Đại Thần, Chúng Ta HE Thôi

Chương 3



Hai năm đại học qua Lý Nghi chơi game cũng tương đối nhiều tương đối siêu, YY không phải ngày nào cũng mở, nhưng tích lũy linh tinh thế nào cũng xuất hiện được cái vương miện vàng nho nhỏ bên trên.

(Cấp bậc của tài khoản YY tính theo thời gian đăng nhập sử dụng, dùng càng nhiều cấp càng cao, có khoảng 16 cấp, để đạt cấp vương miện nhỏ của Lý Nghi phải online ít nhất 64 giờ, mỗi giờ được 1 điểm.)

Tiệc sinh nhật bắt đầu lúc tám giờ tối, cả ngày trong lòng Lý Nghi cứ thấp thỏm không yên, đồng hồ trên tường mới chỉ đến số bảy đã không nhịn được mà mở kênh ghi trên poster.

Không ngờ trong kênh nói chuyện từ lâu đã chi chít toàn người là người, người chủ trì cũng đã xuất hiện rồi, bên trên đang chậm rãi phát kịch của Cây Xanh và Ngủ Ngon, là bộ kịch Lý Nghi cũng mới nghe, một vở võ hiệp đậm nét xưa, Vương gia ác độc X ảnh vệ ngốc nghếch, vẻ hung ác của Ngủ Ngon trong vở kịch được biểu hiện rất nhuần nhuyễn, còn Cây Xanh có vẻ lộ ra một chút non tay, nhưng dường như chút khuyết điểm nhỏ nhặt này cũng không ảnh hưởng lắm, ngược lại còn làm cho hình tượng thụ của anh ta gia tăng thêm vài phần đáng yêu.

Kịch này rõ ràng càng làm cho cảm xúc của đám fans couple trở nên cuồng nhiệt, những dòng bình luận liên tục hiện ra làm cho người đọc phải hoa mắt.

Lý Nghi kéo sang danh sách fans hâm mộ một chút, phát hiện tiền tố [Yêu Ngủ Ngon nhất] cũng phải chiếm hơn một nửa là ít.

Rõ ràng là tiệc sinh nhật của Cây Xanh, mà Cây Xanh lại giống như làm nền vậy.

Xem ra lực hấp dẫn từ lời mời của đại thần thật không thể xem thường.

Cây Xanh cũng mới tham gia trang hồng phấn, tiệc sinh nhật lần đầu tiên gióng trống khua chiêng như vậy, có vẻ chuẩn bị đã tốn không ít công sức, những đại thần anh ta quen biết đều mời, lại thêm fans của những người đó, làm toàn bộ kênh trò chuyện chen chúc đầy người, Lý Nghi nhìn những tên tuổi dày đặc làm người ta đau đầu kia, có ảo giác như mình sắp bị đẩy ra khỏi kênh vậy.

Lý Nghi vì Ngủ Ngon nên mới đến đây, nhìn hàng tên bên trên của người chủ trì, Cây Xanh cùng các khách quý đến đến đi đi, càng ngày càng thấy nóng lòng, đỏ mắt trông mong tên của Ngủ Ngon xuất hiện sớm một chút, nhưng chờ đợi từ bảy giờ tới hơn mười giờ, bóng dáng đại thần cũng chẳng thấy đâu.

Vốn là cảm giác sốt ruột lại phải chờ đợi quá lâu, dần dần có chút chán nản, Lý Nghi dứt khoát thu nhỏ kênh trò chuyện, vừa lướt weibo vừa nghe các CV khác hát một bài lại tiếp một bài.

Thật ra thì, giọng những người này đều rất hay, chỉ có điều không làm sao giống như Ngủ Ngon, chạm được đến đáy lòng của cậu.

Đã gần đến nửa đêm, weibo của Ngủ Ngon vẫn không có gì thay đổi, nhưng tiếng của người chủ trì lại làm cho trái tim Lý Nghi không khỏi đập nhanh một nhịp.

