Từng ngày trôi qua, phòng nghỉ trong văn phòng của anh Trác không giống như tôi đang lo lắng, trở thành nơi lí tưởng vào ban ngày của chúng tôi.
Thực chất, anh Trác là một người có khả năng kiềm chế tình cảm.
Những đồ chơi ở trong ngăn kéo, một ít mang về nhà, còn lại về cơ bản thì không có động đến, TT cũng vậy.
Tôi và anh ấy đã làm chuyện xấu xa tại phòng làm việc vào thứ năm tuần trước, sau đó hai người luôn an phận, giữ im lặng, đến việc hôn cũng dần ít đi. Phòng nghỉ ngơi hầu hết thời gian là tôi dành để ngủ trưa. Anh Trác nói, phụ nữ nên ngủ nhiều. Nếu như có thời gian ngủ trưa thì không nên lãng phí.
Lúc tôi ngủ, anh ấy đều làm việc.
Tổng giám đốc không hề giống như trong tiểu thuyết viết, nam chính hầu như không có việc gì làm, mỗi ngày đều bám lấy nữ chính.
Anh Trác thì lại khác, hàng ngày anh vô cùng vất vả, có rất nhiều công việc cần làm và giải quyết.
Có lúc tôi tự hận chính mình, tại sao mình vẫn chưa trưởng thành được, tại sao không thể giúp đỡ anh ấy nhiều việc hơn? Thời gian buổi trưa hầu như là ngủ, đến buổi tối thì tôi lại bắt đầu đọc sách, tranh thủ lúc anh ấy đang tắm
Còn lúc tôi đi tắm thì anh ấy đọc sách, hoặc là xem tài liệu trên máy tính.
Đôi lúc anh ấy phải đi tiếp khách, do đó thời gian tôi đọc sách thì nhiều hơn.
Ti vi ở nhà cũng không ai xem.
“Anh Trác, chỗ này em không có hiểu lắm, có thể giải thích giúp em được không ạ?”
“Tổng giám đốc Trác, em có thể hỏi một chút được không ạ, tại sao việc này lại xử lí như vậy ạ?”
“Ông chủ Trác, lúc anh đi tiếp khách, anh không đưa nữ thư ký xinh đẹp nào theo sao?”
……
Công việc ở phòng kế hoạch đã sớm bàn giao xong, giao cho một nữ nhân viên khác trong bộ phận.
Trưởng bộ phận tổ chức cho tôi một bữa tiệc chia tay, trong bữa tiệc đó, tôi có thể cảm nhận rõ ràng được rằng mọi người ai cũng ca tụng, khen ngợi tôi, dù sao thì sau này tôi cũng trở thành người bên cạnh tổng giám đốc rồi.
Trừ trưởng bộ phận ra.
Thái độ của anh ta đối với tôi vẫn như trước. Anh ta nói, chịu khó làm việc, công việc thư ký trợ lí bên cạnh tổng giám đốc Trác còn nhiều thách thức hơn giám đốc truyền thông nhiều, cần một người có năng lực toàn diện.
Anh ta nói thêm, chức vụ thư ký của công ty chúng tôi ngang hàng với chức vụ trợ lý giám đốc của công ty khác, chỉ cần tôi đứng vững vị trí này, sau này dù có dự tính rời công ty thì cũng có được kinh nghiệm lớn.
Anh ta còn nói, với tư cách là nhân tài ưu tú của bộ phận kế hoạch, không được làm mất mặt bộ phận kế hoạch.
Anh ta nói tiếp, sau này, những tài liệu hoặc giấy mời của bộ kế hoạch, mong tôi dốc sức làm việc
Tôi lập tức nở nụ cưới và chủ động cạn ly cùng trưởng bộ phận: “Nhận được schăm sóc, dạy dỗ, chỉ bảo của trưởng phòng tôi mới có ngày hôm nay. Hôm nay trưởng bộ phận cũng đã nói vậy, đối với tôi, bộ phận kế hoạch như là gia đình của tôi, nếu như có yêu cầu gì, tôi với tư cách là một thành viên trong gia đình đương nhiên là sẽ không chối từ, dốc sức cống hiến. “
Trưởng bộ phận vô cùng mãn nguyện, uống một hơi hết sạch.
Nhuế Tuyển cũng cạn ly riêng với tôi, nói thật là tôi cũng rất cảm kích anh ta.
Trải qua vụ của Chung Giai, tôi rất sợ thầy kèm mình. Mặc dù Nhuế Tuyển không phải là thầy giáo mà trưởng bộ phận cử đến để dạy tôi, nhưng tất cả những tài liệu mà anh ta tích lũy được đều gửi cho tôi, anh ta quả thật là người tốt.
Còn với nữ nhân viên từng nói xấu tôi với nhân viên khác ở nhà vệ sinh, lúc tôi và cô ta cạn ly chỉ nói nhỏ một câu: “ Sau này đừng có đi nói xấu người khác ở nhà vệ sinh nhé! Cẩn thận tai vách mạch rừng. “
Tôi thấy sắc mặt của cô ta trắng bệch, kinh ngạc nhìn tôi, có chút sợ hãi.
“Tôi không có nói gì cả.”
Tôi cạn ly với cô ta, rồi ngẩng đầu uống rượu.
Chiêu này là tôi học của anh Trác, nói cho cô ta biết rằng tôi biết nhưng không phơi bày mọi chuyện.