Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

Chương 145: Thần Tượng





Mọi người đều biết, một bộ môn thể thao nếu như muốn phát triển, như vậy việc thương mại hóa thích hợp là việc không thể tránh khỏi, thêm vào môn thể thao trên băng sau Thế vận hội Mùa đông Sochi thì từ từ hưng thịnh lên, cho nên rất nhiều câu lạc bộ mọc lên trên mặt đất giống như là măng mọc sau mưa‌.

Đúng rồi, bọn họ cũng đã tổ chức các giải đấu câu lạc bộ, dự thi đều là những tuyển thủ nhỏ‌, chỉ những đứa nhỏ lọt vào top mới có cơ hội tham gia chuyến du đấu kéo dài hai ngày của đội tuyển quốc gia‌.

Đó là trường hợp của hai anh em nhà học Tái đã giành được chức vô địch cuộc thi khiêu vũ trên băng của giải, Tái Bành cùng Tái Quỳnh là một cặp anh em cách nhau 4 tuổi, anh trai 18 tuổi, em gái 14 tuổi, họ đã được xác định là đại diện cho Thôn Thỏ tham gia tất cả các giải đấu quốc tế khiêu vũ trên băng dành cho tổ thiếu niên năm nay.

Mà bọn họ cũng là thành viên của câu lạc bộ Vân Thượng Tinh, điều đáng nói chính là, Vân Thượng Tinh là câu lạc bộ được điều điều hành từ một số huấn luyện viên trong thể chế, cùng với những cựu vận động viên của đội tuyển quốc gia, hiện tại là có thực lực mạnh nhất trong số các câu lạc bộ lớn trong nước, năm ngoái, nhà vô địch khiêu vũ trên băng và đơn nữ trong giải câu lạc bộ đều đến từ Vân Thượng Tinh, quán quân trượt băng đôi thì ở tỉnh J, còn quán quân đơn nam là học trò của Trần Trúc ở Magic City.

Những người bạn nhỏ lần này tới đội tuyển quốc gia, nhận lấy sự giáo dục của huấn luyện viên đội tuyển quốc gia, giống như nội dung trượt băng đơn, các em đều mong được nhóm huấn luyện viên của Trương môn chỉ dạy.

Mọi người đều biết, thành tựu của huấn luyện viên và vận động viên là hỗ động với nhau, nếu như trong tay huấn luyện viên có một con át chủ bài không ngừng nghĩ cách hoàn thiện các kỹ thuật mới và đạt kỷ lục thế giới, thì chắc chắn người đó phải biết được những kỹ thuật đỉnh cao hay những kỹ thuật khó nhất của môn trượt băng, thậm chí là bởi vì vật mà trở thành người hiểu rõ nhất về khía cạnh này.

Tình huống của nhóm huấn luyện viên Trương môn chính là như thế, bọn họ vốn đã có trình độ cao, nhưng trong quá trình dẫn dắt Trương Giác, ban huấn luyện đã thông qua không ngừng nghiên cứu, thắp sáng cú nhảy bốn vòng, như cách để cho đứa nhỏ chống chịu tốt hơn trước tác động của cú nhảy khó, như cách để đứa nhỏ có cú trượt hàng đầu thế giới và các kỹ năng mới khác‌.

Huấn luyện viên giỏi nhất trong việc nhảy bốn vòng ở Trương môn (Thẩm Lưu), huấn luyện viên giỏi nhất trong việc thay đổi cơ sở huấn luyện cũng ở Trương môn (Lộc Chiếu Thăng), huấn luyện viên giỏi nhất trong việc giúp các vận động viên trượt băng đơn thiết kế các bài tập luyện thể chất, sức mạnh và cải thiện thành tích vẫn là ở Trương môn (Trương Tuấn Bảo).

Ba vị huấn luyện viên đều có thế mạnh riêng, hơn nữa thông qua Trương Giác, học cũng đã nắm được cách giúp đửa trẻ vượt qua rào cản dậy thì.

Đối với bọn nhỏ mà nói, đây chính là một điều vô cùng quý giá.

Lần này bọn họ đến huấn luyện, Đổng Tiểu Long nhìn thấy một huấn luyện viên của đội trượt băng đôi đến chỗ Trương Tuấn Bảo, nói rằng một cô gái dưới tay hắn gần đây bắt đầu dậy thì, vóc dáng từ 1 mét 41 cao lên 1 mét 5, cân nặng tăng 15 cân, lúc nhảy đơn thì hoàn toàn ném đi trọng tâm.

