Đấu Phá Thương Khung

Chương 720: Tình Thế



Sau chuyện phát sinh ở trên Vân Lam Tông, chỉ ngắn ngủn có mấy ngày, chuyện này đã truyền đi khắp mọi ngõ ngách Gia Mã đế quốc. Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ đế quốc Gia Mã đã nổi lên một cơn sóng to gió lớn.

Vân Lam tông tại đế quốc Gia Mã là một thế lực đáng sợ ra sao, hầu hết mọi người đều biết cả. Mấy năm nay, bởi vì có Vân Sơn tọa trấn, lại làm cho thanh thế của Vân Lam tông càng vang dội. Nhưng mà hiện giờ, lại truyền ra tin tức rung động nói là Vân Lam tông sắp sửa giải tán tông môn, đối với người dân ở đế quốc Gia Mã mà nói, đây không thể nghi ngờ là chuyện lớn kinh thiên động địa nhất.

Mà dưới việc truyền đi ồn ào huyên náo này thì Tiêu gia cùng với Tiêu Viêm, là nhân vật chính gây ra chuyện này cũng đã được toàn bộ mọi người ở Gia Mã đế quốc biết đến. Đối với cái tên này, một số người cảm thấy vô cùng xa lạ không biết gì, nhưng một số có trí nhớ tốt lại có thể nhớ được đó là cái tên đã quật khởi như một ngôi sao chổi tại đế quốc vào ba năm trước.

Nhưng mà vào thời điểm đó, mặc dù Tiêu Viêm trong đám người trẻ tuổi có vĩ đại đến đâu thì trước mặt một lão yêu quái như Vân Sơn lại là không đáng giá để nhắc tới. Cho nên năm đó khi đắc tội với Vân Lam tông đã phải bị đuổi giết ra khỏi đế quốc. Nhưng hiện nay, ngắn ngủn chỉ có ba năm, hắn lại cường thế trở về, hơn nữa lại cường đại đến mức đánh cho Vân Lam tông phải đến thảm trạng này, loại chuyện tiến triển nhanh đến như vậy không khỏi làm cho người khác phải cắn lưỡi sợ hãi không thôi.

Mà lúc toàn bộ mọi người tại đế đô chấn động thì tin tức Vân Lam tông sắp giải tán kia cũng đã được truyền ra, làm cho những tin trên được chứng minh, tất nhiên là không tránh khỏi làm cho nhiều người phải kinh ngạc.

Sau khi tin tức Vân Lam tông phải giản tán không được bao lâu thì liền bắt đầu có các đệ tử của Vân Lam tông rời tông xuống núi, sau đó ẩn nấp thân phận, trở thành thành viên bình thường của đế quốc. Ngày sau, bọn họ cũng không thể dựa vào thân phận trước mà đi khoe với mọi người nữa.

Ngắn ngủn chỉ trong vòng nửa tháng, đã có đến khoảng bảy, tám phần mười đệ tử Vân Lam tông rời đi, mà núi Vân Lam cũng là bắt đầu từ chỗ sâm nghiêm trong quá khứ mà trở nên vắng vẻ. Trong mắt của mọi người tại đế quốc Gia Mã, chỗ này trước đây được coi là thánh địa tu luyện, nhưng ngày sau sẽ lại trở thành một tòa núi bình thường. Có lẽ theo sự trôi qua của thời gian, ngay cả cái tên Vân Lam tông cũng sẽ dần dần bị lãng quên đi theo năm tháng. Một tông môn đã từng hiển hách tại đế quốc Gia Mã đến mấy trăm năm, cứ như vậy mà lặng lẽ suy xuống.

Theo việc Vân Lam tông bị giải tán, trong đế quốc cũng là vang lên vô số âm thanh cảm thán, bọn họ đều là những người tận mắt chứng kiến một cỗ thế lực lớn suy sụp. Mà dưới chuyện lớn như vậy, thì cái tên Tiêu Viêm cũng đã nhanh chóng được truyền bá trong miệng của vô số người. Bởi vì chỉ cần không phải là người quá ngu ngốc, cũng sẽ hiểu rõ, có lẽ người thanh niên này ngày sau sẽ thay thế được địa vị của Vân Lam tông vốn có tại đế quốc Gia Mã, trở thành bá chủ một phương!

