Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 1120: Nếu con gái của ông chướng mắt người ta thì sao?



Editor: May

"Man Ngưng con đừng lắm miệng." Triệu Thư Nhã lên tiếng quát lớn.

"Mẹ...." Tô Man Ngưng còn muốn nói điều gì, Tô Trấn Hùng ngồi ở một bên lại đột nhiên mở miệng: "Man Ngưng, nơi này không có chuyện của con, về phòng trước đi."

Thật ra Tô Man Ngưng rất rõ ràng, chuyện này đã là ván đã đóng thuyền, hiện tại mặc kệ cô nói gì làm cái gì, chỉ sợ đều không thể thay đổi cục diện này.

Cô gật gật đầu, xoay người chạy lên lầu.

Tô Trấn Hùng và Triệu Thư Nhã bình tâm tĩnh khí nói chuyện hơn nửa tiếng, trong lúc đó Triệu Thư Nhã nói xin lỗi với anh, nói về sau có lời gì ngồi xuống nói thật tốt, sẽ không lại xúc động như hôm nay nữa.

Trong lúc đó Tô Trấn Hùng không nói thêm gì, chỉ là tỏ vẻ nếu như sau này phát sinh trò khôi hài như vậy lần nữa, liền ly hôn.

Triệu Thư Nhã rất rõ ràng thế cục bây giờ, bà ta đã vào trung niên, dáng người đã sớm trở nên mập mạp không chịu nổi, không có tư cách tìm một người đàn ông còn tốt hơn Tô Trấn Hùng nữa, cho nên suy xét không ngừng, bà quyết định nhẫn.

Chỉ cần bà một ngày là phu nhân nhà họ Tô, Tô Trấn Hùng cũng không dám lộ liễu mang những người phụ nữ khác về, ông ta nhiều lắm thì vui đùa sau lưng bà một chút, gặp dịp thì chơi mà thôi, vốn không có người phụ nữ nào có thể uy hiếp lấy được địa vị của bà ở nhà họ Tô.

"Chuyện xem mắt, bà đi an bài một chút." Tô Trấn Hùng hút thuốc, cũng không ngẩng đầu lên nói.

"Ông cứ yên tâm giao cho tôi là được rồi, trước tôi từng liên lạc với người nhà họ Tô, đối phương tỏ vẻ chỉ cần chúng ta đồng ý, nhà bọn họ đồng ý phối hợp thời gian của chúng ta." Nói đến đây, Triệu Thư Nhã không khỏi cười, "Tôi thấy liền định tối mai đi, ngày mai 16, ngày không tệ rất cát lợi."

Tô Trấn Hùng ừ một tiếng, không nói thêm nữa.

"Đúng rồi." Triệu Thư Nhã nghĩ đến cái gì đó, vội vàng nói: "Tnh tình đứa con gái này của ông, ông cũng rõ ràng, tính tình cực kỳ bướng bỉnh giống như bò, bảo nó mặc thể diện một chút theo chúng ta đi xem mắt, chắc hẳn có chút khó khăn. Lão Tô, ông phải nghĩ biện pháp."

Tô Trấn Hùng im lặng một trận, nói: "Để nhà trai đến trong nhà của chúng ta là được rồi, ăn một bữa cơm thuiongwf, để hai người gặp mặt. Chuyện còn lại liền giao cho nhà trai, lúc trước cậu ta từng có một lần hôn nhân, nên biết làm như thế nào."

"Ừ, vậy cũng tốt." Triệu Thư Nhã khẽ gật đầu, ngay sau đó hỏi ông, "Nếu như con gái của ông chướng mắt người ta thì sao?"

"Nó không có lựa chọn khác." Tô Trấn Hùng nói.

"Mong là nó có thể an phận thủ thường một chút, dù sao cũng không thể khinh thường thực lực nhà họ Tôn, chúng ta đắc tội không nổi. Cửa hôn sự này có thể nói thành, liền không còn gì tốt hơn rồi."

Tuy là nói như vậy, nhưng đây hoàn toàn không phải ý định ban đầu của Triệu Thư Nhã, mục đích cuối cùng của bà ta chính là muốn thấy Tô Cửu Y gả cho một lão già lớn hơn cô hơn hai mươi tuổi, như vậy trong lòng bà ta liền cân bằng.

Thật ra lúc mới bắt đầu Triệu Thư Nhã cũng không đồng ý Tô Man Ngưng đính hôn với nhà họ Tống, bởi vì bà không muốn hôn nhân của con gái mình bị thủ đoạn xử lý, chỉ là sau khi biết người đó là Tống Trí Kha, phát hiện anh vừa anh tuấn lại phóng khoáng, nhân phẩm còn rất tốt, mới vui sướng tiếp nhận.

Nhưng cũng bởi vì chuyện Tô Man Ngưng đính hôn, Triệu Thư Nhã vẫn luôn canh cánh trong lòng, bà ta cảm thấy Tô Cửu Y là đại tiểu thư nhà họ Tô, nếu phải giải quyết, vậy thì hẳn là xuất giá trước Tô Man Ngưng, cho nên bà vẫn luôn thấy Tô Cửu Y chướng mắt, dùng hết đủ mọi cách muốn đuổi cô ra khỏi nhà họ Tô.

Hiện tại không dễ gì có một cơ hội tốt, bà ta đương nhiên không muốn bỏ qua, vì vậy mới sẽ mọi cách thuyết phục Tô Trấn Hùng như vậy, cố gắng thuyết phục ông, đương nhiên bà ta cũng thành công đạt được mục đích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.