Bộ phận chúng tôi ăn cơm trưa xong mới đi, lấy cớ là đến để giúp đỡ, nhưng thực tế là đến để xem xét tình hình.
Mỗi bộ phận trong công ty đều có một nhiệm vụ riêng, chúng tôi đi cũng chẳng giúp được việc gì.
Giữa trưa, theo lý mà nói thì thời gian này là lúc vắng khách nhất, nhưng toàn bộ cửa hàng đều chật kín người.
Bàn tiếp khách, đều ngồi kín người, nhân viên bán hàng có lúc phải một mình tiếp hai khách hàng, bận tối mắt tối mũi.
Trưởng phòng kinh doanh tất nhiên là cũng ở đây, nhìn thấy chúng tôi, nói vội mấy câu với người bên cạnh xong, liền lập tức bước lại phía chúng tôi.
“Hôm nay khá đấy.” Trưởng phòng của chúng tôi nhìn xung quanh bốn phía.
“Đúng là đông thật.” Trưởng phòng kinh doanh khẽ gật đầu, “ Phải cảm ơn bộ phận các anh giai đoạn trước đã mở rộng, phát triển. Hôm nay, khách hàng đến rất đông, lượng mua cũng khá tốt.
Ánh mắt anh ta lướt nhìn xung quanh, trong lời nói tràn đầy vẻ tự hào: “Những nhân viên bán hàng kia đều là từ những người phiên giao dịch trước điều động qua đây, nếu không thì căn bản là không kham được. ”
“Anh dự đoán trong ngày hôm nay có thể bán được bao nhiêu? ” Trưởng phòng của chúng tôi hỏi.
“Toàn bộ 10% có thể sẽ được bán hết vào ngay trong tuần đầu tiên. ” Trưởng phòng kinh doanh nói “Tôi dự đoán 3 ngày trước khi phát hành đĩa, có thể bán được 30 - 40%. Bởi vì trong ba ngày này, bắt đầu phiên giao dịch thuận lợi, nên doanh số bán hàng sẽ là cao nhất.
“Bất động sản thương mại thì sao? ” Trưởng phòng của chúng tôi hỏi.
“Bất động sản thương mại còn khá thấp, chỉ mới bán được hai cửa hàng mặt tiền.” Trưởng phòng kinh doanh nói.
“Hai cửa hàng…nghe có vẻ không ổn.”. Trưởng phòng của chúng tôi cười khẽ, "Chúng tôi có thể bán được hơn chục cửa hàng. Toàn bộ khu mua sắm sẽ được vận hành bởi chính nó.”
Trưởng phòng kinh doanh tiếp tục cười.
“Trác tổng hôm nay có đến không? ” Trưởng phòng chúng tôi hỏi.
Trưởng phòng kinh doanh lắc đầu: “ Không đến, có lẽ cũng không có ý định đến, ngài ấy chỉ đợi nghe số liệu vào buổi chiều là được rồi. Tôi nghe thư ký Tống nói, chiều nay ngài ấy hẹn người đi chơi golf. ”
“Có lẽ là vì miếng đất tiếp theo. ” Trưởng phòng của chúng tôi nói “Dù sao, cửa hàng của cậu ở đây,việc thu hút khách hàng sớm muộn cũng đến。”
“Ai mà biết được. ” Trưởng phòng kinh doanh nói: “Quanh năm suốt tháng, mối quan hệ nào cũng cần phải chú trọng…”
Mấy người chúng tôi đi ngay sau trưởng phòng, nghe lãnh đạo nhắc đến Trác tổng, sợ nghe thấy những điều không nên nghe, liền lảng đi ra chỗ khác, một vài người đến xem mô hình, một vài người đi nghe nhân viên tiếp thị giới thiệu sản phẩm, vài người còn lại ra cửa lớn giúp phát tờ rơi.
Tuy tôi có kinh nghiệm về bất động sản, nhưng chủ quản của trung tâm buôb bán bất động sản này không quen biết tôi, chưa chắc đã yên tâm để tôi bán giúp, vả lại, tôi cũng không biết trưởng phòng chúng tôi lúc nào sẽ đưa chúng tôi về. Để bán một căn nhà thì cần phải có thời gian, ngộ nhỡ tôi đang giải thích được một nửa...”
Lỡ đâu cách tôi giúp họ bán nhà lại khiến lãnh đạo của tôi hiểu lầm là tôi muốn chuyển đến bộ phận kinh doanh thì sao?
Vậy nên tôi cũng chọn ra ngoài cửa phát tờ rơi giống như những người khác.
Tối hôm đó, tôi ở căn hộ nhỏ lướt web, nhìn thấy trong nhóm chát cuả công ty, trưởng phòng kinh doanh công bố doanh số bán nhà trong ngày đầu tiên, tiền chuyển khoản là bao nhiêu, tiền đặt cọc là bao nhiêu, hai loại này cộng lại chiếm 13% tổng số nhà trong tuần đầu tiên, có thể coi đây là một sự khởi đầu thuận lợi.
Sau đó, mọi người đồng loạt gửi icon vỗ tay. Khoảng 10 phút sau, tôi nhìn thấy Trác tiên sinh trong nhóm chat, nói: “Thời gian này mọi người vất vả rồi, cuối tháng này sẽ phát tiền thưởng cho mọi người. ”
Sau đó, trong nhóm chat lại đồng lại reo hò: “Cảm ơn Trác tổng, Trác tổng muôn năm…! ”
Một lát sau, ảnh đại diện của Trác tiên sinh lóe lên.
“Có ở đấy không? ”
“Có. ”
“Tôi phát tiền thưởng riêng cho em, được không? ”
“Tại sao? Em có công gì đâu mà được thưởng? ”
“Bốn lí do: thứ nhất, lúc em còn ở trung tâm buôn bán bất động sản biểu hiện rất tốt, số lượng nhà bán được rất khả quan ; thứ hai, quãng thời gian em ở phòng kế hoạch cũng rất cần cù chăm chỉ; thứ ba, để an ủi cho việc tối qua ; thứ tư, thân là nữ thần may mắn của tôi, bắt đầu phiên giao dịch mới thuận lợi, dù sao thì cũng phải thưởng lớn cho em, em nói xem? ”
“Nói hay lắm, nhất là lí do cuối cùng, tuyệt vời! ”
Ánh mắt của tôi dừng ở câu nói cuối cùng trên màn hình, lòng bỗng vui mừng khôn xiết.