rất giống hình dãy ngân hà. Dẹp như một cái mâm, ở giữa trên dưới hai có hai đỉnh đội lên. Ba mươi gã Thiên sứ chiến tướng đang ở duy nhất trung tâm lập thành một vòng tròn.
Khi bọn hắn bố trí ma pháp trận, Thiên sứ tám cánh Bỉ Đặc cười lạnh hỏi Hương Hương: "Tiểu nha đầu có biết pháp thuật Diệt Thế Chi Viêm này lợi hại cỡ nào không?"
"Rất mạnh hả?" Hương Hương khinh thường cười nói: "Ta chưa từng nghe nói qua đấy."
"Đó là do ngươi kiến thức hạn hẹp." Thiên sứ tám cánh Bỉ Đặc khinh thường lạnh lùng nói: "Nói cho ngươi biết, loại pháp thuật này được xưng là cấm chú trong cấm chú, uy lực cực lớn đã vượt qua cấp bậc phân chia bình thường, khẽ động là có uy lực hủy thiên diệt địa, một hồi chỉ cần ta ra lệnh một tiếng bảo đảm sẽ triệt để tiêu diệt tòa thành thị này, ngay cả một chút tro cũng không thừa nổi."
"Ha hả, phải không đó?" Hương Hương không thèm quan tâm nói: "Bản thân ta cũng muốn kiến thức một lần xem sao."
"Hừ, con vịt gần chết rồi còn mạnh miệng, một hồi ta sẽ làm cho ngươi muốn khóc cũng khóc không được, đừng tưởng rằng có một con Đại Địa hùng vương ngon rồi, pháp thuật này một khi thi triển ra dù có là một trăm đầu Hùng vương cũng chết chắc." Thiên sứ tám cánh Bỉ Đặc tàn bạo uy hiếp.
"Dùng lại lời các hạ vậy, rất thích hợp với ngươi, là như thế này..." Hương Hương mỉm cười nói: "Người không biết … không sợ, ha hả !"
"Ngươi ...?" Thiên sứ tám cánh Bỉ Đặc giận sôi lên, đúng lúc này ma pháp trận bố trí xong, hắn lập tức gầm thét hạ lệnh: "Đánh cho ta, nổ chết một đám ngu ngốc này cho ta, để cho nàng ta biết rốt cuộc thế nào là không biết… không sợ?"
Bỉ Đặc vừa ra lệnh một tiếng, tòa ma pháp trận tập hợp từ ba mươi vạn người này thành tòa ma pháp đại trận toàn bộ diện tích bao phủ hơn 10 dặm chậm rãi mở ra. Chỉ thấy vô số đạo quang mang màu trắng đục từ trên người các Thiên sứ phát ra, sau đó từ từ tụ tập năng lượng. Đồng thời, ở phía dưới ma pháp đại trận bỗng nhiên xuất hiện một bức tường ma pháp rất lớn, đây là đạo ma pháp phòng ngự đặc biệt bố trí để phòng ngừa có người từ phía dưới công kích với ý đồ quấy rầy ma pháp vận hành. Ba mươi vạn đại quân ngưng tụ ma lực tạo ra bức tường ma pháp, cho dù là Cái Thứ bắn ra Thú vương bào hao đạn cũng không thể nào rung chuyển nổi. Có nó bảo vệ ba mươi vạn Thiên sứ mới có thể yên tâm thi triển ma pháp trận.
Dù sao loại hình pháp thuật cực lớn này kiêng kỵ nhất là bị quấy rầy. Bởi vì lúc đó tất cả người thi triển đều đang phóng ma lực ra ngoài, bản thân bọn họ kho đó tương đối yếu ớt, một khi bị địch nhân tập kích thì không có năng lực phòng ngự, chỉ có thể trơ mắt nhìn đối thủ giết mà thôi.
Pháp thuật Diệt Thế Chi Viêm này mặc dù lợi hại, trên thực tế chỉ cần mười vạn người phối hợp mười gã Thiên sứ chiến tướng là có thể thi triển. Mà lần này Bỉ Đặc xuất động nhiều người như vậy. Một lý do là vì hắn bị Hương Hương chọc giận điên lên rồi, cho nên hắn định hung hăng giáo huấn nàng một lần, một lý do khác là bởi vì hắn đợi không nổi nữa, nhiều người thì tốc độ cũng nhanh, vì thế hắn mới xuất động nhiều người như vậy.
