Cưng Chiều: Bảo Hộ Vợ Yêu

Chương 160: Sinh Con Gái



Tề Hiên mang Ngãi Giai Giai và Tề Tiểu Hiên về đến nhà. Tề Hùng cầm lịch vui vẻ hô to:

“Tốt rồi, tốt rồi.”

“Ba, chuyện gì mà làm cho ba vui vẻ như thế.” Tề Hiên vừa vào cửa chợt nghe thấy Tề Hùng đang cười, vì vậy hỏi.

“Ông nội, ông vui một mình, không bằng vui với mọi người, nói ra ọi người cùng vui với ạ!” Tề Tiểu Hiên chạy đến bên cạnh Tề Hùng ngây thơ nói.

“Lúc trước bà Lâm nói gần nhất là không có một ngày nào tốt cả, hôm nay ông xem hoàng lịch mới biết được, tuần sau chính là có một ngày rất tốt. Ông muốn ngày đó mở một buổi tiệc cho ba mẹ con tổ chức hôn lễ, hai đứa có chịu không?” Tề Hùng cầm hoàng lịch vô cùng vui mừng. (hoàng lịch : sách nói về thời tiết ngày tháng)

“Ba, ba làm chủ đi.” Tề Hiên cười hạnh phúc, trả lời đơn giản, kỳ thật trong lòng vô cùng vui vẻ. Anh biết trong lòng Ngãi Giai Giai cũng muốn có một hôn lễ, dạo này bận rộn chuyện của công ty, nên lơ là với cô ấy, cũng nên đền bù cho cô ấy.

“Giai Giai, con có ý kiến gì không? Có ý kiến thì hãy nói ra đi, tổ chức tiệc chính là công bố với thiên hạ con là con dâu của nhà họ Tề ta, đến lúc đó con sẽ không thể đổi ý.” Tề Hùng cố ý trưng cầu ý kiến của Ngãi Giai Giai, kỳ thật ông biết Ngãi Giai Giai sẽ đáp ứng.

“Bác trai, chỉ cần bác vui vẻ là được rồi.” Ngãi Giai Giai thẹn thùng cúi đầu xuống, ngại ngùng mà trả lời. Hôn lễ kia, có phải là cô có thể được mặc áo cưới xinh đẹp giống như những cô dâu khác, làm ình trở nên thật xinh đẹp rồi gả cho người đàn ông mình yêu mến không.

“Vui, đương nhiên ta vui chứ. Nhà họ Tề đã lâu không có náo nhiệt như vậy rồi, phải náo nhiệt một trận, bây giờ ta suy nghĩ nên mở tiệc ở chỗ nào mới tốt, còn phải ghi thiếp mời, rất nhiều thứ cần phải chuẩn bị, bà con bạn bè một người cũng không được thiếu.” Tề Hùng ôm hoàng lịch như có điều suy nghĩ.

Tề Hiên ôm Ngãi Giai Giai cho cô một nụ cười cưng chìu, “Giai Giai, có cảm thấy anh rất bá đạo hay không? Chuyện gì cũng tự mình quyết định, không hỏi qua ý nguyện của em”

“Thiếu chủ, anh thích em có bộ dạng như thế nào.” Ngãi Giai Giai hỏi lại

“Anh thích bộ dạng em vui vẻ.”

“Em nguyện ý để cho thiếu chủ quyết định mọi chuyện của em, em cảm thấy như vậy rất vui vẻ. Anh không phải nói thích bộ dạng em vui vẻ sao. Như vậy thì em vui vẻ, thiếu chủ còn cảm thấy có vấn đề gì không?” Cô là một phụ nữ không có nhiều chủ kiến. Mặc dù phụ nữ như vậy ở xã hội hiện đại có rất ít , nhưng mà cô cũng không cảm thấy oan ức, hơn nữa cô thích đuổi theo sau lưng người đàn ông mình yêu thương, giúp đỡ mọi chuyện của anh, như vậy đã cảm thấy rất hạnh phúc, rất thỏa mãn rồi, không nghĩ ra còn có yêu cầu gì nữa.

“Nếu anh đem em bán đi, em cũng sẽ vui vẻ như thế à.” Tề Hiên nói giỡn.

“Ba, thật sự ba sẽ không đem mẹ bán đi chứ, bán mẹ thì con sẽ không có mẹ rồi.” Tề Tiểu Hiên ngồi ở bên cạnh, nghe được những lời này của Tề Hiên mà kinh ngạc vô cùng.

“Cháu trai, sao lại trở nên ngốc như vậy chứ, con không thấy là ba của con đang đùa giỡn với mẹ hay sao!” Tề Hùng bất đắc dĩ mà nói ra, lại tiếp tục nghiên cứu hoàng lịch của mình, tự hỏi nên tổ chức tiệc như thế nào.

“A, làm con sợ muốn chết, vậy ba mẹ cứ từ từ nói đùa đi, con đi tìm bà Lâm, xem bà đã làm cơm xong chưa, nếu như chưa làm, thì con sẽ giúp bà.” Tề Tiểu Hiên đứng lên đi đến phòng bếp.

“Tiểu Hiên cẩn thận một chút nha!” Ngãi Giai Giai nhắc nhở.

