Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp

Quyển 1 - Chương 12: yến tiệc sinh nhật (1)



Sáng sớm Phỉ Lệ mơ mơ màng màng bị mấy người Lệ Á cùng Lệ Thư bế từ trên giường lên, Phỉ Lệ mơ hồ cảm giác được, bọn họ giống như không ngừng sờ sờ cái gì ở trên người mình, sau đó lại giống như bôi cái gì đó lên trên mặt mình.

"Tiểu thư thật sự thật đáng yêu! Quả thực so với tinh linh còn xinh đẹp hơn!" Hai mắt Lệ Á không ngừng lóe lóe, không chuyển mắt nhìn chằm chằm dung nhan tinh xảo của Phỉ Lệ, thật sự thật đáng yêu! Da thịt tinh tế có cảm giác thật tốt. Giống như muốn cắn, nhưng là không dám!

"Đúng vậy! Tiểu thư thật sự rất đẹp, qua vài năm hẳn là có thể còn xinh đẹp hơn phu nhân nữa." Phu nhân là đệ nhất mỹ nhân của Phi Long đại lục chúng ta. Bất quá nếu tiểu thư lớn lên hẳn là có thể xinh đẹp hơn phu nhân.

Nàng chưa từng gặp qua quý tộc tiểu thư còn ôn nhu hơn tiểu thư. Ngày trước, những cái gọi là quý tộc tiểu thư đều là một đám tâm cao khí ngạo, nếu không thì là điêu ngoa tùy hứng, nhưng là tiểu thư trước giờ chưa từng làm chuyện như vậy, tiểu thư vĩnh viễn là một mình ở nơi nào đó yên lặng đọc sách, đương nhiên toàn bộ đều là sách ma pháp.

Đừng nhìn tiểu thư mới bốn tuổi, nhưng so với mười tuổi còn lợi hại hơn, chỉ là bởi vì phu nhân luyến tiếc tiểu thư quá mệt mỏi, cho nên yêu cầu sau khi tiểu thư năm tuổi đi lịch lãm bí cảnh gia tộc Đức Cổ Lạp xong, thì mới cho phép cô học tập ma pháp. Nhưng là tiểu thư vẫn thật chịu khó lật xem thư tịch.

Hơn nữa tiểu thư đối đãi hạ nhân cũng rất tốt, chưa bao giờ vô cớ đánh hạ nhân, thậm chí có lúc còn có thể giúp hạ nhân nói chuyện.

"Lệ Á, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì? Sao lại ầm ỹ như vậy?" Giọng nói non nớt bập bẹ đầy bất mãn của Phỉ Lệ cắt đứt câu chuyện của Lệ Á và Lệ Thư. Thật muốn ngủ nha! Sao lại ầm ỹ như vậy, có cho người ta ngủ hay không chứ!

"Tiểu thư, không phải là người quên hôm nay là ngày mấy chứ?" Lệ Á không dám tin gia tăng âm lượng, ngày quan trọng như vậy mà tiểu thư cũng quên mất, như vậy sao được.

"Hôm nay là ngày mấy?" Phỉ Lệ tức giận hỏi, bởi vì ngày hôm qua rất cao hứng có Lạp Mạc Nhĩ ở bên cạnh mình rồi, cho nên cả ngày hôm qua Phỉ Lệ đều quấn quít lấy Lạp Mạc Nhĩ, đến khuya mới ngủ. Thật vất vả nằm ngủ không lâu đã bị Lệ Á các nàng lôi từ trên giường dậy.

"Ông trời của ta! Tiểu thư, hôm nay là sinh nhật bốn tuổi của người, làm sao người có thể quên mất chứ." Lệ Á buồn bực nhìn tiểu thư vẫn còn mơ màng, làm sao tiểu thư có thể không thèm để ý đến sinh nhật của mình như vậy được.

Hôm nay phô trương lớn như vậy, cho dù là sinh nhật của hoàng đế một tiểu công quốc còn kém hơn một chút, cái này là đủ nhìn ra được địa vị gia tộc Đức Cổ Lạp hiển hách cỡ nào .

"A! Ta nói giống như ta quên mất chuyện trọng yếu gì? Thì ra là chuyện này." Phỉ Lệ rõ ràng rồi liền gõ gõ cái đầu nho nhỏ một cái.

Lại không biết hành động đáng yêu của bản thân lại thành công phóng điện với mấy người thị nữ đối diện. Tiểu thư thật là thật là đáng yêu.

"Phỉ Lệ tiểu bảo bối con chuẩn bị xong chưa, mụ mụ lại đón con đây." Thanh âm kiều mỵ của Đế Á từ ngoài cửa truyền vào.

"Gặp qua phu nhân, tiểu thư đã chuẩn bị xong." Đám người Lệ Á kính cẩn trở lại.

Váy dài màu vàng nhạt đem thân thể mềm mại hoàn mỹ Đế Á hiện ra ở trước mặt người, khí chất phiêu dật phối hợp với mái tóc gợn sóng màu vàng kim, làm cho người ta một loại cảm giác cao quý tao nhã đến không thể chạm được.

Dung nhan kiều mỵ nhìn thế nào cũng không giống như nữ nhân đã là mẹ của ba đứa trẻ nhỏ, lại tăng thêm cho nàng một cỗ mị lực thành thục .

