Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 1221: Thi Mị vs Thi Khả Nhi (70)



Editor: May

Thi Khả Nhi tỏ rõ thân phận của mình và Thi Mị với đối phương, sau đó nói: "Lý tiên sinh đúng không, hiện tại tôi có mấy câu muốn nói với anh, anh có thể lựa chọn không nghe, nhưng anh không có quyền ngăn cản."

Sau đó, cô liền đưa ra đáp lại với lời nói vừa rồi của Lý tiên sinh: "Thứ nhất, anh nói trước đó con trai anh từng học bốn năm ở trường học tốt tương đương Bredbury, nhưng tôi muốn nhắc nhở anh, Bredbury là một trường học vườn trẻ tốt nhất trong nước, mặc kệ là thiết bị trong trường, hay là phương thức giáo dục, đều có thể nói là bậc nhất trong giới."

Một câu, vạch trần nói dối của Lý tiên sinh.

"Thứ hai, con trai anh xảy ra chuyện như vậy ở trường học, quả thật có phần lớn trách nhiệm ở phía trường học, nhưng anh cũng phải hiểu rõ một chút, nếu như chính con trai anh không có tồn tại vấn đề, xác suất loại chuyện máu chó này xảy ra ở trên người cậu bé là số không. Nhân viên nhà trường cần kiểm điểm, mà càng cần kiểm điểm hơn người là anh và vợ của anh. Không biết anh có từng nghe qua một câu, tính cách nam nữ hơn phân nửa là chịu ảnh hưởng và thay đổi từ bên người thân cận với cậu bé nhất. Theo tôi được biết, cậu bé Lý Dục này trước khi chưa vào trường, vẫn luôn do chính hai vị chăm sóc, mà cậu bé nhập học, chỉ mới một tuần lễ. Muốn nói tính cách của cậu bé là thay đổi sau khi nhập học, sợ rằng không có ai sẽ tin tưởng đâu."

"Thứ ba, đưa ra giải quyết chung và nói chuyện riêng cũng không phải dựa vào một câu của các người, hoặc là dựa theo ý nguyện của người liền có thể lựa chọn."

"Thứ tư, anh nói anh không thiếu tiền, nhưng anh khiến cho người ta cảm giác là anh rất thiếu. Bởi vì không có một người không thiếu tiền nào, sẽ ở trước khi chưa biết rõ chân tướng của sự tình liền không thể chờ đợi được đề xuất bồi thường với đối phương."

"Thứ năm, hiện tại chân tướng không rõ, ai là phương diện bị hại tạm thời vẫn chưa thể xác định, là ai thương tổn ai cũng còn chưa biết, không thể ngông cuồng kết luận."

"Thứ sáu, nếu như Lý tiên sinh muốn lên tòa giải quyết chuyện này, có thể, chúng tôi bằng lòng phối hợp. Còn có chính là, tôi hơn một trăm người bạn trong giới luật sư, chỉ cần tôi lên tiếng kêu gọi, bọn họ có thể cho anh đề nghị chuyên nghiệp nhất, hơn nữa không lấy các người một xu."

Thi Khả Nhi đã từng nói, cuộc sống của cô và công việc không phân ra, nhiều khi, cô sẽ coi cuộc sống thành đang làm việc, xem phiền toái thành lên tòa án.

Cho nên dù chỉ là một chuyện nhỏ, cô cũng sẽ ở thời gian ngắn nhất đưa ra phân tích cẩn thận nhất, luôn duy trì đầu óc rõ ràng.

Hiệu trưởng và cô giáo Trương nghe cô nói chuyện, tỏ vẻ rất bàng hoàng, tuy rằng bọn họ từng thấy Thi Khả Nhi tới đón Thi Thiên Tước và Thi Ngạo Tước rất nhiều lần, nhưng cùng lắm cũng chỉ biết là cô là cô của bọn nhỏ, về phần nghề nghiệp của cô là cái gì, bọn họ cũng không hiểu rõ tình hình.

Không ngờ, một người phụ nữ tuổi chưa hơn 25, lại có thể có đầu óc rõ ràng như thế, chữ chữ châu ngọc, khiến người ta không có đường sống đánh trả.

Lý tiên sinh cũng tiêu hóa hơn nửa ngày, mới nhớ tới phản bác cô: "Chúng tôi là người thô kệch, không hiểu những đạo lý lớn cô nói. Cô nói Bredbury là vườn trẻ tốt nhất trong nước, vậy cũng không có nghĩa là con trai tôi sẽ chưa từng học qua trường học tốt hơn Bredbury. Chẳng lẽ cô không biết, nước ngoài có rất nhiều trường học nổi tiếng ư? Tôi tùy tiện nói ra một trường, đều mạnh hơn Bredbury mấy trăm lần!"

"À, thật sao?" Thi Khả Nhi cười nhạt nhìn anh ta, "Vậy Lý tiên sinh tùy tiện nói một trường nghe thử một chút?"

"Đô thị bảo bối, vườn trẻ tốt nhất nước S." Lý tiên sinh nói.

"Đô thị bảo bối sao...." Thi Khả Nhi nhíu mày, ra vẻ thâm trầm nói: "Đã đóng cửa vào bốn năm trước. Aizz, Lý tiên sinh,  con trai anh vừa sinh ra liền đi học vườn trẻ à?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.