“Cảm ơn Người Tuyết đến góp vui chúc mừng, tin rằng trong vòng một năm, cậu nhất định cũng sẽ như lời cậu chúc Cây Xanh, phát triển không ngừng, vang danh một góc trời! Ha ha…Tôi cũng không nhiều lời nữa, mọi người nhìn bên trên thấy tên của người nào đó, chắc chắn là không muốn nghe tôi lải nhải thêm, sau đây xin nhường chỗ cho Ngủ Ngon, Ngủ Ngon có lời gì muốn nói cho Cây Xanh nhà chúng tôi…à không, là Cây Xanh nhà cậu, xin mời lên đây đi!”

Lý Nghi nghe thấy hai chữ Ngủ Ngon, trái tim đã bình tĩnh bây giờ lại đập loạn xạ, có chút run tay mà phóng to kênh trò chuyện.

Bình luận phía trên quả nhiên bị fans của Ngủ Ngon càn quét ầm ầm đến sắp nổ, cái nào cái nấy đều là bị kích động đến không còn hình dáng nữa.

Đèn xanh ở phía trước tên của Ngủ Ngon sáng lên, giọng nói của anh phát ra từ tai nghe, mỗi câu mỗi chữ đều truyền vào tai Lý Nghi: “Thật ngại quá, hôm nay tăng ca đột xuất, tới hơi trễ, mọi người phải đợi lâu rồi.”

Bên trong hình như lộ ra vẻ mệt mỏi.

Tăng ca đến giờ này còn chạy đến tham gia tiệc chúc mừng…tình cảm của họ đúng là rất tốt.

Lý Nghi nhíu mày, ngón tay vô ý thức mà gõ gõ mặt bàn.

“Cây Xanh sinh nhật vui vẻ, hôm nay có chút vội vàng, không kịp chuẩn bị nhiều, tặng bài hát này cho cậu, cũng tặng cho mọi người.” Giọng nói của anh cùng kịch Lý Nghi nghe cảm giác có phần bất đồng, âm cuối ỉu xìu xìu đi trông thấy.

Thế nhưng fans hâm mộ hình như cũng không chú ý chi tiết này, đều hưng phấn bình luận [tung hoa], nhiều người còn hô hào nói chỉ tặng bài hát không đủ còn muốn nghe các loại lời nói tình tứ nữa.

Tuy vậy, Ngủ Ngon cũng không bị các fans phía dưới ảnh hưởng, nhạc đệm nhanh chóng nổi lên. Lý Nghi đột nhiên sinh ra cảm giác anh là muốn nhanh chóng đối phó thật tốt rồi bò lên giường ngủ một giấc, mặc dù mình cũng thuộc vào diện “fans hâm mộ bị đối phó”, nhưng tâm tình không hiểu sao lại trở nên thoải mái hẳn lên.

Bài Ngủ Ngon hát đúng là nhạc chuông mà Lý Nghi sử dụng, ngôn từ đậm nét xưa, róc rách như nước chảy kết hợp với giọng ca trầm thấp của anh, chỉ hát thôi cũng đủ làm cho trái tim Lý Nghi rung động mấy lần.

Thật mong muốn người yêu của mình sau này cũng có giọng nói hay như thế, cho dù chỉ cẩn nói bên tai một tiếng ngủ ngon vô cùng đơn giản, cũng có thể làm cho mình một đêm mộng đẹp rồi.

Trong đầu nghĩ ngợi lung tung lại xuất hiện ý tưởng như thế, đến khi Lý Nghi kịp phản ứng, trên mặt lập tức nóng bừng như bị thiêu đốt.

Đã là người trưởng thành hơn hai mươi tuổi rồi mà còn nghĩ ra ý tưởng đặc sắc đến vậy, thật xấu hổ muốn chết.

Bài hát nhanh chóng kết thúc, người phụ trách lại đùa dai, đem tên Cây Xanh đẩy lên, đặt ở ngay dưới tên của Ngủ Ngon.

