Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Chương 470: Anh tới đón cô về nhà



Cậu ta biết Diệp Phồn Tinh không phải là người thích gây chuyện, mà chắc do Tô Lâm Hoan gây sự, mặc dù chưa từng gặp Tô Lâm Hoan, nhưng nghe Tả Dục nói, đó không phải là người phụ nữ dễ đối phó.

Cậu ta còn đang sợ chị gái mình vị bắt nạt!

Lâm Vi cũng ở bên cạnh nói: "Mình thấy lần này cậu chọc phải ổ kiến lửa rồi. Cậu hắt nước làm cô ta ướt như chuột lột trước mặt bao nhiêu người như thế, cô ta càng có cơ hội đối phó cậu rồi."

Lâm Vì cảm thấy cách làm lần này của Diệp Phồn Tinh thật sự không lý trí.

Diệp Phồn Tinh nhìn mọi người lo lắng cho mình,chấn ăn nói "Không có chuyện gì đâu, cô ta có thể làm gì mình chứ? Lúc nào ở trường chẳng có người nói xấu sau lưng mình, mình quen rồi."

Từ lúc cô kết hôn đến giờ, sau lưng cô cả ngày nghe thấy những lời ong tiếng ve kia.

Hơn nữa,nếu so với lần trước bị mấy streamer nổi tiếng kia hợp sức đặt điều nói xấu thì những chuyện này chỉ là trò đùa trẻ con mà thôi. Trải qua những chuyện đó rồi thì giờ cô có gì phải sợ.

Diệp Phồn Tinh vừa ăn cơm, vừa nghe bọn họ thương lượng muốn giúp cô đối phó Tô Lâm Hoan như thế nào, cảm thấy có chút thú vị.

Hiện tại Phó Cảnh Ngộ bình phục, Tô Lâm Hoan muốn quay lại, mọi người đều không ngốc, bọn họ sẽ không bao giờ đồng ý.

Tả Dục bưng ly lên, lòng đầy căm phẫn nói: "Yên tâm, bọn tôi đều đứng về phía cậu, bọn tôi sẽ không để những kẻ ngu si kia đặt điều cho cậu. Nào, chúng ta cùng uống một ly."

Nhìn thấy Tả Dục trượng nghĩa như vậy, Diệp Phồn Tinh cũng bưng ly lên.

Có lúc bạn bè chính là như vậy, lúc bạn gặp khó khăn sẽ ở bên cạnh giúp đỡ bạn.

Diệp Phồn Tinh ngồi một lúc thì nhận được điện thoại của Phó Cảnh Ngộ, cô đứng lên, đi ra bên ngoài nghe điện thoại.

Trong điện thoại truyền tới âm thanh ôn nhu của anh, "Em đang ở nơi nào?"

Diệp Phồn Tinh nhìn quay lại, báo địa chỉ, "Còn đang ăn cơm, ăn uống xong em sẽ trở về."

"Ừm."

Anh đáp một tiếng liền cúp máy.

Diệp Phồn Tinh trở lại, tiếp tục ăn lẩu.

Đại khái nửa giờ sau, bọn họ còn đang rôm rả, Phó Cảnh Ngộ từ bên ngoài đi vào.

Anh xuất hiện trong nháy mắt,làm ánh mắt của toàn bộ mọi người trong quán lẩu bị anh hấp dẫn.

Mặc dù bàn của Diệp Phồn Tinh toàn trai xinh gái đẹp nhưng vẫn không thể nào bằng Phó Cảnh Ngộ đi vào.

Anh đi tới, đứng ở bên cạnh Diệp Phồn Tinh, nhìn cô đang chuyên chú ăn lẩu.

Tả Dục nhìn thấy anh,bật dậy" cháu chào chú."

Tả Dục và Lâm Vi vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ đi lại, hai người đều sợ đến ngây người.

Mặc dù lúc anh ngồi trên xe lăn, đã rất đẹp trai rồi, bọn họ cũng đã từng tưởng tượng qua, nhưng khi thật sự nhìn thấy vẫn vô cùng kinh ngạc.

Làm sao có thể đẹp trai như vậy cơ chứ!

"Anh rể." Diệp Tử Thần ngược lại rất bình tĩnh, dù sao cậu ta đã gặp một lần.

Diệp Phồn Tinh ngẩng đầu lên, nhìn một cái, ánh mắt mềm nhũn đáng yêu

Phó Cảnh Ngộ nhìn cô tràn đầy ấm áp, ngồi xuống ở bên cạnh cô.

"Còn chưa ăn xong cơ à?"

Anh nhớ lúc gọi điện thoại, Diệp Phồn Tinh đang ăn rồi cơ mà.

Diệp Phồn Tinh vội vàng gắp chút thức ăn vào trong bát mình, nói: "Sắp xong rồi rồi, sao anh lại tới đây? đã ăn gì chưa."

"Đã ăn rồi, em từ từ ăn, anh chờ em."

"Ồ."

Phó Cảnh Ngộ ở đây, làm cho bầu không khí trong bàn ăn trở nên yên tĩnh lạ thường.

Chủ yếu là khi anh ngồi xuống, mọi người đều sẽ không nhịn được băn khoăn, anh rõ ràng chỉ lớn hơn bọn họ mấy tuổi, nhưng, trên người anh lại có một loại uy nghiêm của người trưởng thành khó ai dám động chạm đến.

Tả Dục nói: " Chú ơi."

"Làm sao?" Coi như lúc nói chuyện, ánh mắt của Phó Cảnh Ngộ cũng chưa từng rời khỏi người Diệp Phồn Tinh.

Like và bỏ phiếu để Sữa có động lực ra chương mới nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.