Khi Thi Ngạo Tước về đến nhà, Tô Cửu Y đang tưới nước ở trong vườn hoa, ngày nghỉ qua đi, nữ hầu khác cũng lục tục trở về trình diện, chỉ là hiện tại cũng ngốc ở trong phòng chờ ngày mai mới làm việc.
Tô Cửu Y đã tưới hoa đến có chút nhàm chán, có chút bần thần, hoàn toàn không để ý sau lưng Thi Ngạo Tước đang đi tới gần.
“Hoa cũng bị chết đuối rồi.”
Giọng nói lành lạnh đột nhiên vang lên, Tô Cửu Y sợ tới mức ném thùng tưới nưới ra thật xa, suýt chút nữa ngã ngồi vào trong bồn hoa.
“Tước thiếu, sao anh lại xuất quỷ nhập thần như vậy?” Cô che khoang ngực trái lại, càng không ngừng thở hổn hển, thật sự là bị dọa không nhẹ.
“Thấy một mình em ở trong này thừ người, liền tới xem một chút.” Thi Ngạo Tước chau chau mày, “Hôm nay ba em tới tìm tôi nói chuyện hợp tác.”
Nghe được anh nhắc tới Tô Trấn Hùng, Tô Cửu Y sửng sốt, sau đó nói: “Ông ta tìm anh nói chuyện hợp tác? Sau đó thì sao? Anh đồng ý hợp tác với ông ta ư?”
“Tạm thời vẫn chưa có.” Anh nói, “Bất quá ông ta bảo Tống Trí Kha đảm đương thuyết khách.”
“Không nên không nên.” Tô Cửu Y liền vội mở miệng: “Anh không thể hợp tác với ông ta!”
“Tại sao?” Anh nhìn trên mũi tinh sảo của cô phủ kín tầng mồ hôi mịn, sáng lấp lánh giống như là chu sa trên bờ cát, anh vươn tay ra nhẹ nhàng lau cho cô.
Đầu óc Tô Cửu Y vẫn đang vận chuyển rất nhanh muốn tìm lý do, cùng không có để ý đến động tác thân mật này của anh.
“Bởi vì.... anh lợi hại như vậy, vốn không cần bạn hợp tác mà.” Cô nói bậy lý do.
“À thật sao?” Anh cười, mày rậm giãn ra.
Trong khoảng thời gian quen biết Thi Ngạo Tước, anh rất ít cười, càng là lần đầu tiên cười hoàn toàn như vậy, nhìn có vẻ ôn hòa lại thân thiết, như gió xuân trong tháng ba.
“Đúng... Đúng vậy đó.” Tô Cửu Y hơi mất tự nhiên cúi đầu xuống.
Tài lực nhà họ Tô cách nhà họ Thi rất xa, không ngờ sau khi Tô Trấn Hùng trèo lên nhà họ Tống, còn lộ liễu vươn tay đến chỗ Thi Ngạo Tước.
Lão cáo già này!
“Ăn cơm chưa? Cùng đi ra ăn đi.” Thi Ngạo Tước ngẩng đầu lên liếc nhìn trời chạng vạng tối, vầng trăng sáng đã loáng thoáng xuất hiện ở phương đông, phương tây càng thêm chiếu rọi một mảnh lớn ráng đỏ sáng lóa.
Tô Cửu Y nhìn anh, có phần ngạc nhiên không hiểu.
“Coi như hồi báo ngày hôm qua chăm sóc tôi.”
“.... Được.”
Đây là lần thứ hai Tô Cửu Y đi ra ngoài một mình với Thi Ngạo Tước, cô mặc quần áo cầm về từ nhà họ Tô vào hôm nay, sau đó xõa tóc dài, tận lực trang điểm trang nhã một chút.
Cô nhiều khi đều là mặt mộc không trang điểm, bởi vì cũng không phải rất thích những chai chai lọ lọ mỹ phẩm kia, luôn cảm thấy quá mức phiền toái.
Chỉ là cô hoàn toàn không ngờ, Thi Ngạo Tước sex lái xe mang cô đến.... KFC.
Tô Cửu Y không nhịn được nghĩ, rốt cuộc nhà họ Thi tại đại nghiệp đại có phải là sự thật hay không, tại sao mời con gái ăn cơm, một lần ăn mỳ một lần lại ăn KFC, chẳng lẽ cô nhìn có vẻ không có một chút khí chất đoan trang danh viện ư?
Ngay khoảnh khắc Thi Ngạo Tước rảo chân dài bước tiến lên KFC kéo đẩy cửa, nhân viên phục vụ nói xong “Hoan nghênh quang lâm” liền ngẩn người, sau đó những khách đang vội vàng gọi món ăn cũng dừng lại, lần lượt nhìn người đàn ông khí thế mạnh mẽ hoàn toàn không hợp với không khí nơi này.
Giống như mỗi một chỗ anh đi tới, đều sẽ trở thành tiêu điểm.
Anh đi đến trước quầy, sau đó hỏi Tô Cửu Y vùi mặt thật thấp bên cạnh: “Ăn cái gì?”
Chỉ khi Tô Cửu Y mua thức ăn ở tiệm bên ngoài mới có thể nghĩ đến KFC, tuy rằng trước đây cũng từng làm việc ở KFC, nhưng cô làm đưa thức ăn cho người ta, cho tới bây giờ đều không nhớ rõ tên cơm bên trong.