Bọn họ không dám cho đứa nhỏ ăn kiêng, dù sao thì nhất tỷ Từ Xước trước kia ăn kiêng quá mức trong thời kỳ phát triển, kết quả chìm hồ cho đến bây giờ vẫn không bò ra ngoài được.

Đúng rồi, Tôn Thiên đã chuẩn bị để cặp đôi trượt băng đôi nhỏ tuổi này tiến vào đội hai của đội tuyển quốc gia, cho nên là có thể trường kỳ huấn luyện tại đây, hi vọng huấn luyện viên Trương chỉ bảo nhiều hơn.


Ngoài ra, huấn luyện viên Lộc ngoài ý muốn rất giỏi trong việc dạy mấy đứa nhỏ trượt và xoay người, bất kỳ sai sót nào cũng không thể thoát được cặp mắt sắc bén kia, có một đơn nữ một thay đổi tật xấu nhảy lưỡi dao và sai cạnh sau khi cả ngày dính với ông, ngữ điệu khi nói chuyện cũng ngọt hơn mười phần.

Sau Thế vận hội mùa đông Sochi, tên tuổi của những huấn luyện viên này cũng trở nên vang sáng hơn.

Đổng Tiểu Long thấy được, tất cả những đứa nhỏ trượt băng đơn ở đây, dưới sự chỉ đạo của các huấn luyện viên Trương môn đều sẽ vô cùng chăm chỉ.

Dù sao ai mà không muốn trở thành sư đệ sư muội tiếp theo của Trương Giác chứ?
Điều khiến người ta tiếc nuối chính là, khóa huấn luyện của bọn nhỏ không trùng với Trương Giác.

Chẳng hạn như là, khi Trương Giác đang ở bên này tập nhảy bốn vòng với Thẩm Lưu, bọn nhỏ đã bị Trương Tuấn Bảo lôi đi đi luyện thể năng và sức mạnh, chờ đến khi Trương Giác đến phòng thiết bị nâng tạ, bọn nhỏ lại bị ‌huấn luyện viên Lộc mang lên sân băng để luyện trượt.

Dù sao những huấn luyện viên nào rảnh rỗi không mang Trương Giác thì sẽ mang mấy đứa nhỏ, mà cũng là bởi vì điều này, thời gian chạm mặt của mấy đứa nhỏ với Trương Giác không được nhiều lắm.

Cũng chính là lúc ăn cơm, mọi người mới có thể quay quần bên nhau.

Cơm nước của Trương Giác là nhạt nhẽo vô vị nhất trong toàn đội, mà theo mùa giải sắp bắt đầu, khối lượng tập luyện của cậu đã tăng lên, cho nên lượng cơm nước cũng tăng theo, chỉ nhìn hai cái chậu đồ ăn nhỏ trước mặt cậu, có thể ‌khiến một số người xem no rồi.

Lúc ăn cơm, cậu thường trò chuyện với các huấn luyện viên về việc tập luyện, hiển nhiên, cậu không chỉ là người được hướng dẫm, mà còn là người tham gia có thể tác động đến nội dung thực đơn tập luyện của chính mình.

Tái Bành và Tái Quỳnh ngồi phía sau bọn họ, vừa vặn có thể ‌nghe thấy cuộc nói chuyện của họ.

Trương Giác: "Mặc dù hồi trước lúc con giảm cân đã mất đi một số cơ bắp, nhưng khả năng nhảy bốn vòng không có bị giảm đi, nhưng bây giờ đã bắt đầu tăng cơ, cảm giác lúc khi nhảy hơn buông lỏng một chút‌.

"
Huấn luyện viên Lộc gật đầu: "Đây chính là lý do vì sao thầy với Tuấn Bảo, Tiểu Lưu, Tiểu Ninh quyết định để con giảm cân.

"
"Kỹ năng nhảy trước đây của con không đủ thành thạo, nhất định phải có sức mạnh chống đỡ lớn hơn, mà khi con giảm cân, con nhất định phải khiến cho kỹ năng nhảy, kỹ xảo phát lực của mình càng trở nên tinh xảo hơn, như vậy mới có thể lực duy trì cú nhảy bốn vòng, vì thế khi con rèn luyện lại sức mạnh của mình, tự nhiên con sẽ trở nên thành thạo điêu luyện.

"
Thẩm Lưu bật cười: "Dù sao thì khung xương của em thiên về tinh tế, không ‌chắc như Bất Hoa, nếu vượt quá 70 kg, áp lực lên các khớp sẽ lớn hơn khi em nhảy bốn vòng, nhưng nếu em muốn khiêu chiến cú nhảy mới, việc sử dụng nhiều sức hơn so với cú nhảy 4T hoặc 4S đã điều không thể tránh khỏi, bởi vậy mọi người chỉ có thể sử dụng phương pháp này để em điều tiết.

