Đương nhiên, coi như không đào được người về tay thì là đối thủ cạnh tranh cũng không tệ
Diệp Phồn Tinh nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ tản thưởng Cố Khải, nói " Hình như anh rất thích anh ta "
Nếu là lúc trước thì Phó Cảnh Ngộ tùy tiện đáp bừa thừa nhận
Nhưng biết rõ Diệp Phồn Tinh bản tính là một hủ nữ chính hiệu cho nên Phó Cảnh Ngộ rất cảnh giác
Nếu anh mà nói thích, không biết vợ anh lại suy diễn tới đâu cũng không biết
Anh nhìn, ôm cô nằm xuống, " Anh không thích anh ta, chẳng qua chỉ cảm thấy anh ta có chỗ hơn người thôi "
"Đây không phải là thích sao?"
"Em có đi ngủ không thì bảo?" Phó Cảnh Ngộ nhìn cô, cười đen tối " Em mà còn nói linh tinh nữa là anh sẽ làm cho ngày mai em không lên tiếng được nữa đâu "
"Nhưng em muốn nói chuyện với anh mà!" Nào có người nào ngay cả nói chuyện cũng không để cho người khác nói cơ chứ?
Diệp Phồn Tinh vừa nói những lời này ra, Phó Cảnh Ngộ liền ngẩng đầu hôn cô, không cho cô có cơ hội nói chuyện
Từ lần trước, biết cô uống thuốc tránh thai,trừ lần ở nhà Ngôn Triết ra, Phó Cảnh Ngộ chỉ ngủ đơn thuần, không động vào cô
Diệp Phồn Tinh biết trong lòng của anh khẳng định còn để ý chuyện kia
Cô muốn khơi dậy phản ứng nguyên thủy trong người anh, muốn anh đừng để chuyện koa trong lòng nữa
Cô vòng tay lên cổ anh, kéo sát anh lại gần cô hơn, chủ động hôn đáp trả anh
Phó Cảnh Ngộ ngẩng đầu nhìn Diệp Phồn Tinh, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô, thân thể sinh ra phản ứng, dần trở nên khô nóng
Nếu là lúc trước, anh sẽ không ngần ngại anh sạch tận xương Diệp Phồn Tinh
Nhưng giờ phút này, anh lại khắc chế dục vọng, buông cô ra, nhàn nhạt nói, "Ngủ đi"
Đây là Phó gia, người nhà đều hy vọng Diệp Phồn Tinh mang thai, bọn họ lại rất ít khi trở lại, cho nên, nơi này không có bao cao su
Cô không muốn mang thai, anh cũng không muốn "yêu " cô ở đây, tránh cho cô lại đi len lén uống thuốc
Diệp Phồn Tinh giống như con mèo nhỏ, gãi gãi lòng bàn tay của anh, " Anh vẫn còn để bụng chuyện em uống thuốc ư?"
"Không có" Mấy ngày nay anh đã sớm không tức giận chuyện đó nữa rồi
Diệp Phồn Tinh rúc rúc vào lòng anh, nói: " Anh muốn có con thì chờ sau khi công việc của em tạm ổn định em sẽ cân nhắc"
Cô cũng không muốn bởi vì chuyện có con mà hai người trở nên xa cách
Hơn nữa bọn họ hiện tại như vậy rất tốt, tại sao cứ phải sinh con để mua dây buộc mình chứ?
Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh, cúi đầu xuống, hôn nhẹ lên môi cô, " Anh biết rồi, anh tức giận với em làm gì, tức giận với em thì khác gì đi so đo với trẻ con Hôm nay anh " tha" cho em không phải vì còn tức giận mà vì ở đây không có ba con sói "
Anh biết cô nhất định đang suy nghĩ nhiều
Anh giải thích nguyên nhân xong mới ôm cô đi ngủ, trước khi ngủ anh ghé sang tai cô cắn nhẹ một cái, nói nhỏ vào tai cô "Chờ về đến nhà thì em chết với anh "
""
Buổi sáng, Diệp Phồn Tinh từ trên phòng đi xuống, nhìn thấy Khuất Ngọc Thanh ngồi ở trong phòng khách, bà Phó và bà Khuất ở sân phía sau tưới hoa, hai bà đang nói chuyện trời đất
Khuất Ngọc Thanh nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, ý vị thâm trường nói: "Đây không phải là chị dâu trước của tôi sao? Nhìn bộ dáng này của cô,chắc tối hôm qua ở chỗ này qua đêm?"
"Thì sao?" Diệp Phồn Tinh hỏi
Tại sao cô lại không thể qua đêm ở chỗ này?
Khuất Ngọc Thanh cười khểnh, "Không có gì Tôi chỉ là hơi tò mò, cô và anh tôi đã ly dị rồi, còn dám mặt dầy chạy tới đây, cô không cảm thấy xấu hổ sao? Nếu đã ly hôn rồi thì chính là người dưng Không phải cô đang muốn dùng cách trơ trẽn này để bám víu anh Cảnh Ngộ đấy chứ! Nhưng mà cái bộ dạng tâm cơ vô sỉ này của cô, cô có dùng cách gì cũng phí công vô ích, anh tôi sẽ không thèm để mắt đến cô đâu!"
Tô Lâm Hoan vẫn còn đang ở thủ đô chưa trở về, bị Phó Cảnh Ngộ kích thích không nhẹ, cô tả cũng không nói với Khuất Ngọc Thanh chuyện xảy ra ở nhà họ Ngôn
Cho nên, hiện tại Khuất Ngọc Thanh cũng không biết Diệp Phồn Tinh và Phó Cảnh Ngộ ở chung một chỗ, càng không biết Phó Cảnh Ngộ đã mang Diệp Phồn Tinh đến thủ đô ra mắt Lão thủ trưởng
Khuất Ngọc Thanh vừa chế giễu xong, Phó Cảnh Ngộ liền từ trên tầng đi xuống
Mọi người đoán xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo?
Mau like và bỏ phiếu để biết đáp án ở chương sau nhé #