“1 cô gái kiếm đâu ra khí độc? Chuyện k đơn giản v!” Quý Tu bình tĩnh nói, nghe như nói cho Tiêu Nhân nghe, thực tế là nói cho Mộ Nguyệt Sâm.
Chuyện này, hiển nhiên Mộ gia k thể thoát liên quan.
“Khí độc đó rất hiếm s?” Hạ Băng Khuynh tò mò.
“Trong nước trc mắt là k có, nước ngoài k fai ng thường có đc, quan trọng nhất là cách dùng khí độc, cô gái đó chỉ học lực sơ trung, k thể dùng độc phức tạp v đc.”
“V là bị giết!”
“Vụ án vẫn đang điều tra, tôi cũng k chắc. Nhưng tôi k tin tự tử lại dùng cách này, quá phức tạp, k cần thiết. Quan trọng nhaasta là, 1 ng quyết tâm muốn chết, cần giết khóa cửa!”
Hạ Băng Khuynh thấy thầy Quý nói có lý.
Tiêu Nhân chen miệng: “V ý anh là chắc bị quỷ nhốt vào, nghe nói phòng trọ đó k sạch, cô gái đó sáng vẫn bt, làm 1 bàn ăn, tối đột nhiên tự nhốt mình vào tủ, quá k hợp lý, nghĩ thôi đã thấy u ám, khí độc đó nói k chừng sớm đã ở trong tủ đó r.”
“Cậu đừng suy luận bậy nữa, thế giưới này làm gì có quỷ?” Hạ Băng Khuynh phản biện.