Chia tay Lâm Diễm, Tiêu Viêm liền chạy thẳng tới Thiên Phần Luyện Khí tháp nằm ở phía bắc của nội viện. Lúc này cửa tháp đã sớm mở ra, nhờ vậy lại giúp hắn giảm đi thời gian chờ đợi. Tiến vào trong tháp, Tiêu Viêm không hề lưu lại tầng thứ nhất mà trực tiếp tiến nhập vào tầng thứ hai. Có lẽ do là ban ngày nên đang có rất nhều người tu luyện, giờ phút này cao cấp tu luyện thất và trung cấp tu luyện thất ở tầng hai đều đã bị chiếm hết. Thấy thế Tiêu Viêm vốn định lập tức lên thẳng tầng thứ ba, bất quá sau một hồi do dự, lại bỗng nhiên tuỳ ý tìm một cấp thấp tu luyện thất diện tích nhỏ.
Cấp thấp tu luyện thất mà Tiêu Viêm tìm ra thuộc vào loại có diện tích nhỏ nhất, bên trong vẻn vẹn chỉ có thể chứa được một người tu luyện, hơn nữa nhìn bên trong phòng khắp nơi toàn là bui bặm, rõ ràng cho thấy phòng này rất lâu rồi chưa có ai vào, dù sao tâm hoả trong tu luyện thất này so với mấy tu luyện thất trung cấp ở tầng thứ nhất còn kém hơn, bởi vậy, trừ phi là thật sự không có chỗ tu luyện, chứ bình thường cũng chẳng có ai mò đến đây để mà tu luyện. Bất quá Tiêu Viêm tìm loại tu luyện thất dành cho một người này cũng không phải muốn ở tại trong này tu luyện, hắn vẻn vẹn chỉ cần một nơi yên tĩnh để luyện chế một vài đan dược cần thiết mà thôi.
Tiến vào trong tu luyện thất, đóng chặt cửa phòng lại, Tiêu Viêm cũng không đến chỗ hắc thạch thai mà là trực tiếp ngồi xếp bằng tại chỗ, vung tay lên đem dược đỉnh từ trong nạp giới triệu hoán ra. Sắp đặt dược đỉnh xong xuôi, Tiêu Viêm chậm rãi nhắm mắt lại, bắt đầu lục lại mấy phương thuốc mà Dược Lão đã giao cho hắn tìm kiếm. Năm phút đồng hồ sau khi bất động như một ngọn núi, hắn mở mắt ra, trong mắt thoáng hiện nét vui mừng, Thanh Chi Hoả Linh cao, tài liệu cần luyện chế gồm Tam Diệp Thanh Chi, Hoả Liên quả, Thiên Linh thảo, Hoả hệ ma hạch, còn Tốc Linh Phong đan, tài liệu cần luyện chế gồm Tốc Long Tiên, Dạ Linh diệp, Phong hệ ma hạch.
Hai loại đan dược này tuy rằng cấp bậc không cao lắm, nhưng đều là những loại có hiệu quả khá hiếm lạ. Đây là phương thuốc của ngoại tộc, độ hiếm lạ của nó cũng không kém hơn so với Thanh ba đấu kĩ. Loại thứ nhất là Thanh Chi Hoả Linh cao, tại lúc tu luyện bôi lên trên người, có thể làm cho da mình đối với năng lượng hoả thuộc tính xung quanh trong thiên địa cực kì nhạy cảm cùng với hấp lực vô cùng kì dị. Bôi loại Hoả Linh cao này lên người coi như ngươi không cần phải chủ động vận chuyển công pháp hấp thu năng lượng, mà năng lượng hoả thuộc tính ở xung quanh, vẫn bị chịu một hấp lực, liên tục, không ngừng bay hướng cơ thể nhập vào bên trong. Đương nhiên loại Hoả Linh cao này cũng có một tác dụng phụ đó là làm cho người dùng có một cảm giác ngứa ngáy cực kì khó chịu, nếu như tâm trí không đủ kiên định, chỉ sợ là ngay cả trạng thái bảo trì tu luyện còn không dược, huống chi là hấp thu.