Dưới sự nỗ lực của nhiều người như vậy, pháp thuật Diệt Thế Chi Viêm chuẩn bị súc lực rất nhanh, chỉ thấy tất cả ma pháp trận đã tụ tập đầy đủ vô năng lượng màu trắng hình viên cầu có đường kính vượt qua ba mươi thước, năng lượng Quang minh ở bên trong cực kỳ dày đặc, cho nên bề ngoài hình cầu bắt đầu nổi lên Thánh Viêm bốc cháy hừng hực. Từ đó có thể thấy uy lực quả cầu năng lượng này tương đối lớn, khống chế quả cầu năng lượng như vậy tuyệt đối không thoải mái, ít nhất cần phải có ba mươi gã Thiên sứ chiến tướng đồng tâm hiệp lực mới giữ vững nổi.
Mặc dù pháp thuật chỉ mới tiến hành chốc lát, nhưng mà cảnh tượng kinh người như vậy vẫn khiến cho tất cả mọi người trong thành Thượng Hải sợ hãi không nhỏ, cho dù là những Đức Lỗ Y trưởng lão cũng tràn đầy tuyệt vọng, vội vàng khuyên Hương Hương nhanh chóng rời đi, nhưng mà Hương Hương kiên quyết không đi, nàng dùng giọng nói cực kỳ khẳng định nói cho mọi người: "Phải tin tưởng phu quân ta. Nếu như hắn đã an bài ta ở nơi này tuyệt đối sẽ không để ta chết đâu !"
Mọi người nhìn thấy thái độ kiên quyết của nàng lây nhiễm, không lên tiếng khuyên nhủ nữa, chỉ đứng đó lẳng lặng chờ đợi sự tình phát triển. Thế nhưng mọi trong lòng người vẫn nặng nề như bị một ngọn núi đè xuống, tất cả đều hít thở không thông, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi rơi như mưa.
Đúng lúc đó dị biến nổi lên, chỉ thấy ba mươi đạo quang tuyến chói mắt màu trắng sữa đột nhiên từ trên trời giáng xuống, trúng ngay chỗ ba mươi gã Thiên sứ chiến tướng đang thi triển pháp thuật. Đạo quang tuyến này to chừng vài mét, là pháp thuật Lôi hệ áp súc lại, uy lực mạnh không hề kém cấm chú cấp mười bốn mười lăm, nó đập tới hàng ngũ Thiên sứ chiến tướng không có chút lực phòng hộ nào, kết quả là quá rõ ràng. Ba mươi gã Thiên sứ sáu cánh kêu thảm cũng không kịp, trực tiếp bị luồng ánh sáng khí hoá, bao gồm cả linh hồn của bọn hắn cũng không có dư lại.
Quả cầu năng lượng mất đi khống chế cùng thời khắc đó mất đi khống chế lập tức nổ tung, toàn bộ Thiên sứ ở chung quanh mấy trăm mét đều bị nổ bay. Thiên sứ ở gần thì bị lực nổ tung khổng lồ xé thành mảnh nhỏ, mấy gã đứng xa cũng thì bị luồng sóng xung kích chấn cho ngất một mảnh, bọn họ cảm giác như ngày tận thế đến vậy.
Song đây chỉ là mới bắt đầu, bởi vì trong thời gian ngắn ngủi khi vụ nổ vừa mới phát sinh, một tràng tai nạn khác lại phủ xuống trên đầu bọn họ. Chỉ thấy vô số tia chớp thô to giống như con rắn bạc đột nhiên từ trên trời bay xuống phóng tới nhóm Thiên sứ, sau đó không ngừng di chuyển tán loạn ở chung quanh, nơi đàn rắn điện bàng bạc đi qua bất luận là Thiên sứ bốn cánh hay là hai cánh đều hóa thành tro bụi.
