Trác Hàng quả nhiên mang cho tôi một tập bản thiết kế, có bản vẽ kiến trúc, có bản thiết kế cấu trúc các phòng ở, bởi liên quan đến cơ mật nên anh ta kêu tôi vào trong phòng họp.
Hai người ngồi trước một cái bàn thủy tinh tròn, anh ta cẩn thận giảng giải cho tôi.
Phòng họp của chúng tôi, mặt tường hướng phía hành lang đều là các cửa sổ sát đất, dù là trong nhìn ra hay ngoài nhìn vào đều nhìn thấy rất rõ. Tôi cũng không thấy có vấn đề gì, càng không sợ người khác nhìn thấy, chỉ chăm chú lắng nghe.
Đôi lúc có chỗ không hiểu, sẽ hỏi lại một hai câu, cũng hỏi nguyên nhân phối hợp các loại phòng ở như thế.
Anh ta cũng rất kiên nhẫn giảng giải.
Cả ngày nay, gần cả nửa thời gian tôi đều ở cùng Trác Hàng.
Đợi đến khi giảng xong, tôi hỏi: “Mấy bản vẽ này có thể cầm đi không?”
“Không được.” Anh ta nói, “Mấy thứ này đều được cất trong các ngăn kéo khóa lại, nếu cô cần, lúc nào tìm tôi cũng được.”
“Được.” Tôi quay người rời đi, “Vậy thứ 2 tuần sau, chúng ta gặp nhau ở đâu?”
“Cứ đến khu công trường đi, tôi đợi cô ở đó.”
“Được.”
Trở lại văn phòng của tổ kế hoạch, việc đầu tiên tôi làm là mở khóa QQ, nhưng mà thật thất vọng vì Trác tiên sinh không hề tìm tôi.
Tôi bấm vào avatar của anh, nhắn cho anh một icon mặt cười.
Trác tiên sinh trả lời tôi rất nhanh: “Làm việc xong rồi sao?”
Tôi: “Ừm, nhớ anh rồi.”
Trác tiên sinh: “Đang giờ đi làm, không được nhớ bạn trai.”
Tôi: “Em không có nhớ bạn trai, em đang nhớ ông chủ của em mà, bao giờ thì ảnh mới thấy sự chăm chỉ của em, rồi tăng lương cho em đây.”
Trác tiên sinh: “Làm việc thật tốt, có thành tích thì sẽ tăng lương cho em.”
Tôi: “Nhà tư bản!”
Trác tiên sinh: “Tối nay muốn ăn gì?”
Tôi liền cười, anh ấy đã hỏi thế, có nghĩa là muốn hẹn tôi, tối này muốn ở bên tôi.
Tôi: “Bít tết, anh làm đó.”
Trác tiên sinh: “Buổi tối anh sẽ tăng ca một lúc, đợi anh cùng về.”
Tôi: “Được.”
Cùng lúc mà tôi nói chuyện với Trác tiên sinh, giọng nói của Chung Giai truyền đến: “Khương Kha, hai ngày nay em có thu hoạch gì không?”
“Có.” Tôi lập tức đứng dậy. Báo cáo ngay với Chung Giai, Vu Hàng đã đưa tôi đến chỗ công trường đang thi công, cũng nói cho tôi về bố cục từng tầng lầu trong khu chung cư mới, cũng nói về tình hình các đối thủ cạnh tranh trong khu mới.
Chung Giai gật đầu: “Đi với cậu ta học cho cẩn thận vào!”
“Vâng ạ.” Nói xong câu đó, giọng điệu của tôi bỗng nũng nịu hẳn đi, hai tay đặt trên tấm vách ngăn chỗ ngồi, chống tay lên cằm, “Chị Giai, chị cứ thế mà gửi em sang chỗ Vu Hàng sao?”
“Cậu nhóc đó được đó, hiểu về khu chung cư mới còn rõ hơn chị.” Chung Giai không hề che giấu mà khen ngợi, “Chị thấy là tổ trưởng bên đấy có ý muốn bồi dưỡng cậu ta trở thành người kế nhiệm, nghe bảo khối đất xây chung cư mới này, lần đấu giá đợt trước, cậu ta cũng đi cùng đấy, cả kế hoạch khu chung cư mới này cậu ta đều tham gia từ đầu đến cuối.”
Khuôn mặt tôi lộ ra vẻ kinh ngạc, giống như việc hai ngày nay anh ta giảng giải cho tôi thì có thể thấy được anh ta tham gia rất sâu trong việc này, anh ta vốn là người thừa kế tương lai của công ty này cơ mà, nhưng trước mặt chị Giai thì tôi phải vờ như không biết.
“Oa, em còn tưởng cậu ta giống em đều là vừa vào công ty thực tập cơ! Còn than thở người với người sao khác nhau thế, em cái gì cũng không biết, còn cậu ta thì cái gì cũng biết.” Tôi nói.
Chung Giai liền phì cười: “Cậu ta lần này cũng chỉ đến sớm hơn em một tuần, lúc trước nghỉ hè hay nghỉ đông, hay khai trương khu nhà mới, hay là tổ chức các hoạt động, chỉ cần là việc quan trọng thì cậu ta đều đến cả.”
Chị ấy dừng lại một lúc rồi nói: “Vu Hàng không giống em, cậu ta trăm phần trăm là sẽ làm việc ở đây, mà sớm muộn gì cũng sẽ có chức vụ cao.”
“Em cũng sẽ cố để ở lại mà.” Tôi nói theo.
Chung Giai ngước mắt nhìn tôi: “Em không phải là nhìn trúng cậu ta rồi đấy chứ?”
“Sao lại thế được? Em không thích trẻ con đâu!” Tôi nói, “Mà em đã có bạn trai rồi, tình cảm của em với bạn trai tốt lắm luôn, sau này cũng sẽ kết hôn đó.”
Tôi cũng không sợ liệu lời nói dối này có bị vạch trần hay không, đợi ngày nào đó, tôi với Trác tiên sinh chia tay, thì tôi chắc chắn sẽ rời khỏi công ty này, đến lúc đấy, thì ai biết gì chứ…