Mà loại thứ hai Tốc Linh Phong đan, dược hiệu lại càng hiếm lạ hơn, sau khi dùng, nó có thể làm đấu khí trong cơ thể người dùng tăng tốc lưu chuyển, cái này giống như là một chiếc quạt gió chú nhập thêm cuồng phong, làm cho tốc độ vận chuyển vốn có của nó được tăng tốc càng thêm hung mãnh, nhưng cái gì vốn cũng có quy luật của nó, cái loại gia tốc đấu khí lưu chuyển này giống như là một loại tiêu hao, một khi đấu khí lưu chuyển nhanh hơn liên tục trong một thời gian thì đấu khí trong cơ thể liền lâm vào một đoạn thời gian bị cạn kiệt, nếu trong tình huống này mà gặp phải địch nhân, sợ rằng vẻn vẹn chỉ có thể phát huy được một nửa thực lực của mình.
Hai loại đan dược dược hiệu cổ quái, tại lúc bình thường có lẽ sẽ không có bao nhiêu người để ý, nhưng đối với tình huống hiện tại của Tiêu Viêm mà nói lại cực kì hữu dụng. Ở trong Thiên Phần Luyện Khí tháp này, năng lượng Hoả thuộc tính nồng đậm làm cho người khác phải líu lưỡi, có thêm Thanh Chi Hoả Linh cao này trợ giúp tăng tốc độ hấp thu, không thể nghi ngờ hiệu quả tu luyện sẽ tăng lên rất nhiều lần.
Thêm nữa, tâm hoả trong cơ thể bốc lên thì nếu như tốc độ lưu chuyển của đấu khí đột nhiên tăng lên, cái này khôpng thể nghi ngờ sẽ làm tốc độ tôi luyện cũng trở nên nhanh hơn, bởi vậy, nói hai loại đan dược này chính là thứ mà lúc này Tiêu Viêm cần phải có nhất cũng không là nói quá, hai loại đan dược này tuy cấp bậc không cao với lại phối hợp tài liệu có chút cổ quái nhưng lấy luyện dược thuật hiện giờ của Tiêu Viêm, luyện chế nó vấn để chỉ là thời gian mà thôi.
Ở trong đầu sau khi đem cách thức dung hợp, luyện chế các loại tài liệu cùng với độ lửa lớn nhỏ ôn qua một lần, Tiêu Viêm ngón tay gảy nhẹ, một luồng hoả diễm màu xanh theo chỉ phong bắn vào trong dược đỉnh, hừng hực liệt hoả nhất thời làm cho nhiệt độ trong tu luyện thất tăng lên rất nhiều, ngồi xếp bằng trước dược đỉnh, Tiêu Viêm vung tay lên, một đống đủ các loại dược liệu liền hiện ra trên mặt đất, đồng tử gắt gao nhìn chằm chằm vào hoả diễm trong chiếc đỉnh, màu xanh hoả diễm phản chiếu bên trong đôi mắt đen láy, màu đen cùng với màu xanh kết hợp nhìn có hơi chút kì dị.