“Yên tâm đi, có bà Lâm thì nó sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, dù sao cơm cũng còn chưa làm xong, ta trở về phòng từ từ nghĩ xem cái hôn lễ này nên làm sao cho long trọng đây.” Tề Hùng ôm hoàng lịch đi về phía gian phòng của mình, để phòng khách lại cho Tề Hiên và Ngãi Giai Giai, để cho bọn họ nói chuyện yêu đương.

“Thiếu chủ, sao bọn họ đều đi hết vậy?” Ngãi Giai Giai cảm thấy rất kỳ quái, hình như là mọi người cố ý tránh đi vậy.

“Đi rồi, đã đi cũng không phải không trở lại. Giai Giai chúng ta lại sinh con gái được không?” Tề Hiên ôm Ngãi Giai Giai giống như một đứa trẻ mà làm nũng.

“Thiếu chủ, hôm nay anh cũng kỳ lạ, mọi người đều kỳ quái quá, làm sao vậy.” Ngãi Giai Giai đối với chuyện Tề Hiên đột nhiên trở nên trẻ con như thế, thì có điểm không thích ứng được.

“Không có gì, chỉ là muốn em lại sinh con gái mà thôi, nếu như em không muốn sinh, thì anh cũng không miễn cưỡng.” Tề Hiên cố ý giả ra bộ dáng không sao cả, kỳ thật trong lòng rất muốn. Nếu có thể có một đứa con gái tri kỷ thì tốt biết bao!

“Thiếu chủ, anh đừng nói nữa, người ta rất xấu hổ.” Ngãi Giai Giai không được tự nhiên, khuôn mặt đỏ hồng mà cúi đầu xuống.

“Có gì mà xấu hổ, giữa vợ chồng muốn sinh con là chuyện rất bình thường, em đó đúng là dễ đỏ mặt. Cũng đã là vợ chồng rồi, mỗi ngày đều ngủ chung mà còn e lệ như vậy.”

“Người ta chính là cảm thấy ngượng ngùng thôi, hơn nữa” —— Ngãi Giai Giai càng lúc càng xấu hổ, làm thế nào cũng không nói ra được.

“Hơn nữa cái gì.”

“Hơn nữa, người ở bên ngoài cũng không biết chúng ta là vợ chồng.” Ngãi Giai Giai nói.

“Mặc kệ, một tuần sau, anh sẽ ọi người trên thế giới biết rõ, em là vợ của Tề Hiên anh. Bà xã, bây giờ em còn có vấn đề gì không.”

Ngãi Giai Giai cười hạnh phúc mà lắc đầu.

Chỉ cần tuần sau thì cô có thể trở thành vợ chính thức của thiếu chủ rồi. Tuy bọn họ đã đăng ký, nhưng mà thiếu cái hôn lễ kia, làm cho cô cảm thấy khó chịu, giống như cô và thiếu chủ còn chưa phải là vợ chồng. Bây giờ cuối cùng cũng đã được như nguyện. Vấn đề gì cô cũng không có.

“Thật sự không có vấn đề.” Tề Hiên nhấn mạnh hỏi lần nữa.

“Không có”

“Vấn đề này đã được giải quyết. Vậy em nên ngẫm lại có nên sinh con gái cho anh hay không?” Tề Hiên tuyệt đối nghiêm túc hỏi. Năm đó Ngãi Giai Giai có mang Tiểu Hiên, anh cũng không cố hết sức trách nhiệm của một người chồng, không thể làm bạn với đứa bé, theo quá trình từ trong bụng mẹ đi đến thế giới. Cho nên anh muốn đích thân mình nghênh đón kết tinh khác của bọn họ.

“Thiếu chủ, sanh con cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai, không cần gấp gáp như vậy!” Ngãi Giai Giai vẫn có chút e lệ, nhưng đã không còn nghiêm trọng như trước, tối thiểu nhất là cô không phải cúi đầu nói chuyện.

“Em chỉ cần nói có nguyện ý hay không là được rồi. Những chuyện khác để anh giải quyết.” Tề Hiên nói vô cùng thoải mái. Anh đương nhiên biết rõ, chuyện sanh con không phải là ngày một ngày hai, nhưng anh muốn thể nghiệm toàn bộ quá trình.

“Được, chúng ta lại sinh con gái.”

“Đi thôi.” Tề Hiên nghe xong những lời này của Ngãi Giai Giai, thì kéo tay của cô đi về phòng.

“Đi đâu.” Ngãi Giai Giai cảm thấy rất kỳ quái, cũng sắp phải ăn cơm rồi, thiếu chủ còn muốn mang cô đi đâu.

“Đi sinh con gái.” Tề Hiên không muốn giải thích quá nhiều, trực tiếp ôm lấy cô đi lên trên lầu.

“Thiếu chủ, đang là ban ngày mà, hơn nữa cũng sắp ăn cơm, chúng ta còn” —— Ngãi Giai Giai xấu hổ muốn chết, nếu như hiện trường còn có bên thứ ba, khẳng định cô sẽ đào cái lỗ mà chôn mình.

“Yên tâm đi, mẹ Lâm còn đang nấu cơm, chúng ta làm xong việc, thì lại xuống dùng cơm.

“A” —— Ngãi Giai Giai hết chỗ nói luôn

Cái này không phải là thiếu chủ muốn có con gái đến điên rồi đấy chứ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.