"
"Hơn nữa, việc thành thạo điêu luyện khi nảy, cũng là một trong những yếu tế để trọng tài cho điểm GOE‌, mặc dù bọn họ có đôi mắt lác, nhưng nếu em trở nên hoàn mỹ hơn, tỷ lệ lấy GOE cao sẽ lớn hơn.

"
Trương Giác hiểu rõ gật đầu: "Phương pháp này rất hữu hiệu, em có thể cảm giác được khả năng kiểm soát cơ thể của mình ngày càng mạnh mẽ hơn, trước đây em không thể không chế độ cao khi nhảy bốn vòng, nhưng bây giờ khi nhảy 4T, em có thể đảm bảo cú nhảy ở độ cao từ 60 đến 62 cm, tỷ lệ nhảy thành công cũng đang đang tăng lên.

"
Một tiểu đơn nam ngồi bên cạnh Tái Bành bị nghẹn họng.

Có thể nhảy được bốn vòng đã là đơn nam đẳng cấp thế giới rồi, lúc nhảy mà còn có thể không chế độ cao là cái thao tác vô nhân đạo gì thế!
Trương Tuấn Bảo đáp lại: "Còn có sức mạnh nòng cốt không phải đã giúp con trở nên mạnh mẽ sao, tất xấu dịch chuyển khỏi vị trí đã được giải quyết, cho nên trong mùa giải mới, con cố gắng đưa tất cả các cú xoay tròn trong tiết mục lên cấp độ 4 thử coi?"
Trương Giác le lưỡi: "Con sẽ cố gắng.

"
Những người nghe chuyện: Wow, cấp 4 khó lấy như vậy, anh ấy thế nhưng đáp ứng sao.

Huấn luyện viên Lộc: "Động tác chân trước đây con chưa từng đạt được cấp 4, mùa giải này hãy thử coi sao.

"
Trương Giác: "Con sẽ cố gắng hết sức.


"
Không quan tâm yêu cầu của huấn luyện viên đối với cậu thế nào, Trương Giác cũng dám đáp ứng, mà khi nhóm huấn luyện viên yêu cầu thì cũng mang dáng vẻ Trương Giác có thể làm được.

Tái Bành không dấu vết quay đầu nhìn một cái, vừa vặn nhìn thấy bóng lưng Trương Giác, bởi vì đang là mùa hè, Bắc Kinh nóng như cái lò, Trương Giác chỉ mặc một cái áo màu đen bó sát ngắn tay, có thể rõ ràng nhìn thấy cơ lưng không khoa trương mà là mịn màng.

Thiếu niên không nhịn được nghĩ: Cơ bắp chi trên của Trương nhất ca xem ra còn mạnh hơn mình, mà mình lại là nam kèm cần nâng bạn nữ lên trong khiêu vũ trên băng, hơn nữa mình còn lớn hơn Trương nhất ca một tuổi.

Cơ bắp ở trình độ thế này, còn có khối lượng luyện tập khủng khiếp mà hắn thấy được trong nháy mắt, còn có những lúc mồ hôi thấm ướt quần áo khi đối phương ở phòng thiết bị, trên vai dán mấy chục tấm thuốc cao, thậm chí lúc bên trong phòng vật lý trị liệu, lúc đối phương nằm úp sấp lại, từ vai đến eo rồi đến chân đều có một lượng lớn kim châm, còn có nhìn vết bầm tím cho đến đen.

Tất cả mọi người nói Trương Giác là thiên tài, nhưng máu, mồ hôi và nước mắt sau lưng thiên tài thì mấy ai biết?
Sau khi Vasily giải nghệ, là đơn nam mạnh nhất thế giới hiện tại, thực lực của Trương Giác là dựa vào quá trình luyện tập vô cùng gian khổ.

Ừm, còn có một quần thể huấn luyện viên ma quỷ theo dõi, dưới tay huấn luyện viên của Tái Bành có bốn đôi khiêu vũ trên băng, hắn chỉ một trong số đó‌, thỉnh thoảng bị giáo viên gọi tên cũng đã thấy lạnh sống lưng rồi, mà bên phía Trương Giác là ba huấn luyện viên nhìn chằm chằm vô một người.