Cơ thể Tiêu Viêm không chút động đậy, khuôn mặt ngưng trọng, bàn tay thỉnh thoảng vung lên, kình khí xảo diệu bao vây lấy dược liệu trên mặt đất, một gốc cây được quăng vào trong dược đỉnh, không ngừng tiến hành tinh luyện cùng dung hợp, luyện chế lần đầu ước chừng kéo dài gần nửa giờ mới dần kết thúc, khi Tiêu Viêm lấy ra một chất sềnh sệch màu đỏ cất vào trong bình ngọc thì cũng là lúc luyện chế Thanh Chi Hoả Linh cao chấm dứt thành công. Sau khi luyện chế thành công, Tiêu Viêm cũng chưa lập tức luyện chế Tốc Linh Phong đan mà lấy ra một viên Hồi Khí đan nuốt xuống, ngồi xếp bằng tại chỗ hồi phục đấu khí, tuy rằng luyện chế Thanh Chi Hoả Linh cao chưa tiêu hao đấu khí nhiều lắm, nhưng theo thói quen, Tiêu Viêm muốn lúc luyện chế đan dược phải ở trong trạng thái hoàn hảo nhất. Bởi vì chỉ có ở trong trạng thái này, bất kể là linh hồn cảm giác lực hay là trình độ khống chế độ lửa đạt được mức cao nhất, và cũng không thể nghi ngờ là xác suất thành công luyện chế cũng là cao nhất.
Ngồi xếp bằng tĩnh dưỡng trong vòng mười máy phút đồng hồ, Tiêu Viêm mở mắt ra thì thấy trong đó hiện ra hồng quang nhàn nhạt, cảm thụ được đấu khí trong cơ thể trải qua một hồi luyện chế thuốc đã tinh tiến hơn một ít, không khỏi có chút vui sướng, bàn tay vẫy lên, màu xanh hoả diễm lần thứ hai trong tu luyện thất bốc cháy lên luyên chế Tốc Linh Phong đan. Có lẽ là do cần phải thành đan cho nên thời gian so với luyện chế Thanh Chi Hoả Linh cao lâu hơn gần gấp đôi. Hơn một giờ sau, đôi mắt đang nhắm chặt của Tiêu Viêm đột nhiên mở ra, ánh mắt sáng quắc nhìn hoả diễm lượn lờ bên trong đỉnh bôc lên, tại nơi mà hoả diễm lượn lờ, còn có thể mơ hồ thấy một mai đan dược rất tròn như ẩn như hiện. Chạm rãi thở ra một hơi, Tiêu Viêm đánh tay gảy nhẹ, một luồng kình phong đem nắp đỉnh bắn ra, tay nhẹ vẫy, mấy mai đan dược màu xanh nhạt bắt đầu từ bên trong đỉnh bắn ra, cuối cùng bị Tiêu Viêm hút lấy vào trong lòng bàn tay, bàn tay mở ra, năm mảnh đan dược màu xanh nhạt nhỏ bằng ngón tay cái đang yên lặng nằm trên đó, mùi thuốc nhàn nhạt tán ra xung quanh, mùi vị ngửi được giống như mùi thuốc đông y, Tiêu Viêu lúc này cảm giác được đấu khí lưu chuyển trong kinh mạch bên trong cơ thể, tốc độ thấy nhanh hơn một chút.
"Hắc, hắc, quả nhiên là hữ dụng.", cảm nhận được tốc độ lưu chuyển đấu khí trong cơ thể nhanh hơn, trên khuôn mặt của Têu Viêm không khỏi xẹt qua một tia vui mừng, từ trong nạp giới lấy ra một bình ngọc khác, sau đó cẩn thận đem đan dược bỏ vào trong đó, sau khi hoàn thành xong xuôi, hắn liền đem dược đỉnh thu vào trong nạp giới rồi phủ phủi mông đứng dậy.
"Mấy cái đồ vật cần thiết đã chuẩn vị xong, vậy liền tiến vào tầng ba bế quan tu luyện được rồi." Trong miệng lẩm bẩm một tiếng, Tiêu Viêm sửa sang lại quần áo, sau đó đẩy cửa đi ra khỏi tu luyện thất, nhìn thấy dòng người lui tới trên thông đạo, Tiêu Viêm thoáng chần chờ một lát rồi tuỳ ý kéo lấy một người học viên đi qua trước mặt hỏi han vị trí đi vào tầng ba.
