Đấu Phá Thương Khung

Chương 515: Cửu tinh đại đấu sư



Lúc này đây Tiêu viêm cảm giác như đứng trong lò lửa, hơn nữa cỗ nhiệt hỏa này lại là từ bên trong nội thể bốc lên tạo thành cơn đau đớn kinh người, khiến cho hắn phải nghiến răng nghiến lợi mà chịu đựng, trong nhất thời mồ hôi lạnh đầy đầu.

Cùng lúc đó nước thuốc ngũ sắc bên trong chậu gỗ càng ngày càng sôi trào dữ dội, dùng mắt thường còn có thể mơ hồ thấy từ trong nước thuốc 1 tia năng lượng thực chất cực kỳ nhỏ bé như có như không cấp tốc tiến đến bao phủ trên làn da Tiêu Viêm, nhưng chỉ trong giây lát rồi tiêu biến mất.

Năng lượng cực mạnh ẩn dấu trong nước thuốc cho dù Tiêu Viêm hắn đã đoán trước được phần nào, nhưng hôm nay chân chính tự trải nghiệm vẫn khiến hắn âm thầm cảm thấy hoảng sợ, dù sao đây cũng là đã trải qua dược vật điều hòa rồi, nếu là trực tiếp phục dụng bản thân chết như thế nào cũng không biết, thật sự không hổ danh là thiên địa linh vật!

Trong cơ thể, luồng năng lượng ngũ sắc dần dần từng chút từng chút trở nên trong suốt quỷ dị, thậm chí Tiêu Viêm có thể thấy rõ một luồng ngũ thải đó đang chảy cuồn cuộn bên trong cốt tủy. Từ bên ngoài luồng năng lượng bên trong nước thuốc cũng ko vì thể nội hắn chứa đầy mà e ngại, vẫn tiếp tục điên cuồng không ngừng từ bốn phía xâm nhập cở thể Tiêu Viêm, chỉ cần gặp phải cái gì mặc kệ là cốt cách, kinh mạch, thậm chí tế bào khí quan chờ một chút, đều không ngoại lệ toàn bộ bị chuyển hóa thành năm màu nhan sắc sặc sỡ.

Trong lúc nhất thời, Tiêu Viêm tâm thần tập trung vào trogn cơ thể, cũng chỉ có thể ngơ ngác nhìn ngũ thải phân tán trong cơ thể, trong lòng ai thán một tiếng rồi vội vàng củng cố tâm thần, hắn biết rằng bây giờ cũng mới chỉ là bắt đầu. Y như Tiêu Viêm sở liệu, tại thời điểm khi ngũ thải nhan sắc gần như lan tràn đến cả nửa thân thể, bỗng một cỗ nhiệt hỏa mãnh liệt bội phần so với lúc trước đột nhiên từ trong vòng kinh mạch, tế bào, cơ thể dần lan tràn mà ra. Trong lúc nhất thời, cả người Tiêu viêm giống như bị đầu nhập vào trong Liệt Hỏa nóng hừng hực vậy, ngọn hỏa diễm kia tựa hồ hận không thể đem thân thể hắn đốt thành tro tàn, không chút lưu tình phóng thích nhiệt lượng càng ngày càng cao.

Cùng với cơn đau bất ngờ xảy ra trong thể nội, Tiêu Viêm ngâm mình trên chậu gỗ cảm giác tại khoảnh khắc này toàn bộ bên trong cơ thể hắn như biến thành than hồng vậy, sương trắng nhè nhẹ từ đỉnh đầu hắn thẩm thấu mà ra, thậm chí bên trong làn sương còn ngửi đc mùi thịt cháy khen khét. Bộ mặt hắn lúc này không thể không biến dạng, hắn nghiến răng nghiến lợi đến nỗi từ khóe miệng trào ra một tia đỏ sẫm.

Bên ngoài chậu gỗ, yết hầu Dược lão giật giật, song chưởng có chút không tự chủ được siết chặt. Nhìn qua lão trông như vẫn bình thường nhưng trong ánh mắt xẹt qua một tia lo lắng bất an, lão rất rõ sự cứng cỏi của Tiêu Viêm nhưng nhìn bộ dáng lần này của hắn hẳn sự đau đớn của lần tẩy tủy luyện cốt này thật sự là khó tưởng tượng.

Dược Lão mặc dù biết tẩy tủy luyện cốt thật sự là cực kỳ đau đớn, nhưng dù sao cũng chưa bao giờ dùng qua Địa Tâm Thối Thể Nhũ cho nên cũng không thể biết chính xác cảm giác lúc này của Tiêu Viêm. Nhưng hiện tại nhìn tình huống của hắn, lão hiểu mình đã quá coi nhẹ sự đau đớn này. Tuy nhiên việc đã như vậy, lão cũng chỉ có thể âm thầm cầu nguyện Tiêu Viêm có thể kiên trì tới cùng, không còn phương pháp nào khác.

