Trượt Vỏ Chuối, Xuyên Qua Rồi!!!

Chương 32: Tôi được làm lớp trưởng!!



-Kể từ hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu bước vào học kỳ 2 của năm, tôi hy vọng lớp ta sẽ giữ vững phong độ như trước!! -Cô chủ nhiệm cất giọng thanh thanh nói trước lớp.

-À, còn về cán bộ lớp, có ai có ý kiến gì không? Hay vẫn giữ như cũ?

Rầm...

Tiếng ai đó đập bàn làm chấn động cả lớp, nối tiếp là tiếng la thất thanh của nó

-Thưa cô, em muốn đổi chỗ!!! Em muốn đổi chỗ!!!

-Có chuyện gì sao?

Cô chủ nhiệm nhìn khuôn mặt "nhất quyết phải đổi" của nó cùng với khí thế hừng hực kia, tuy khó hiểu nhưng vẫn giữ vững phong độ là một giáo viên mẫu mực, giọng nhẹ nhàng nói

-Lần sau có chuyện gì em nên giơ tay lên phát biểu chứ không nên đập bàn như thế!!

-Vâng, vâng, sao cũng được, sao cũng được -Nó gật gật đầu, vội giơ tay lên rồi nói tiếp -Thưa cô, em muốn đổi chỗ, em muốn đổi chỗ!!!

-Ừm... Vậy có bạn nào có thể đổi chỗ cho bạn không? -Cô chủ nhiệm nhìn khắp lớp.

Đám con gái mắt sáng lên, chỗ đó bên trái là Dương Thế Tĩnh, bên phải là Lăng Hạo Thiên đó, được ngồi chỗ đó mỗi ngày không phải là quá hạnh phúc rồi sao? Chỗ đó đến cả Nguyễn Vũ Trúc - hotgirl của trường, bạn thanh mai trúc mã của Lăng Hạo Thiên mà cũng không có cửa, bây giờ có cơ hội đổi chỗ không chớp lấy thì đúng là đầu óc bị chạm mạch!!

-Thư...a... - Cả bọn con gái nhao nhao lên, tay một vài đứa đã định giơ lên cao, nhưng khi thấy ánh mắt lạnh thấu xương của Lăng Hạo Thiên quét khắp lớp thì chẳng biết tay từ bao giờ đã thụt xuống, chữ "thưa cô" còn chưa nói hoàn chỉnh.

Thấy tình hình có vẻ không ổn, nhiệt độ trong phòng đang giảm xuống, cô chủ nhiệm cố giữ bình tĩnh, miệng tươi cười, mặt hiện vẻ bất đắc dĩ nói với nó

-Xem ra không có ai đồng ý đổi chỗ cho em rồi, thôi thì chúng ta cứ giữ nguyên vị trí như vậy một thời gian rồi tính tiếp ha. Nói xong không đợi nó trả lời đã chuyển sang chủ đề khác, cứ tiếp tục thì chắc nhiệt độ cái phòng này giống như trong tủ lạnh luôn quá.

-Quay lại việc bầu cán bộ lớp nào, có ai có ý kiến gì không?

Nó hậm hực ngồi xuống, mắt trừng lên nhìn qua Lăng Hạo Thiên, dịch xa hắn ra nhất có thể. Huhu, sao số tôi khổ thế này, đã giáp mặt cái tên hung thần này ở nhà, tưởng lên trường là né được, ai dè...TT_TT. Bây giờ nó thật nhớ cái lớp cũ quá đi mất. Mẹ ơi còn phải nghe lời hắn một tuần nữa!! Có ai cứu tôi không? Nó gào thét trong lòng.

-Thưa cô, học kỳ này cho em xin từ chức!! -Một bạn nam đầu bàn giơ tay.

-Em cũng vậy.

-Lớp trưởng? Lớp phó? Hai em có chuyện gì sao? Cô chủ nhiệm thắc mắc.

-Thời gian này em sẽ tăng thời gian học lên nên có lẽ sẽ không quản lý lớp tốt như trước được ạ.-Anh bạn đầu bàn đáp.

-Gia đình em thì có việc, thưa cô. -Cô bạn lớp phó trả lời.

-Được rồi, vậy cả lớp có ai đề cử bạn nào hay tự đề cử không?

Dương Thế Tĩnh ngồi bên cạnh nó vẫn đang hóng chuyện vui, nghe câu đó không biết nghĩ gì mà miệng nở nụ cười, lập tức giơ tay lên

-Em xin đề cử bạn Hoàng Y Nhã cho vị trí lớp trưởng.

Lớp... lớp trưởng sao? Đó chẳng phải là cái chức bao năm đi học nó vẫn mong muốn ngồi vào sao? Trước kia, với học lực của nó muốn làm lớp trưởng thì quả thật là dư sức, nhưng nó quậy quá nên luôn luôn bị đẩy xuống làm tổ viên, bây giờ có cơ hội rồi!! Nó vui thật, mắt nó nhìn Dương Thế Tĩnh lại có thêm một tia cảm tình, miệng nở nụ cười cảm kích.

