Nguồn: TruyenYY
Sâu trong núi rừng, khái niệm về thời gian sẽ có chút mơ hồ, mà với sơn cốc kia, lại càng như vậy.
Từ lúc Tiêu Viêm bế quan đến nay đã qua một tháng thời gian, nhưng mà trong sơn cốc vẫn không có nửa điểm động tĩnh, mà Tử Nghiên từ khi hóa thành cái kén cực lớn màu tím cũng vẫn như trước chậm rãi tỏa hào quang nhàn nhạt, không hề cho thấy có chút nào đó sẽ phá kén mà ra. Đối với chuyện này, Mỹ Đỗ Toa cũng đành bế tắc, không nghĩ mình đã đánh giá quá thấp cô nàng Tử Nghiên này rồi, tiến giai mà cần nhiều năng lượng đến vậy ư.
Ngồi xếp bằng trên cự thạch, Mỹ Đỗ Toa ngọc thủ chống cằm, đưa mắt nhìn cái kén màu tím một lúc, lại không tự chủ được ngóng nhìn về phía cửa động đá vụn lấp đầy, mà nơi ấy vẫn lặng thinh không hề biến đổi, nàng không khỏi thở dài.
Ngày thứ ba Tiêu Viêm bế quan, hơi thở của hắn đã trở nên mỏng manh như sương khói, chợt ẩn chợt hiện, mà những ngày tiếp theo sau đó, chỉ còn lại chút khí tức như tơ mành, với thực lực của Mỹ Đỗ Toa cũng phải cố gắng lắm mới mơ hồ cảm nhận được tia khí tức vô cùng yếu ớt đó. Nàng biết, Tiêu Viêm đang còn bị vây ở giai đoạn Đấu Vương đỉnh phong tiến vào Đấu Hoàng, chỉ đến khi nào khí tức của hắn hoàn toàn biến mất, thì mới chân chính tiến giai thành công, trở thành một Đấu Hoàng cường giả.
"Ài, hai tên này, quả thật biết cách hành hạ người khác mà.." Ngao ngán thở ra một hơi, Mỹ Đỗ Toa cũng đành phải thu hồi ánh mắt, chậm rãi nhắm lại bắt đầu tiến vào tu luyện. Công việc chờ đợi và thủ hộ này quả thật khô khan, nàng cũng đành tu luyện đi vậy, quả thật, những việc loại này, đậm chất khảo nghiệm sự kiên nhẫn của người ta à nha. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
chấm cơm.
Cuộc sống trong sơn cốc cứ thế lặng lẽ trôi qua, êm ả không hề có chút gợn nào nổi nên. Mà thế giới bên ngoài bất luận có tiếng động gì ồn ào xôn xao, cũng không thể lan truyền vào tới đây, giống như đã dành cho Tiêu Viêm và Tử Nghiên sự yên lặng tốt nhất cho hoàn cảnh tiến giai vậy.
Tĩnh lặng tròn hai tháng như vậy, tại nơi Tiêu Viêm bế quan, bất ngờ xuất hiện ba động rất nhỏ, mà nguyên do xuất phát ra ba động này, lại chính là ở Tiêu Viêm.
Lúc này, Mỹ Đỗ Toa trước sau như một ngồi thủ hộ cùng tu luyện, vừa từ trong nhập định tỉnh lại thì đột nhiên cảm giác được năng lượng trong sơn cốc bỗng chốc sôi trào kịch liệt, ngẩn cả người ra, rồi lập tức tập trung tìm hiểu nguyên do của ba động này, mới hay nó xuất phát từ chỗ của Tiêu Viêm.
"Tên này..." Mí mắt khẽ mấp máy, Mỹ Đỗ Toa có thể nhận thấy trong sơn cốc năng lượng tập trung vô cùng nồng đậm, lại đang chuyển động cực kỳ điên cuồng phía bên trong chỗ Tiêu Viêm bế quan. Tốc độ hội tụ càng lúc càng nhanh, đến khi hình thành giữa sơn cốc một cái lốc xoáy năng lượng khổng lồ, mà trung tâm của nó, chính là sơn động của Tiêu Viêm.
"Hắn tiến giai có cần dùng quá nhiều năng lượng như thế không chứ?" Kinh ngạc nhìn lên lốc xoáy cự đại đang bành trướng kia, Mỹ Đỗ Toa nhịn không được có chút thất thần, Đấu Vương tấn chức Đấu Hoàng, cũng không phải là nàng chưa từng trải qua, quá trình này quả thật cần sử dụng năng lượng cực nhiều, nhưng cũng không phải như tên này, hắn giống như đang điên cuồng cướp đoạt năng lượng của thiên địa vậy?
