"Nhất định em phải ly hôn với anh!" Diệp Phồn Tinh nói: "Sao anh có thể coi em như con ngốc mà xoay vòng vòng như thế?"
Không ly hôn liền coi như xong,còn lừa cô làm gì?
Thật là quá đáng
Những lời này mới vừa nói xong,tay Phó Cảnh Ngộ đang ôm cô gia tăng lực, ánh mắt cũng lạnh đi, "Em nói cái gì?"
"" Trong nháy mắt trên người anh tràn ra sự cường thế, làm cho Diệp Phồn Tinh chột dạ, cảm giác được anh đang tức giận rồi, ủy khuất nói: " Em "
" Em dám lặp lại lần nữa xem " Phó Cảnh Ngộ nhíu mày, vô cùng nghiêm túc nhìn cô
Nhìn bộ dạng này của anh Diệp Phồn Tinh nào dám nói nửa chữ?
Diệp Phồn Tinh không lên tiếng, Phó Cảnh Ngộ đẩy cô ngã xuống giường, ép dưới thân thể mình, "Xem ra anh đã chiều hư em mất rồi!"
Hôm nay phải cho cô biết, ở trong nhà này, ai mới là người định đoạt mọi thứ
Diệp Phồn Tinh: ""
Mẹ Sữa của con ơi, kịch bản vốn không phải là như vậy mà!
Sữa: Làm sao mẹ biết được, mẹ chuồn trước đây *thẹn thùng*đỏ mặt*
Phó Cảnh Ngộ cắn lên môi của cô một cái, cô vô tội nói: "Đau"
Phó Cảnh Ngộ cô định hai tay của cô, ép lên đỉnh đầu, nhìn thấy cô bởi vì hồi hộp mà ngực phập phồng lên xuống, ánh mắt nghiêm khắc, "Từ giờ trở đi, nếu còn để cho anh nghe được em nói muốn ly dị thì đừng trách anh không tuân thủ cam kết"
"Cam kết?" Diệp Phồn Tinh nhìn anh, "Cam kết gì?"
Phó Cảnh Ngộ nói: "Hiện tại liền để cho em dính thai, đợi có con rồi em sẽ không muốn bỏ anh nữa "
"Haha --" Diệp Phồn Tinh không nhịn được bật cười, "Nói như thể là anh muốn có con là có ngay được ý!"
Con cái là duyên phận trời cho, ai có thể nói mạnh miệng được!
Phó Cảnh Ngộ nhíu mày, âm thanh trầm thấp, "Nói như vậy là em muốn thử phải không?"
Anh nhìn cô ánh mắt tràn đầy nguy hiểm
Diệp Phồn Tinh cố giẫy giụa, " Em không muốn "
"Vậy em biết sai chưa?"
"" Diệp Phồn Tinh nhìn chằm chằm đôi mắt đen trầm của anh Đây là đang muốn thu nợ nguội sao?
Ngay lúc mà cô còn đang nghĩ làm sao thoái thác, tính toán ứng đối ra sao thì Phó Cảnh Ngộ đã hôn lên môi cô, trầm giọng nói: " Anh coi em bảo bối quý giá nhất trên đời, là người phụ nữ duy nhất mà đời này anh yêu, em lại tuyệt tình,nói ly hôn là ly hôn, em có biết trong lòng anh đau khổ như thế nào không?"
Anh vừa nói như thế liền làm cho người ta cảm thấy anh mới là người phải chịu ấm ức
Diệp Phồn Tinh cũng cảm thấy tủi thân, "Vậy sao anh còn đồng ý làm gì "
Anh dễ dàng đồng ý như vậy làm cô cho là bọn họ hoàn toàn kết thúc thật rồi
Phó Cảnh Ngộ nói: "Không đồng ý thì làm sao em biết hối hận?"
Không cho cô nếm thử mùi vị ly dị thì cô làm sao biết ở bên cạnh anh tốt bao nhiêu?
Diệp Phồn Tinh không lên tiếng, cũng không nhìn anh
Phó Cảnh Ngộ lên giọng dậy dỗ: "Người khác nói em có vài câu em đã muốn ly hôn với anh, em tưởng như vậy bọn họ sẽ không nói gì nữa sao? Những người đó sẽ càng nói những lời quá đáng hơn mà thôi, nói em bị anh bỏ rơi, nói anh coi thường em Nếu cứ cả đời sống theo cách nghe người khác nói, đời này cũng đừng mong được sống vui vẻ"
Có lúc nói với cô là nói suông nhưng cô không biết
Tính trẻ con chính là như vậy, không có trải qua sóng gió, căn bản không ngộ ra đạo lý
Chỉ có để cho cô thử, cô mới biết ở bên ai, sống như thế nào mới là tốt nhất
Cho nên, Phó Cảnh Ngộ lựa chọn dùng hành động thực tế nói cho cô biết
Sau chuyện lần này, tin chắc rằng cô sẽ an tâm ở bên cạnh anh!
Vì muốn giữ vợ mà anh phải dùng hết tâm tư
Để đáp lại phiếu và sự ủng hộ cmt nhiệt tình từ sáng đến giờ của các bạn,Sữa đăng luôn một chương cho nóng còn bao giờ được ăn thịt là phải tùy vào mn rồi
Sữa cũng đã nói rồi up chương mới luôn cùng với phiếu có tăng hay không, vì vậy phiếu mà tăng chậm quá thì mọi người cứ từ từ mà chờ nhé! Con người Sữa từ trước đến giờ không biết nhiều thứ lắm nhưng chắc chắn biết một thứ đó là " biết điều " Vậy nên ai chưa bỏ phiếu thì nhớ bỏ đi nhé!