Đế đô của đế quốc Gia Mã, Gia Mã thánh thành!

Tiêu phủ hiện đang được tọa lạc tại một đoạn đường vô cùng tốt, không thể nghi ngờ rằng đây đang là nơi hấp dẫn nhiều ánh mắt nhất trong đế đô. Mỗi ngày, nơi này đều có dòng người đi qua không ngừng, vô số các thế lực có uy tín danh dự lớn trong đế đô đều là tự mình mang theo lễ vật tới chúc mừng, thậm chí còn có nhiều người không chấp nhất thân phận mà đứng xếp hàng dài ở ngoài thật lâu để có thể tự mình đem tâm ý đưa tới trong Tiêu phủ mà khuôn mặt trở nên tươi cười, lời nói cực kỳ thân thiết đối với những tộc nhân trong Tiêu phủ. Đãi ngộ như vậy cũng làm cho những người Tiêu gia trong lòng cảm thấy vinh hạnh, thậm chí ngay cả khí chất cũng có thay đổi, cũng không có tiếp tục lẩn tránh, cẩn thận như chuột trong quá khứ.

Bên trong Tiêu phủ, tại một đại sảnh rộng rãi, yên tĩnh, đang có một thanh niên mặc áo bào đen im lặng ngồi trên ghế, đôi mắt khép hờ. Mà những thị nữ đang đi lại thật nhỏ nhẹ trong đại sảnh, sau khi rót trà cẩn thận đều là đứng bên nhìn vụng trộm vị bá chủ mới của đế quốc Gia Mã này, hai má cũng đỏ lên, cô gái nhà ai mà không có xuân mộng. Tiêu Viêm hiện giờ cũng đã trở thành anh hùng được ái mộ trong lòng không biết bao cô gái tại đế quốc Gia Mã. Mới chỉ có hai mươi tuổi, mà đã có thể chiến đấu cùng với cường giả Đấu Tông trong truyền thuyết, thiên phú và thành tựu như vậy, quả thực làm cho người ta phải có cảm giác khó tin.

- Ha ha, tiểu tử nhà ngươi rốt cuộc cũng đã ra đây. Thế nào? Thương thế tốt hơn chưa?

Đại sảnh vốn đang im lặng, đột nhiên bị một tiếng cười phá vỡ, thân hình của Tiêu Lệ đã xuất hiện ở phía sau, mà Tiêu Đỉnh đang ngồi trên xe lăn cũng đã được một thị nữ chậm rãi đưa đến.

Nghe được tiếng cười, thanh niên mặc áo bào đen cũng là chậm rãi mở mắt, trong hai mắt đen nhánh đó, dường như có một ngọn lửa đang cháy. Mà trên khuôn mặt anh tuấn có chút tái nhợt, ở trán cũng có một hỏa ấn màu trắng rất sinh đông, nếu như nhìn cẩn thận, thật giống như một ngọn lửa, làm cho người ta có cảm giác thật quỷ dị, mà người thanh niên này, tất nhiên chính là Tiêu Viêm.

Nhìn thấy Tiêu Lệ, Tiêu Đỉnh, trên khuôn mặt hờ hững của Tiêu Viêm cũng mỉm cười một chút, dứng dậy nghênh đón. Bước nhanh tới Tiêu Lệ dùng sức nhéo lên bả vai Tiêu viêm, vui sướng cười nói.

- Thương thế đã khỏi hẳn rồi à?

- Lần này bị thương quá nặng, muốn khỏi sao dễ dàng như vậy được.

