Cống Phẩm Tiên Cơ: Bổn Vương Ăn Sạch Nàng

Chương 87: Ngài rất đáng ghét



Tay Toàn Cơ cứng đờ, ngón tay đối phương lạnh như tuyết, dường như muốn đông ngọn lửa đỏ của nàng lại. Trong con ngươi nàng chợt lóe lên, sau đó đổi thành một mảnh băng lạnh, hung hăng hất tay hắn: “Cái này sợ rằng chỉ là kinh sợ, bệ hạ phương bắc, ngài đại giá quang lâm, kinh sợ. Thần đế rời khỏi Thần cung, đó chính là khiến con dân của ngài rơi vào nguy nan, ta cũng không nguyện gánh tội nghiệt như vậy.”

“Không, đây chỉ là ta dùng tuyết làm thức thần, chân nguyên của ta vẫn ở lại trong thành Vĩnh Xán của Bắc quốc.” Lê Thiên Tuế cười ôn nhu, “Toàn nhi không cần lo lắng, đạo lý này ta tất nhiên là hiểu, trời Bắc quốc cũng là trời của nàng, ta sẽ bảo vệ tốt nó, cho nàng một đời yên vui.”

“Ngài rất đáng ghét.” Toàn Cơ nhíu mày trừng hắn.

Lê Thiên Thường lại thiếu kiên nhẫn, hai mắt ả rưng rưng, dùng tay che hơi má, chạy đến bên người Lê Thiên Tuế, khóc lớn: “Ca ca!! Ca xem giọng điệu Công chúa Toàn Cơ kìa, nàng há có thể bôi nhọ ca ca?! Còn… còn có mặt của muội… Nàng, nàng…”

Lê Thiên Tuế nghiêng đầu chậm rãi nhìn nàng một cái.

Lê Thiên Thường lập tức dừng khóc, toàn thân run rẩy, cúi đầu âm thầm nghẹn ngào, không dám nói một câu nào nữa.

Toàn Cơ nhíu mày, đây là vỏ quýt dày có móng tay nhọn đi?

“Toàn nhi, Thiên Thường ở đây nhất định là gây không ít phiền phức, ta thay nó xin lỗi nàng.”

“Ả gây rất nhiều phiền phức, phiền toái đếm không hết.” Toàn Cơ nghiến răng nghiến lợi.

“Xin lỗi… Toàn nhi, ta vô phương quản giáo, khiến nàng khó chịu.” Lê Thiên Tuế lại nắm tay Toàn Cơ bàn, Toàn Cơ dùng sức hất nữa, nhưng hắn kiên quyết không bỏ ra.

“Ngài buông ra! Còn nữa, đừng gọi tên ta buồn nôn như vậy!” Trong tay Toàn Cơ tụ tập một chùm ánh sáng đỏ, lại đột nhiên bị dập tắt.

Trong lòng nàng cả kinh, pháp thuật của mình lại bị áp chế!!

“Toàn nhi, nàng và ta là vợ chồng.” Tay hắn nắm chặt hơn, thậm chí đột nhiên dùng lực, kéo nàng đến gần hơn: “Không nên “

Bọn họ đứng chung một chỗ, mặt của nàng cơ hồ đã chạm sát vào lồng ngực của hắn, nhưng nàng lạnh lùng, nàng chống cự, nàng xa cách, bọn họ không hợp nhau.

“Ngài đã tới, ta cũng nhân tiện nói cho ngài, thân ta có tật, sợ rằng không xứng với bệ hạ ngài.” Nàng buông tha việc chống cự. sức mạnh của thần đế một phương, há là nàng có thể nói không. Nhưng nàng vẫn cười cao ngạo như cũ, mặt xoay sang một bên, tầm mắt nhìn ra phương xa hóa thành băng lạnh.

“Toàn nhi, ta muốn chỉ là nàng.”

“Chẳng lẽ Bắc quốc muốn một thần hậu vĩnh viễn không có con nối dõi?!”

“Mạch tượng của Toàn nhi bình ổn, đêm tân hôn, ta chắc chắn sẽ cho nàng mang thai con của chúng ta.”

Mặt Toàn Cơ trắng bạch, không ngờ hắn không biết xấu hổ như thế, phẫn nộ của mình đều bị hắn hóa mềm, không khỏi nổi trận lôi đình, nàng dùng sức đá hắn một cước, cả giận nói: “Ta thích nữ nhân!!”

“Toàn Cơ, đừng hồ nháo.”

Đột nhiên, trên bầu trời có thần thú kỳ lân đáp xuống, Trường Minh ngồi trong đại kiệu, phía sau là rất đông thần quan.

Nghênh tiếp long trọng như vậy không vì ai khác, chỉ vì thần đế phương bắc đột nhiên giá lâm, dù cho chỉ là một thức thần, cũng không chậm trễ được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.