Đau, ngoại trừ đau vẫn là đau, thân thể Tiêu viêm lúc này khắp nơi đều truyền tới cảm giác đau nhức, mà đối với hắn ngoại trừ cắn răng chịu đựng thì không có biện pháp nào. Bất quá làm cho hắn có chút vui mừng là hắn có thể cảm giác được trong cơ thể đang lan tràn nhiệt lượng nóng rực cùng nỗi đau đớn kia, có một cỗ năng lượng cường đại đang tán phát ra từ những chỗ nóng rực đó. Hắn phát hiện trải qua nóng rực, trong cơ thể cốt cách, kinh mạch, tế bào, cơ bắp cơ hồ đều sinh ra biến hóa thoát thai hoán cốt kinh người, hiển nhiên quá trình tẩy tủy luyện cốt thật là thần diệu.

"Chịu đựng! "

Cắn răng rống lên 1 tiếng. Cứ như thế hồi lâu sau, Tiêu Viêm bỗng nhiên ngạc nhiên nhận ra rằng, trong cơ thể cỗ nhiệt hỏa đau đớn kia tựa hồ tiêu giảm đi khá nhiều. Có lẽ trải qua thời gian chịu đựng hắn đã miễn cưỡng có một chút lực kháng cự. Lúc này, khi cảm giác dày vò thống khổ đã dần dần đi qua, Tiêu Viêm đã thực sự lâm vào trạng thái mơ mơ tỉnh tỉnh, hắn như không còn cảm giác được cả khái niệm thời gian nữa, duy nhất có thể cảm giác được dưới quá trình nung nóng này, kinh mạch, tế bào, cơ bắp... đang từng chút từng chút một trở nên tinh túy và cứng cỏi.

Bên trong sơn động, Dược lão hai tay bắt chéo sau lưng, đứng im bên ngoài chậu gỗ không nhúc nhích. Từ lúc Tiêu viêm đi vào chậu gỗ đến nay đã được ba ngày, vậy mà trong ba ngày này lão thậm chí không di động nửa bước, tất cả sự chú ý của lão đều đặt lên trên người Tiêu Viêm. "Hưu", bỗng nhiên một đạo thất thải quang mang chợt hiện trong động khẩu, cuối cùng quay tròn trên chậu gỗ. Thôn Thiên Mãng toàn thân như lửa chợt đến sát Tiêu Viêm, trong ánh mắt hiện rõ sự lo lắng cực kỳ...

- Không cần lo lắng, hắn đã trải qua thời điêm hung hiểm nhất, từ lúc này hẳn đã thuận lợi hơn nhiều.

Dược lão vừa cười cười vừa nói, tầm mắt chuyển dời đến bên trong chậu gỗ, lúc này nước thuốc bên trong đã trở nên nhạt đi rất nhiều.

Làm như nghe hiểu được lời Dược Lão, Thôn Thiên Mãng hướng về phía lão lưỡi rắn phì phì thò ra thụt vào như để trả lời hay xác nhận gì đó, sau đó ve vẩy cái đuôi bò ra ngoài sơn động, nó cần phải giúp Tiêu Viêm hộ pháp, không để cái gì ảnh hưởng đến hắn lúc này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Nhìn thấy Thôn Thiên Mãng bò ra ngoài. Ánh mắt Dược Lão trở lại trên người Tiêu Viêm, nhẹ giọng nói:

- Xem ra sẽ nhanh thôi.

Lúc này bên trong cơ thể Tiên Viêm cảm giác nóng hừng hực đã tiêu giảm bớt, cứ như vậy theo thời gian cuối cùng lặng yên biến mất. Cùng với sự biến mất đó, hắn đang trong trạng thái mơ mơ hồ hồ cũng đột nhiên thanh tỉnh lại, vội vàng tập trung vào trong cơ thể, hắn chợt kinh ngạc phát hiện ngũ thải nhan sắc vốn che kín trong cơ thể đã hoàn toàn biến mất. Cơ thể, khung xương, kinh mạch đều mơ hồ tản ra ánh sáng nhàn nhạt rất kì dị, nhìn qua giống như bạch ngọc, nhưng cũng tạo cảm giác tựa hồ trong đó ẩn dấu một lực lượng vô cùng cường đại.

Tâm thần thức tỉnh, giống như một cái chìa khóa chợt khởi động một bộ máy tinh vi vốn nằm yên trong cơ thể. Quá trình thoát thai hoán cốt lần đầu tiên vận chuyển.

"Ầm! "

Tiếng động trầm thấp khẽ vang lên, Tiêu Viêm kinh ngạc nhận thấy bên trong cơ thể từ mọi phía trào ra năng lượng khổng lồ khiến cho hắn nhất thời thất thần. Trong khi hắn vẫn còn đang thất thần, từng đạo năng lượng tinh thuần khổng lồ chủ động tràn vào bên trong kinh mạch. Nếu đổi là trước đây, với cường độ năng lượng như vậy ít nhất phải khiến kinh mạc quá tải sinh ra cảm giác đau đớn vậy mà bây giờ kinh mạch hắn thậm chí còn đồng loạt co rụt lại, đem cỗ năng lượng khổng lồ đó nhét hết vào không có nửa điểm quá tải khiến hắn không có cảm giác đau đớn nào.