Như vậy thật có cảm giác như là một đôi, lập tức làm cho đám fans hú hét một hồi.

“Cây Xanh, Ngủ Ngon đến chúc mừng sinh nhật cậu, cậu không có lời gì muốn sao?” giọng của người chủ trì nghe là biết đang cố nhịn cười.

Chẳng lẽ các khách mời khác không phải đến chúc mừng sinh nhật anh ta? Lý Nghi thầm mắng một câu, lập tức lại vì sự ghen tức này mà tự sinh ra mấy phần khinh bỉ bản thân.

“Cảm ơn Ngủ Ngon…Tôi rất vui vẻ.” Giọng nói nhẹ nhàng của Cây Xanh lại hoàn toàn không giống với điệu bộ chất phác ngốc nghếch trong vở kịch kia.

ID của Cây Xanh là màu vàng (quản lý kênh YY), dù cho không giữ liên tục cũng có thể nói chuyện.

Ngủ Ngon khẽ cười: “Bạn bè mà, cũng không cần khách sáo như vậy.”

Thấy bọn họ trò chuyện, công chúng lại một hồi xáo động.

“Ai da!!! Làm mù mắt tôi rồi!”

“Bạn bè…giấu đầu hở đuôi là tình huống như thế này sao?”

“Ha ha ha…tôi càng ngày càng không tin chỉ là bạn bè  vậy đâu!”

“Cây Xanh cố gắng lên! Lần này nhất định phải trói được Ngủ Ngon, anh ấy độc thân thế đã đủ lâu rồi…”

Người chủ trì khéo hiểu lòng người, giọng nói lại vang lên trong kênh trò chuyện: “Ngủ Ngon cậu xem fans hâm mộ nhiệt tình như thế, hay là cậu cùng Cây Xanh nhà chúng tôi trở thành sự thật đi!”

Lý Nghi không nhịn được cũng nín thở khẩn trương theo.

“Ừ, nếu như tôi là cong, nhất định sẽ thận trọng cân nhắc đề nghị của mọi người, Cây Xanh rất được, đáng tiếc, mẹ tôi nuôi tôi lại quá thẳng mất rồi.” Dù là từ chối, nhưng bị anh nói uyển chuyển như vậy, cũng không lo không khí bị chùng xuống.

Cây Xanh hình như cũng cười, đèn xanh trước tên sáng lên: “Việc này thật đúng là có chút tiếc nuối.”

“Đúng vậy, thật đáng tiếc.” Hai người mờ ám chuyện trò qua lại, khiến bên dưới fans hâm mộ lại một hồi xúc động “Thẳng không phải là khoảng cách, cong không phải là vấn đề”.

Ngủ Ngon trước sau cũng chỉ im lặng, nấn ná thêm sáu bảy phút rồi bắt đầu chào mọi người, nghe anh nói tạm biệt xong, tay Lý Nghi click vào hình hoa tươi ở phía khung trò chuyện, lập tức một bó hoa lớn liền xuất hiện trên màn hình.

Ngủ Ngon đang định thoát ra liền dừng lại một chút, vừa cười vừa nói thêm một câu: “Cảm ơn hoa của các bạn đêm nay.”

Mặc dù biết “các bạn” ý chỉ rất chung chung, đáy lòng Lý Nghi vẫn không nhịn được mà run rẩy.

Ngủ Ngon đã thoát rồi, ngẩn ngơ một lúc cũng chẳng còn gì hay, Lý Nghi duỗi lưng một cái, mới phát hiện ra ngồi máy tính khiến xương sống đau thật là đau. Vừa rời khỏi kênh, âm thanh của YY lại đột nhiên vang lên, Lý Nghi nhìn xuống góc dưới bên phải màn hình thấy avatar nhân vật hoạt hình của Uông Thần lắc lư, tự nhiên có dự cảm không mấy tốt lành.

Mở ra, đúng thật, bên trên gõ hai chữ, đằng sau lại đính kèm một chuỗi dài dấu chấm than.

“Là chú!!!!!!!!!!!!!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.