Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

Chương 21: Phiên Dịch





Mặc dù Trung Quốc đang là 5 giờ sáng, nhưng những bình luận viên của đài CCTV-5 vẫn đang làm việc chăm chỉ.

Trong ti vi truyền đến một thanh âm bình luận trong trẻo: "Bài thi đầu tiên của Trương Giác trên đấu trường quốc tế vô cùng tốt, cậu ấy đã hoàn thành xuất sắc tất cả các động tác kỹ thuật, hơn nữa có thể thấy rằng nhóm người hâm mộ trượt băng cũng rất yêu thích vị tuyển thủ nhỏ này.

"
Kể từ khi bắt đầu cuộc thi, Trương Giác là đơn nam tổ thiếu niên duy nhất thiếu chút nữa không ôm hết hoa và thú bông.

Một bình luận viên khác cũng tán thành: "Trương Giác chỉ mới 13 tuổi vào cuối tháng 6, cậu ấy là vận động viên trẻ tuổi nhất bắt đầu tham gia các cuộc thi quốc tế ở Trung Quốc trong năm nay, tiềm năng của cậu ấy rất lớn, không chỉ có kỹ thuật toàn diện, màn biểu diễn của cậu ấy vô cùng có sức cuốn hút, điểm ấy đặt trong tổ thiếu niên là điều rất hiếm thấy.

"
"Hơn nữa năng lực xoay tròn của Trương Giác là độc nhất vô nhị, cho đến nay, cậu ấy là vận động viên trượt băng đơn nam đầu tiên trên thế giới xoay Biellmann trong cuộc tranh tài, chỉ điểm này thì sẽ có rất nhiều người hâm mộ trượt băng có ấn tượng sâu với cậu ấy.

"
"Đúng vậy, thời điểm tôi nhìn thấy tư thế Beillmann kia tôi đã sợ ngây người, tính dẻo dai của đứa nhỏ này quá tốt rồi.

"
Chỉ cần là người có hiểu biết về vận động viên trên băng tuyết thì đều biết nội dung đơn nam trên đấu trường quốc tế khốn khổ như thế nào.

Lúc Thẩm Lưu còn đang hoạt động thì khá hơn một chút, dù sao hắn cũng có cú nhảy bốn vòng để giữ thể diện, sau khi hắn giải nghệ thì nội dung đơn nam trong nước hoàn toàn bị chìm xuồng trong năm nay, thậm chí ngay cả người chơi bổ sung cũng không tìm ra được.

Cho nên bây giờ nhìn thấy Thẩm Lưu xuất hiện trên ti vi, dù cho hắn không lên trường đấu mà chỉ ngồi ở băng ghế huấn luyện viên thì đó thực sự là một điều bất ngờ, chờ sau khi nhìn thấy học trò của Thẩm Lưu có thực lực mạnh mẽ đương nhiên sẽ khiến các bình luận viên cổ vũ hơn rất nhiều.

Dù sao thì năm nào ở Trung Quốc cũng có những thiếu niên thiên tài, các thiếu nữ được thổi phồng lên như thế này, còn việc nhóm thiếu nam thiếu nữ có thực sự trượt xa hơn trong thành tích, mang những tôn nghiêm của các vận động viên Trung Quốc trên đấu trường quốc tế hay không, đó là một chuyện khác.

Thi đấu thế thao chân chính là thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc, có thể thực sự đi tới đỉnh cao, điều mà đại đa số những người hâm mộ thể thao nhìn thấy đã ít lại càng thêm ít.

Minh Gia thở dài: "Áp lực mà Trương Giác sẽ phải đối mặt trong tương lai sẽ không nhỏ.


"
Với sự sa sút của các nhân tài, toàn bộ kỳ vọng trong nước về sự quật khởi của nội dung đơn nam sẽ bị áp lực lên dòng độc đinh trên người Trương Giác, Trương Giác mới 13 tuổi, cậu gánh vác được sao?
Liễu Diệp Minh cũng rất kiên định: "Trương Giác sẽ không đối mặt với những áp lực này một mình, cho dù không phải ai cũng có thiên phú như cậu ấy nhưng sẽ không có nghĩa là tụi em sẽ từ bỏ việc tiến lên phía trước.

"
Thân là vận động viên, sự tham vọng này Liễu Diệp Minh vẫn phải có.

Minh Gia quay đầu nhìn người thiếu niên này, trong mắt lướt qua một vệt vui mừng.

