Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 769: Ngực lại lớn hơn một tấc



Editor: May

Chính ngay lúc này, ngoài cửa truyền tới một trận tiếng động, tiếp theo là âm thanh chìa khóa cắm vào trong lỗ....

Thi Khả Nhi gần như vô thức, vén làn váy lễ phục lên liền đi vào trong phòng.

Két....

Cửa phòng bị người mở ra.

Thi Khả Nhi không thể không dừng bước lại, bởi vì còn cách gian phòng có một đoạn, nếu như tiếp tục đi vào bên trong, sau lưng chắc chắn sẽ lộ ra.

Sau khi dừng bước lại, cô nhanh chóng xoay người, đối mặt với người tới, thân thể có chút cứng ngắc.

Sau khi Thi Mị vào cửa, mới lạnh nhạt liếc cô một cái, “Sao rồi?”

Đại khái là đã nhận ra cô không đúng, ánh mắt của anh âm u, giọng nói cũng thấp đủ khiến cho người ta có chút áp lực.

”Không có gì....”

Thi Khả Nhi giống như người không việc gì, hờ hững cười.

Thi Mị ừ một tiếng, đứng tại chỗ vẫy tay với cô một chút, trầm giọng nói: “Tới đây.”

Thi Khả Nhi đứng tại chỗ không nhúc nhích: “Anh đi xuống lầu chờ em đi, em muốn trở về phòng lấy túi xách, nhân tiện đi toilet một chút.”

”Bảo em tới đây.” Giọng nói của anh lại giảm thấp xuống vài phần.

Gặp được loại tình huống này, đổi lại là ai cũng sẽ không đi qua, huống chi là Thi Khả Nhi vẫn luôn hiếu thắng.

Vừa vặn phòng tắm ở ngay bên cạnh tay phải cô, cô dùng dư quang quan sát khoảng cách một chút, sau khi xác định không có nhầm lẫn gì, cô chợt nghiêng thân tiến vào phòng tắm, khóa cửa lại.

Sau khi vào phòng tắm, cô lập tức mở tủ chứa đồ trên bồn rửa tay ra, may mắn lúc tắm rửa vào tối hôm qua có đặt một bộ quần áo sạch sẽ vào, nếu không hôm nay liền mất hết cả mặt mũi rồi.

Có thể khiến cho cô không ngờ chính là, quần áo đặt ở bên trong đã không thấy nữa, tìm kiếm trong đó một lần nữa, chỉ có một chút khăn mặt và khăn tắm sạch sẽ.

Không tìm được quần áo ở trong tủ chứa đồ, cô chỉ đành vào trong phòng tắm tìm kiếm, nhưng còn chưa tìm được một bộ quần áo có thể mặc.

”Thi Khả Nhi, cho em thời gian một phút đồng hồ, nếu như một phút đồng hồ sau em còn không ra, tự gánh lấy hậu quả.”

Ảnh ngược trên cửa đánh bóng của phòng tắm ra một bóng dáng cao to, Thi Mị đang đứng ở ngoài cửa, một tay cắm ở trong túi quần, tư thái lười nhác.

Giọng nói của anh dửng dưng, nhưng lại rất có cường độ uy hiếp.

”Sáng sớm em đi chạy bộ, xuất ra một thân mồ hôi, vừa rồi vốn muốn thử lễ phục một chút có vừa người không, kết quả vừa mặc lên liền dính mồ hôi vào, đâu thể mặc lễ phục mang mồ hôi đi tham gia thọ yến của ông nội chứ. Anh, em tắm rửa, anh cho em thời gian năm phút đồng hồ.”

Năng lực ứng biến của Thi Khả Nhi ngược lại rất mạnh, câu nói đầu tiên hóa giải tất cả nguy cơ.

Cô nói như vậy có hai chỗ tốt, một, tìm một cái cớ hợp lý vì chính mình vừa rồi đột nhiên vào phòng tắm. Hai, tìm cho mình một lý do thích hợp không mặc lễ phục này.

Thấy thân ảnh trên cửa biến mất, Thi Khả Nhi lập tức cởi bỏ lễ phục trên người, sau khi cỡi xuống, cô soi thân thể của mình trong gương toàn thân, thuận tay cầm dây thước đo ở bên qua đo phần eo và bộ ngực một chút.

Khó trách kéo không được khóa kéo, hóa ra là ngực lại lớn một tấc, khó trách được trong khoảng thời gian này lúc nào cũng cảm thấy áo cup ngực nhỏ đi rồi...

Vì không để cho Thi Mị hoài nghi, cô vẫn tắm rửa đơn giản một chút, sau đó ngâm lễ phục ở trong chậu giặt quần áo, mới cầm một khăn tắm sạch sẽ trong tủ chứa đồ ra quấn lên người.

Lúc Thi Khả Nhi đi ra từ phòng tắm, Thi Mị đang ngồi dựa vào ở trên ghế sofa trong phòng khách hút thuốc, phương hướng đối diện với cô, chậm rãi phun vòng khói.

Bị anh nhìn thấy như vậy, Thi Khả Nhi cũng không có quá ngượng ngùng, bởi vì cô cảm thấy, ít nhất bây giờ là quấn khăn tắm lớn thoải mái đi ra. Chứ không phải như vừa rồi mặc quần áo không được, phơi bày bên ngoài....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.