"Mụ mụ!" Phỉ Lệ bất mãn kêu lên một tiếng, thị nữ thế nhưng lại nhìn mụ mụ đến choáng váng, vừa rồi nhìn mình cũng nhìn đến ngốc. Không phải mỗi ngày đều nhìn hay sao, làm sao mà vẫn không có sức chống cự như vậy chứ.

Đám người Lệ Á xấu hổ thu hồi ánh mắt trầm mê. Quá mất mặt! Thế nhưng lại nhìn phu nhân đến ngây người, bất quá phu nhân thật sự rất xinh đẹp.

"Phỉ Lệ tiểu bảo bối làm sao vậy? Ai chọc bảo bối mất hứng." Đế Á kinh ngạc nhìn bảo bối của mình.

Một thân váy kiểu công chúa xuôn dài màu tím viền vàng, bên dưới là một đôi giày màu tím, tôn lên mái tóc màu tím đặc hữu của gia tộc Đức Cổ Lạp, dung nhan tinh xảo hoàn mỹ nổi lên hào quang nhàn nhạt, cái miệng xinh xắn bởi vì bất mãn mà hơi hơi cong lên, đôi mắt màu tím nhạt thỉnh thoảng chuyển động, phóng thích linh khí hấp dẫn người khác.

Đây quả thực là một tinh linh rơi lầm nhân gian, là kiệt tác hoàn mỹ của Sáng Thế thần, vô luận là ai nhìn đến đều khiếp sợ. Đây là con gái của nàng, một tiểu cô nương bốn tuổi cũng đã trổ mã kinh người như thế rồi, có thể tưởng tượng nếu qua mười năm nữa sẽ mang đến cho đại lục này chấn động đến như thế nào.

Hoàn hảo là sinh ra ở gia tộc Đức Cổ Lạp, bằng không tinh linh như vậy hẳn là sẽ bị những kẻ gọi là quý tộc độc chiếm mà khoe ra đi!

Bất quá cho dù không phải gia tộc Đức Cổ Lạp, gia tộc Hoa Tây luân cũng tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xuất hiện ở trên người Phỉ Lệ tiểu bảo bối của nàng.

Huống chi phụ thân Mạt Đức Pháp Đức Cổ Lạp của nàng là cường giả cấp bậc Kiếm Thánh, tuy rằng phụ thân còn có một cái thân phận khác là ám hệ Đại Ma đạo sư không muốn cho người khác biết, nhưng là nàng tin tưởng không người nào dám động đến tiểu thư gia tộc Đức Cổ Lạp cùng với Hoa Tây luân, bởi vì một khi bọn họ động đến mà nói..., vậy bọn họ nhất định phải đối mặt hai gia tộc thậm chí một cái cường đại đế quốc điên cuồng trả thù.

Hơn nữa không ai biết thực lực gia tộc Đức Cổ Lạp cũng không phải một chút vẻ bề ngoài như vậy. Trưởng lão bên trong bí cảnh của gia tộc vô luận là ai đi ra đều đủ khiếp sợ đại lục này.

"Mụ mụ làm sao vậy?" Phỉ Lệ buồn bực nhìn mụ mụ ngẩn người với cô, không thích hợp ở chỗ nào sao?

"Không có việc gì! Mụ mụ là bị Phỉ Lệ bảo bối của chúng ta làm kinh ngạc, ai kêu của chúng ta Phỉ Lệ bảo bối quá xinh như vậy." Đế Á rất nhanh thu thập xong tâm tình của mình, lập tức khôi phục bộ dáng tao nhã đoan trang, nhưng vẫn không ngừng vuốt ve Tiểu Phỉ Lệ đáng thương của chúng ta.

Ai kêu của Tiểu Phỉ Lệ thật sự là quá xinh, lại còn đáng yêu như vậy

"Chờ một chút, khi Phỉ Lệ bảo bối đến phía trước không cần quá câu nệ đâu, tùy tiện là tốt rồi. Hôm nay hoàng đế Khải Kỳ đế quốc cũng tới, chính là người lần trước nói với bảo bối, La Bá Đặc Khải Kỳ. Còn có cô cô An Na Pháp Đức Cổ Lạp của bảo bối cũng tới, còn có rất nhiều người khác, bất quá Phỉ Lệ bảo bối tùy tiện chào hỏi là tốt rồi." Đế Á tùy ý nói, lấy địa vị gia tộc Đức Cổ Lạp ở Khải Kỳ, còn không đến mức có người dám gây bất lợi với bảo bối. Nếu như dám, gia tộc Đức Cổ Lạp bọn họ không ngại thanh tẩy độc trùng.

Dù sao Khải Kỳ đế quốc cũng là gia tộc Đức Cổ Lạp, không phải sao? Chẳng qua chuyện này trừ bỏ Khải Kỳ đương nhiệm hoàng đế cùng với người gia tộc Đức Cổ Lạp mới biết, người khác căn bản là không có khả năng biết.

Buồn cười là những người đó lại vẫn vọng tưởng trừ bỏ Đức Cổ Lạp gia tộc, đây không phải là muốn cùng Khải Kỳ đế quốc đối nghịch sao? Thật sự là không biết tự lượng sức mình.

"Dạ." Phỉ Lệ biết đây là lần đầu tiên cô ở đại lục này công khai thân phận của mình, nói cách khác là cô thật sự sinh sống ở đại lục này rồi, không còn là khách qua đường nữa, mà là thật sự lấy tên Phỉ Lệ Pháp Đức Cổ Lạp sống ở đại lục này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.