Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 881: Cậu đi tìm đồ cậu muốn, cố gắng nhanh ra ngoài là được



Chìa khóa phòng quan sát, chỉ có quản lý và bảo vệ phụ trách giám sát an ninh mới có.

Lúc này, nhân viên bảo vệ hẳn đã đi làm, chỉ là vẫn chưa có khách, cho nên đều rất rãnh rỗi, toàn bộ đang đánh bài trên bàn nhỏ bên ngoài phòng quan sát.

Tô Cửu Y và Thích Cảnh Nhân trốn ở góc tường bên cạnh, Thích Cảnh Nhân cầm cái khay trên tay, phía trên đặt một chai rượu và mấy ly rượu, cô ấy nhỏ giọng nói ở bên tai Tô Cửu Y: "Đợi tí nữa tớ đi qua uống rượu với bọn họ, nồng độ loại rượu này rất cao, rót bọn họ ba bốn ly sẽ ngã xuống đất, cậu chờ ở đây, chờ sau khi bọn họ đều uống rượu say tớ trộm chìa khóa đưa cho cậu, động tác cậu phải nhanh, những bảo vệ này bình thường đều là quỷ rượu, thời gian lực rượu kéo dài không phải rất lâu, cho nên cậu cố gắng hết mức khống chế ở trong vòng nửa tiếng, tớ ở bên ngoài canh chừng giúp cậu, làm được hay không?"

"Vậy cậu không có nguy hiểm gì chứ?"

Tô Cửu Y biết những bảo vệ kia đều là nhân vật lợi hại, bình thường ngoại trừ quản lý có thể tùy ý ra vào phòng quan sát, người khác về cơ bản là không vào được.

Dù nói hết lời hữu ích, những bảo vệ đó cũng sẽ không mềm lòng nương tay thả cô đi vào, cho nên nếu như muốn đi vào, chỉ có một biện pháp này.

Tô Cửu Y có chút lo lắng, lỡ như những bảo vệ kia mượn rượu thành sắc quỷ nổi lên lòng tham làm ra chút gì đó với Thích Cảnh Nhân, vậy phải làm thế nào.

"Không sao, cậu không cần lo lắng cho tớ, cậu đi tìm đồ cậu muốn, cố gắng nhanh ra ngoài là được." Thích Cảnh Nhân nghiêm mặt nói.

Tô Cửu Y hơi đắn đo một lát, vẫn là gật đầu.

Thích Cảnh Nhân hít sâu một hơi, cởi hai cúc áo trước ngực, đẩy thẻ làm việc của mình lên trước, sau đó nện bước chân ưu nhã đi về phía những bảo vệ kia.

Trong lòng Tô Cửu Y có chút phức tạp, nói không rõ ràng là cảm động hay là cái gì.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, quả nhiên không ngoài sở liệu của Thích Cảnh Nhân, những bảo vệ kia uống bốn năm ly rượu liền không ổn, toàn bộ ngã ở trên bàn mê man không dậy nổi.

Thích Cảnh Nhân cẩn thận lấy chìa khóa từ trên túi áo một người trong đó, ý bảo Tô Cửu Y tới đây.

Tô Cửu Y đi đến trước mặt cô ấy, nhận chìa khóa cô ấy đưa tới, có chút khẩn trương, từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên làm loại chuyện này, trong lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi lạnh.

Cô rón ra rón rén đi đến trước phòng quan sát, sau đó mở cửa phòng, thả nhẹ bước chân đi vào, sau đó âm thầm lặng lẽ đóng cửa phòng lại.

Trong phòng quan sát không tăm tối giống như tưởng tượng của cô, phòng rất lớn, trên mỗi màn ảnh có rất nhiều hình ảnh, có thể quay chụp đến từng ngóc ngách bên ngoài phòng.

Tô Cửu Y quan sát bốn phía phòng giám sát một chút, phát hiện rèm cửa sổ là màu tối, che đi ánh sáng ở bên ngoài, gió thổi vào từ cửa sổ, bức màn bị vén lên.

Tô Cửu Y cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng lại không nói rõ lý do thành lời được.

Không có thời gian nghĩ nhiều, cô vội vã tìm màn hình giám sát tầng VIP, sau đó nhập thời gian và ngày tháng đó vào.

Cô nhớ rõ thời gian trước khi đưa rượu đỏ ngày đó là khoảng 0giờ 20'.

Trên màn hình xuất hiện một người phụ nữ mặc đồng phục làm việc, trong tay cô bưng khay, bước chân có chút không vững, lảo đảo dừng ở ngoài phòng 4203.

Nhìn rõ người phụ nữ trên màn hình, Tô Cửu Y mới phát hiện, là cô.

Đây là bộ dạng cô ở ngoài cửa phòng Thi Ngạo Tước vào tối hôm đó.

Quả nhiên, cửa phòng đã mở ra.

Cô đầu tiên là đưa tay sờ đụng một chút, sau đó liền đẩy cửa đi vào.

Tô Cửu Y suy nghĩ một lúc, quyết định từ lui về từ lúc này.

Cô càng không ngừng tua lại, tìm được hình ảnh lúc Thi Ngạo Tước đi vào phòng.

Lúc anh tiến gian phòng, một tay cắm vào trong túi quần tây, một tay cầm điện thoại, trên mặt vẫn là lạnh lùng trước sau như một.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.