-Vậy, người thứ nhất được đề cử là Hoàng Y Nhã -Cô chủ nhiệm viết tên nó lên bảng rồi quay xuống -Còn ai đề cử người khác không?

Lớp 11S chỉ có vài ba nam sinh, đa phần đều là nữ , độ mê trai cũng không giảm, vậy nên khi thấy nụ cười sát gái của Dương Thế Tĩnh càn quét một lượt qua khắp lớp thì đều vô ý thức lắc lắc đầu, ủng hộ cho việc nó làm lớp trưởng.

-Vậy chúng ta thống nhất bạn Hoàng Y Nhã làm lớp trưởng nhé!! Hoàng Y Nhã, em có ý kiến gì không?

-Không, thưa cô!!

-Được rồi, vậy lớp trưởng sẽ là Hoàng Y Nhã!! Cô chủ nhiệm nói xong quay lên bảng ghi dưới cái tên nó hai chữ lớp trưởng.

Trong lòng nó nở hoa, haha cuối cùng cũng được làm lớp trưởng, thì ra chuyển lớp cũng không tồi, đúng là trong cái rủi có cái may!! Mong ước bấy lâu nay đã thành hiện thực!! Nó xúc động quá đi mất!!

-Bây giờ là lớp phó, có ai đề cử bạn nào không?

Dương Thế Tĩnh lại hớn hở giơ tay

-Thưa cô, em xin đề cử bạn Lăng Hạo Thiên.

Cái cm gì thế? Sao lại có Lăng Hạo Thiên ở đây? Nó đang vui mừng, nãy giờ ngồi cười tủm tỉm mãi, nghe được câu đó, hai khóe miệng nó quật xuống, một tia cảm tình dành cho Dương Thế Tĩnh cũng không cánh mà bay. Cho cái tên trời đánh đó cùng làm cán bộ lớp với mình thì còn gì là vui nữa, không được, nhất quyết không được.

Đám học sinh trong lớp đã bị Dương Thế Tĩnh thu phục từ lâu, tất nhiên nhìn qua Lăng Hạo Thiên lại không có biểu hiện gì là không đồng ý, cả bọn đều thống nhất ý kiến chung bầu Lăng Hạo Thiên là lớp phó.

-Em phản đối!!-Nó lập tức đứng lên.

-Tân lớp trưởng? Tại sao em lại không đồng ý?

-Vì...vì... Em nghĩ bạn Lăng Hạo Thiên cũng không đồng ý đâu cô ạ!! Phải không bạn Lăng Hạo Thiên? Nói xong nở nụ cười miễn cưỡng nhìn qua Lăng Hạo Thiên, mắt chớp liên tục, ngụ ý là "Nói phải dùm tôi".

Lăng Hạo Thiên mắt liếc nhanh qua khuôn mặt nó, không để ý đến lời nó nói, môi nhếch lên, buông một câu

-Em sẽ cố gắng!!

-Vậy thì lớp phó là Lăng Hạo Thiên, lớp trưởng là Hoàng Y Nhã nhé!!

Cả lớp gật gật, riêng nó vẫn bất chấp phản đối.

-Không, không được!!!

-Tân lớp trưởng, chúng ta ở đây bầu cán bộ lớp theo tỉ số em biết chứ? Tỉ số đang nghiêng về em là 1-14 nên ý kiến của em không được chấp nhận, em hiểu chưa?- Cô chủ nhiệm giọng ôn tồn nói với nó.

-Nhưng...nhưng...

-Được rồi, em ngồi xuống đi, chúng ta sẽ bắt đầu học trong vài phút nữa!!

Nó ngồi bịch xuống, mặt nhăn nhó, nhìn qua Lăng Hạo Thiên ngồi bên phải, lại quay sang Dương Thế Tĩnh đang cười tủm tỉm bên trái, nụ cười rõ ràng là đang chờ xem chuyện vui. Bỗng Lăng Hạo Thiên vỗ vai nó, nó giật mình quay lại, thấy con mắt hồ ly đang híp lại, miệng sói nở nụ cười, đưa móng vuốt ra trước mặt nó

-Lớp trưởng, chúng ta hãy cùng giúp đỡ nhau trong học kì mới nhé!!

Nó khóc không ra nước mắt giơ bàn tay ra bắt lấy, ở nhà không đủ hay sao mà còn phải lên trường giáp mặt hắn nữa, lại còn cùng làm cán bộ lớp, huhu, sao số tôi khổ vậy nè trời!! TT_TT

Cách đó không xa, cây bút chì trong tay Nguyễn Vũ Trúc đã bị bẻ gãy dưới hộc bàn nhưng trên mặt cô ta vẫn giữ được nét bình tĩnh. Tại sao Thiên lại đồng ý cơ chứ? Không phải Thiên rất ghét nó sao? Qua dãy người, nhìn nó đang bắt tay Lăng Hạo Thiên, ánh mắt cô ta âm trầm hơn hẳn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.