Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 1147: Trên tay anh cầm áo cưới



Editor: May

Lúc Tô Cửu Y chạy tới khách sạn Đế Đình đã là bảy giờ rưỡi, bên ngoài khách sạn đỗ đầy xe nổi tiếng sang trọng, nhân viên công tác duy trì trật tự chỗ này có nhiều đến đếm không hết, tất cả đều loay hoay khí thế ngất trời.

Bên ngoài khách sạn, thảm đỏ chiều rộng ba mét chiều dài năm mươi mét trải dài dọc theo một đường đến lối vào khách sạn.

Hai bên thảm đỏ tụ tập không ít người, tất cả đều là quần chúng đến vây xem, tất cả mọi người đang rối rít nghị luận.

"Đầu năm nay thật đúng là lưu hành cưới chui nha, không nói một lời liền kết hôn."

"Đúng vậy, đại thiếu gia nhà họ Thi này ngay cả xì căng đan cũng không truyền ra, nói kết hôn liền kết hôn rồi."

"Thật đáng tiếc, một người đàn ông tốt như vậy, về sau thành của người phụ nữ khác rồi. Cũng không biết là ai tốt số như vậy."

"Hình như cô dâu tên là.... Tô Cửu Y, đúng, chính là Tô Cửu Y."

"Tô Cửu Y là ai, chưa từng nghe qua."

"Gia cảnh cô ta cũng tính là giàu có đi, ba mở công ty, hai năm qua cũng buôn bán lời không ít tiền, danh tiếng không thể nói là lớn, nhưng nói ra cũng có không ít người quen biết."

"À như vậy sao...."

Tô Cửu Y nói rõ thân phận cho nhân viên làm việc ở hiện trường, nhân viên công tác lập tức mở ra lối đi cho cô, dẫn cô vào khách sạn.

Sau khi đi vào cô đã bị bỏ quên, bởi vì hiện trường còn cần bố trí, cho nên hoàn toàn không có người có thể bận tâm đến cô.

Tô Cửu Y đứng một mình ở bên cạnh, đứng cũng không được, ngồi cũng không xong, tóm lại chính là cảm thấy không hợp với hoàn cảnh này.

Cô đây là người sắp làm cô dâu, lại không biết kế tiếp nên làm gì, cũng không biết nghi thức hôn lễ sẽ cử hành vào mấy giờ, đành phải tìm đến nhân viên công tác ở đây dò hỏi.

Nhân viên công tác tỏ vẻ không rõ lắm, bọn họ cũng không có bảng quá trình.

Tô Cửu Y tìm một chỗ ngồi xuống, nâng cằm lên nhìn người chung quanh bận trước bận sau, bắt đầu sững sờ.

Đúng lúc đó, ngọn đèn hội trường đột nhiên tắt, bởi vì nơi này lấy ánh sáng không quá tốt, cho nên sau khi đèn tắt một cái, ánh sáng cũng hoàn toàn bị ngăn cách.

Ngay tại lúc Tô Cửu Y yên lặng châm chọc thiết bị khách sạn không đủ hoàn thiện, trong hội trường đột nhiên sáng lên một luồng ánh sáng trắng, cô giương mắt nhìn lên, chỉ thấy ánh đèn đó bắt đầu di chuyển, hướng về phía của cô.

Tô Cửu Y có phần ngạc nhiên không hiểu, vì vậy đứng dậy lui về phía sau mấy bước, muốn tránh tiếp xúc với ánh đèn. Nhưng người cô đi chỗ nào, ánh đèn này cũng đi theo đuôi cô, đến khi ngọn đèn bao phủ cả người cô, toàn bộ phủ lên trên người cô.

Cũng vào lúc này, vị trí cách Tô Cửu Y mười mét xa sáng lên một luồng ánh sáng giống vậy, đèn vừa sáng, người đàn ông vận đồ tây trang, đứng thẳng lập, khóe môi chứa đựng ý cười nhợt nhạt.

Ánh sáng đó chiếu ở trên người của anh, dường như phủ lên cho anh một lớp sáng bóng, chói mắt như vậy, quyến rũ như thế.

Tô Cửu Y nhìn đến ngây dại, cảm giác giống như lần đầu tiên gặp mặt, cảm thấy ngũ quan của người đàn ông đó khiến quỷ thần công phẫn, như là một hàng mỹ nghệ đường nét độc đáo, rất tinh tế.

Cô nhìn anh thật lâu, mới chú ý đến trên tay anh cầm một kiện áo cưới màu trắng, phía trên làn váy áo cưới dường như khảm kim cương, ở dưới ánh đèn, sáng chói lấp lánh, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Tô Cửu Y cảm động đến muốn khóc lên, nhưng lại không muốn phá vỡ bầu không khí như vậy, liền đưa tay che miệng lại, cố gắng muốn ép nước mắt sắp rơi xuống trở về.

Trước khi tới, cô từng nghĩ qua vài chục thậm chí là trên một trăm khung cảnh gặp mặt, nhưng chỉ thật không ngờ anh sẽ dùng cách đặc biệt như vậy xuất hiện ở trước mặt cô.

Ngay một khắc này, trên tay anh cầm áo cưới, áo cưới chuẩn bị tỉ mỉ cho cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.