Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 1118: Ông không có quyền lợi điều khiển cuộc đời của tôi, cũng không có quyền lợi can thiệp t



Editor: May

Thật ra Tô Cửu Y hiếm khi bình tâm tĩnh khí ngồi ở trước mặt Tô Trấn Hùng và Triệu Thư Nhã như vậy, bởi vì thái độ lạnh lùng của Tô Trấn Hùng với cô, khiến cô muốn xa lánh người gọi là ba này, bởi vì Triệu Thư Nhã cay nghiệt với cô, khiến cô không chỉ một lần muốn rời khỏi ngôi nhà vô tình này.

"Ông không phụ lòng tôi sao?" Cuối cùng Triệu Thư Nhã lộ ra một mặt yếu ớt, bật khóc lên, bà ta vừa khóc vừa nói: "Năm đó lúc tôi gả cho ông, ông là hai bàn tay trắng, nhưng tôi không chê ông nghèo không chê ông không có năng lực, khăng khăng một mực theo ông. Ba mẹ tôi biết ông từng kết hôn còn có một đứa con gái thì kiên quyết không đồng ý tôi kết hôn với ông, tôi vì ông, thậm chí ồn ào trở mặt với người nhà. Tôi thay ông chăm sóc con gái, xử lý tất cả mọi chuyên lớn nhỏ trong nhà, đã ăn bao nhiêu đau khổ. Nhưng ông thì sao, hoàn toàn không biết có ân đồ báo là gì, lại có thể tìm phụ nữ ở bên ngoài sau lưng tôi."

"Bà từng chiếu cố tôi sao?" Bị chạm đến điểm mấu chốt, Tô Cửu Y cũng không có tức giận, mà là mở miệng hỏi ngược lại Triệu Thư Nhã một câu.

"Chị." Tô Man Ngưng lắc lắc đầu với Tô Cửu Y, ý bảo cô không cần thêm dầu vào lửa vào lúc này, sau đó cầm một tờ khăn giấy đưa cho Triệu Thư Nhã, nhẹ giọng nói: "Mẹ, đừng khóc nữa."

"Man Ngưng con tới bình luận phân xử, con nói những năm này mẹ có hết lòng hết dạ vì nhà họ Tô, có từng chiếu cố Tô Cửu Y cô ta hay không." Triệu Thư Nhã lau nước mắt, đưa tay chỉ về phía Tô Cửu Y.

"Mẹ có hết lòng hết dạ với nhà họ Tô." Tô Man Ngưng gật gật đầu trả lời bà ta, sau đó dừng lại, chần chờ khoảng hơn mười giây, cô mới chậm rãi mở miệng, "Nhưng mẹ chưa từng chiếu cố chị gái."

Triệu Thư Nhã không ngờ Tô Man Ngưng sẽ đứng bên phía Tô Cửu Y, kinh ngạc đến không nói ra lời.

Tô Trấn Hùng vẫn đang hút thuốc, không nói lời nào.

Tô Man Ngưng vừa lau nước mắt với Triệu Thư Nhã, vừa dùng tay thuận khí cho bà ta, Triệu Thư Nhã thở hổn hển, trước cũng bởi vì cảm nghĩ quá kích động phát tác qua mấy lần, Tô Man Ngưng sợ bà xảy ra chuyện gì, cho nên thân thể của cô rất căng thẳng.

"Tôi định chuyển ra ngoài ở."

Là Tô Cửu Y mở miệng phá vỡ yên lặng này, ba ánh mắt đồng loạt rơi vào trên người cô, đại khái là không ngờ cô lại đột nhiên đưa ra quyết định này.

Tô Trấn Hùng nhẹ liếc cô một cái, trầm giọng quát lớn: "Mày là một cô gái cả ngày lẫn đêm không về nhà, nói cái gì đó, lại còn muốn chuyển ra ngoài ở."

Tô Cửu Y nói nhàn nhạt: "Tôi đã trưởng thành, tôi có năng lực suy nghĩ, không cần ngài quan tâm cho tôi. Còn có tôi muốn nói là, hôn nhân đại sự của tôi cũng không cần ngài nhọc lòng, trong thời gian ngắn tôi vẫn chưa muốn gả."

"Hiện tại thói đời loạn như vậy, mày là một cô gái có nhà không về, ở bên ngoài mò mẫm lăn lộn cái gì, tao sai người ta tra được mày đã rời khỏi Ciaos, nói đi, hiện giờ đang làm công ở đâu." Tô Trấn Hùng nói từng câu từng chữ.

"Nhà họ Thi." Nếu quan hệ với Thi Ngạo Tước đã công khai, Tô Cửu Y cũng không muốn giấu diếm tiếp nữa, sự tình truyền đi, là chuyện sớm hay muộn.

"Xem ra Man Ngưng nói là thật." Tô Trấn Hùng hít thật sâu một hơi thuốc, sau đó bóp tắt ở trong gạt tàn thuốc, mở miệng nói: "Tao không đồng ý tụi mày ở cùng nhau."

"Không cần ông đồng ý." Tô Cửu Y nói xong đứng dậy, nhìn Tô Trấn Hùng cười, "Tôi không phải là con rối của ông, ông không có quyền lợi điều khiển cuộc đời của tôi, cũng không có tư cách can thiệp tự do của tôi."

"Tô Cửu Y, mày phải luôn hiểu rõ một chút, tao là ba của mày." Tô Trấn Hùng nhấn mạnh chuyện mình là ba của Tô Cửu Y.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.