Tiêu Viêm lắc đầu. Dường như đây là lần hắn bị thương nghiêm trọng nhất, không chỉ đấu khí trong cơ thể bị hao cạn, lực lượng linh hồn bị tổn hao nhiều, mà ngay cả cánh tay cũng bị gã. Với thương thế như vậy, nếu đổi lại là một người thường, sợ rằng cũng đã mất nửa cái mạng rồi. Cũng may thân thể của Tiêu Viêm đã được rất nhiều thiên địa linh dược rèn luyện, người thường còn lâu mới có thể sánh bằng, mà bản thân còn là Luyện Dược Sư, tự nhiên là hiểu đúng bệnh, hốt đúng thuốc. Dùng những biện pháp tốt nhất chậm rãi chữa khỏi những vết thương trong cơ thể, nhưng cho dù là như vậy, hắn sau khi tốn hết thời gian nửa tháng, cũng mới chỉ là miễn cưỡng chữa khỏi vết thương mà thôi, còn nếu muốn khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, vẫn phải tốn một thời gian nữa.

- Cứ từ từ, không cần nóng nảy, chỉ cần không lưu lại di chứng là được, hết thảy sẽ đâu vào đó mà thôi. Ngươi là người trọng yếu nhất của Tiêu gia, không thể có chuyện gì được.

Tiêu Đỉnh mìm cười, nói.

Tiêu Viêm gật gật đầu, xoay người ngồi trên ghế dựa, trầm ngâm một hồi nói.

- Vân Lam tông như thế nào rồi.

- Đã gần như là giải tán rồi. Nhưng mà vẫn còn có một số người, chắc phải nửa tháng nữa mới xong. Lần này cũng xem như là tiện nghi cho bọn họ!

Nghe đến chuyện này, thần sắc của Tiêu Lệ trở nên lạnh lùng, lạnh giọng nói.

Tiêu Đỉnh lắc lắc đầu, cười nhạt nói.

- Giết mấy tên đầu sỏ kia, cũng đã báo thù được rồi. Còn lại phần lớn các đệ tử bình thường của Vân Lam Tông, nếu như thật muốn huyết tẩy thì đối với thanh danh Tiêu gia chúng ta không những không có chỗ tốt, mà còn làm cho một số người cảm thấy sợ hãi đối với Tiêu gia, trong thời gian dài, sẽ sinh ra những việc không tốt.

Nhìn nhìn Tiêu Viêm, Tiêu Đỉnh liếc mắt một cái, mỉm cười nói.

Tiêu Viêm lại là im lặng, nếu không phải bởi vì Vân Vận, hắn quả thật là muốn huyết tẩy cả Vân Lam tông để báo huyết thù. Hơn nữa, hắn cũng là bận tâm một chút tư tình…

Nhìn thấy Tiêu Viêm như vậy, dường như là hiểu rõ suy nghĩ trong lòng hắn, Tiêu Đỉnh mỉm cười, chậm rãi nói.

- Tam đệ, ngươi cũng không có làm sai cái gì cả. Bởi vì có ngươi, mà Tiêu gia mới có thể kéo dài được sinh tồn, trong lòng mọi người tại Tiêu gia bây giờ, ngươi là cây đại thụ, mặc kệ ngươi có hành động gì, cho dù là đúng hay sai, mọi người trong Tiêu gia cũng ủng hộ ngươi.

Vừa nói chuyện, ánh mắt của Tiêu Đỉnh lại là hơi nhíu lại, nhìn chằm chằm Tiêu Lệ, người này cũng vội co đầu, cười nói.

- Hắc hắc, ta sống tại Hắc Giác Vực hơi lâu, cũng có chút tách rời với người bình thường.

Nghe thấy lời nói của hai người, trong lòng Tiêu Viêm như có dòng nước ấm chảy qua, đây là huyết mạch thân tình huynh đệ, mặc kệ mình làm cái gì, cho dù đúng hay sai, bọn họ vẫn luôn ủng hộ mình.