Đúng vậy, không phải môn thể thao nào ở Trung Quốc đều thu hút được nhiều sự nổi tiếng và tài năng như bóng bàn hay bóng chuyền, đối với những môn thể thao này như của bọn họ, trong quá khứ không phải đã từng được đẩy lên bởi một vận động viên tài năng nhưng thiên phú không đủ như Liễu Diệp Minh sao?
Thành tích của bọn họ có thể không ấn tượng, nhưng họ cũng có sự kiên trì và lòng tự trong của một vận động viên.

Sau hai nhóm thi đấu nữa trôi qua, số điểm 73.

13 của Trương Giác vẫn luôn đứng đầu bảng xếp hạng của bài thi ngắn.

Sau cậu, các vận động viên trẻ khác không có khả năng nâng cao đáng kinh ngạc như năng lực nhảy trì hoãn xoay người và giơ tay lên, cảm xúc của khán giả cũng không được kích thích.

Mãi cho đến khi tiếng phát thanh bên trong truyền ra một tiếng "Representative France, Alex Testino", các cổ động viên trượt băng mới dồn dập lên dây cót tinh thần.

Alex đứng trên mặt băng mặc một chiếc áo biểu diễn đen tuyền với sequins bạc, bài thi ngắn của hắn là 《Vũ điệu thần chết 》của Saint Saëns.

Thẩm Lưu giới thiệu: "Bản nhạc của Saint Saëns đã được rất nhiều vận động viên trượt băng nghệ thuật biểu diễn, trước đây Alex đều theo phong cách jazz nhẹ nhàng, hiện tại cậu ta đã hoàn toàn dậy thì, hẳn là muốn chuyển đổi hình tượng.

"
Trương Giác hai tay ôm má, thanh sô cô la trên miệng nhếch lên nhếch xuống: "Sau này em dậy thì xong nhất định cũng phải chuyển đội hình tượng, các đàn anh cứ luôn luôn đi theo con đường trung lập thật không phải là biện pháp.

"
Tống Thành, Trương Tuấn Bảo, Thẩm Lưu, huấn luyện viên Mã cùng Hoàng Oanh, Quan Lâm nhìn dung nhan thanh thuần xinh đẹp tuyệt trần như thiên tiên của Trương Giác, cười ha ha.

Yên tâm, chỉ bằng khuôn mặt này của nhóc, cho dù bao nhiêu năm nhóc muốn làm tiên nữ đi chăng nữa thì chắc chắn sẽ có một đống người sẵn sàng mua đó, thiên tiên này chỉ cần đứng trước ống kính là được rồi, phía dưới nhất định sẽ có một bầy mèo và thẳng nam hét to "Thần tiên tỷ tỷ".

Hoàng Oanh là một thiếu nữ theo đuổi ngôi sao nhạc rock and roll, nàng lén lút nói thầm: "Tiểu Ngọc giống như Hideto Takarai vậy, người đã hiến tế chiều cao để đổi lấy dung nhan tuyệt thế.

"
Quan Lâm vội vã đâm cô một chút, ra hiệu bạn diễn nữ đừng nói nữa, cái người dám chế nhạo chiều cao của Trương Giác đã bị lôi vào phòng thay đồ rồi đó, kèm theo bản nhạc 《Bohemian Rhapsody 》của Queen đã mạnh mẽ bị thu thập một trận, tuy rằng sau đó Trương Giác bị phạt viết kiểm điểm ba ngàn chữ, nhưng cái người bị đánh kia tuyệt đối là càng thảm thương hơn.

Tiếng vĩ cầm vang lên, mọi người ngừng nói chuyện và đổ dồn ánh mắt vào đấu trường.

《Vũ điệu thần chết》hay còn gọi là《Vũ điệu những bộ xương khô》, là một bản thơ giao hưởng lãng mạn do Saint Saëns sáng tác, mặc dù tên ca khúc có chút sởn tóc gáy nhưng những gì ca khúc này muốn thể hiện chính là cảnh tử thần chơi vĩ cầm cho những bộ xương khô trong nghĩa địa, phong cách âm nhạc náo nhiệt giống như một buổi vũ hội.

Nhân vật mà Alex diễn dịch chắc chắn là thần chết, hắn biểu diễn rất có sức sống, lột tả thành công bầu không khí sôi động của vũ hội, cũng kéo theo không ít cảm xúc của khán giả, mà đúng là như thế, đây không phải là dáng vẻ mà một thần chết nên có sao.