Tái Bành có thể thấy, tuy rằng Trương Giác có sư đệ sư muội, nhưng cậu mới là tiêu điểm tuyệt đối của Trương môn, nhóm huấn luyện viên không bất công, mà tất cả mọi người ngầm thừa nhận Trương Giác có tài nguyên tốt nhất, cùng lúc đó, ngược được đại chúng xem trọng, người được ký thác nhiều kỳ vọng nhất cũng là cậu.

Con người này có bao nhiêu áp lực tâm lý chứ.

Thế nhưng dù lúc nào trông cậu cũng rất bình tĩnh, quả nhiên là một trong những vận động viên được quốc tế công nhận với khả năng chịu áp lực mạnh nhất‌.

Cân nhắc đến phần lớn bọn nhỏ còn đang trong giai đoạn phát triển, thậm chí còn chưa bắt đầu dậy thì, cho nên khối lượng huấn luyện trong trại hè không lớn, luyện xong phần buổi sáng rồi nghỉ một hơi đến 2 giờ chiều, tầm 2 giờ đến 4 giờ sẽ có giáo viên dạy văn hóa cho bọn nhỏ học phụ đạo, chủ yếu là cảm thủ âm nhạc, lớp văn hay gì đó, để bổ sung trí não cho bọn nhỏ, tăng cường cảm xúc nghệ thuật, gián tiếp nâng cao khả năng biểu cảm của các em.

Sau khi đến đội tuyển quốc gia, tình huống đã phát sinh biến hóa, sau 2 giờ chiều, bọn nhỏ bị lùa tới phòng tập nhảy giống như lùa vịt.

Trong phòng tập nhảy, tiếng đàn dương cầm du dương vang lên, một nữ sĩ với mái tóc bạc, trông như người ngoại quốc đang ngồi trước cây đàn piano, Trương Giác đang tập múa ba lê theo tiếng đàn piano của bà ấy.

Trên người cậu không mặc áo, chỉ mặc một chiếc quần đen, cùng với một đôi giày nhảy màu xanh đậm.

Cậu là đang nhảy《 Bản giao hưởng thứ năm của Mahler: Adagietto 》.

Màn trình diễn đầy sức sống đó đã khiến tất cả bọn nhỏ sững sờ.

Tiếng đàn kết thúc, Mia lạnh lùng nói: "Bà vẫn nghĩ rằng con nên là một bài thi ngắn theo phong cách ba lê trong mùa giải mới, điệu nhảy này rất phù hợp với con.

"
Trương Giác chớp mắt mấy cái với bà: "Lời nói của bà trái ngược với Frans, nhưng mà con sẽ kiên trì, còn cần phải trong một mùa giải đều cho ra thứ gì đó mới mẻ.

"
Đổng Tiểu Long dẫn đội nói với bọn nhỏ: "Trong phòng học là nữ sĩ Mia Rossibayeva, mọi người hẳn phải biết, bài thi ngắn《 Flame of Paris 》 của Trương Giác ở mùa giải trước là tác phẩm của bà ấy, bà cũng là giáo viên dạy nhảy của Trương Giác.

"
"Hôm nay mấy đứa sẽ có một lớp học nhảy kéo dài hai tiếng với bà ấy và Trương Giác.

"
Nghe thấy giọng của Đổng Tiêu Long, Trương Giác quay đầu lại nhìn bọn họ, bước chân nhẹ nhàng tiêu sái đi đến góc lớp, cầm khăn mặt lau mồ hôi, lại lấy một chiếc áo ba lỗ màu đen mặc vào.

Lượng mỡ trong cơ thể cậu quá thấp, khi cậu đi bộ, có thể lờ mờ nhìn thấy những đường gân xanh nổi lên trên những cơ bắp của cậu khi trải qua rất nhiều vận động.

Thế nhưng! Cái thân thể bị mồ hôi bao phủ, kiện mỹ mà không khoa trương thật sự rất gợi cảm.

Khi Tái Bành cùng đội ngũ tiến vào phòng học, cảm giác có mấy người không dám nhìn ‌ Trương Giác, ừm, bao gồm cả một đơn nam từng viết thư tình cho một đơn nữ nào đó vào tháng trước.


Trương Giác lại hoàn toàn không cảm thấy sự ngại ngùng của mọi người, hơn nữa cậu cũng không lớn hơn họ bao nhiêu tuổi, nhưng lại bày ra dáng vẻ của một người anh lớn, siêu tự nhiên hướng dẫn bọn họ tập nhảy.

Đúng rồi, cậu cũng sẽ giúp bọn nhỏ sửa chữa động tác.

