Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 839: Sự kiện tăng tiền lương



Editor: May

Thẩm Chanh cảm thấy, cô ấy nói cũng không phải là không có đạo lý.

Một người, nếu như không bỏ xuống quá khứ được, cũng sẽ không bắt đầu cuộc sống mới được, người một khi luôn sống trong quá khứ, sẽ không có linh hồn.

Những lúc thế này, Thẩm Chanh biết nói thêm cái gì đều không cần, vì vậy không có ý định tiếp tục đề tài này với Thi Khả Nhi, chủ động nhắc đến chuyện Cố Liên Thành.

Thi Khả Nhi cũng rất cởi mở, dường như chủ đề nặng nề vừa rồi cũng không có tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì với tâm tình của cô.

“Chị dâu, USB này là tất cả tư liệu của Cố Liên Thành, em sửa sang toàn bộ lại một lần, chị lấy về nhìn xem có thể tìm ra manh mối gì từ bên trong không.” Thi Khả Nhi lấy từ trong túi xách ra một USB giao cho Thẩm Chanh, “Mấy ngày gần đây chuyện sở Sự Vụ tương đối nhiều, cho nên em có thể không rút ra được quá nhiều thời gian tới giúp chị.”

“Được.” Thẩm Chanh nhận lấy USB, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Chuyện này em không cần quan tâm, an tâm làm việc. Nếu như thật sự có vấn đề chị không giải quyết được, chị sẽ gọi cho em.”

Thi Khả Nhi gật đầu, như là nghĩ đến cái gì, mở miệng nhắc nhở cô: “Một phụ nữ dám giết người, nhất định là một nhân vật hung ác. Một khi vạch trần bộ mặt thật của Cố Liên Thành, cô ta rất có thể làm ra hành động cá chết lưới rách. Đối phó loại người này, tuyệt đối không nên khinh thường.”

“Chị biết.”

Mặc dù cũng không lui tới nhiều với Cố Liên Thành, nhưng trải qua mấy lần tiếp xúc, Thẩm Chanh đã đại khái hiểu rõ người của cô ta.

Ngoài mặt vĩnh viễn đều là một bộ dáng vô hại, nhưng trên thực tế trái tim cao tận trời xanh, vào lúc định giá « Ngôi sao sáng chói 2 - tình yêu chung thủy », cô ta đã lộ ra bản tính tham lam của cô ta.

Một phụ nữ tham lam, vì tìm được lợi ích, có lẽ thật sự không tiếc bất cứ giá nào. Kể cả giết người và sao chép.

Sau khi rời khỏi hội trường khách sạn, Thẩm Chanh và Thi Khả Nhi đi nhà hàng ăn cơm, cô làm bà chủ, có thể vắng mặt lễ chúc mừng của công ty, nhưng cô cũng sai thư ký tiện thể nhắn với mọi người, tất cả chi tiêu ăn cơm giải trí đều do cô đảm nhận, bảo mọi người tận tình tiêu xài.

Bà chủ lên tiếng, mọi người cũng không khách sáo, một bữa cơm tốn bốn vạn đồng, phí cộng thêm buổi tối hát karaoke, tổng cộng tiêu phí bảy vạn ba ngàn đồng.

Ngày hôm sau lúc thư ký cầm giấy tờ đi báo sổ sách, trong lòng căng thẳng không thôi, cô ta vẫn luôn cúi thấp bả vai, sợ bị cấp trên giáo huấn.

Sau khi nhìn số lượng trên giấy tờ, Thẩm Chanh giương mắt lạnh nhạt liếc nhìn thư ký, “Chỉ xài một chút như vậy?”

Chỉ.... xài một chút như vậy?

Thư ký sững sờ một chút, sau đó chậm rãi ngẩng đầu lên, đáp: “Tổng giám đốc, không ít, hơn bảy vạn.... một năm tiền lương của tôi cũng không nhiều như vậy.”

“Tiền lương cô bao nhiêu?”

“Bốn ngàn chín....”

Thẩm Chanh ừ một tiếng, “Tôi sẽ thông báo cho bộ phận liên quan, tăng tiền lương cho cô.”

Thư ký lại sửng sốt, gặp được chuyện như vậy không phải đều là trừ tiền lương giảm tiền thưởng ư, sao ngược lại còn tăng tiền lương....

“Ra ngoài làm việc đi.”

“Vâng....”

Sau khi thư ký ra ngoài, Thẩm Chanh gọi điện thoại cho phòng tài vụ, sau khi biết lương tất cả nhân viên các bộ phận trong công ty, tự mình nghĩ một phần tiền lương tiêu chuẩn.

Biết được chuyện sắp tăng tiền lương, trên dưới công ty nghị luận ồn ào.

“Tổng giám đốc dùng cách này để ổn định lòng dạ con người, thật sự là cao minh....”

“Sao có thể nói như vậy, lần này tổng giám đốc tăng tiền lương cho nhân viên cũng không phải chỉ nhằm vào nhân viên cấp cao. Ngay cả những nhân viên mới tới thực tập, cũng hưởng nhận phúc lợi lần này mà....”

“Đúng vậy đó! Từ khi tổng giám đốc tiếp nhận công ty đến nay đều không có thiên vị ai, đối xử với mọi người như nhau, kể cả lần tăng tiền lương này!”

“Theo một ông chủ như vậy, mọi người cũng đừng suy nghĩ nhiều, làm rất tốt, tranh thủ tạo ra giá trị càng lớn hơn cho công ty....”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.