Cho dù phong cách âm nhạc vui vẻ như thế nào đi chăng nữa thì thần chết cũng là thần chết, hắn có thể tà mị, có thể cả người đầy điềm gở cùng mùi vị của tử vong, lại không thể tham gia vào sự vui sướng của những bộ xương khô.

Trương Tuấn Bảo bình luận: "Người trẻ tuổi thật là high, quên mất phải chuyển đổi hình tượng rồi đúng không?"
Huấn luyện viên đầu hói bên sân cũng bất đắc dĩ che mặt.

Rất may là cho dù phần trình diễn của chàng trai này đã đi chệch hướng nhưng các động tác kỹ thuật lại vô cùng chắc chắn, ba lần bật nhảy theo thứ tự là 3lz, 3F+3T cùng 2A, chất lượng hoàn thành vô cùng cao, các trọng tài cũng không keo kiệt khi cho điểm biểu diễn, cuối cùng Alex lấy được 75.

65 điểm, đem Trương Giác đẩy xuống vị trí thứ hai.

Nhìn tư thế nhảy 2A của Alex, Thẩm Lưu bằng kinh nghiệm phán đoán : "Cậu ấy đã có nhiều vòng xoay hơn so với mùa giải trước, cự ly cao và xa tiến bộ rất nhiều, e rằng là cậu ấy đang luyện 3A.

"
Vừa nói như thế, kỳ thực 2A của Trương Tiểu Ngọc 2A cũng rất có thừa.


Thẩm Lưu suy tư.

Mục tiêu trước đó của họ là để Trương Giác tập hợp đủ năm kiểu nhảy xoay ba vòng trước tháng 7, cũng như thực hành càng nhiều bài 33 nâng cao càng tốt, làm quen với hai bài thi mà nữ sĩ Mia đưa ra.

Vốn dĩ cho rằng thời gian rất eo hẹp, nhưng Trương Giác vẫn vẫn luyện tập hết các kỹ thuật này trước khi bắt đầu trận đấu thử nghiệm, bây giờ ngoại trừ 3F còn có chút vấn đề nhỏ, trục tâm xoay tròn không ổn định, những vấn đề này cần có thời gian để mài dũa thì dường như cũng nên cho Trương Giác bắt đầu chinh phục những kỹ năng mới.

Choi Jeong Su lên sân khấu sau Alex, vị thiếu niên đáng yêu đến từ Hàn Quốc này chỉ cao hơn Trương Giác 6 cm, cũng chính là 1 mét 59, nhưng hắn xác thực đã hoàn toàn dậy thì.

Suy nghĩ cho thấu đáo thì người anh em này cũng khổ lắm, hiến tế chiều cao nhiều như vậy nhưng cũng không đẹp trai cho lắm, chỉ mong sao hắn có thể vượt qua rào cản 1 mét 6 trước khi các khớp xương đóng lại hoàn toàn.

Tuy nhiên, trái ngược với chiều cao của mình, thành tích trượt băng nghệ thuật của Choi Jeong Su tương đối khá, trọng tâm thấp mang đến tính ổn định cao, từ khi ra mắt, tỷ lệ all clean khi thi đấu của hắn luôn cao hơn những người cùng lứa.

Đối với nhiều vận động viên trượt băng mà nói, trong toàn bộ sự nghiệp có được một lần all clean thì đã được coi là rất tốt rồi, bởi vậy có thể thấy được các sai lầm trong các động tác trên sân băng cao như thế nào, cho nên đôi khi có một trục tâm vững vàng cũng mang lại lợi thế lớn.

Bài thi của Choi Jeong Su là một bản guitar có tiết tấu chậm, tổng thể bài trình diễn không tệ, tất cả động tác đều all clean, chỉ có khán giả là không có phản ứng gì, họ cũng vỗ tay tán thưởng khi Choi Jeong Su thực hiện bước nhảy thành công.

Điểm bài thi ngắn của hắn là 73.

5, so với Trương Giác vẫn cao hơn.

Hoàng Oanh tức giận nói: "Thật quá đáng mà, màn trình diễn của anh ta còn nhạt hơn nước lã, cái này mà cũng có thể áp trên đầu Tiểu Ngọc sao?"
Bản thân Trương Giác tương đối bình tình, cậu không quan tâm nhún vai: "Không sao đâu, xếp hạng thi đấu là dựa vào tổng điểm mà, trượt băng tự do thu điểm về là được.