Số lượng tia chớp quá nhiều, quả thực đếm không hết, cả bầu trời hoàn toàn được chiếu sáng rực rỡ. Toàn bộ tia chớp có kích thước rộng vài mét, dài mấy trăm mét, điện giật liên tục giết chết từng đám người chim, thương vong liên tiếp gia tăng.
Vô số tia chớp tàn sát bừa bãi trên bầu trời một hồi, cho đến khi tìm không thấy một tên người chim nào nữa, mới không cam lòng biến mất ở giữa không trung, mà lúc này đại quân ba mươi vạn Thiên sứ và ba mươi gã Thiên sứ chiến tướng đã triệt để trở thành lịch sử.
Vào lúc này bất luận là nhân loại trong thành Thượng Hải hay là những người chim ở trôi giữa không trung phía xa xa cũng không có bất kỳ ai đi quan tâm quân đội biến mất, mọi người đều không hẹn mà cùng dời tất cả lực chú ý tập trung vào một tòa thành thị hùng vĩ đột nhiên xuất hiện ở trên bầu trời - Thiên Không Chi Thành Tư Thác Ni Á.
Tòa thành thị to lớn này có phương viên mười dặm, lúc này đang chậm rãi trôi nổi ở cách mặt đất 1500m. Mới vừa rồi một nhóm tia chớp liên hoàn gọi là Lôi xạ quang tuyến kia đánh chết Thiên sứ chiến tướng và quân đoàn Thiên sứ chính là kiệt tác của nó.
Sở dĩ lần này tập kích nhất cử đánh chết được nhiều Thiên sứ như vậy, là vì khi đó bọn họ đang thi triển pháp thuật, lực phòng ngự của bản thân đã hạ xuống thấp nhất, một nguyên nhân khác là người khống chế thành thị để thi triển pháp thuật là Lôi Ma Linh Tháp - Cát Khắc thân vương, hắn chính là tồn tại ngang với cấp bậc Thiên sứ tám cánh, hơn nữa trong tòa thành thị còn có đầy đủ năm vạn Tinh Linh pháp sư, vì lần chiến đấu này ta cố ý tìm bà ngoại điều tạm về sử dụng. Từ đó mới sinh ra chiến quả huy hoàng như thế.
Hồi lâu sau, bên trong thành Thượng Hải bộc phát ra tiếng hoan hô thắng lợi vang rung trời, cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết làm cho bọn họ mừng rỡ như điên. Nhìn thấy có cỗ máy chiến tranh cường đại như thế hỗ trợ, bọn họ cảm thấy tràn đầy lòng tin thắng lợi trong tương lai.
Ngược lại Thiên sứ tám cánh Bỉ Đặc tức giận muốn hộc máu, ba mươi vạn chiến sĩ Thiên sứ bình thường tổn thất còn dễ chấp nhận, nhưng mà một lần tổn thất tới ba mươi tên Thiên sứ chiến tướng thật sự là quá lớn. Mỗi gã Thiên sứ chiến tướng trưởng thành bản thân đều là thiên tài ở mọi phương diện, lại còn phải không ngừng rèn luyện trên vạn năm mới có khả năng thành công. Mỗi một người như thế đều là tài sản đặc biệt trân quý. Thủ hạ Bỉ Đặc tổng cộng chỉ có một trăm ba mươi tên, thoáng cái chết rớt một phần tư, lại là vĩnh viễn. Hắn ít nhất cũng phải trải qua hai ba ngàn năm bổ sung mới có khả năng bồi đắp lại đủ. Tổn thất thảm trọng như vậy làm sao hắn không nổi điên đây?
Thiên sứ tám cánh Bỉ Đặc thẹn quá thành giận trực tiếp thúc dục thú cưỡi một đường đi thẳng tới gần Thiên Không Chi Thành, cho đến khi tiếp cận ở cùng độ cao tòa thành mới dừng lại, hắn vì sợ bị đánh lén nên không dám tiến vào quá gần, chỉ giữ khoảng cách với tòa thành khoảng vài ngàn mét, sau khi dừng lại hắn tức giận quát hỏi: "Ai ở bên trong chỉ huy lăn ra đây cho ta.