Lý Yên Nhiên phá lên cười, "Sao em lại có thể cảm thấy chị và Cảnh Ngộ có cái gì được chứ? Chị còn lớn hơn chồng em mấy tuổi đấy."
"Không thể nào?" Hoàn toàn không nhìn ra!
Lý Yên Nhiên thoạt nhìn cũng chỉ hơn hai mươi tuổi.
" Em đang khen chị trẻ đấy à?" Lý Yên Nhiên nở nụ cười. Vừa nói cô ấy vừa nhìn sang Tần Phong, " Giáo sư Tần à, anh có thấy không, Phồn Tinh còn nói em trẻ đấy."
"..." Tần Phong liếc bà xã nhà mình một cái, " Chắc em sướng nổ mũi rồi có phải không? "
Lý Yên Nhiên quay sang giải thích với Diệp Phồn Tinh: "Ba chị là cổ đông của tập đoàn Phó thị, quen biết Phó gia rất lâu rồi, chắc em mới lấy cậu ấy nên chưa gặp chị. Em yên tâm, quan hệ của chị và Cảnh Ngộ rất rõ ràng. Có ông chồng già nhà chị ở đây, em còn sợ gì nữa?"
Lý Yên Nhiên càng giải thích như vậy càng làm cho Diệp Phồn Tinh xấu hổ.
-
Cơm nước xong, trên đường về nhà, Phó Cảnh Ngộ lái xe, nhìn thấy Diệp Phồn Tinh ngồi ở một bên yên lặng mà không nói lời nào, "Bây giờ còn tức giận nữa không?"
"..." Diệp Phồn Tinh biết mình thật sự hiểu lầm anh rồi, " Làm sao em biết được chị ấy đã kết hôn chứ? Nhìn chị ấy trẻ như vậy."
Thật sự một chút cũng không nhìn ra được.
Phó Cảnh Ngộ nói: "Hiện tại tập đoàn chỉ tuyển phụ nữ đã kết hôn, em đến chỗ anh mà xem, xem có mấy cô gái trẻ tuổi? Bình thường có giao thiệp với đối tác, không phải là đàn ông thì cũng là phụ nữ đã có chồng. Cho nên em thật sự không cần ăn giấm."