"
Choi Jeong Su chỉ cao hơn cậu 0.

37 điểm.

Nói cũng thật buồn cười, trong số tất cả các vận động viên ở đây, người chân chính khiến Trương Giác cảnh giác vẫn là Angus Joe.

Không vì cái gì khác, việc thâu chu trong quá trình nhảy là vô cùng nghiêm trọng, hắn có thể được các trọng tài Bắc Mỹ tin tưởng, hắn có thể trở thành sự tồn tại bên trong tổ thiếu niên chỉ sau Savshenko và Hayato Terakami, sau khi được thăng lên tổ thành niên thì hắn đã ở tuyến đầu trong vài năm, có thể thấy được phúc lợi quốc tịch đã hỗ trợ tốt như thế nào.

Alex và Choi Jeong Su không thể kém hơn Angus Joe được, thế nhưng đãi ngộ khi vào tổ thành niên rõ ràng không tốt bằng người ta.

Để đánh bại loại người này, nhất định phải bày ra thực lực vượt xa phúc lợi của quốc tịch mới được.

Đến thời điểm nhất ca tổ thiếu niên Bắc Mỹ lên sân khấu, những người đam mê trượt băng tại hiện trường đều phản ứng nhiệt tình, Angus Joe cũng hướng những người này vẫy tay, ra hiệu mọi người đưa thêm nhiều tràng pháo tay nữa.

Bài thi ngắn của hắn là giai điệu kèn trumpet với những tiết tấu sôi động, màn trình diễn của Angus Joe cũng vô cùng ra sức với những chuyển động cơ thể tuyệt vời và biểu cảm phong phú, khán giả đều rất nể tình bắt đầu đánh nhịp.

Trong mắt Trương Giác hiện ra một tia tiếc nuối: "Ồ, người anh em này đang lừa dối chính mình nha.

"
Hoàng Oanh không hiểu hỏi: "Sao anh ta lại lừa dối chính mình? Đây không phải là một màn trình diễn rất tốt sao?"
Có sao nói vậy, kỹ thuật của Angus Joe không sạch sẽ, sự biểu cảm còn rất tốt trong tổ thiếu niên cho nên người trong giang hồ gọi là "Nghệ thuật gia dẫn dắt", "Nghệ thuật con sứa", ý tứ chính là người này muốn có điểm cao thì phải dựa vào nghệ thuật mới lấy được.

Trương Giác giải thích dựa trên kinh nghiệm trước đây của mình trên sân khấu : "Trừ phi đó là thể loại âm nhạc có tiết tấu rõ ràng, nếu không việc để khán giả đánh nhịp theo cũng không phải là điều tốt, bởi vì có thể nhịp điệu của bọn họ không đúng theo tiết tấu, mà người trình diễn rất dễ nhầm lẫn giữa nhịp của bản thân và nhịp của khán giả.

"
Dù bước nhảy có mang tính nhạc hay không đột ngột cũng là một trong những yếu tố thưởng của GOE, Angus Joe rõ ràng cho thấy ý muốn hoàn thành bước nhảy theo nhịp nhạc, nhưng sự hỗn loạn của nhịp điệu khiến hắn sinh ra sự chần chờ khi lấy đà, một lần chần chờ này cũng khiến cho toàn bộ trục 3lz của hắn bị cong.

Khán giả tiếc nuối thở dài.

Thời điểm tiếp băng rõ ràng không ổn định, dựa vào tay vịn băng mới đứng vững, GOE nhất định phải ăn dấu trừ.

Trương Giác gật đầu với Hoàng Oanh với một cái nhìn rõ ràng: "Cậu nhìn đi, phạm sai lầm rồi đó, hi vọng cùng hỗ động với khán giả, có thêm càng nhiều tràng pháo tay là không có gì, chỉ cần màn trình diễn đặc sắc, khán giả sẵn sàng đến hiện trường xem biểu diễn sẽ không keo kiệt với những những tràng vỗ tay đó, mà thôi chúng ta hãy quên cái loại này đi.


"
Hoàng Oanh wow một tiếng, một mặt biểu tình "Thì ra là thế tớ học được rồi".

Bởi vì xuất hiện một sai lầm rõ ràng nên dù trọng tài có ưu ái đến đâu cũng chỉ có thể cho Angus Joe 70.

8 điểm, trong đó 37 điểm là điểm biểu diễn.