Đương nhiên Mỹ Đỗ Toa cũng không biết, đó là với Đấu Vương tầm thường tiến giai mà thôi, bọn họ đích xác là không thể xảy ra tình trạng cướp đoạt thiên địa năng lượng như vậy được, bởi bọn họ hấp thu cùng lắm chỉ là năng lượng trong cơ thể được công pháp chuyển hóa. Mà Tiêu Viêm thì ngược lại, hắn không những có Phần Quyết bá đạo mà cường hãn, mà còn tồn tại đến ba loại dị hỏa trong người. Những dị hỏa này vốn bảo hộ cơ thể hắn tại mọi thời khắc, nay thiên địa năng lượng quán chú vào đều như phải trải qua ba tầng kiểm soát mới được tiến nhập kinh mạch Tiêu Viêm, thành ra, cứ một luồng năng lượng to bằng cánh tay, qua ba lần chuyển hóa, tinh luyện, rốt cuộc vào cơ thể hắn chỉ được như ngón trỏ, rồi lại bị Phần Quyết công pháp luyện hóa thêm nữa, đạo năng lượng khốn khổ kia lại càng tơi tả, cứ thế mà suy ra, năng lượng Tiêu Viêm có thể hấp thu, thực sự giảm bớt rất nhiều.
Nhưng, giảm bớt về thể tích, đối với hắn lại cực kỳ hữu ích, đấu khí như thế lại càng tinh thuần, căn cơ Đấu Hoàng của hắn so sánh với những cường giả Đấu Hoàng khác, dĩ nhiên là mạnh mẽ kiên cố hơn rất nhiều. Điểm này về sau khi hắn tiến lên tầm cao hơn, lợi ích thu được không hề nhỏ a. Thực sự là một nền tảng trọng yếu của hắn sau này.
Có điều ăn khế phải trả vàng, so với người bình thường tiến giai, hắn lại phải cần mức năng lượng khổng lồ hơn không biết bao nhiêu lần, bởi vậy mới xuất hiện dị tương kia.
Lốc xoáy năng lượng sặc sỡ kia tại không trung không ngừng xoay tròn chậm rãi, thiên địa năng lượng xung quanh liên tục thu vào xả ra, mà lốc xoáy càng phát triển, lực hút của nó càng lúc càng khổng lồ, thậm chí năng lượng thiên địa bên ngoài sơn cốc, cũng mơ hồ bị kéo về tụ hội tại nơi Tiêu Viêm bế quan.
Diễn biến này dĩ nhiên Mỹ Đỗ Toa cũng thấy được, hoa dung liền hơi biến đổi. Đây vốn là Ma Thú sơn mạch, ma thú mạnh mẽ đông đảo dường nào cũng có thể biết. Bọn nó lực cảm nhận với năng lượng dị thường nhạy bén. Năng lương nơi đây ba động rõ rệt như thế, chắc chắn sẽ hấp dẫn bọn nó tụ tập lại.
Trong khi Mỹ Đỗ Toa còn đang lo lắng, cái kén màu tím do Tử Nghiên biến hóa thành dường như cũng cảm nhận được thiên địa năng lượng đang chấn động mà bị ảnh hưởng, nhất thời bạo phát quang mang tử sắc chói lọi, dưới tử mang cường liệt đó, năng lượng đậm đặc trong sơn cốc chợt phân tán một phần, điên cuồng hướng đến cái kén mà dung nhập vào.
Nhất thời, năng lương trong sơn cốc rít gào liên tục, hai cỗ hấp lực bạo liệt quét ngang thiên không, đem tất cả những năng lượng có thể thu nạp mạnh mẽ nuốt lấy, vô hình chung hấp lực trong sơn cốc bành trướng thêm gấp bội, khiến năng lượng thiên địa chung quanh ào ạt tuôn về sơn cốc.
"Ôi trời, hai cái tên này tiến giai cũng không chịu cô độc nữa..." Thấy vậy, Mỹ Đỗ Toa chỉ lắc đầu cười khổ, thân hình nhoáng lên, đã xuất hiện ở bầu trời phía trên sơn cốc. Mị nhãn quét ra bốn phía, ngọc thủ đồng thời kết xuất những thủ ấn phức tạp, sắc mặt dần dần nghiêm trọng lại.
Theo từng đạo tàn ảnh Mỹ Đỗ Toa xuất ra, không gian trên sơn cốc chợt quỉ dị nhu động, chốc lát sau đã hoàn toàn vặn vẹo như bị bẻ cong, khiến cho năng lượng lốc xoáy sặc sỡ nổi bật là vậy cũng từ từ bị phủ lấp.
"Không Gian Phong Tỏa!"Không gian nhuyễn động càng nhiều, Mỹ Đỗ Toa cũng càng ngưng trọng, hồi lâu sau, bàn tay khẽ biến đổi, trầm giọng quát lớn.
Tiếng quát vừa tắt, không gian xung quanh đột nhiên như ngưng đọng lại, một cỗ ba động dị dạng cấp tốc khuếch tán ra, đem bầu trời trên sơn cốc hoàn toàn bao phủ lại, mà theo biến đổi này, hấp lực điên cuồng trong sơn cốc cũng từ từ được che giấu đi.