Đột nhiên bị kéo lại, người học viên kia có chút không kiễn nhẫn muốn mở miệng mắng chửi, nhưng sau khi nghe được vấn đề Tiêu Viêm hỏi, không khỏi nhanh chóng ngậm miệng lại, có thể tiến vào tầng thứ ba tu luyện, thực lực ít nhất phải từ Tam tinh đại đấu sư trở lên, hắn trên dưới đánh giá Tiêu Viêm một chút, sau đó khách khí chỉ về phía tây bắc.
Nói tiếng cám ơn xong, Tiêu Viêm nhanh chóng bước về hướng tây bắc, gần mười phút sau, chiếc thang hình xoắn ốc giống như đường vào ở tầng thứ hai hiện ra trước mặt, bất quá lúc này đứng trước cửa càu thang là hai nam tử nhìn thân phận là đạo sư.
Tiêu Viêm nhìn thấy có một vài học viên trước khi tiến vào trong đó đều là phải móc ra hoả tinh tạp mới được cho phép tiến vào, trong lòng thoáng hiện lên chút kinh ngạc, Tiêu Viêm chậm rãi đi đến gần, hai gã đạo sư liếc mắt nhìn hắn, một người thản nhiên nói:
- Muốn đi vào tầng thứ ba tu luyện, cần phải có lam sắc hoả tinh tạp cùng với thực lực ngoài tam tinh đại đấu sư
"
"Nguyên lai là thủ tục."Nghe được lời nói của đạo sư, Tiêu Viêm thoáng giật mình một chút, lấy Thanh hoả tinh tạp đưa ra.
- Thanh hoả tinh tạp?
Nhìn tinh tạp trong tay Tiêu Viêm, hai gã đạo sư nhất thời kinh hô, thần tình kinh ngạc nhìn Tiêu Viêm.
- Bằng cái này ta có thể đi vào không?
Nhìn bộ dáng kinh ngạc của hai người, Tiêu Viêm mỉm cười hỏi.
- Thanh hoả tinh tạp đủ để tiến lên tầng thứ sáu tu luyện, tầng thứ ba tự nhiên là đủ tư cách.
Một gã đạo sư tươi cười gật gật đầu, trong vẻ tươi cười kèm theo vài phần khách khí, không quản thân phận như thế nào,thực lực mạnh mẽ luôn đạt được sự tôn trọng của người khác.
Tiếp nhận lại Thanh hoả tinh tạp, Tiêu Viêm ôm quyền chào hai gã đạo sư, sau đó trước số đông ánh mắt hâm mộ ở phía sau tiến vào trong chiếc cầu thang xoắn ốc, biến mất không tháy tung tích.
- Phù, bằng chừng ấy tuổi mà đã có được Thanh hoả tinh tạp, nhiều năm như vậy đây là lần đầu tiên ta thấy.
Nguồn: http://truyenfull.xyzSau khi Tiêu Viêm biến mất, một trong hai người đạo sư nhịn không được kinh ngạc nói.
- Đúng vậy, bất quá ta xem khí tức của hắn, tựa hồ mới là cấp bậc đại đấu sư a, vì sao lại có thể có Thanh hoả tinh tạp?
Vị đạo sư kia có chút nghi hoặc, Thanh hoả tinh tạp, khắp cả nội viện, đệ tử có được loại tinh tạp này không hơn năm mươi người, mà người có được nó phần lớn đều là cao thủ trên "cường bảng", thực lực đều là ở cấp bậc Đấu Linh.
- Hình như đó là tân sinh năm này, được Tô trưởng lão thưởng cho Thanh hoả tinh tạp thì phải?
Vị đạo sư bên cạnh trầm ngâm môt hồi, đột nhiên nói.
- Ách, chẳng lẽ hắn này chính là người được trưởng lão phân phó đặc biệt chiếu cố?
- Đúng là như vậy rồi!
Tại lối vào tầng ba, hai gã đạo sư trừng lớn đôi mắt nhỏ, sau một hồi khá lâu, mới bình tĩnh lại cười nhăn nhó gật gật đầu.