Cỗ năng lượng này cực kỳ khổng lồ, nhưng lại cực tinh thuần làm người ta cảm thấy kinh dị, thậm chí nó đã tinh thuần đến độ không còn gì để Tiêu Viêm luyện hóa nữa, ngoài ra cỗ năng lượng này lại rất dễ bảo, không có nửa điểm chống cự, điều khiển nó cơ hồ giống như điều khiển cánh tay vậy.

Luồng năng lượng khổng lồ dọc theo lộ tuyến " Phần Quyết " vận chuyển, sau một chu thiên giống như lũ bất ngờ bùng nổ, ầm ầm nổ không ngừng vọt vào khi toàn trong đấu tinh. Tại đây loại năng lượng khổng lồ chảy vào bên dưới. Từng quả trứng đấu tinh lớn nhỏ lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ bắt đầu tăng trưởng.

Tâm thần mang theo một chút kinh ngạc nhìn tốc độ tăng trưởng đấu tinh, Tiêu Viêm có thể cảm giác được rõ ràng trong đó, nơi chứa đựng đấu khí đang dần trở mình bành trướng. Dựa theo tốc độ này đột phá đến Cửu Tinh Đại Đấu Sư dường như là việc dễ như trở bàn tay.

"Ầm! "

Cùng với việc đạo năng lượng đang chảy vào không biết mệt mỏi, một tiếng động rất nhỏ vang lên. Tiêu Viêm phát hiện đấu tinh hắn vốn đã đến cực hạn bỗng xuất hiện một phạm vi cực kỳ khổng lồ, mà ở nơi tiếng vang kỳ dị xuất hiện, từng quả trứng đấu tinh lớn nhỏ trong giây lát bành trướng cho tới khi đạt kích thước bằng đầu nắm tay mới ngưng lại, hơn nữa cường quang ngọc ngà không ngừng hiện ra chiếu sáng khí toàn giống như ban ngày.

Cảm thụ được trong cơ thể đủ loại biến hóa, Tiêu Viêm hít sâu một hơi, hắn rõ ràng trong nhất thời hắn đã muốn đột phá bát tinh, thực sự trở thành một gã Cửu Tinh Đại Đấu Sư! Chỉ cần lại tiếp tục tiến thêm một bước, hắn liền có thể đi vào cấp bậc Đấu Linh!.

Bởi vì cấp bậc đấu tinh đột nhiên bành trướng. Tiêu Viêm nhận thấy bên trong đấu tinh cảm giác đầy đủ ban đầu một lần nữa trở nên trống rỗng, tinh thần lập tức tập trung vận chuyển năng lượng tinh thuần bên trong kinh mạch vào trong đấu tinh. Nhưng lúc sau đấu tinh lại giống như trước, xuất hiện cảm giác trống rỗng như một cái vực sâu không thấy đáy, từng đạo năng lượng quán nhập giống như đá chìm đáy biển vẫn chưa làm cho Tiêu Viêm cảm giác quá mức rõ ràng.

"Đại Đấu Sư cùng Đấu Linh quả nhiên chênh lệch quá nhiều, xem ra muốn ngay lập tức đột phá đến Đấu Linh là không có khả năng." Trong lòng vụt qua ý niệm này, Tiêu Viêm tiếc hận thở dài một hơi, vừa muốn thu công trở ra, lại đột nhiên phát hiện một cỗ hấp lực tự động từ đấu tinh bên trong bạo dũng mà ra, mà theo hấp lực bùng nổ, nhất thời, một cỗ năng lượng cực kỳ mạnh mẽ, lại lần nữa từ ngoại giới tràn vào trong cơ thể.

Bởi vì ngoài thân năng lượng bàng bạc bên trong nước thuốc vẫn còn, bởi vậy hấp lực bên trong cơ thể hắn vừa mới bùng nổ thì một cỗ năng lượng cường đại liền theo làn da chui vào thân thể. Cuối cùng không thèm quan tâm đến sự khống chế của Tiêu Viêm, trực tiếp vọt vào kinh mạch, trải qua một vòng vận chuyển, cuối cùng liền mãnh liệt vọt vào bên trong đấu tinh.

Trợn mắt há mồm nhìn cơ thể hoàn toàn thoát ly khống chế của mình, đến cả nửa ngày sau Tiêu Viêm cắn chặt răng hung tợn nói:

- Ngươi muốn hút, thì cho ngươi hút đủ! Có bản lĩnh thì trực tiếp hút đến đột phá tới Đấu Linh xem!

Nói xong hắn cũng thuận nước đẩy thuyền thúc giục Phần Quyết công pháp vận chuyển, theo công pháp vận chuyển năng lượng bị hút vào lại càng trở nên điên cuồng…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.