Ngày hôm nay số lượng người mắc lỗi của lớp nhảy vô cùng nhiên, cũng không biết là sững sờ do nhìn Trương nhất ca, hay là cố ý mắc sai lầm.

Đại khái là cả hai đi.

Tối đó, khi Tái Bành lướt điện thoại, hắn thấy Trương Giác thế nhưng đăng lên một động thái hiếm hoi trên weibo của mình, chỉ thấy mỹ thiếu niên đứng trong một studio tràn đây vải vóc, bên cạnh mà một ma nơ canh mặc trang phục thi đấu hiển nhiên chưa hoàn thành, còn cố cô thợ may từng đến sân vận động đứng bên cạnh cậu mỉm cười.

【 Trương Giác Gary: Chế tác quần áo trong mùa giải mới, trình độ may đồ của nữ sĩ Ngô vô cùng tuyệt vời, mong đợi.

@ trang phục cao cấp được đặc chế từ studio Mẫn Phong.


Trong hình, Trương Giác mặc trang phục giản dị mày trắng hợp thời gian, thoạt nhìn giống như trời quang trăng sáng, hoàn toàn không nhìn thấy một cơ thể đầy mồ hôi khi tập luyện, cùng với các loại chật vật khi bị té lúc tập cú nhảy bốn vòng.

Thế nhưng sau hành trình hai ngày tại đội tuyển quốc gia kêt thuc, những bạn nhỏ ở Vân Thượng Tinh đã lặng lẽ gia tăng cường độ huấn luyện, trong đó có người ngu ngốc to gan trực tiếp đem lượng huấn luyện tiếp cận trình độ với Trương Giác, kết quả bởi vì vất vả mà sinh bệnh bị‌ đưa vào phòng y tế.

Dì Tưởng ở phòng y tế vỗ cái đầu ngốc mà to gan, không chút lưu tình phun nói: "Học tập thần tượng cũng phải có chừng có mực! Con cho rằng ai cũng có thể cuồng huấn luyện giống như Trương Giác? Cậu ta có thể luyện như vậy là vì kỹ năng sức mạnh của nó đủ mạnh, hơn nữa còn được nuôi dưỡng bởi một chuyên gia dinh dưỡng giỏi nhất nước, toàn thân cậu ấy là một thân thuốc cao đó, con cho rằng con là ai chớ?"
Cơ thể của Trương Giác mạnh mẽ hơn các vận động viên cùng trình độ, là bởi vì có đội ngũ y bác sĩ và chuyên gia dinh dưỡng có trình độ cao, huấn luyện viên càng là nhìn chằm chằm vào từng động tác của cậu, một ‌khi phát hiện ra điều gì đó không ổn là sẽ kêu người dừng lại.

Mà Trương Giác cũng bởi vậy mà mất đi quyền lợi hưởng thụ đồ ăn ngon, thời gian vật lý trị liệu sau khi tập luyện cũng đủ dài, sự đau khổ phải chịu đựng là gấp mấy lần người khác.

Nếu không có sự nỗ lực của những người này, khối lượng huấn luyện dành cho vận động viên đẳng cấp thế giới này là hoàn toàn có thể đem người bình thường luyện phế, mà ma mới trước mắt chỉ mới tham gia giải đấu câu lạc bộ, chính là người bình thường so với Trương Giác!
Từ nền tảng thể lực, sức bền, kinh nghiệm thể thao và điều kiện tập luyện đều không bằng người ta, tập luyện như Trương Giác chính là tự đi tìm chết!
Vẻ mặt ngốc to gan đau khổ: "Không phải con muốn nhảy bốn vòng sao?"
Hắn nằm lỳ trên giường, thở dài, vẻ mặt mất mát.

"Con thật sự rất muốn tham gia vào đội tuyển quốc gia, con muốn được huấn luyện ở một nơi gần với anh ấy.

"
Hiện nay, đơn nam hay thậm chí là đơn nữ của tổ thiếu niên trong nước, không ai mà không muốn bắt kịp đấu trường của Trương Giác, cùng cậu đứng chung một đấu trường, kề vai chiến đấu vì mục tiêu với anh ấy?
Cậu là thần tượng của bọn nhỏ trong môn trượt băng nghệ thuật Thôn Thỏ.

-
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường
Mọi người đều biết, lúc Trương nhất ca tập nhảy không có mặc áo nha.

Không biết vì sao, lúc cậu tập nhảy, luôn có đồng đội, các nhân viên của đội tuyển quốc gia lơ đãng đi ngang qua, sau đó ngoài phòng tập nhảy ngó đầu vô nhìn nửa ngày.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.