- Còn người tên Vân Vận kia, nếu có thể, hãy dẫn nàng tới cho đại ca, nhị ca nhìn xem. Nghe Hải lão nói, người đã nhiều lần vì nàng mà lưu tình, nếu như nàng quả thật không liên quan đến quá nhiều chuyện của Tiêu gia ta, chúng ta cũng sẽ không để ý.

Tiêu Đỉnh bưng một chén trà bên cạnh lên, sau khi nhấp một miếng, liền trêu cười nói. Tiêu Viêm nghe thế, nhất thời cũng có chút quẫn bách, giải thích.

- Chỉ là do trước đây trong lúc lịch lãm tại đế quốc, đã từng thiếu nàng không ít tình mà thôi…

Nhìn thấy bộ dáng của Tiêu Viêm, Tiêu Đỉnh cười cười, cũng không có tiếp tục giễu cợt nữa, nói.

- Những người mà ngươi muốn gặp ta biết rồi, cũng đã cho người đi nói với Hải lão, chắc lát nữa là có thể tới. Nguồn: http://truyenfull.xyz

Cười khổ gật đầu một cái, Tiêu Viêm liền nhìn sang Tiêu Lệ ở một bên, trong lòng cũng nghĩ đến việc nên nắm chắc thời gian mà phá giải Phệ Sinh Đan trong cơ thể, nếu không mà nói, đợi một thời gian nữa, nếu như nhị ca xuất hiện gì ngoài ý muốn, như thế nào có thể cấp cho đại ca cái công đạo a.

Nhớ tới phương pháp phá giải Phệ Sinh Đan, ánh mắt của Tiêu Viêm cũng là nhịn không được mà liếc nhìn cái giới chỉ màu đen nhánh trên ngón tay, trong ánh mắt hiện lên chút bi thương nhàn nhạt.

- Đúng rồi, cũng nhờ công của ngươi mà thanh danh của Tiêu gia trong thời gian gần đây tại đế quốc lại là đại chấn a, mỗi ngày đều có người tới tặng lễ, liên miên không dừng, cho dù là ở Ô Thản thành, cũng chưa từng thấy qua cảnh này. Nếu như phụ thân có thể nhìn thấy sẽ rất là vui mừng a, trong ba huynh đệ chúng ta, người vẫn là ôm hi vọng lớn nhất đối với ngươi a.

Tiêu Đỉnh làm người vô cùng cẩn thận, liếc mắt một cái liền đã nhận ra ý bi thương trong ánh mắt của Tiêu Viêm, lập tức chuyển chuyện, ôn nhu cười nói.

Tiêu Viêm yên lặng gật đầu, nắm tay lại là chậm rãi nắm chặt, nhẹ giọng nói:

- Hiện giờ tung tích của cha, ta cũng có một chút manh mối, nhưng mà nếu muốn đem người giải cứu ra, với thực lực bây giờ, lại là xa xa không đủ.

- Chúng ta tin tưởng ngươi.

Tiêu Đỉnh mỉm cười nói, qua nhiều năm như vậy, Tiêu Viêm đưa tới cho bọn họ không ít kỳ tích.

Đối với lòng tin của hai người Tiêu Đỉnh với mình, Tiêu Viêm mỉm cười, khẽ gật đầu, vừa muốn nói chuyện, có một gã tộc nhân tiến vào, cung kính nói.

- Hải Ba Đông lão gia tử tới rồi.

Nghe vậy, Tiêu Viêm vội vàng đứng dậy, hiện giờ việc Vân Lam Tông đã muốn giải quyết xong, như vậy lo lắng kế tiếp cần nói chính là tình thế của Tiêu gia ngày sau tại đế quốc Gia Mã rồi. Tuy nói thanh thế hiện giờ của Tiêu gia tại đế quốc Gia Mã đại chấn, nhưng đối với Tiêu Viêm mà nói thì còn chưa đủ, hắn đã từng hứa với phụ thân là sẽ làm cho Tiêu gia chân chính cường thịnh lại! Cường thịnh hơn bất cứ lúc nào trong quá khứ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.