Làm xong tất cả, Mỹ Đỗ Toa mới thở ra một hơi, cúi đầu nhìn lại trong cốc, chỉ thấy im ắng lặng lẽ vô cùng, bèn chuyển thân chậm rãi bay về sơn cốc, đến vùng ranh giới giữa sơn cốc và phụ cận thì không gian khẽ chớp động, nàng cũng từ từ tiêu thất bên trong.
Ở sơn cốc, Mỹ Đỗ Toa từ không gian hiện ra, ngẩn nhìn lốc xoáy năng lượng sặc sỡ cực lớn trên cao, bàn tay nhỏ gạt đi mồ hôi trên trán mịn. Hôm nay thi triển ra
"Không Gian Phong Tỏa" dù với thực lực của nàng, để có thể phong toàn bộ sơn cốc, thật sự tiêu hao không nhỏ. May mà cuối cùng cũng đem động tĩnh nơi này che lấp đi, chứ để lâu nữa, hấp dẫn nhiều ma thú cực mạnh đến đây, dù nàng không ngại, nhưng chiến đấu gần chỗ bế quan của hai người này sẽ tạo ra hậu quả gì, nàng không thể không lo lắng.
"Như vậy dù có ma thú bay ngang qua sơn cốc này, chỉ cần thực lực không mạnh hơn ta, thì không thể nhìn ra bí mật nơi cốc này, ài, hai tên này, thật biết cách làm người ta lo lắng." Quay trở lại cự thạch nhàn nhã ngồi xuống, Mỹ Đổ Toa nhíu mày cười khổ.
Chậm rãi nhắm mắt lại, nàng cũng bắt đầu tiến nhập vào trạng thái tu luyện, hồi phục lại tiêu hao.
......
Không gian trên sơn cốc đã được phong tỏa dưới sự trợ giúp của Mỹ Đỗ Toa mà dấu đi dị tượng quá nổi bật, nhưng lốc xoáy năng lượng kinh khủng vẫn không hề tiêu tán, ngược lại theo thời gian càng trở nên đậm đặc tha hồ cho cái kén lớn màu tím kia cùng với Tiêu Viêm thu nạp.
Thời gian cứ từng ngày trôi qua, bất tri bất giác Tiêu Viêm bế quan đã ngoài ba tháng dư, nhưng hai người vẫn không hề có dấu hiệu cho thấy sẽ xuất quan làm cho Mỹ Đỗ Toa cũng không biết làm thế nào.
Thời gian lại cấp tốc trôi qua, thoáng một cái đã qua tháng thứ tư, Mỹ Đỗ Toa đang ngồi tu luyện chợt mở bừng hai mắt, khẽ cười lạnh, tại vầng trán trơn bóng một mảnh lân giáp bảy màu đột nhiên xuất hiện, không ngừng tỏa ra hào quang lấp lánh.
Bàn tay nhỏ nhắn, khe khẽ vuốt ve lân phiến trên trán, khí tức của Mỹ Đỗ Toa bắt đầu có chút rối loạn, một mảnh lân phiến giống như vậy, nàng lưu lại một ít linh hồn giao cho tộc nhân cất giữ tại Tế Đàn, xà nhân thông qua thiêu đốt mảnh lân phiến này mà thông tri liên lạc được với nàng, có thể nói, chỉ khi nào xà tộc gặp đại nạn, tế sư mới đem nó ra sử dụng.
Mỹ Đỗ Toa làm Tộc trưởng xà nhân tộc vô số năm rồi, đây mới chỉ là lần đầu tiên dùng tới biện pháp này, như vậy, đích xác trong xà tộc, đã có đại sự phát sinh.
Hít sâu một hơi, Mỹ Đỗ Toa đứng bật dậy, nhưng khi nhìn tới cái kén đang tỏa ra quang mang nhu hòa cùng với sơn động đằng kia, nàng lại có chút chần chừ, trầm ngâm một hồi lâu vẫn chưa lập tức ly khai mà lại bay lên cao, dốc toàn lực bố trí thêm một cái Không Gian Phong Tỏa nữa ở bên ngoài.
"Ta lại gia trì thêm một tần phòng ngự nữa cho các ngươi, hẳn đủ cho lần tiến giai này rồi, xà tộc của ta dường như lâm đại nạn, ta phải nhanh chóng trở về, chờ ta giải quyết xong xuôi, sẽ gặp lại các ngươi!"Làm xong tất cả những điều này, Mỹ Đỗ Toa mới thở dài, đem một quyển trục lưu lại trên cự thạch, khẽ sờ sờ lên mảnh vảy bảy màu đang càng lúc càng nóng bỏng, nét mặt càng lúc càng lạnh lùng, sát khí đã bắt đầu quanh quẩn, thân hình chớp nhoáng đã thoát khỏi Không Gian Phong Tỏa tiêu thất nơi chân trời...
Mỹ Đỗ Toa ly khai, không khí trong sơn cốc lại yên tĩnh hoàn toàn, chỉ có nơi cái kén lớn đằng kia, quang mang từng hồi chớp chớp, giống như hiểu những gì đang xảy ra!