Đối với Mộ Thập Thất mà nói, cô cảm thấy đàn ông trên đời này đều không đáng để mình phải ăn giấm.
Hơn nữa cái tên Ngôn Triết này hôm nay còn ghét bỏ cô, cô không thích anh ta chút nào hết, một chút cũng không thích.
Hừ!
Ngôn Triết không lên tiếng.
Mộ Thập Thất tặc tặc lưỡi nói: "Đúng rồi, lần trước cái cô Tô Tô gì ấy còn nói với tôi chuyện này đấy."
"Tô Tô nào?" Ngôn Triết nhìn lấy Mộ Thập Thất, cô ấy đang nói đến Tô Lâm Hoan sao?
Mộ Thập Thất nói: "Chính là con gái nuôi của cô anh ý."
"..." Ngôn Triết nhíu mày một cái, không nghĩ tới Tô Lâm Hoan còn nói với Mộ Thập Thất những thứ này.
Không cần đoán, Ngôn Triết cũng biết, Tô Lâm Hoan có ý đồ gì.
Cô ta Muốn để cho Mộ Thập Thất đối phó với Diệp Phồn Tinh, sau đó ngồi làm ngư ông đắc lợi đi!
Ngôn Triết nhìn về phía Mộ Thập Thất, trong giọng nói có chút kiêng kỵ, chỉ sợ cô gái này sẽ giống như Tô Lâm Hoan, "Chuyện của hai ta không có liên quan gì đến Tinh Tinh, em đừng có đoán mò."
Nếu như cô gái này dám giở trò gì đối với Tinh Tinh, coi như là còn gái ông trời đi nữa, Ngôn Triết này cũng sẽ không bỏ qua.
"Tôi nào có nghĩ vớ vẩn?" Mộ Thập Thất một bên gửi tài liệu, một bên dửng dưng nói: "Bất quá, anh thích Tinh Tinh, lại có quan hệ mờ ám với cái cô họ Tô kia, xem ra tôi phải suy nghĩ lại xem có nên tiếp tục làm vị hôn thê của anh hay không rồi."
"..." Mặc dù nói Ngôn Triết đối với quan hệ của hai người cũng không quá để ý, nhưng nghe đến đâu vẫn không nhịn được phải nhíu mày một cái.
Ngôn Triết hỏi: "Chừng nào thì em trở về bên kia?"
"Tôi muốn ở bên này chơi thêm hai ngày." Mộ Thập Thất cười nói: "Công việc khổ cực như vậy, hiện tại hẳn là nên nghỉ ngơi xả hơi rồi, anh nói xem có phải không?"
Lúc làm việc thì nên làm việc chăm chỉ làm việc hết mình nhưng cũng cần phải có những lúc nghỉ xả hơi thư giãn, để cho bản thân được thả lỏng, Mộ Thập Thất chính là một người như vậy.