Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 182: Quản mèo, quản chó cũng sẽ không quản đống cặn bả như cô



Editor: May

Thẩm Chanh đi ra từ công ty, trực tiếp đi lấy xe.

Vừa lái xe từ vị trí đổ xe ra, một chiếc xe liền lái từ phía sau lên trước, muốn dừng ở vị trí đỗ xe kia.

Đoạn đường này là khu buôn bán, vị trí xe khan hiếm, cho nên rất khó tìm được một chỗ đậu xe trống.

Nhìn thấy chìa ra một chỗ đỗ, Thẩm Họa không muốn bỏ qua, cho nên không đợi Thẩm Chanh lái xe đi, xe của cô ta liền lái tới, chỉ chừa một chỗ xe vừa vặn có thể thông qua.

Thẩm Chanh thuần thục đánh tay lái, đặt ngang xe.

Hai chiếc xe, đầu xe đối diện với đầu xe, lâm vào một cục diện rất cứng ngắc.

Chiếc xe không thể tìm ra chiếc thứ hai ở thành Giang, Thẩm Họa liếc nhìn liền nhận ra.

Cô ta tháo mắt kính xuống, thấy được người trên xe, mặt liền trắng bệch.

Nghĩ đến bạt tai liên tục và nhục nhã ngày đó, cô ta liền tức giận đến nghiến răng.

Nhưng trải qua dạy dỗ lần trước, cô ta không thể không nhường nhịn.

Nới lỏng tay phanh, chuyển vị trí xe lên phía trên, muốn thối lui xe, tìm vị trí đổ xe khác.

Xe vừa mới khởi động, lại đột nhiên tắt lửa, thử khởi động liên tiếp mấy lần, xe đều không có một chút phản ứng.

Loại tình huống này chỉ có thể nói rõ một vấn đề, đó chính là, xe hỏng rồi.

Xe rởm! Thẩm Họa tức giận đập tay lái một chút, vừa vặn ấn vào cái còi, phát ra một trận âm thanh chói tai....

Nghe được tiếng còi, Thẩm Chanh ngước mắt lên nhìn.

Nhìn thấy Thẩm Họa, nét mặt của cô không có thay đổi gì, chỉ là nhẹ nhàng đạp chân ga xuống, chuyển phương hướng một chút, xe liền chậm rãi lái ra đường hẹp bên cạnh xe Thẩm Họa.

Lúc xe lái qua bên cạnh xe Thẩm Họa, Thẩm Chanh nhẹ nhấn phanh lại, dừng ổn xe lại.

Cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, cô thò đầu ra ngoài cửa sổ, nhìn Thẩm Họa, phát ra tiếng cười khẽ: “Sao? Đường đường tiểu thư nhà họ Thẩm, còn có thể hạ mình lái loại xe rởm này ư?”

So sánh với chiếc xe giá trị ngàn vạn này của cô, tuy chiếc xe của Thẩm Họa bởi vì tai nạn xe cộ nghiêm trọng mà biến hình đã qua nhà máy sửa chữa xe, nhưng không phải là xe rởm.

”Tôi lái xe gì còn đến phiên người ngoài như cô cai quản sao?” Thẩm Họa vốn là đang nổi nóng, cho nên tức giận trả lời một câu.

”Quản cô?” Thẩm Chanh mỉm cười, “Dù tôi quản mèo, quản chó cũng sẽ không quản đống cặn bã như cô.”

”Cô nói ai cặn bã?”

”Nói cô.”

”Cô....”

Thấy Thẩm Họa rõ ràng tức giận không thôi, lại thật sự chịu đựng không có phát tác, Thẩm Chanh nhếch môi cười cười, lười nhác dựa vào ở trên cửa kính xe.

Siêu xe thể thao màu lửa đỏ, dưới ánh mặt trời càng biểu lộ ra phát sáng chói mắt, càng làm nổi hết màu lửa đỏ của xe, mười phần dã tính.

Có đồng nghiệp làm việc cùng ngành đi qua bên cạnh, nhìn thấy cô, đều kinh ngạc đến che miệng.

”Này.... Người đó là người mới tới bộ phận nhân sự vào hôm nay đúng không....” Có người không tin tưởng hỏi người bên cạnh.

”Có điểm giống cô ấy, cũng không biết có phải không....”

”Nhất định là cô ấy, buổi sáng tôi còn từng lưu ý cô ấy mặc quần áo nào, đặc biệt xinh đẹp....”

”Lái xe tốt như vậy, địa vị nhất định không nhỏ!”

”Aizz, trên xe bên cạnh, đó không phải là Thẩm tiểu thư à? Sao cô ta giống như có chút tức giận....”

”Hai người bọn họ nhất định quen biết nhau, xem ra còn giống như huyên náo không vui.”

Người chung quanh bàn tán xôn xao, đều đang suy đoán thân phận bối cảnh của Thẩm Chanh, cùng với quan hệ với Thẩm Họa.

Thấy có người chỉ trỏ mình, Thẩm Họa cảm thấy mặt mũi có chút không nhịn được, vội vàng nâng cửa sổ xe lên.

Xưa nay cô ta luôn là quang vinh chói lọi, sao ở trước mặt Thẩm Chanh lại giống như không cao quý lên nổi, dù giả bộ, cũng giả bộ không được.

Thẩm Chanh cũng không tính lãng phí thời gian ở nơi này với cô ta, hào phóng làm một tư thế bái bai, mở xe rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.