Hạ Băng Khuynh khâu xong thi thể, đứng dậy: “Lập tức đi cục cảnh sát, đưa tinh dịch cho họ. Thời gian tử vong trong vòng 20h trc. Camera trong tòa nhà ở thời gian này là rất quan trọng.
Hqa là ngày nghỉ, cho nên ai vào, thì cũng sẽ rất dễ gây chú ý.
Chắc k khó tra.
Lời này, là nói với Mộ Nguyệt Sâm.
A nhìn cô biểu cảm bình tĩnh, nhẹ gật đầu: “Đc”
Cảnh sát rất nhanh đến, tử thi bị di chuyển đi nơi khác, hiện trường cũng đc điều tra nhiều cái khác.
Hạ Băng Khuynh vệ sinh sạch sẽ xong chuẩn bị rời đi.
Quý Tu từ phòng làm việc của Mộ Nguyệt Sâm ra, tính cùng cô đi.
“Giáo sư Quý” Mộ Nguyệt Sâm đột nhiên kêu a.
“S?” Quý Tu quay đầu.
“Hnay cảm ơn anh!”
“Chức trách thôi, k cần cảm ơn, những chuyện khác, đều giao cảnh sát xử lý. Chúng tôi sợ k giúp đc gì r.”
Mộ Nguyệt Sâm trầm mặc.
Cúi nhìn, mắt liền lóe lên tia phức tạp, k biết là mất mát, hay là gì
“Mai chúng tôi đi tp khác, Mộ tổng, tạm biệt”
“Đợi tí---”
Mộ Nguyệt Sâm ngẩng đầu,:”Làm cái này nguy hiểm k?”
Quý Tu khẽ ngây ng: “Cái gì?”
“Đừng hiểu lầm, ý tôi là, nghề này của các anh, nguy hiểm k? Tôi chỉ tất cả mọi ng”