Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 301: Tôi chỉ thích có mình anh ấy



“Từng nghĩ.” Anh ta nói.

Lần này, tới lượt tôi bất ngờ, hóa ra anh ta cũng từng nghĩ.

Tôi ngẩng đầu lên nhìn anh ta, ánh mắt của anh ta đang hướng về phía cơ thể tôi, ánh mắt đó giống như một kẻ đang nhìn vật sở hữu của bản thân vậy.

Đúng thế, là vật sở hữu của bản thân.

“Có điều, từng nghĩ thì sao chứ?” Trác Hàng nói “Dù thế nào thì tôi cũng đã có được rồi.”

Ánh mắt anh ta chuyển hướng lên trên mặt tôi, anh ta đưa tay ra nâng cằm tôi lên, ánh mắt hai người nhìn thẳng vào nhau.

“Dù sao thì tôi cũng đã có được cô, tôi thắng rồi, nhìn bộ dạng đau khổ mỗi ngày của lão già đó tôi rất vui!”

Lại là “lão già!”

Tôi thực sự không kìm nén được nữa, chỉ trừng mắt nhìn anh ta phẫn nộ: “Trác Hàng, ông ấy là bố anh! Anh ăn nói lễ phép một chút được không?”

“Ha! Tức giận rồi!” Trác Hàng cười: “Cô cũng biết ông ấy là bố tôi? Tôi và cô tầm tuổi nhau, tuổi ông ấy đáng làm bố cô đúng không? Cô có từng nghĩ cô lên giường với một người đáng tuổi bố mình?”

Bố tôi.....

Tôi thở dài một tiếng ngao ngán: “Trác Hàng, tôi yêu ông ấy..... anh tha cho tôi được không? Cho dù anh có nhốt tôi cả một đời thì người tôi yêu cũng vẫn là ông ấy.”

“Tại sao?” Đồng tử mắt anh ta sâu hoắm, bàn tay anh ta đẩy cằm tôi lên cao hơn nữa, “Rốt cuộc là cô mưu đồ gì ở ông ấy?”

“Tôi thích anh ấy, lần đầu tiên gặp anh ấy tôi đã thích rồi.” Tôi nhìn thẳng vào mắt Trác Hàng: “Tôi thích sự chín chắn, sự nho nhã của anh ấy, tôi thích anh ấy và anh ấy cũng thích tôi......”

“Cô thích người nhiều tuổi?” Anh ta dường như không tin vào tai mình.

“Tôi không biết, tôi chưa từng thích ai khác, tôi chỉ thích có một mình anh ấy.” Tôi nói.

“Tôi cũng chưa từng thích ai khác, tôi chỉ thích có mình cô.” Trong ánh mắt anh ta là sự đau khổ, có chút hỗn loạn, anh ta cúi người xuống, cắn lên môi tôi.

Khi mà lưỡi của anh ta luồn vào trong miệng tôi, tôi không do dự mà cắn cho anh ta một cái.

Anh ta cũng không thu lưỡi về, mùi máu tanh lan ra trong miệng.

Anh ta lấy tay bóp vào hàm tôi buộc tôi phải mở miệng ra.

Đợi tới khi anh ta cảm thấy đủ rồi anh ta mới chịu bỏ tôi ra.

“Cắn người khác không phải thói quen tốt đâu nhé!” Anh ta vỗ vào mặt tôi, bộ dạng đó giống như thể đang vỗ vào má một con chó rất lớn, “Thật không biết lão già đó đã cho cô ăn bùa mê thuốc lú gì khiến cô cứng đầu như vậy.....”

Ánh mắt anh ta nhìn xuống nước trong bồn, nước đã gần cao lên tới mép bồn.

“Chẳng phải là muốn tắm à? Để tôi tắm cho cô!” Bàn tay anh ta đặt lên cổ tôi rồi từ từ trượt xuống dưới.

“Anh cởi trói cho tôi, tôi tự mình tắm.” Tôi xoay xoay hai cánh tay bị trói phía sau.

Kẻ bắt cóc này đúng là thiên tài, hắn có thể trói hai tay tôi khiến cho mười ngón tay tôi không thể động đậy.

Dù tôi có quỳ xuống, ngón tay có thể chạm vào sợi dây thừng trói ở chân nhưng cũng không làm được gì.

“Cô thấy tôi điên hay là ngu thì mới giúp cô cởi trói chứ?” Anh ta khẽ cười: “Hơn nữa, tôi thích tắm cho cô lắm! Nghĩ tới việc bàn tay mình được khám phá khắp tấm thân ngọc ngà này tôi cảm thấy rất phấn khích!”

Tôi nhìn những ngón tay của anh ta lượn khắp cơ thể tôi, tùy từng chỗ mà anh ta dùng lực hoặc không dùng lực, đó là một nỗi nhục mà không từ nào có thể diễn tả nổi....

“Nếu đã không muốn nhìn đến thế thì việc gì phải bảo tôi bỏ bịt mắt ra cho cô?”Anh ta khẽ nhếch mép cười, “Khương Kha, tôi thực sự rất muốn biết, bình thường cô và lão già đó ở bên nhau sẽ thế nào? Khi mà ông ta khiến cho cô thể cô tím tái liệu cô cũng cảm thấy như bây giờ không?”

Anh ta dùng ngón tay gõ gõ vào cổ tôi: “Còn nhớ lần đầu tiên tôi nhìn thấy ở đây có vết tích bị người ta hôn, con tim tôi đã đau tới mức...... người phụ nữ mà tôi thầm thương trộm nhớ không ngờ lại bị người khác chiếm mất rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.