Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 936: Ăn đi, vừa rồi gạt em



Editor: May

Đợi sau khi thang máy xuống tới, Tô Cửu Y vẫn không cam không nguyện vào thang máy, dùng sức bấm nút tầng gian phòng của Thi Ngạo Tước trên thang máy.

Cô ngược lại muốn biết, anh bảo cô đi phòng của anh, có phải là muốn nói cho cô biết, chi tiết hợp tác giữa anh và Tô Trấn Hùng, sau đó chọc giận chết cô.

Cửa vẫn không khóa trước sau như một, Tô Cửu Y đẩy cửa ra liền đi vào, dáng người tam giác hoàn mỹ tiến vào tầm mắt, màu da lúa mạch khỏe mạnh như là thoa sáp cho bắp thịt, gợi cảm lại quyến rũ.

Tô Cửu Y theo bản năng quay đầu đi, mặt hơi ửng đỏ.

Thi Ngạo Tước nhìn thấy động tác của cô, buồn bực cười một tiếng.

"Sao anh thay quần áo mà không đóng cửa?" Cô nói.

"Tôi đóng cửa sao em đi vào?" Anh cười hỏi ngược lại, sau khi mặc áo sơmi vào liền đi vào phòng tắm không để ý cô nữa.

Nghe được tiếng đóng cửa của phòng tắm phía sau, Tô Cửu Y cau mày cẩn thân từng ly từng tí quay đầu lại, sau lưng quả nhiên không có bóng dáng của anh, cô hít sâu một hơi, thấy trên bàn đặt hộp giấy pizza.

“A!" Cô kinh ngạc đi tới phía trước xem xét, phát hiện đúng là pizza "hạnh phúc" vừa khai trương đối diện với KFC bọn họ đi vào hôm qua

"Ăn pizza "Hạnh phúc" sẽ hạnh phúc sao?" Khi đó cô hỏi anh như vậy.

Thi Ngạo Tước không nhanh không chậm nói: "Em có thể ăn thử xem."

Lúc ấy cô đã ăn quá no bụng, vì vậy từ chối: "Vẫn là không nên, sẽ trở nên béo...."

Không ngờ hôm nay anh lại mua pizza về!

Trong lòng Tô Cửu Y có chút hơi cảm động, không kịp ngẫm nghĩ nữa, nghe mùi thơm truyền tới từ trong hộp giấy, cô không thể chờ đợi được muốn mở hộp giấy ra nếm thử.

Nhưng trên thực tế, cô cũng đã làm thế rồi.

Chỉ là sau khi vừa mở hộp ra hưởng thụ một chút mùi hương đập vào mặt, liền phát hiện, Thi Ngạo Tước đang ôm ngực dựa ở trên vách tường bên ngoài phòng tắm, nhíu mày nhìn cô.

Tô Cửu Y bĩu môi, sau đó cài cái hộp lại, có chút kiêu ngạo nói: "Đừng tưởng rằng một pizza có thể nịnh nọt tôi."

Thi Ngạo Tước cười nhạt: "Chỉ là tôi muốn ăn mà thôi."

Tô Cửu Y thật sự không đấu lại anh, liền nói: "Vậy anh bảo tôi tới, là vì để tôi nhìn anh ăn pizza à."

"Đúng vậy." Anh nghiêm trang trả lời, "Nếu không còn có thể làm gì?"

Sau khi nói xong, anh thật sự đi tới ngồi đến trên ghế dựa, mở cái hộp pizza ra, sau đó ưu nhã cầm lấy một khối, phối hợp bắt đầu ăn.

"Mùi vị cũng không tồi." Anh nhàn nhạt đánh giá.

Khuôn mặt nhỏ của Tô Cửu Y nhăn thành tờ giấy, buổi sáng hôm nay cô lại đến muộn, cho nên có nghĩa là, sau một tuần lễ cô cũng không có bữa ăn sáng để ăn...

Tuy rằng trộm chút bánh mỳ lúc nhân viên trên đường đi phòng ăn, nhưng thực sự chỉ là một chút mà thôi, sớm đã bị công việc mệt nhọc tiêu hao hết rồi.

Có đôi khi cô cũng sẽ phàn nàn tại sao nhà họ Thi lại lớn như vậy, hơn nữa từ sáng đến tối đều phải quét dọn, rõ ràng ngày hôm qua vừa mới vệ sinh xong, hôm nay lại phải tiếp tục dọn dẹp lần nữa, ngược lại Thi Ngạo Tước - một người sống to đùng này thì không cần để ý tới, mỗi ngày tiêu diêu tự tại làm theo ý mình.

"Ba em." Anh mở miệng, "Rất thú vị."

Tô Cửu Y rất hiểu tính tình Tô Trấn Hùng, ở trước mặt người quyền thế cao hơn ông ta, vĩnh viễn đều là bộ dáng hổ mặt cười, ở trước mặt người thấp hơn ông ta, lúc nào cũng vênh váo tự đắc.

Đánh giá là "Rất thú vị", cô vẫn là lần đầu tiên nghe được.

"Sao?" Cô chịu đựng không nhìn tới pizza, trong giọng nói vẫn tỏ vẻ ra bất mãn của mình.

Nhìn thấy bộ dạng này của cô, Thi Ngạo Tước cũng không đành lòng trêu chọc cô nữa, giao cái hộp trước mặt cho cô, sau đó nói: "Ăn đi, vừa rồi gạt em thôi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.