Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Chương 922-2: Tôi có thể quyết định truyện này sao?



Cô cho là mình như vậy, đều là phản ứng bình thường.

Biểu tình của Kỷ Minh Viễn có chút phức tạp, nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, "Buổi sáng tôi trò chuyện với Cảnh Ngộ một hồi, cậu ta nói, cậu ta không muốn giữ lại đứa bé này nữa. Tôi tới hỏi qua ý kiến của cô."

Tay Diệp Phồn Tinh không tự chủ níu chặt chăn, cô nhìn Kỷ Minh Viễn, " Anh ấy chính miệng nói vậy sao?"

Chồng cô không muốn đứa con này nữa sao?

Kỷ Minh Viễn gật đầu, "Ừm."

Giống như tình trạng của Diệp Phồn Tinh, nếu như không trị hết, bác sĩ cũng chỉ còn các đưa ra chỉ định phá thai, bởi vì tiếp tục như vậy, đối với đứa bé và cả Diệp Phồn Tinh đều rất nguy hiểm.

Nhưng, giống như Phó Cảnh Ngộ, khi bác sĩ còn chưa nói ra đề nghị đã chủ động muốn bỏ đứa bé là rất hiếm thấy.

Liền Kỷ Minh Viễn biết, đứa bé này đối với Phó gia quan trọng bao nhiêu, bà Phó càng chờ mong rất lâu.

Diệp Phồn Tinh thật sự rất bất ngờ Phó Cảnh Ngộ sẽ đưa ra quyết định như vậy, cô nhìn tay của mình, nhớ tới chồng mình, biết anh nhất định là bởi vì yêu thương mình nên mới đưa ra quyết định như này.

Rõ ràng anh muốn có con như vậy, nhưng bởi vì cô... Mà muốn từ bỏ nó.

Diệp Phồn Tinh nói với Kỷ Minh Viễn, " Tôi có thể quyết định truyện này sao?"

"Đương nhiên." Kỷ Minh Viễn nói: " Cô cũng là mẹ của đứa bé. Chỉ là, dưới tình huống này nếu như cứ kéo dài nữa, bác sĩ cũng hội kiến nghị cô sinh non. Bằng không, đối với thân thể của cô thật sự không tốt."

Diệp Phồn Tinh không nghĩ tới tình huống của mình lại nghiêm trọng như thế, mặc dù khoảng thời gian này quả thực mỗi ngày đều trải qua rất gian khổ.

Cô nói với Kỷ Minh Viễn: "Mặc dù rất khổ cực, nhưng tôi không muốn sinh non. Về phía chồng tôi, tôi sẽ nói chuyện với anh ấy sau."

Nói không cần là không cần, cô cảm thấy chồng mình có chút tùy hứng.

"Ừm." Kỷ Minh Viễn gật đầu, cũng biết phỏng chừng chỉ có Diệp Phồn Tinh đi nói mới có tác dụng, đây cũng là nguyên nhân anh ta đến tìm Diệp Phồn Tinh, hỏi ý kiến Diệp Phồn Tinh. Anh ta nhìn Diệp Phồn Tinh, thở dài nói: "Cảnh Ngộ chính là quá yêu thương cô. Tôi thực sự chưa từng nghĩ tới có một ngày cậu ta lại có thể yêu một người phụ nữ nhiều đến như vậy.

Nhớ like và bỏ phiếu cho mật sau khi đọc xong mỗi chương nhé!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.