Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 181: Người nó thích là em



Ở phương diện khác, Trác tiên sinh luôn luôn dung túng tôi.

Anh ấy chịu sức nặng của tôi, đầu tiên là nâng tôi lên, bước sang bên cạnh vài bước, cẩn thận rửa tay rồi mới đi đến bàn bếp bên cạnh, tiếp đó cầm lấy phần cơm vừa mới trộn xong một nửa của tôi.

"Còn muốn thêm cái gì nữa?" Anh ấy dùng chiếc đũa trộn cơm lên.

"Một chút muối và thật nhiều tình yêu." Tôi treo mình trên người anh, thơm vào cổ anh.

Anh ấy cười, đưa tay lấy lọ muối, múc ra nửa thìa nhỏ.

"Thật muốn cắn anh một cái." Tôi dùng đầu ngón tay chạm vào cổ anh, "Mút ra một vết hôn thật lớn, để cho cả thế giới biết anh là người đàn ông của em."

"Nói vậy, cả thế giới đều biết Trác Nguy thương yêu một người phụ nữ, còn để cho phụ nữ để lại một cái dấu ở chỗ như vậy." Anh cười dịu dàng.

"Như vậy, được chứ?" Tôi biết rõ không thể, nhưng tính tình cậy sủng mà kiêu này lại nổi lên.

"Tùy em." Không ngờ, anh ấy không từ chối mà nói một câu như chẳng hề quan tâm.

Tôi ngây ra chốc lát, cúi đầu cắn một cái trên vai anh.

Anh xuýt xoa vào một hơi, lập tức lại cười: "Sao lại biến thành cún con rồi?"

"Em thích." Tôi buồn bực nói.

Anh ấy bắt đầu trải cơm ra trên tấm rong biển, rải thức ăn lên.

"Trác tiên sinh, em thích anh." Tôi nhỏ giọng ghé vào tai anh.

Động tác của anh có hơi khựng lại, tôi cảm giác một cách rõ ràng rằng cơ thể anh có biến hóa, ngay sau đó anh lập tức khẽ nói: "Đừng lộn xộn!"

Trong lòng tôi cực kỳ khó chịu, tôi và anh ở bên nhau lâu như vậy, anh ấy vì tôi mà làm nhiều chuyện như vậy, tôi không tin anh không có tình cảm với tôi, tôi không tin anh hoàn toàn không thích tôi!

"Em không lộn xộn!" Tôi nhỏ giọng ấm ức.

"Em động đậy đó." Trác tiên sinh nói.

"Em đâu có."

"Bên trong em đang." Như sợ tôi không hiểu nghĩa những lời này, anh còn cố ý đặt tôi trên bàn bếp, từ từ ra, từ từ vào, "Em còn nghịch ngợm như vậy, tối hôm nay chúng ta đành phải đói bụng rồi."

Tôi cúi đầu, nhìn nơi gắn kết của đôi bên, tôi nghe thấy mình nuốt nước bọt, tôi nghe thấy mình thở hổn hển, tôi nghe tôi nói rằng: "Em chỉ muốn ăn anh..."

Vì vậy, món sushi của chúng tôi lại lần nữa bị bỏ qua, tôi và Trác tiên sinh lại làm một lần nữa.

Từ phòng bếp ra phòng khách, từ bệ bếp đến sofa...

Đến khi thật sự ăn được sushi vào buổi tối, thì đã gần 9 giờ.

Cũng may món này không cần ăn nóng, tôi và anh ấy đang trong tình nồng mật ý, anh cho tôi một miếng, tôi cho anh một miếng, mùi vị vô cùng ngọt ngào.

Sau khi ăn xong, tôi dọn dẹp chén bát, anh thì đi tắm.

Sau đó, chúng tôi vùi mình trên ghế sofa mà xem TV, tôi nằm trong lòng anh, anh vòng tay qua lưng tôi, nhè nhẹ vuốt ve hông tôi.

Trong TV đang chiếu một bộ phim nghệ thuật, nội dung tình tiết nhạt nhẽo, có rất nhiều lời thoại.

Tôi và anh câu được câu chăng mà nói chuyện với nhau.

"Chung Giai là do anh đuổi đi sao?"

"Ừ."

"Em đâu thấy anh tìm cô ấy nói chuyện! Tội tình gì mà anh bảo cô ấy đi?"

"Chỉ là một nhân viên quèn thôi. Tôi nói với trưởng phòng của các em một tiếng là không muốn nhìn thấy cô ấy nữa, chuyện sau đó đều là do trưởng phòng của các em xử lý." Trác tiên sinh dừng lại một chốc, "Nghe nói, công ty quảng cáo bị đổi vào này có cổ phần của cô ấy, đây là chuyện công ty không cho phép."

Tôi chợt hiểu ra.

"Trưởng phòng của các em niệm tình cô ấy có cống hiến với bộ phận mình, cho nên để lại mặt mũi cho cô ấy, không công bố chuyện này ra ngoài."

Tôi gật đầu, nhanh chóng trở mình, ngồi trên người anh: "Chú Trác à, anh thành thật nói đi, anh đuổi cô ấy đi, có phải là muốn em hết giận hay không?"

"Không chỉ riêng chuyện để cho em hết giận, công ty dùng người, "tài" dĩ nhiên là quan trọng, nhưng "đức" cũng không thể thiếu." Trác tiên sinh nhìn tôi, vẻ mặt càng ngày càng công chính, anh ấy thong thả hỏi: "Em không hỏi tôi làm sao tôi biết sao?"

"Đương nhiên là con trai anh nói rồi, cũng là cậu ấy nói cho em đó." Tôi nói, hoàn toàn không để ý gì.

Trác tiên sinh vẫn vậy, chăm chú nhìn tôi, chầm chậm hỏi: "Cho nên, người Trác Hàng thích là em?"

Trong lòng tôi như có một luồng sấm sét bổ xuống.

Trác tiên sinh tiếp tục: "Người từ chối nó là em? Nó uống say khướt cũng là vì em?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.