Trong trượt băng nghệ thuật, điểm kỹ thuật thường cao hơn điểm biểu diễn, cái loại đảo ngược điểm kỹ thuật này cũng là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy.

Trương Tuấn Bảo bóp bóp sống mũi: "Quốc tịch cao quý quả thực đáng kinh ngạc nha, quyền lợi quốc tịch của Savshenko cũng không đáng kể, nhưng thực lực của cậu ta quả thực rất tốt, nhưng sao khi nhìn thấy Angus Joe ăn phúc lợi quốc tịch mình lại khó chịu như vậy chứ?"
Buổi chiều sáu giờ, nội dung thi đấu bài thi ngắn đơn nam kết thúc, dưới sự hướng dẫn của nhân viên ban tổ chức, người xếp hạng thứ ba Trương Giác tiến vào nghi thức tham gia lễ trao giải huy chương nhỏ.

Trao giải mà, bầu không khí càng vui vẻ càng tốt, phía ban tổ chức đã bố trí một cái đài nhỏ để ba vận động viên nhí phân biệt ngồi vào vị trí của mỗi người, sau khi trao huy chương cho bọn nhỏ thì sẽ có người dẫn chương trình đến phỏng vấn các em.

Trương Giác thấp nhất, chỗ ngồi cùng thấp, nhìn thân hình nho nhỏ đó, người dẫn chương trình đặc biệt yêu thích, lúc nói chuyện không ngừng đưa micro tới trước mặt cậu.

"Trương, con có thích Placid Lake không? Sau khi tới đây con có đi chơi ở đâu không?"
Đứa nhỏ đầy mặt mơ hồ, Thẩm Lưu yên lặng tới bên cạnh làm phiên dịch cho cậu, Trương Giác mới lộ ra một nụ cười ngọt ngào ngoan ngoãn.

"Con chưa từng đi ra ngoài, chỉ riêng việc lệch múi giờ thôi đã chiếm rất nhiều sức lực rồi, ai còn sức đi ra ngoài chơi nữa chứ, hơn nữa thời điểm con đi dạo phố thì chỉ nhìn thấy đồ ăn, con nhất định sẽ không nhịn được muốn nếm cái này cái kia, huấn luyện viên của con còn không cho con rời khỏi khách sạn đây nè.

"
Nhóm huấn luyện viên: "! "
Nhóc con à con cũng quá thật thà rồi đi?
Lý do tại sao thực lực của Trương Giác nghiền áp các đối thủ của cậu ở kiếp trước mà vẫn như cũ xuất đạo kém một chút như vậy, điều này có liên quan đến tính cách trung thực đáng kinh người của cậu khi đối mặt với ống kính, dù sao cậu nói chuyện thẳng thắn, giới truyền thông cũng thích xem trò vui nên cũng không coi là chuyện gì lớn, chứ tùy tiện cắt câu lấy nghĩa thì có thể mang đến vô số vết đen cho Trương Giác.

Thẩm Lưu sờ sờ đầu cậu, mở miệng chính là một chuỗi tiếng Anh lưu loát.

"Trương Giác nói rằng nó rất tiếc vì đã không ra ngoài tham quan, bởi vì đây là lần đầu tiên em ấy ra nước ngoài thi đấu cho nên việc lệch múi giờ tiêu tốn rất nhiều thể lực.

"
Lời này vừa nói ra, rất nhiều người có biểu tình kinh ngạc và kính nể.

Những người hâm mộ trượt băng nghệ thuật thâm niên đều biết nếu không phải thứ tự ra trận không tốt thì bài thi ngắn của Trương Giác mới là bài thi tốt nhất ngày hôm nay, nhưng vị vận động viên nhí này thậm chí còn chưa ở thời kỳ hoàng kim để tham gia thi đấu, người nọ còn đang bị debuff lệch múi giờ đây!
Thật là giỏi quá!
-
Tác giả có lời muốn nói: Ông cậu: Tay ngứa quá, bằng không hôm nay phối hợp với BGM của Kurosaki Ichigo đập cho đứa nhỏ một trận đi.

Thẩm Lưu: Ngày hôm nay lại phải che chở cho đứa nhỏ tinh nghịch không bị đàn anh đánh mông.

Trương Giác —— bên ngoài khoác áo tiên, bên trong đội lốt hổ.

Tổng kết: Phiên dịch là một công việc thần kỳ.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.